“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2207: Đan thuật của hắn không ai bằng!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đan hỏa kia lúc này không ngừng tụ tập, lan truyền, từng đường được bị tróc rời ra.Cuối cùng một luồng đan hỏa hóa thành ngàn đường hỏa tuyển, từ từ đong đưa.Ba người Phúc Lão, các chủ Ninh Húc và Vạn Khuynh Tuyết nhìn thấy cảnh này đều lộ ra biểu cảm chấn động.Liệt hỏa!Ngón tay này Tần Ninh thi triển là năng lực cần thiết của mỗi một vị huyền đan sư.Lấy một ngọn lửa phân chia thành từng phần.Phương thức liệt hỏa này, huyền đan sư khác nhau có thể làm các mức khác nhau.Huyền đan sư bình thường có thể phân chia thành một trăm phần.Cao minh vừa phải có thể phân chia thành ba trăm năm trăm phần.Mà một vài huyền đan sư đắm chìm vào đan đạo mấy trăm năm có thể chia ra thành bảy trăm tám trăm phần.Nhưng chia được thành một ngàn phần…Gần như không có!Phân chia ngọn lửa thành từng ngọn càng dễ dàng khống chế nhiệt độ.Thử ngẫm lại, đan hỏa ra đời từ trong cơ thể võ giả, có thể điều khiển thu phát mạnh yếu.Nhưng nếu chia ra thành từng tia nhỏ, vậy thì khống chế nhiệt độ càng tinh chuẩn.Có thể nói, thủ đoạn liệt hỏa này đủ để nhìn ra bản lĩnh và nội tình của một huyền đan sư.Có câu nói, người trong nghề ra tay một cái liền biết hay không.Thủ đoạn này của Tần Ninh khiến ba người ở đây đều cảm giác chấn động trong lòng.Chỉ có Lý Nhàn Ngư lúc này mật vẫn ngơ ngác không hiểu.Sư tôn không luyện đan, nghịch lửa làm gì thế?Chia một ngọn rồi một ngọn, nhìn thì quả thật rất đẹp mắt.Nhưng bên này có ba vị đan sư đang nhìn đó.Sư tôn lúc này còn có tâm tình chơi đùa?Nếu biết suy nghĩ trong lòng Lý Nhàn Ngư, đoán chắc Tần Ninh sẽ phun máu ra ngoài.Liệt hóa đến bước hoàn thành, Tần Ninh bắt đầu tiến hành tăng độ ấm cho lò luyện đan.Dần dần từng bước từng bước tới.Dược liệu xử lý xong từ từ đưa vào.Ba điểm quan trọng nhất của huyền đan sư chính là xử lý dược liệu, nắm trong tay hỏa hầu và thời cơ tung ra dược liệu.Vào lúc này Tần Ninh nhìn rất tùy ý.Nhưng một bên, ba người Phúc Lão, Ninh Húc và Vạn Khuynh Tuyết lại hết sức chăm chú.Lý Nhàn Ngư không nhìn ra được điều gì.Nhưng ba người lại là huyền đan sư, có thể thấy rõ ràng.Mỗi bước thi triển của Tần Ninh đều là vừa đúng lúc.Cho người ta cảm giác, trong tùy ý lại điều khiển đến tinh xảo nhất.Tên này khiến người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.Phúc Lão chầm chậm lắc đầu một cái.
Đan hỏa kia lúc này không ngừng tụ tập, lan truyền, từng đường được bị tróc rời ra.
Cuối cùng một luồng đan hỏa hóa thành ngàn đường hỏa tuyển, từ từ đong đưa.
Ba người Phúc Lão, các chủ Ninh Húc và Vạn Khuynh Tuyết nhìn thấy cảnh này đều lộ ra biểu cảm chấn động.
Liệt hỏa!
Ngón tay này Tần Ninh thi triển là năng lực cần thiết của mỗi một vị huyền đan sư.
Lấy một ngọn lửa phân chia thành từng phần.
Phương thức liệt hỏa này, huyền đan sư khác nhau có thể làm các mức khác nhau.
Huyền đan sư bình thường có thể phân chia thành một trăm phần.
Cao minh vừa phải có thể phân chia thành ba trăm năm trăm phần.
Mà một vài huyền đan sư đắm chìm vào đan đạo mấy trăm năm có thể chia ra thành bảy trăm tám trăm phần.
Nhưng chia được thành một ngàn phần…
Gần như không có!
Phân chia ngọn lửa thành từng ngọn càng dễ dàng khống chế nhiệt độ.
Thử ngẫm lại, đan hỏa ra đời từ trong cơ thể võ giả, có thể điều khiển thu phát mạnh yếu.
Nhưng nếu chia ra thành từng tia nhỏ, vậy thì khống chế nhiệt độ càng tinh chuẩn.
Có thể nói, thủ đoạn liệt hỏa này đủ để nhìn ra bản lĩnh và nội tình của một huyền đan sư.
Có câu nói, người trong nghề ra tay một cái liền biết hay không.
Thủ đoạn này của Tần Ninh khiến ba người ở đây đều cảm giác chấn động trong lòng.
Chỉ có Lý Nhàn Ngư lúc này mật vẫn ngơ ngác không hiểu.
Sư tôn không luyện đan, nghịch lửa làm gì thế?
Chia một ngọn rồi một ngọn, nhìn thì quả thật rất đẹp mắt.
Nhưng bên này có ba vị đan sư đang nhìn đó.
Sư tôn lúc này còn có tâm tình chơi đùa?
Nếu biết suy nghĩ trong lòng Lý Nhàn Ngư, đoán chắc Tần Ninh sẽ phun máu ra ngoài.
Liệt hóa đến bước hoàn thành, Tần Ninh bắt đầu tiến hành tăng độ ấm cho lò luyện đan.
Dần dần từng bước từng bước tới.
Dược liệu xử lý xong từ từ đưa vào.
Ba điểm quan trọng nhất của huyền đan sư chính là xử lý dược liệu, nắm trong tay hỏa hầu và thời cơ tung ra dược liệu.
Vào lúc này Tần Ninh nhìn rất tùy ý.
Nhưng một bên, ba người Phúc Lão, Ninh Húc và Vạn Khuynh Tuyết lại hết sức chăm chú.
Lý Nhàn Ngư không nhìn ra được điều gì.
Nhưng ba người lại là huyền đan sư, có thể thấy rõ ràng.
Mỗi bước thi triển của Tần Ninh đều là vừa đúng lúc.
Cho người ta cảm giác, trong tùy ý lại điều khiển đến tinh xảo nhất.
Tên này khiến người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Phúc Lão chầm chậm lắc đầu một cái.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đan hỏa kia lúc này không ngừng tụ tập, lan truyền, từng đường được bị tróc rời ra.Cuối cùng một luồng đan hỏa hóa thành ngàn đường hỏa tuyển, từ từ đong đưa.Ba người Phúc Lão, các chủ Ninh Húc và Vạn Khuynh Tuyết nhìn thấy cảnh này đều lộ ra biểu cảm chấn động.Liệt hỏa!Ngón tay này Tần Ninh thi triển là năng lực cần thiết của mỗi một vị huyền đan sư.Lấy một ngọn lửa phân chia thành từng phần.Phương thức liệt hỏa này, huyền đan sư khác nhau có thể làm các mức khác nhau.Huyền đan sư bình thường có thể phân chia thành một trăm phần.Cao minh vừa phải có thể phân chia thành ba trăm năm trăm phần.Mà một vài huyền đan sư đắm chìm vào đan đạo mấy trăm năm có thể chia ra thành bảy trăm tám trăm phần.Nhưng chia được thành một ngàn phần…Gần như không có!Phân chia ngọn lửa thành từng ngọn càng dễ dàng khống chế nhiệt độ.Thử ngẫm lại, đan hỏa ra đời từ trong cơ thể võ giả, có thể điều khiển thu phát mạnh yếu.Nhưng nếu chia ra thành từng tia nhỏ, vậy thì khống chế nhiệt độ càng tinh chuẩn.Có thể nói, thủ đoạn liệt hỏa này đủ để nhìn ra bản lĩnh và nội tình của một huyền đan sư.Có câu nói, người trong nghề ra tay một cái liền biết hay không.Thủ đoạn này của Tần Ninh khiến ba người ở đây đều cảm giác chấn động trong lòng.Chỉ có Lý Nhàn Ngư lúc này mật vẫn ngơ ngác không hiểu.Sư tôn không luyện đan, nghịch lửa làm gì thế?Chia một ngọn rồi một ngọn, nhìn thì quả thật rất đẹp mắt.Nhưng bên này có ba vị đan sư đang nhìn đó.Sư tôn lúc này còn có tâm tình chơi đùa?Nếu biết suy nghĩ trong lòng Lý Nhàn Ngư, đoán chắc Tần Ninh sẽ phun máu ra ngoài.Liệt hóa đến bước hoàn thành, Tần Ninh bắt đầu tiến hành tăng độ ấm cho lò luyện đan.Dần dần từng bước từng bước tới.Dược liệu xử lý xong từ từ đưa vào.Ba điểm quan trọng nhất của huyền đan sư chính là xử lý dược liệu, nắm trong tay hỏa hầu và thời cơ tung ra dược liệu.Vào lúc này Tần Ninh nhìn rất tùy ý.Nhưng một bên, ba người Phúc Lão, Ninh Húc và Vạn Khuynh Tuyết lại hết sức chăm chú.Lý Nhàn Ngư không nhìn ra được điều gì.Nhưng ba người lại là huyền đan sư, có thể thấy rõ ràng.Mỗi bước thi triển của Tần Ninh đều là vừa đúng lúc.Cho người ta cảm giác, trong tùy ý lại điều khiển đến tinh xảo nhất.Tên này khiến người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.Phúc Lão chầm chậm lắc đầu một cái.