Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 1291: Bởi vì anh yêu em! (10)
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Tư Tĩnh Ngọc ngơ ngác nhìn người đàn ông đứng trước mặt. Cô biết luật sư riêng của Thi Cẩm Ngôn, người này đã từng xử lý rất nhiều chuyện công việc cho anh. Nhưng cô không ngờ đến một ngày, chính người này sẽ làm việc với mình.Cô khựng lại, đối phương lên tiếng một cách tôn trọng và khách khí: “Tôi họ Trương, hẳn là cô Tư có biết tôi.”Tư Tĩnh Ngọc gật đầu: “Anh tới đây là để...”“Ngài Thi bảo tôi tới đây bàn về chuyện ly hôn của hai người.”Tư Tĩnh Ngọc nghe vậy, cả người cứng ngắc.Biết rằng sớm muộn cũng sẽ có chuyện này, nhưng khi thấy luật sư Trương cô vẫn cảm thấy khó tin.Thật ra cô cũng không để tâm nhiều về tin nhắn vừa rồi của Thi Cẩm Ngôn, suốt mấy năm qua đã bao lần anh bằng lòng ly hôn nhưng cuối cùng sẽ lại kéo dài.Nhưng không ngờ lúc này nó lại thành thật.Cô cắn môi, đứng tránh sang một bên: “Mời vào.”Trong phòng khách, Tư Tĩnh Ngọc rót cho luật sư Trần một cốc nước rồi ngồi xuống phía đối diện, trước khi anh ta kịp lên tiếng, cô đã nói trước: “Tôi không có bất cứ yêu cầu gì về vấn đề ly hôn.”Cô nói tiếp: “Tài sản, bất động sản, thậm chí là tài khoản ngân hàng, quỹ, cổ phiếu tôi đều không cần.”Rất nhiều đôi vợ chồng giàu có ly hôn, cuối cùng vì cũng thứ ngoài thân này mà thành kẻ thù, cô không cần nó. Hiện tại cô chỉ mong mau mau thoát khỏi cuộc hôn nhân này, không muốn bị nó quấn lấy nữa.Luật sư Trương ngẩn người, thở dài: “Nhưng cô Tư, ngài Thi có ý kiến.”“Anh nói đi.”“Tài sản trước khi cưới của hai người không liên quan gì đến tài sản chung, đây là số tài sản chung sau khi cưới, bất động sản, cổ phần công ty, quỹ, cổ phiếu đều ở đây, cô nhìn xem, nếu không có ý kiến gì có thể kí tên.”Anh ta nói rồi nhìn Tư Tĩnh Ngọc, thấy cô lật sơ qua thấy không có bất kì điều gì liên quan đến cổ phần của Đế Hào thì gật đầu, ký tên.Tổng cộng có ba bản, trên mỗi bản đều đã có chữ kí của Thi Cẩm Ngôn.Chữ kí của anh không giống với những chữ kí khiêm tốn của người khác, nó lộ ra một khí thế bức người. Thật ra ở lâu với Thi Cẩm Ngôn sẽ phát hiện anh không phải là người âm trầm hướng nội, từ trong xương tủy anh cũng có sự kiêu ngạo và hiên ngang của riêng mình. Chỉ là nó bị sự thờ ơ lạnh nhạt bên ngoài che lấp nên không ai nhìn ra được dã tâm của anh.Tư Tĩnh Ngọc kí tên của mình bên dưới tên của anh.Xong xuôi, cô chẳng buồn nhìn lại nữa mà đẩy tài liệu về phía luật sư: “Xong rồi. Luật sư Trương, lúc nào đến Cục dân chính làm thủ tục?”Luật sư Trương dừng lại, nhìn tập tài liệu kia với vẻ mặt cổ quái rồi nói: “Ngài Thi nói lúc nào cũng được.”Tư Tĩnh Ngọc gật đầu, đứng lên: “Tôi sẽ liên lạc với anh ấy sau.”Luật sư Trương đứng lên: “Được.”Tiễn luật sư Trương đi, Tư Tĩnh Ngọc nhìn chằm chằm đơn ly hôn trên bàn rồi chạy lên lầu.Một lát sau cô thay đồ rồi xuống, lái xe rời đi.
Tư Tĩnh Ngọc ngơ ngác nhìn người đàn ông đứng trước mặt. Cô biết luật sư riêng của Thi Cẩm Ngôn, người này đã từng xử lý rất nhiều chuyện công việc cho anh. Nhưng cô không ngờ đến một ngày, chính người này sẽ làm việc với mình.
Cô khựng lại, đối phương lên tiếng một cách tôn trọng và khách khí: “Tôi họ Trương, hẳn là cô Tư có biết tôi.”
Tư Tĩnh Ngọc gật đầu: “Anh tới đây là để...”
“Ngài Thi bảo tôi tới đây bàn về chuyện ly hôn của hai người.”
Tư Tĩnh Ngọc nghe vậy, cả người cứng ngắc.
Biết rằng sớm muộn cũng sẽ có chuyện này, nhưng khi thấy luật sư Trương cô vẫn cảm thấy khó tin.
Thật ra cô cũng không để tâm nhiều về tin nhắn vừa rồi của Thi Cẩm Ngôn, suốt mấy năm qua đã bao lần anh bằng lòng ly hôn nhưng cuối cùng sẽ lại kéo dài.
Nhưng không ngờ lúc này nó lại thành thật.
Cô cắn môi, đứng tránh sang một bên: “Mời vào.”
Trong phòng khách, Tư Tĩnh Ngọc rót cho luật sư Trần một cốc nước rồi ngồi xuống phía đối diện, trước khi anh ta kịp lên tiếng, cô đã nói trước: “Tôi không có bất cứ yêu cầu gì về vấn đề ly hôn.”
Cô nói tiếp: “Tài sản, bất động sản, thậm chí là tài khoản ngân hàng, quỹ, cổ phiếu tôi đều không cần.”
Rất nhiều đôi vợ chồng giàu có ly hôn, cuối cùng vì cũng thứ ngoài thân này mà thành kẻ thù, cô không cần nó. Hiện tại cô chỉ mong mau mau thoát khỏi cuộc hôn nhân này, không muốn bị nó quấn lấy nữa.
Luật sư Trương ngẩn người, thở dài: “Nhưng cô Tư, ngài Thi có ý kiến.”
“Anh nói đi.”
“Tài sản trước khi cưới của hai người không liên quan gì đến tài sản chung, đây là số tài sản chung sau khi cưới, bất động sản, cổ phần công ty, quỹ, cổ phiếu đều ở đây, cô nhìn xem, nếu không có ý kiến gì có thể kí tên.”
Anh ta nói rồi nhìn Tư Tĩnh Ngọc, thấy cô lật sơ qua thấy không có bất kì điều gì liên quan đến cổ phần của Đế Hào thì gật đầu, ký tên.
Tổng cộng có ba bản, trên mỗi bản đều đã có chữ kí của Thi Cẩm Ngôn.
Chữ kí của anh không giống với những chữ kí khiêm tốn của người khác, nó lộ ra một khí thế bức người. Thật ra ở lâu với Thi Cẩm Ngôn sẽ phát hiện anh không phải là người âm trầm hướng nội, từ trong xương tủy anh cũng có sự kiêu ngạo và hiên ngang của riêng mình. Chỉ là nó bị sự thờ ơ lạnh nhạt bên ngoài che lấp nên không ai nhìn ra được dã tâm của anh.
Tư Tĩnh Ngọc kí tên của mình bên dưới tên của anh.
Xong xuôi, cô chẳng buồn nhìn lại nữa mà đẩy tài liệu về phía luật sư: “Xong rồi. Luật sư Trương, lúc nào đến Cục dân chính làm thủ tục?”
Luật sư Trương dừng lại, nhìn tập tài liệu kia với vẻ mặt cổ quái rồi nói: “Ngài Thi nói lúc nào cũng được.”
Tư Tĩnh Ngọc gật đầu, đứng lên: “Tôi sẽ liên lạc với anh ấy sau.”
Luật sư Trương đứng lên: “Được.”
Tiễn luật sư Trương đi, Tư Tĩnh Ngọc nhìn chằm chằm đơn ly hôn trên bàn rồi chạy lên lầu.
Một lát sau cô thay đồ rồi xuống, lái xe rời đi.
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Tư Tĩnh Ngọc ngơ ngác nhìn người đàn ông đứng trước mặt. Cô biết luật sư riêng của Thi Cẩm Ngôn, người này đã từng xử lý rất nhiều chuyện công việc cho anh. Nhưng cô không ngờ đến một ngày, chính người này sẽ làm việc với mình.Cô khựng lại, đối phương lên tiếng một cách tôn trọng và khách khí: “Tôi họ Trương, hẳn là cô Tư có biết tôi.”Tư Tĩnh Ngọc gật đầu: “Anh tới đây là để...”“Ngài Thi bảo tôi tới đây bàn về chuyện ly hôn của hai người.”Tư Tĩnh Ngọc nghe vậy, cả người cứng ngắc.Biết rằng sớm muộn cũng sẽ có chuyện này, nhưng khi thấy luật sư Trương cô vẫn cảm thấy khó tin.Thật ra cô cũng không để tâm nhiều về tin nhắn vừa rồi của Thi Cẩm Ngôn, suốt mấy năm qua đã bao lần anh bằng lòng ly hôn nhưng cuối cùng sẽ lại kéo dài.Nhưng không ngờ lúc này nó lại thành thật.Cô cắn môi, đứng tránh sang một bên: “Mời vào.”Trong phòng khách, Tư Tĩnh Ngọc rót cho luật sư Trần một cốc nước rồi ngồi xuống phía đối diện, trước khi anh ta kịp lên tiếng, cô đã nói trước: “Tôi không có bất cứ yêu cầu gì về vấn đề ly hôn.”Cô nói tiếp: “Tài sản, bất động sản, thậm chí là tài khoản ngân hàng, quỹ, cổ phiếu tôi đều không cần.”Rất nhiều đôi vợ chồng giàu có ly hôn, cuối cùng vì cũng thứ ngoài thân này mà thành kẻ thù, cô không cần nó. Hiện tại cô chỉ mong mau mau thoát khỏi cuộc hôn nhân này, không muốn bị nó quấn lấy nữa.Luật sư Trương ngẩn người, thở dài: “Nhưng cô Tư, ngài Thi có ý kiến.”“Anh nói đi.”“Tài sản trước khi cưới của hai người không liên quan gì đến tài sản chung, đây là số tài sản chung sau khi cưới, bất động sản, cổ phần công ty, quỹ, cổ phiếu đều ở đây, cô nhìn xem, nếu không có ý kiến gì có thể kí tên.”Anh ta nói rồi nhìn Tư Tĩnh Ngọc, thấy cô lật sơ qua thấy không có bất kì điều gì liên quan đến cổ phần của Đế Hào thì gật đầu, ký tên.Tổng cộng có ba bản, trên mỗi bản đều đã có chữ kí của Thi Cẩm Ngôn.Chữ kí của anh không giống với những chữ kí khiêm tốn của người khác, nó lộ ra một khí thế bức người. Thật ra ở lâu với Thi Cẩm Ngôn sẽ phát hiện anh không phải là người âm trầm hướng nội, từ trong xương tủy anh cũng có sự kiêu ngạo và hiên ngang của riêng mình. Chỉ là nó bị sự thờ ơ lạnh nhạt bên ngoài che lấp nên không ai nhìn ra được dã tâm của anh.Tư Tĩnh Ngọc kí tên của mình bên dưới tên của anh.Xong xuôi, cô chẳng buồn nhìn lại nữa mà đẩy tài liệu về phía luật sư: “Xong rồi. Luật sư Trương, lúc nào đến Cục dân chính làm thủ tục?”Luật sư Trương dừng lại, nhìn tập tài liệu kia với vẻ mặt cổ quái rồi nói: “Ngài Thi nói lúc nào cũng được.”Tư Tĩnh Ngọc gật đầu, đứng lên: “Tôi sẽ liên lạc với anh ấy sau.”Luật sư Trương đứng lên: “Được.”Tiễn luật sư Trương đi, Tư Tĩnh Ngọc nhìn chằm chằm đơn ly hôn trên bàn rồi chạy lên lầu.Một lát sau cô thay đồ rồi xuống, lái xe rời đi.