“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1374: Ngươi thật sự không biết hối cải!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Muốn chết!”Trưởng lão Hạ Kiều Minh và trưởng lão Đỗ Uyên lúc này đã giận lắm rồi.Giờ người ngã xuống và chữa trị là con trai của bọn họ.Thấy Tần Ninh ngông nghênh như thế, hai bọn họ có độ lượng đến cỡ nào đi nữa cũng không thể chịu nổi.Hai người trực tiếp xông lên, bộc phát khí tức mạnh mẽ.Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này cũng tỏ ra cẩn trọng.“Lùi lại đi!”Tần Ninh cười nói: “Đây là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, bát chuyển đó, các cô bây giờ vẫn chưa phải đối thủ”.Tần Ninh nói xong thì bước ra.Một khí tức mạnh mẽ như có như không đang ẩn hiện.Phốc....Phốc...Đột nhiên, hai tiếng vang bỗng chốc phát ra.Hạ Kiều Minh và Đỗ Uyên lúc này bỗng chốc mạnh mẽ lùi về sau.Trước mặt Tần Ninh lại có một người đứng vững.“Mặc Uyên Lâm!”Nhìn thấy người này, Hạ Kiều Minh và Đỗ Uyên đều ngẩn ra.Hạ Kiều Minh không khỏi quát lên: “Mặc Uyên Lâm, ngươi là đường chủ Trường Sinh đường, lẽ nào lại làm việc không phân phải trái như thế?”“Hạ Kiều Minh, ngươi còn biết ta là đường chủ của Trường Sinh đường à?”Mặc Uyên Lâm hừ nói: “Đệ tử của Trường Sinh đường dù có làm sai thì cũng là Mặc Uyên Lâm ta trừng phạt”.“Đến lượt trưởng lão Thiên Thánh đường như ngươi xử lí sao?”Mặc Uyên Lâm mặc áo bào dài màu xanh, thân hình cao gầy, sắc mặt nghiêm khắc, bước chân vững vàng, không có ý định lui lại.Khi vừa hay tin, ông ta cũng rất kinh ngạc.Đệ tử Trường Sinh đường đánh đệ tử Thiên Thánh đường?Mặc dù là kinh ngạc, nhưng ông ta cũng rất vui vẻ trong lòng.Thân là đường chủ Trường Sinh đường, những năm qua, Trường Sinh đường một mực suy tàn, ông ta cũng đau lòng.Hiện giờ, Trường Sinh đường xuất hiện một người có thể đánh ngược được đệ tử Thiên Thánh đường, ông ta dĩ nhiên rất tò mò là ai.Mà khi biết Hạ Tịch Lâm cùng Hạ Kiều Minh, Đỗ Uyên đến Trường Sinh đường tìm người, ông ta càng giận hơn.Bọn họ coi Trường Sinh đường là cái gì?Coi Mặc Uyên Lâm ông ta là gì?“Mặc Uyên Lâm, ngươi đừng có quá đáng, Tần Ninh là đệ tử Trường Sinh đường, đánh đệ tử Thiên Thánh đường ta, ta tới đòi một câu trả lời không được?”“Kẻ này ngông cuồng, không coi ai ra gì, ta dạy dỗ hắn thì có gì không được?”
“Muốn chết!”
Trưởng lão Hạ Kiều Minh và trưởng lão Đỗ Uyên lúc này đã giận lắm rồi.
Giờ người ngã xuống và chữa trị là con trai của bọn họ.
Thấy Tần Ninh ngông nghênh như thế, hai bọn họ có độ lượng đến cỡ nào đi nữa cũng không thể chịu nổi.
Hai người trực tiếp xông lên, bộc phát khí tức mạnh mẽ.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này cũng tỏ ra cẩn trọng.
“Lùi lại đi!”
Tần Ninh cười nói: “Đây là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, bát chuyển đó, các cô bây giờ vẫn chưa phải đối thủ”.
Tần Ninh nói xong thì bước ra.
Một khí tức mạnh mẽ như có như không đang ẩn hiện.
Phốc....
Phốc...
Đột nhiên, hai tiếng vang bỗng chốc phát ra.
Hạ Kiều Minh và Đỗ Uyên lúc này bỗng chốc mạnh mẽ lùi về sau.
Trước mặt Tần Ninh lại có một người đứng vững.
“Mặc Uyên Lâm!”
Nhìn thấy người này, Hạ Kiều Minh và Đỗ Uyên đều ngẩn ra.
Hạ Kiều Minh không khỏi quát lên: “Mặc Uyên Lâm, ngươi là đường chủ Trường Sinh đường, lẽ nào lại làm việc không phân phải trái như thế?”
“Hạ Kiều Minh, ngươi còn biết ta là đường chủ của Trường Sinh đường à?”
Mặc Uyên Lâm hừ nói: “Đệ tử của Trường Sinh đường dù có làm sai thì cũng là Mặc Uyên Lâm ta trừng phạt”.
“Đến lượt trưởng lão Thiên Thánh đường như ngươi xử lí sao?”
Mặc Uyên Lâm mặc áo bào dài màu xanh, thân hình cao gầy, sắc mặt nghiêm khắc, bước chân vững vàng, không có ý định lui lại.
Khi vừa hay tin, ông ta cũng rất kinh ngạc.
Đệ tử Trường Sinh đường đánh đệ tử Thiên Thánh đường?
Mặc dù là kinh ngạc, nhưng ông ta cũng rất vui vẻ trong lòng.
Thân là đường chủ Trường Sinh đường, những năm qua, Trường Sinh đường một mực suy tàn, ông ta cũng đau lòng.
Hiện giờ, Trường Sinh đường xuất hiện một người có thể đánh ngược được đệ tử Thiên Thánh đường, ông ta dĩ nhiên rất tò mò là ai.
Mà khi biết Hạ Tịch Lâm cùng Hạ Kiều Minh, Đỗ Uyên đến Trường Sinh đường tìm người, ông ta càng giận hơn.
Bọn họ coi Trường Sinh đường là cái gì?
Coi Mặc Uyên Lâm ông ta là gì?
“Mặc Uyên Lâm, ngươi đừng có quá đáng, Tần Ninh là đệ tử Trường Sinh đường, đánh đệ tử Thiên Thánh đường ta, ta tới đòi một câu trả lời không được?”
“Kẻ này ngông cuồng, không coi ai ra gì, ta dạy dỗ hắn thì có gì không được?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Muốn chết!”Trưởng lão Hạ Kiều Minh và trưởng lão Đỗ Uyên lúc này đã giận lắm rồi.Giờ người ngã xuống và chữa trị là con trai của bọn họ.Thấy Tần Ninh ngông nghênh như thế, hai bọn họ có độ lượng đến cỡ nào đi nữa cũng không thể chịu nổi.Hai người trực tiếp xông lên, bộc phát khí tức mạnh mẽ.Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này cũng tỏ ra cẩn trọng.“Lùi lại đi!”Tần Ninh cười nói: “Đây là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, bát chuyển đó, các cô bây giờ vẫn chưa phải đối thủ”.Tần Ninh nói xong thì bước ra.Một khí tức mạnh mẽ như có như không đang ẩn hiện.Phốc....Phốc...Đột nhiên, hai tiếng vang bỗng chốc phát ra.Hạ Kiều Minh và Đỗ Uyên lúc này bỗng chốc mạnh mẽ lùi về sau.Trước mặt Tần Ninh lại có một người đứng vững.“Mặc Uyên Lâm!”Nhìn thấy người này, Hạ Kiều Minh và Đỗ Uyên đều ngẩn ra.Hạ Kiều Minh không khỏi quát lên: “Mặc Uyên Lâm, ngươi là đường chủ Trường Sinh đường, lẽ nào lại làm việc không phân phải trái như thế?”“Hạ Kiều Minh, ngươi còn biết ta là đường chủ của Trường Sinh đường à?”Mặc Uyên Lâm hừ nói: “Đệ tử của Trường Sinh đường dù có làm sai thì cũng là Mặc Uyên Lâm ta trừng phạt”.“Đến lượt trưởng lão Thiên Thánh đường như ngươi xử lí sao?”Mặc Uyên Lâm mặc áo bào dài màu xanh, thân hình cao gầy, sắc mặt nghiêm khắc, bước chân vững vàng, không có ý định lui lại.Khi vừa hay tin, ông ta cũng rất kinh ngạc.Đệ tử Trường Sinh đường đánh đệ tử Thiên Thánh đường?Mặc dù là kinh ngạc, nhưng ông ta cũng rất vui vẻ trong lòng.Thân là đường chủ Trường Sinh đường, những năm qua, Trường Sinh đường một mực suy tàn, ông ta cũng đau lòng.Hiện giờ, Trường Sinh đường xuất hiện một người có thể đánh ngược được đệ tử Thiên Thánh đường, ông ta dĩ nhiên rất tò mò là ai.Mà khi biết Hạ Tịch Lâm cùng Hạ Kiều Minh, Đỗ Uyên đến Trường Sinh đường tìm người, ông ta càng giận hơn.Bọn họ coi Trường Sinh đường là cái gì?Coi Mặc Uyên Lâm ông ta là gì?“Mặc Uyên Lâm, ngươi đừng có quá đáng, Tần Ninh là đệ tử Trường Sinh đường, đánh đệ tử Thiên Thánh đường ta, ta tới đòi một câu trả lời không được?”“Kẻ này ngông cuồng, không coi ai ra gì, ta dạy dỗ hắn thì có gì không được?”