Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 2542
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 2542: Mặc dù không sợ chết nhưng Vũ Văn Cao Dương cũng biết tình hình trước mắt, nếu như Vũ Văn Bân thật sự muốn dùng ông ta để uy hiếp Dương Thanh, sợ rằng anh chỉ có một con đường chết. Thế là Vũ Văn Cao Dương lớn tiếng nói: “Dương Thanh nói không sai, chỉ cần bây giờ mày thả tao, tao sẽ lập tức ìruyền lại vị trí chủ gia tộc cho mày. Sau này tao sẽ không bao giờ hỏi đến chuyện của gia tộc, tất cả mọi chuyện đều nghe theo mày”. “Câm miệng! Tất cả im miệng cho tôi!” Vũ Văn Bân kích động giận dữ hét: “Ông thật sự coi tôi là kẻ ngu sao? Nếu như thả ông, mấy người còn có thể bỏ qua cho tôi không?” Vừa dứt lời, ánh mắt tràn đầy sát khí của anh †a lại nhìn vào Dương Thanh, giận dữ hét: “Quỳ xuống! Mày quỳ xuống cho tao! Nếu không, tao sẽ giết lão già này!” Việc Vũ Văn Bân bắt Dương Thành quỳ xuống đều làm cho tất cả mọi người đều kinh ngạc. Đến cả Diệp Lâm và Lưu lão quái cũng có hơi ngạc nhiên, dường như không ngờ một con kiến hôi còn chưa bước vào Thần Cảnh sơ kỳ mà lại dám bắt một cao thủ Siêu Phàm Cảnh hàng thật giá thật phải quỳ xuống. “Dương Thanh, không được!” Vũ Văn Cao Dương tức giận rống to một tiếng, hai mắt đỏ bừng một mảnh, hét lên đây giận dữ: “Vũ Văn Bân, tên súc sinh nhà mày, cho dù tao chết cũng sẽ không cho mày cơ hội lấy tao ra uy hiếp Dương Thanh đâu”. Dứt lời, chẳng biết ông ta lấy sức lực từ đâu dùng thân thể thoát khỏi Vũ Văn Bân, sau đó lao qua bên vách đá muốn đập đầu vào đó. Trong lòng Vũ Văn Gao Dương, Dương Thanh chính là con ruột của mình. Không ngờ bản thân lại biến thành trói buộc của anh. Ông ta không cách nào chấp nhận được chuyện Dương Thanh phải đối mặt với mối nguy hiểm có thể dẫn đến mất mạng chỉ vì bảo vệ mình. “BốI” Dương Thanh rống giận, thân hình chợt lóe hóa thành một tia chớp vọt đến chỗ của Vũ Văn Cao Dương. “Đi chết đi!” Diệp Lâm đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu, bất cứ lúc nào cũng có thể đánh Dương Thanh một đòn trí mạng. Ngay lúc anh tiến lên chuẩn bị cứu Vũ Văn Cao Dương, lão ta giậm chân thật mạnh xuống đất, cơ thể như mũi tên rời khỏi dây cung lao đến sau lưng Dương Thanh. “Giết” Đương nhiên Lưu lão quái sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt vời này, lập tức đánh ra một đòn cực mạnh đến Dương Thanh. Tuy Tống Tả và Tống Hữu vẫn chưa khôi phục toàn bộ thực lực sau khi bị thương nghiêm trọng, nhưng ở tình cảnh như thế này, bọn họ không thể nào đứng yên tại chỗ. Hai anh em cực kỳ ăn ý, không nói một câu dư thừa, gần như cùng lúc tiến đến chỗ Lưu lão quái và Diệp Lâm. “Cậu Thanh, cẩn thận!” Đồng thời, hai anh em lớn tiếng nhắc nhở. Thế nhưng lúc này trong lòng Dương Thanh chỉ có mỗi Vũ Văn Cao Dương. Không phải anh không cảm nhận được sát ý đang liên tục đến gần phía sau, mà là không có thời gian để đánh trả mà thôi. Hiện giờ Vũ Văn Cao Dương đã sắp đến gần vách núi, mắt thấy đầu ông ta sắp đâm vào vách núi mà chết. Dương Thanh không dám lơi lỏng, chỉ có thể bỏ mặc sau lưng cho kẻ thù, còn mình liều mạng vọt tới hướng của Vũ Văn Cao Dương. Nhìn thấy ông ta vùng ra khỏi mình và đâm đầu về phía vách núi, Vũ Vân Bân ngơ ngác. Tuy rằng anh ta cực kỳ phẫn nộ đối với hành động của Vũ Văn Cao Dương nhưng dù sao đó cũng là bố mình, cho dù muốn giết ông ta cách mấy thì anh †a cũng sẽ không thật sự làm điều đó. Vũ Văn Bân chỉ muốn dùng Vũ Văn Cao Dương uy hiếp Dương Thanh. Chỉ cần Dương Thanh chết, anh ta có thể ngồi lên vị trí chủ gia tộc Vũ Văn. Nhưng dù thế nào Vũ Vân Bân cũng không ngờ Vũ Văn Cao Dương thà tự sát chứ không muốn liên lụy đến Dương Thanh.
Chương 2542:
Mặc dù không sợ chết nhưng Vũ Văn Cao Dương cũng biết tình hình trước mắt, nếu như Vũ Văn Bân thật sự muốn dùng ông ta để uy hiếp Dương Thanh, sợ rằng anh chỉ có một con đường chết.
Thế là Vũ Văn Cao Dương lớn tiếng nói: “Dương Thanh nói không sai, chỉ cần bây giờ mày thả tao, tao sẽ lập tức ìruyền lại vị trí chủ gia tộc cho mày. Sau này tao sẽ không bao giờ hỏi đến chuyện của gia tộc, tất cả mọi chuyện đều nghe theo mày”.
“Câm miệng! Tất cả im miệng cho tôi!”
Vũ Văn Bân kích động giận dữ hét: “Ông thật sự coi tôi là kẻ ngu sao? Nếu như thả ông, mấy người còn có thể bỏ qua cho tôi không?”
Vừa dứt lời, ánh mắt tràn đầy sát khí của anh †a lại nhìn vào Dương Thanh, giận dữ hét: “Quỳ xuống! Mày quỳ xuống cho tao! Nếu không, tao sẽ giết lão già này!”
Việc Vũ Văn Bân bắt Dương Thành quỳ xuống đều làm cho tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Đến cả Diệp Lâm và Lưu lão quái cũng có hơi ngạc nhiên, dường như không ngờ một con kiến hôi còn chưa bước vào Thần Cảnh sơ kỳ mà lại dám bắt một cao thủ Siêu Phàm Cảnh hàng thật giá thật phải quỳ xuống.
“Dương Thanh, không được!”
Vũ Văn Cao Dương tức giận rống to một tiếng, hai mắt đỏ bừng một mảnh, hét lên đây giận dữ: “Vũ Văn Bân, tên súc sinh nhà mày, cho dù tao chết cũng sẽ không cho mày cơ hội lấy tao ra uy hiếp Dương Thanh đâu”.
Dứt lời, chẳng biết ông ta lấy sức lực từ đâu dùng thân thể thoát khỏi Vũ Văn Bân, sau đó lao qua bên vách đá muốn đập đầu vào đó.
Trong lòng Vũ Văn Gao Dương, Dương Thanh chính là con ruột của mình. Không ngờ bản thân lại biến thành trói buộc của anh. Ông ta không cách nào chấp nhận được chuyện Dương Thanh phải đối mặt với mối nguy hiểm có thể dẫn đến mất mạng chỉ vì bảo vệ mình.
“BốI”
Dương Thanh rống giận, thân hình chợt lóe hóa thành một tia chớp vọt đến chỗ của Vũ Văn Cao Dương.
“Đi chết đi!”
Diệp Lâm đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu, bất cứ lúc nào cũng có thể đánh Dương Thanh một đòn trí mạng. Ngay lúc anh tiến lên chuẩn bị cứu Vũ Văn Cao Dương, lão ta giậm chân thật mạnh xuống đất, cơ thể như mũi tên rời khỏi dây cung lao đến sau lưng Dương Thanh.
“Giết”
Đương nhiên Lưu lão quái sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt vời này, lập tức đánh ra một đòn cực mạnh đến Dương Thanh.
Tuy Tống Tả và Tống Hữu vẫn chưa khôi phục toàn bộ thực lực sau khi bị thương nghiêm trọng, nhưng ở tình cảnh như thế này, bọn họ không thể nào đứng yên tại chỗ. Hai anh em cực kỳ ăn ý, không nói một câu dư thừa, gần như cùng lúc tiến đến chỗ Lưu lão quái và Diệp Lâm.
“Cậu Thanh, cẩn thận!”
Đồng thời, hai anh em lớn tiếng nhắc nhở.
Thế nhưng lúc này trong lòng Dương Thanh chỉ có mỗi Vũ Văn Cao Dương. Không phải anh không cảm nhận được sát ý đang liên tục đến gần phía sau, mà là không có thời gian để đánh trả mà thôi.
Hiện giờ Vũ Văn Cao Dương đã sắp đến gần vách núi, mắt thấy đầu ông ta sắp đâm vào vách núi mà chết.
Dương Thanh không dám lơi lỏng, chỉ có thể bỏ mặc sau lưng cho kẻ thù, còn mình liều mạng vọt tới hướng của Vũ Văn Cao Dương.
Nhìn thấy ông ta vùng ra khỏi mình và đâm đầu về phía vách núi, Vũ Vân Bân ngơ ngác. Tuy rằng anh ta cực kỳ phẫn nộ đối với hành động của Vũ Văn Cao Dương nhưng dù sao đó cũng là bố mình, cho dù muốn giết ông ta cách mấy thì anh †a cũng sẽ không thật sự làm điều đó.
Vũ Văn Bân chỉ muốn dùng Vũ Văn Cao Dương uy hiếp Dương Thanh. Chỉ cần Dương Thanh chết, anh ta có thể ngồi lên vị trí chủ gia tộc Vũ Văn.
Nhưng dù thế nào Vũ Vân Bân cũng không ngờ Vũ Văn Cao Dương thà tự sát chứ không muốn liên lụy đến Dương Thanh.
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 2542: Mặc dù không sợ chết nhưng Vũ Văn Cao Dương cũng biết tình hình trước mắt, nếu như Vũ Văn Bân thật sự muốn dùng ông ta để uy hiếp Dương Thanh, sợ rằng anh chỉ có một con đường chết. Thế là Vũ Văn Cao Dương lớn tiếng nói: “Dương Thanh nói không sai, chỉ cần bây giờ mày thả tao, tao sẽ lập tức ìruyền lại vị trí chủ gia tộc cho mày. Sau này tao sẽ không bao giờ hỏi đến chuyện của gia tộc, tất cả mọi chuyện đều nghe theo mày”. “Câm miệng! Tất cả im miệng cho tôi!” Vũ Văn Bân kích động giận dữ hét: “Ông thật sự coi tôi là kẻ ngu sao? Nếu như thả ông, mấy người còn có thể bỏ qua cho tôi không?” Vừa dứt lời, ánh mắt tràn đầy sát khí của anh †a lại nhìn vào Dương Thanh, giận dữ hét: “Quỳ xuống! Mày quỳ xuống cho tao! Nếu không, tao sẽ giết lão già này!” Việc Vũ Văn Bân bắt Dương Thành quỳ xuống đều làm cho tất cả mọi người đều kinh ngạc. Đến cả Diệp Lâm và Lưu lão quái cũng có hơi ngạc nhiên, dường như không ngờ một con kiến hôi còn chưa bước vào Thần Cảnh sơ kỳ mà lại dám bắt một cao thủ Siêu Phàm Cảnh hàng thật giá thật phải quỳ xuống. “Dương Thanh, không được!” Vũ Văn Cao Dương tức giận rống to một tiếng, hai mắt đỏ bừng một mảnh, hét lên đây giận dữ: “Vũ Văn Bân, tên súc sinh nhà mày, cho dù tao chết cũng sẽ không cho mày cơ hội lấy tao ra uy hiếp Dương Thanh đâu”. Dứt lời, chẳng biết ông ta lấy sức lực từ đâu dùng thân thể thoát khỏi Vũ Văn Bân, sau đó lao qua bên vách đá muốn đập đầu vào đó. Trong lòng Vũ Văn Gao Dương, Dương Thanh chính là con ruột của mình. Không ngờ bản thân lại biến thành trói buộc của anh. Ông ta không cách nào chấp nhận được chuyện Dương Thanh phải đối mặt với mối nguy hiểm có thể dẫn đến mất mạng chỉ vì bảo vệ mình. “BốI” Dương Thanh rống giận, thân hình chợt lóe hóa thành một tia chớp vọt đến chỗ của Vũ Văn Cao Dương. “Đi chết đi!” Diệp Lâm đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu, bất cứ lúc nào cũng có thể đánh Dương Thanh một đòn trí mạng. Ngay lúc anh tiến lên chuẩn bị cứu Vũ Văn Cao Dương, lão ta giậm chân thật mạnh xuống đất, cơ thể như mũi tên rời khỏi dây cung lao đến sau lưng Dương Thanh. “Giết” Đương nhiên Lưu lão quái sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt vời này, lập tức đánh ra một đòn cực mạnh đến Dương Thanh. Tuy Tống Tả và Tống Hữu vẫn chưa khôi phục toàn bộ thực lực sau khi bị thương nghiêm trọng, nhưng ở tình cảnh như thế này, bọn họ không thể nào đứng yên tại chỗ. Hai anh em cực kỳ ăn ý, không nói một câu dư thừa, gần như cùng lúc tiến đến chỗ Lưu lão quái và Diệp Lâm. “Cậu Thanh, cẩn thận!” Đồng thời, hai anh em lớn tiếng nhắc nhở. Thế nhưng lúc này trong lòng Dương Thanh chỉ có mỗi Vũ Văn Cao Dương. Không phải anh không cảm nhận được sát ý đang liên tục đến gần phía sau, mà là không có thời gian để đánh trả mà thôi. Hiện giờ Vũ Văn Cao Dương đã sắp đến gần vách núi, mắt thấy đầu ông ta sắp đâm vào vách núi mà chết. Dương Thanh không dám lơi lỏng, chỉ có thể bỏ mặc sau lưng cho kẻ thù, còn mình liều mạng vọt tới hướng của Vũ Văn Cao Dương. Nhìn thấy ông ta vùng ra khỏi mình và đâm đầu về phía vách núi, Vũ Vân Bân ngơ ngác. Tuy rằng anh ta cực kỳ phẫn nộ đối với hành động của Vũ Văn Cao Dương nhưng dù sao đó cũng là bố mình, cho dù muốn giết ông ta cách mấy thì anh †a cũng sẽ không thật sự làm điều đó. Vũ Văn Bân chỉ muốn dùng Vũ Văn Cao Dương uy hiếp Dương Thanh. Chỉ cần Dương Thanh chết, anh ta có thể ngồi lên vị trí chủ gia tộc Vũ Văn. Nhưng dù thế nào Vũ Vân Bân cũng không ngờ Vũ Văn Cao Dương thà tự sát chứ không muốn liên lụy đến Dương Thanh.