“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2335: "Ngươi nhất định phải sỉ diện thế à?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đùa cái gì vậy?"Hahaha!"Tần Ninh chỉ đứng đó cười.Người này để ý mình thật đó."Ngươi quan tâm ta phết nhỉ!" Tần Ninh không còn gì để nói."Thế thì thôi không đánh nữa, chúng ta đi?", Giang Bạch nói thẳng.Tần Ninh bật ngón tay cái: "Coi như ngươi giỏi"."Vạn Khuynh Tuyết, cô buộc phải nhúng tay vào việc này ư?"Lúc này Tả Cương Thanh mới nhìn về phía đám người đông nghìn nghịt.Vạn Khuynh Tuyết giờ đây cũng dở khóc dở cười."Ta cũng chỉ thay mặt cho chính bản thân mình, chứ không đại biểu cho Vạn Thiên Các.Vạn Khuynh Tuyết nói một cách chậm rãi: "Ta cùng hợp tác với Tần Ninh, ít nhất là khi chuyến do thám này kết thúc, bọn ta vẫn sẽ đứng trên cùng một chiếc thuyền"."Bổn toạ đã hiểu!"Tả Cương Thanh cũng không nhiều lời.Tần Ninh nhìn về phía Vạn Khuynh Tuyết, vừa cười nhạt vừa nói: "Cô gái này nói không tồi, xử lí đám người này đi rồi ta sẽ suy xét giải quyết giúp vị Phúc Lão kia của cô về căn bệnh khó nói đó”.Vừa nói ra câu này, ba người Vạn Khuynh Tuyết, Vạn Phúc cùng với Ninh Húc đều dùng ánh mắt hết sức ngạc nhiên nhìn về phía Tần Ninh.Sao hắn có thể biết được?Vạn Khuynh Tuyết kinh ngạc không thôi.Chuyện này chỉ có cô ta, Phúc Lão và Ninh Húc biết.Ninh Húc là người của phe cô ta, việc này hoàn toàn có thể yên tâm."Đừng bất ngờ, chỉ là độc của Cửu Cực Băng Hà thôi mà, cũng không phải là không có cách giải!", Tần Ninh mỉm cười nói: "Nếu ta đã ra tay thì không có loại chất độc nào là không thể giải. Còn nếu ta không giúp, vị Phúc Lão này của cô cũng chỉ còn có thể sống được vài năm nữa thôi".Nghe đến đây, Vạn Khuynh Tuyết khẽ gật đầu.Lúc này Ninh Phúc mới chắp tay nói: "Cảm ơn công tử Tần.""Trước hết khoan hãy cảm ơn, ngăn Tả Cương Thanh lại, làm được sao?""Không thành vấn đề!"Tần Ninh mỉm cười."Cứ như vậy đi, nhưng mà Bách Luyện tông và Thiên Vấn tông cũng đâu phải chỉ có ba người này là có cảnh giới Sinh Tử cao".Tần Ninh nhìn về phía ba người, Tả Cương Thanh và Thiên Vấn.Đằng sau ba người này là một vài hơi thở mạnh mẽ đang âm thầm di chuyển.Cũng là người ở cảnh giới Sinh Tử."Nếu đã biết thì bỏ cuộc đi!"Lúc này Thiên Vấn đi từng bước ra ngoài, sắc mặt lạnh lùng nói.Tiếp theo đó là ba vị mang cảnh giới
Đùa cái gì vậy?
"Hahaha!"
Tần Ninh chỉ đứng đó cười.
Người này để ý mình thật đó.
"Ngươi quan tâm ta phết nhỉ!" Tần Ninh không còn gì để nói.
"Thế thì thôi không đánh nữa, chúng ta đi?", Giang Bạch nói thẳng.
Tần Ninh bật ngón tay cái: "Coi như ngươi giỏi".
"Vạn Khuynh Tuyết, cô buộc phải nhúng tay vào việc này ư?"
Lúc này Tả Cương Thanh mới nhìn về phía đám người đông nghìn nghịt.
Vạn Khuynh Tuyết giờ đây cũng dở khóc dở cười.
"Ta cũng chỉ thay mặt cho chính bản thân mình, chứ không đại biểu cho Vạn Thiên Các.
Vạn Khuynh Tuyết nói một cách chậm rãi: "Ta cùng hợp tác với Tần Ninh, ít nhất là khi chuyến do thám này kết thúc, bọn ta vẫn sẽ đứng trên cùng một chiếc thuyền".
"Bổn toạ đã hiểu!"
Tả Cương Thanh cũng không nhiều lời.
Tần Ninh nhìn về phía Vạn Khuynh Tuyết, vừa cười nhạt vừa nói: "Cô gái này nói không tồi, xử lí đám người này đi rồi ta sẽ suy xét giải quyết giúp vị Phúc Lão kia của cô về căn bệnh khó nói đó”.
Vừa nói ra câu này, ba người Vạn Khuynh Tuyết, Vạn Phúc cùng với Ninh Húc đều dùng ánh mắt hết sức ngạc nhiên nhìn về phía Tần Ninh.
Sao hắn có thể biết được?
Vạn Khuynh Tuyết kinh ngạc không thôi.
Chuyện này chỉ có cô ta, Phúc Lão và Ninh Húc biết.
Ninh Húc là người của phe cô ta, việc này hoàn toàn có thể yên tâm.
"Đừng bất ngờ, chỉ là độc của Cửu Cực Băng Hà thôi mà, cũng không phải là không có cách giải!", Tần Ninh mỉm cười nói: "Nếu ta đã ra tay thì không có loại chất độc nào là không thể giải. Còn nếu ta không giúp, vị Phúc Lão này của cô cũng chỉ còn có thể sống được vài năm nữa thôi".
Nghe đến đây, Vạn Khuynh Tuyết khẽ gật đầu.
Lúc này Ninh Phúc mới chắp tay nói: "Cảm ơn công tử Tần."
"Trước hết khoan hãy cảm ơn, ngăn Tả Cương Thanh lại, làm được sao?"
"Không thành vấn đề!"
Tần Ninh mỉm cười.
"Cứ như vậy đi, nhưng mà Bách Luyện tông và Thiên Vấn tông cũng đâu phải chỉ có ba người này là có cảnh giới Sinh Tử cao".
Tần Ninh nhìn về phía ba người, Tả Cương Thanh và Thiên Vấn.
Đằng sau ba người này là một vài hơi thở mạnh mẽ đang âm thầm di chuyển.
Cũng là người ở cảnh giới Sinh Tử.
"Nếu đã biết thì bỏ cuộc đi!"
Lúc này Thiên Vấn đi từng bước ra ngoài, sắc mặt lạnh lùng nói.
Tiếp theo đó là ba vị mang cảnh giới
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đùa cái gì vậy?"Hahaha!"Tần Ninh chỉ đứng đó cười.Người này để ý mình thật đó."Ngươi quan tâm ta phết nhỉ!" Tần Ninh không còn gì để nói."Thế thì thôi không đánh nữa, chúng ta đi?", Giang Bạch nói thẳng.Tần Ninh bật ngón tay cái: "Coi như ngươi giỏi"."Vạn Khuynh Tuyết, cô buộc phải nhúng tay vào việc này ư?"Lúc này Tả Cương Thanh mới nhìn về phía đám người đông nghìn nghịt.Vạn Khuynh Tuyết giờ đây cũng dở khóc dở cười."Ta cũng chỉ thay mặt cho chính bản thân mình, chứ không đại biểu cho Vạn Thiên Các.Vạn Khuynh Tuyết nói một cách chậm rãi: "Ta cùng hợp tác với Tần Ninh, ít nhất là khi chuyến do thám này kết thúc, bọn ta vẫn sẽ đứng trên cùng một chiếc thuyền"."Bổn toạ đã hiểu!"Tả Cương Thanh cũng không nhiều lời.Tần Ninh nhìn về phía Vạn Khuynh Tuyết, vừa cười nhạt vừa nói: "Cô gái này nói không tồi, xử lí đám người này đi rồi ta sẽ suy xét giải quyết giúp vị Phúc Lão kia của cô về căn bệnh khó nói đó”.Vừa nói ra câu này, ba người Vạn Khuynh Tuyết, Vạn Phúc cùng với Ninh Húc đều dùng ánh mắt hết sức ngạc nhiên nhìn về phía Tần Ninh.Sao hắn có thể biết được?Vạn Khuynh Tuyết kinh ngạc không thôi.Chuyện này chỉ có cô ta, Phúc Lão và Ninh Húc biết.Ninh Húc là người của phe cô ta, việc này hoàn toàn có thể yên tâm."Đừng bất ngờ, chỉ là độc của Cửu Cực Băng Hà thôi mà, cũng không phải là không có cách giải!", Tần Ninh mỉm cười nói: "Nếu ta đã ra tay thì không có loại chất độc nào là không thể giải. Còn nếu ta không giúp, vị Phúc Lão này của cô cũng chỉ còn có thể sống được vài năm nữa thôi".Nghe đến đây, Vạn Khuynh Tuyết khẽ gật đầu.Lúc này Ninh Phúc mới chắp tay nói: "Cảm ơn công tử Tần.""Trước hết khoan hãy cảm ơn, ngăn Tả Cương Thanh lại, làm được sao?""Không thành vấn đề!"Tần Ninh mỉm cười."Cứ như vậy đi, nhưng mà Bách Luyện tông và Thiên Vấn tông cũng đâu phải chỉ có ba người này là có cảnh giới Sinh Tử cao".Tần Ninh nhìn về phía ba người, Tả Cương Thanh và Thiên Vấn.Đằng sau ba người này là một vài hơi thở mạnh mẽ đang âm thầm di chuyển.Cũng là người ở cảnh giới Sinh Tử."Nếu đã biết thì bỏ cuộc đi!"Lúc này Thiên Vấn đi từng bước ra ngoài, sắc mặt lạnh lùng nói.Tiếp theo đó là ba vị mang cảnh giới