“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 886: “Tần tông chủ!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hôn lễ đang náo nhiệt tiến hành, Thiên Đạo Nhất cùng Lý Dương Chiêu hai người an tọa trên ghế.Tần Ninh đứng bên cạnh, nhìn cảnh này, thật cảm khái.Năm đó, hắn cũng như vậy, nhìn Thiên Thanh Thạch và Minh Uyên kết hôn sinh con...Thời gian thấm thoắt trôi qua, mấy vòng luân hồi, cơ duyên xảo hợp, lại đổi một thân phận khác, quay về nơi đây, nhưng những đồ tôn kia đã không còn nữa...Đồ nghi ngu ngốc duy nhất ở đời thứ nhất hiện tại đang ngoan ngoãn ở đại lục Thương Lan chờ mình.Nghĩ đến đứa ngốc Thanh Vân, Tần Ninh chỉ cười khổ.Đọc tiếp tại TАмliπh247.me nhé!“Phu thê giao bái!”Nhị trưởng lão hô lên, hai người làm lễ xong xuôi, trưởng bối hai bên chuẩn bị lên tiếng.Thiên Đạo Nhất lúc này đứng dậy, vừa định mở miệng, nhìn sang Lý Dương Chiêu bên cạnh, tức thì lùi một bước, cười nói: “Mời Lý trưởng lão nói trước!”Lý Dương Chiêu ngẩn ra.Đối phương là ai cơ chứ?Lâu chủ Thiên Đạo lâu nhường mình, vậy còn ra cái thể thống gì nữa?Nhưng nếu mình lùi bước thì khác nào ném đi mặt mũi của Thanh Vân tông, tông chủ sẽ trách mình.Tông chủ!Nghĩ đến Tần Ninh, Lý Dương Chiêu lập tức nghiêng người, nhìn Tần Ninh, cười híp mắt nói: “Tông chủ, đáng ra ngài nên ngồi ở đây nhận lễ bái mới đúng, ta đã vượt quá bối phận rồi, ngài cũng nên phát biểu đôi câu trước chứ ạ!”Nghe vậy, Tần Ninh ngẫm chút, gật đầu, đi lên trước.Mà cảnh này cũng khiến các tông chủ của tông môn hạng hai sững sờ.Mặc dù chỉ là phát biểu đơn giản, nhưng cũng không khó nhìn ra là Thiên Đạo lâu đang nhường Thanh Vân tông nói trước.Chuyện này là sao?Tần Ninh đi lên, nhìn Thiên Đạo Nhất rồi gật đầu.Tên nhóc này cũng biết điều, so với lão tổ tông là thằng nhãi Thiên Đạo Thanh thì thông minh hơn nhiều.“Tần tông chủ!”Thiên Đạo Nhất nhìn Tần Ninh, cười nói: “Trước khi Tần tông chủ phát biểu, tại hạ có một thỉnh cầu quá đáng, mong Tần tông chủ đồng ý”.“Ồ?”, Tần Ninh nhìn Thiên Đạo Nhất, mỉm cười đáp: “Ông nói ta nghe xem”.Thiên Đạo Nhất nghiêm túc nói: “Tại hạ mong rằng con gái Thiên Linh Lung có thể được gia nhập Thanh Vân tông!”Lời này nói ra, toàn bộ quảng trường trước đại điện Thanh Vân đều trở nên im lìm.
Hôn lễ đang náo nhiệt tiến hành, Thiên Đạo Nhất cùng Lý Dương Chiêu hai người an tọa trên ghế.
Tần Ninh đứng bên cạnh, nhìn cảnh này, thật cảm khái.
Năm đó, hắn cũng như vậy, nhìn Thiên Thanh Thạch và Minh Uyên kết hôn sinh con...
Thời gian thấm thoắt trôi qua, mấy vòng luân hồi, cơ duyên xảo hợp, lại đổi một thân phận khác, quay về nơi đây, nhưng những đồ tôn kia đã không còn nữa...
Đồ nghi ngu ngốc duy nhất ở đời thứ nhất hiện tại đang ngoan ngoãn ở đại lục Thương Lan chờ mình.
Nghĩ đến đứa ngốc Thanh Vân, Tần Ninh chỉ cười khổ.
Đọc tiếp tại TАмliπh247.me nhé!
“Phu thê giao bái!”
Nhị trưởng lão hô lên, hai người làm lễ xong xuôi, trưởng bối hai bên chuẩn bị lên tiếng.
Thiên Đạo Nhất lúc này đứng dậy, vừa định mở miệng, nhìn sang Lý Dương Chiêu bên cạnh, tức thì lùi một bước, cười nói: “Mời Lý trưởng lão nói trước!”
Lý Dương Chiêu ngẩn ra.
Đối phương là ai cơ chứ?
Lâu chủ Thiên Đạo lâu nhường mình, vậy còn ra cái thể thống gì nữa?
Nhưng nếu mình lùi bước thì khác nào ném đi mặt mũi của Thanh Vân tông, tông chủ sẽ trách mình.
Tông chủ!
Nghĩ đến Tần Ninh, Lý Dương Chiêu lập tức nghiêng người, nhìn Tần Ninh, cười híp mắt nói: “Tông chủ, đáng ra ngài nên ngồi ở đây nhận lễ bái mới đúng, ta đã vượt quá bối phận rồi, ngài cũng nên phát biểu đôi câu trước chứ ạ!”
Nghe vậy, Tần Ninh ngẫm chút, gật đầu, đi lên trước.
Mà cảnh này cũng khiến các tông chủ của tông môn hạng hai sững sờ.
Mặc dù chỉ là phát biểu đơn giản, nhưng cũng không khó nhìn ra là Thiên Đạo lâu đang nhường Thanh Vân tông nói trước.
Chuyện này là sao?
Tần Ninh đi lên, nhìn Thiên Đạo Nhất rồi gật đầu.
Tên nhóc này cũng biết điều, so với lão tổ tông là thằng nhãi Thiên Đạo Thanh thì thông minh hơn nhiều.
“Tần tông chủ!”
Thiên Đạo Nhất nhìn Tần Ninh, cười nói: “Trước khi Tần tông chủ phát biểu, tại hạ có một thỉnh cầu quá đáng, mong Tần tông chủ đồng ý”.
“Ồ?”, Tần Ninh nhìn Thiên Đạo Nhất, mỉm cười đáp: “Ông nói ta nghe xem”.
Thiên Đạo Nhất nghiêm túc nói: “Tại hạ mong rằng con gái Thiên Linh Lung có thể được gia nhập Thanh Vân tông!”
Lời này nói ra, toàn bộ quảng trường trước đại điện Thanh Vân đều trở nên im lìm.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hôn lễ đang náo nhiệt tiến hành, Thiên Đạo Nhất cùng Lý Dương Chiêu hai người an tọa trên ghế.Tần Ninh đứng bên cạnh, nhìn cảnh này, thật cảm khái.Năm đó, hắn cũng như vậy, nhìn Thiên Thanh Thạch và Minh Uyên kết hôn sinh con...Thời gian thấm thoắt trôi qua, mấy vòng luân hồi, cơ duyên xảo hợp, lại đổi một thân phận khác, quay về nơi đây, nhưng những đồ tôn kia đã không còn nữa...Đồ nghi ngu ngốc duy nhất ở đời thứ nhất hiện tại đang ngoan ngoãn ở đại lục Thương Lan chờ mình.Nghĩ đến đứa ngốc Thanh Vân, Tần Ninh chỉ cười khổ.Đọc tiếp tại TАмliπh247.me nhé!“Phu thê giao bái!”Nhị trưởng lão hô lên, hai người làm lễ xong xuôi, trưởng bối hai bên chuẩn bị lên tiếng.Thiên Đạo Nhất lúc này đứng dậy, vừa định mở miệng, nhìn sang Lý Dương Chiêu bên cạnh, tức thì lùi một bước, cười nói: “Mời Lý trưởng lão nói trước!”Lý Dương Chiêu ngẩn ra.Đối phương là ai cơ chứ?Lâu chủ Thiên Đạo lâu nhường mình, vậy còn ra cái thể thống gì nữa?Nhưng nếu mình lùi bước thì khác nào ném đi mặt mũi của Thanh Vân tông, tông chủ sẽ trách mình.Tông chủ!Nghĩ đến Tần Ninh, Lý Dương Chiêu lập tức nghiêng người, nhìn Tần Ninh, cười híp mắt nói: “Tông chủ, đáng ra ngài nên ngồi ở đây nhận lễ bái mới đúng, ta đã vượt quá bối phận rồi, ngài cũng nên phát biểu đôi câu trước chứ ạ!”Nghe vậy, Tần Ninh ngẫm chút, gật đầu, đi lên trước.Mà cảnh này cũng khiến các tông chủ của tông môn hạng hai sững sờ.Mặc dù chỉ là phát biểu đơn giản, nhưng cũng không khó nhìn ra là Thiên Đạo lâu đang nhường Thanh Vân tông nói trước.Chuyện này là sao?Tần Ninh đi lên, nhìn Thiên Đạo Nhất rồi gật đầu.Tên nhóc này cũng biết điều, so với lão tổ tông là thằng nhãi Thiên Đạo Thanh thì thông minh hơn nhiều.“Tần tông chủ!”Thiên Đạo Nhất nhìn Tần Ninh, cười nói: “Trước khi Tần tông chủ phát biểu, tại hạ có một thỉnh cầu quá đáng, mong Tần tông chủ đồng ý”.“Ồ?”, Tần Ninh nhìn Thiên Đạo Nhất, mỉm cười đáp: “Ông nói ta nghe xem”.Thiên Đạo Nhất nghiêm túc nói: “Tại hạ mong rằng con gái Thiên Linh Lung có thể được gia nhập Thanh Vân tông!”Lời này nói ra, toàn bộ quảng trường trước đại điện Thanh Vân đều trở nên im lìm.