“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2317: “Ngươi còn giả bộ?”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đây cũng là vì Tần Ninh.Lý Nhàn Ngư lúc này hừm nói: “Bây giờ trách sư tôn ta?”“Thời điểm sư tôn có ý tốt nhắc nhở các ngươi, các ngươi đã nói cái gì?”“Bản thân không biết điều, xảy ra chuyện thì trách sư tôn ta?”“Ngươi câm miệng!”Phong Lôi Tử lúc này quát lên: “Tần Ninh, hôm nay ta để ngươi đền mạng cho Phong Hiên!”“Phong Lôi Tử”.Một tiếng quát lành lạnh lúc này vang lên.Lúc này Vạn Khuynh Tuyết bước ra, không nhiễm bụi trần, dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, mang một tia lạnh lùng.“Tần công tử ban đầu quả thật đã khuyên các ông, không muốn vào nơi này”.“Các ông không cảm kích thì thôi, dùng mọi cách giễu cợt”.“Mà vì các ông xông vào mới khiến trận Tử xuất hiện đường sống, Tần công tử dẫn bọn ta tiến vào cũng trải qua nguy hiểm đến tính mạng”.“Bây giờ ông đẩy hết tất cả lên người Tần công tử là có ý gì?”Mấy câu ngắn ngủi của Vạn Khuynh Tuyết tỏ rõ thái độ.“Vạn Khuynh Tuyết, đoạt được chỗ tốt thì biết mở miệng?”, Phong Lôi Tử cười lạnh nói: “Vạn Thiên các cô rất hùng mạnh, nhưng Vạn Khuynh Tuyết cô không đại diện nổi cho Vạn Thiên các”.“Ông…”“Thôi thôi!”Tần Ninh lúc này phất tay một cái, nhìn đám người Phong Lôi Tử ung dung nói: “Nói thật cho các ngươi, nhắc nhở các ngươi cũng chỉ là ta không muốn các ngươi chịu chết, không cảm kích, vậy thì coi như không có gì”.“Còn các ngươi nghĩ như thế nào, ta chẳng buồn để ý”.“Hoặc là cút, hoặc là chết!”“Chính các ngươi chọn!”Vài ba lời Tần Ninh đã cho thấy lập trường của mình.“Tự tìm cái chết!”Phong Lôi Tử phẫn nộ, một bước bước ra lao về hướng Tần Ninh.“Phúc Lão!”Lúc này Vạn Khuynh Tuyết mở miệng.Thân thể Vạn Phúc cao ngất, trong nháy mắt xông ra.“Ta tới giúp ngươi!”Trang chủ Tử Tiêu lúc này cũng xông ra.Hai người Phong Lôi Tử liên hiệp, trực tiếp lao về hướng Phúc Lão.Ba cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp lớn trong nháy mắt đánh nhau.Ánh mắt Tà Linh Nguyệt lạnh lùng nhìn về phía Tần Ninh.Mà các chủ Ninh Húc lúc này lại đi ra, ngăn cảnh Tà Linh Nguyệt.Nhất thời, tam đại tông môn còn sót lại mấy chục người lúc này cũng từng người xông ra.Bàn tay Vạn Khuynh Tuyết vung lên, đám người Vạn Thiên các căn bản không sợ.Vào lúc này, Giang Bạch nhìn bốn phía loạn xạ, hắn ta dựa vào một cây cột trước đại điện, hai tay ôm vai, vui vẻ xem náo nhiệt.

Đây cũng là vì Tần Ninh.

Lý Nhàn Ngư lúc này hừm nói: “Bây giờ trách sư tôn ta?”

“Thời điểm sư tôn có ý tốt nhắc nhở các ngươi, các ngươi đã nói cái gì?”

“Bản thân không biết điều, xảy ra chuyện thì trách sư tôn ta?”

“Ngươi câm miệng!”

Phong Lôi Tử lúc này quát lên: “Tần Ninh, hôm nay ta để ngươi đền mạng cho Phong Hiên!”

“Phong Lôi Tử”.

Một tiếng quát lành lạnh lúc này vang lên.

Lúc này Vạn Khuynh Tuyết bước ra, không nhiễm bụi trần, dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, mang một tia lạnh lùng.

“Tần công tử ban đầu quả thật đã khuyên các ông, không muốn vào nơi này”.

“Các ông không cảm kích thì thôi, dùng mọi cách giễu cợt”.

“Mà vì các ông xông vào mới khiến trận Tử xuất hiện đường sống, Tần công tử dẫn bọn ta tiến vào cũng trải qua nguy hiểm đến tính mạng”.

“Bây giờ ông đẩy hết tất cả lên người Tần công tử là có ý gì?”

Mấy câu ngắn ngủi của Vạn Khuynh Tuyết tỏ rõ thái độ.

“Vạn Khuynh Tuyết, đoạt được chỗ tốt thì biết mở miệng?”, Phong Lôi Tử cười lạnh nói: “Vạn Thiên các cô rất hùng mạnh, nhưng Vạn Khuynh Tuyết cô không đại diện nổi cho Vạn Thiên các”.

“Ông…”

“Thôi thôi!”

Tần Ninh lúc này phất tay một cái, nhìn đám người Phong Lôi Tử ung dung nói: “Nói thật cho các ngươi, nhắc nhở các ngươi cũng chỉ là ta không muốn các ngươi chịu chết, không cảm kích, vậy thì coi như không có gì”.

“Còn các ngươi nghĩ như thế nào, ta chẳng buồn để ý”.

“Hoặc là cút, hoặc là chết!”

“Chính các ngươi chọn!”

Vài ba lời Tần Ninh đã cho thấy lập trường của mình.

“Tự tìm cái chết!”

Phong Lôi Tử phẫn nộ, một bước bước ra lao về hướng Tần Ninh.

“Phúc Lão!”

Lúc này Vạn Khuynh Tuyết mở miệng.

Thân thể Vạn Phúc cao ngất, trong nháy mắt xông ra.

“Ta tới giúp ngươi!”

Trang chủ Tử Tiêu lúc này cũng xông ra.

Hai người Phong Lôi Tử liên hiệp, trực tiếp lao về hướng Phúc Lão.

Ba cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp lớn trong nháy mắt đánh nhau.

Ánh mắt Tà Linh Nguyệt lạnh lùng nhìn về phía Tần Ninh.

Mà các chủ Ninh Húc lúc này lại đi ra, ngăn cảnh Tà Linh Nguyệt.

Nhất thời, tam đại tông môn còn sót lại mấy chục người lúc này cũng từng người xông ra.

Bàn tay Vạn Khuynh Tuyết vung lên, đám người Vạn Thiên các căn bản không sợ.

Vào lúc này, Giang Bạch nhìn bốn phía loạn xạ, hắn ta dựa vào một cây cột trước đại điện, hai tay ôm vai, vui vẻ xem náo nhiệt.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đây cũng là vì Tần Ninh.Lý Nhàn Ngư lúc này hừm nói: “Bây giờ trách sư tôn ta?”“Thời điểm sư tôn có ý tốt nhắc nhở các ngươi, các ngươi đã nói cái gì?”“Bản thân không biết điều, xảy ra chuyện thì trách sư tôn ta?”“Ngươi câm miệng!”Phong Lôi Tử lúc này quát lên: “Tần Ninh, hôm nay ta để ngươi đền mạng cho Phong Hiên!”“Phong Lôi Tử”.Một tiếng quát lành lạnh lúc này vang lên.Lúc này Vạn Khuynh Tuyết bước ra, không nhiễm bụi trần, dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, mang một tia lạnh lùng.“Tần công tử ban đầu quả thật đã khuyên các ông, không muốn vào nơi này”.“Các ông không cảm kích thì thôi, dùng mọi cách giễu cợt”.“Mà vì các ông xông vào mới khiến trận Tử xuất hiện đường sống, Tần công tử dẫn bọn ta tiến vào cũng trải qua nguy hiểm đến tính mạng”.“Bây giờ ông đẩy hết tất cả lên người Tần công tử là có ý gì?”Mấy câu ngắn ngủi của Vạn Khuynh Tuyết tỏ rõ thái độ.“Vạn Khuynh Tuyết, đoạt được chỗ tốt thì biết mở miệng?”, Phong Lôi Tử cười lạnh nói: “Vạn Thiên các cô rất hùng mạnh, nhưng Vạn Khuynh Tuyết cô không đại diện nổi cho Vạn Thiên các”.“Ông…”“Thôi thôi!”Tần Ninh lúc này phất tay một cái, nhìn đám người Phong Lôi Tử ung dung nói: “Nói thật cho các ngươi, nhắc nhở các ngươi cũng chỉ là ta không muốn các ngươi chịu chết, không cảm kích, vậy thì coi như không có gì”.“Còn các ngươi nghĩ như thế nào, ta chẳng buồn để ý”.“Hoặc là cút, hoặc là chết!”“Chính các ngươi chọn!”Vài ba lời Tần Ninh đã cho thấy lập trường của mình.“Tự tìm cái chết!”Phong Lôi Tử phẫn nộ, một bước bước ra lao về hướng Tần Ninh.“Phúc Lão!”Lúc này Vạn Khuynh Tuyết mở miệng.Thân thể Vạn Phúc cao ngất, trong nháy mắt xông ra.“Ta tới giúp ngươi!”Trang chủ Tử Tiêu lúc này cũng xông ra.Hai người Phong Lôi Tử liên hiệp, trực tiếp lao về hướng Phúc Lão.Ba cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp lớn trong nháy mắt đánh nhau.Ánh mắt Tà Linh Nguyệt lạnh lùng nhìn về phía Tần Ninh.Mà các chủ Ninh Húc lúc này lại đi ra, ngăn cảnh Tà Linh Nguyệt.Nhất thời, tam đại tông môn còn sót lại mấy chục người lúc này cũng từng người xông ra.Bàn tay Vạn Khuynh Tuyết vung lên, đám người Vạn Thiên các căn bản không sợ.Vào lúc này, Giang Bạch nhìn bốn phía loạn xạ, hắn ta dựa vào một cây cột trước đại điện, hai tay ôm vai, vui vẻ xem náo nhiệt.

Chương 2317: “Ngươi còn giả bộ?”