“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2316: Vạn Khuynh Tuyết do dự một chút.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh gật đầu một cái, nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, nói: “Viên này cho ngươi nuốt!”“Hả?”Lý Nhàn Ngư ngây ra.Hắn ta tưởng rằng Tần Ninh giữ lại một viên cho bản thân, không ngờ là cho hắn ta.“Ta không cần!”Tần Ninh ngây ra.Một bên Vạn Khuynh Tuyết và Giang Bạch đều ngẩn ra một chút.Vạn Khuynh Tuyết không nhịn được nói: “Tần công tử, ta biết ngươi thiên phú phi phàm, chỉ là viên Niết Hoàn Đan này đủ để đề thăng cảnh giới tầng thứ nhất, hơn nữa không có tổn hại nào”.“Ta cần tám viên là được, cho ngươi một viên!”Tần Ninh mỉm cười nói: “Ta thật sự không cần”.Con đường võ đạo của hắn rất kiên định.Lúc cần đan dược thì cần, không nên cần thì không dùng.Đã hỏi ngưng luyện thành Cửu Linh Tinh Thần quyết, đời này sau khi trí nhớ hồi tỉnh, hắn liền làm chuẩn bị.Giang Bạch nhìn về hướng Tần Ninh, cũng là ánh mắt khẽ động.Tần Ninh là người rất tự tin, hoặc nói là một người vô cùng tự tin.“Vùng đất trăm điện này cũng không có gì khác, chúng ta đi thôi!”Tần Ninh không dừng lại quá lâu.“Đi? Đi hướng nào?”Một tiếng hừ lạnh lúc này đột nhiên vang lên.Quảng trường trước điện, mấy chục thân ảnh quần áo lam lũ, toàn thân là máu.Lúc này một thân ảnh bước ra, nhìn đám người Tần Ninh.Chính là Phong Lôi Tử!Lúc này Phong Lôi Tử áo sam dính máu, toàn thân trên dưới máu tươi không ngừng chảy ra, toàn bộ nơi nào cũng có một tia uy nghiêm của chí cường giả cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.Bên cạnh, hai người trang chủ Tử Tiêu và Tà Linh Nguyệt cũng biểu cảm dữ tợn đáng sợ.“Tần Ninh, ngươi hại bọn ta!”Phong Lôi Tả gần như gầm lên giống dã thú.“Ta hại các ngươi? Sao lại nói vậy?”Tần Ninh biểu cảm kinh ngạc.“Ngươi còn giả bộ?”Phong Lôi Tử gần như đang gào thét, ông ta

Tần Ninh gật đầu một cái, nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, nói: “Viên này cho ngươi nuốt!”

“Hả?”

Lý Nhàn Ngư ngây ra.

Hắn ta tưởng rằng Tần Ninh giữ lại một viên cho bản thân, không ngờ là cho hắn ta.

“Ta không cần!”

Tần Ninh ngây ra.

Một bên Vạn Khuynh Tuyết và Giang Bạch đều ngẩn ra một chút.

Vạn Khuynh Tuyết không nhịn được nói: “Tần công tử, ta biết ngươi thiên phú phi phàm, chỉ là viên Niết Hoàn Đan này đủ để đề thăng cảnh giới tầng thứ nhất, hơn nữa không có tổn hại nào”.

“Ta cần tám viên là được, cho ngươi một viên!”

Tần Ninh mỉm cười nói: “Ta thật sự không cần”.

Con đường võ đạo của hắn rất kiên định.

Lúc cần đan dược thì cần, không nên cần thì không dùng.

Đã hỏi ngưng luyện thành Cửu Linh Tinh Thần quyết, đời này sau khi trí nhớ hồi tỉnh, hắn liền làm chuẩn bị.

Giang Bạch nhìn về hướng Tần Ninh, cũng là ánh mắt khẽ động.

Tần Ninh là người rất tự tin, hoặc nói là một người vô cùng tự tin.

“Vùng đất trăm điện này cũng không có gì khác, chúng ta đi thôi!”

Tần Ninh không dừng lại quá lâu.

“Đi? Đi hướng nào?”

Một tiếng hừ lạnh lúc này đột nhiên vang lên.

Quảng trường trước điện, mấy chục thân ảnh quần áo lam lũ, toàn thân là máu.

Lúc này một thân ảnh bước ra, nhìn đám người Tần Ninh.

Chính là Phong Lôi Tử!

Lúc này Phong Lôi Tử áo sam dính máu, toàn thân trên dưới máu tươi không ngừng chảy ra, toàn bộ nơi nào cũng có một tia uy nghiêm của chí cường giả cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.

Bên cạnh, hai người trang chủ Tử Tiêu và Tà Linh Nguyệt cũng biểu cảm dữ tợn đáng sợ.

“Tần Ninh, ngươi hại bọn ta!”

Phong Lôi Tả gần như gầm lên giống dã thú.

“Ta hại các ngươi? Sao lại nói vậy?”

Tần Ninh biểu cảm kinh ngạc.

“Ngươi còn giả bộ?”

Phong Lôi Tử gần như đang gào thét, ông ta

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh gật đầu một cái, nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, nói: “Viên này cho ngươi nuốt!”“Hả?”Lý Nhàn Ngư ngây ra.Hắn ta tưởng rằng Tần Ninh giữ lại một viên cho bản thân, không ngờ là cho hắn ta.“Ta không cần!”Tần Ninh ngây ra.Một bên Vạn Khuynh Tuyết và Giang Bạch đều ngẩn ra một chút.Vạn Khuynh Tuyết không nhịn được nói: “Tần công tử, ta biết ngươi thiên phú phi phàm, chỉ là viên Niết Hoàn Đan này đủ để đề thăng cảnh giới tầng thứ nhất, hơn nữa không có tổn hại nào”.“Ta cần tám viên là được, cho ngươi một viên!”Tần Ninh mỉm cười nói: “Ta thật sự không cần”.Con đường võ đạo của hắn rất kiên định.Lúc cần đan dược thì cần, không nên cần thì không dùng.Đã hỏi ngưng luyện thành Cửu Linh Tinh Thần quyết, đời này sau khi trí nhớ hồi tỉnh, hắn liền làm chuẩn bị.Giang Bạch nhìn về hướng Tần Ninh, cũng là ánh mắt khẽ động.Tần Ninh là người rất tự tin, hoặc nói là một người vô cùng tự tin.“Vùng đất trăm điện này cũng không có gì khác, chúng ta đi thôi!”Tần Ninh không dừng lại quá lâu.“Đi? Đi hướng nào?”Một tiếng hừ lạnh lúc này đột nhiên vang lên.Quảng trường trước điện, mấy chục thân ảnh quần áo lam lũ, toàn thân là máu.Lúc này một thân ảnh bước ra, nhìn đám người Tần Ninh.Chính là Phong Lôi Tử!Lúc này Phong Lôi Tử áo sam dính máu, toàn thân trên dưới máu tươi không ngừng chảy ra, toàn bộ nơi nào cũng có một tia uy nghiêm của chí cường giả cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.Bên cạnh, hai người trang chủ Tử Tiêu và Tà Linh Nguyệt cũng biểu cảm dữ tợn đáng sợ.“Tần Ninh, ngươi hại bọn ta!”Phong Lôi Tả gần như gầm lên giống dã thú.“Ta hại các ngươi? Sao lại nói vậy?”Tần Ninh biểu cảm kinh ngạc.“Ngươi còn giả bộ?”Phong Lôi Tử gần như đang gào thét, ông ta

Chương 2316: Vạn Khuynh Tuyết do dự một chút.