“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2338: Giờ còn ai dám đi cướp bồ đề?  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mặt đất ầm ầm rung động.Tất cả mọi người đều cảm giác được cơ thể bị sự rung lắc dữ dội này làm cho đứng không vững.Chỉ thấy bên cạnh sơn cốc xuất hiện bảy ánh hào quang bay thẳng lên trời.Một bóng dáng từ trong hào quang bay thẳng ra trông như thiên thần hạ phạm, không thể xâm phạm.Tần Ninh!Ngay lúc này, hắn đứng tại chỗ cột sáng, thanh thế uy mãnh.Ánh mắt Lý Nhàn Ngư hơi dại ra.Sư tôn... Ngầu quá!Cho dù là hắn ta bây giờ còn nhịn không được trầm luân vào nét đẹp đó."Bí quyết bảy Tinh Linh!""Ba hoa, cố làm ra vẻ!"Thấy cảnh tượng này, Tả Ưng Hùng cũng chế nhạo."Có phải cố làm ra vẻ hay không, ngươi đợi rồi sẽ biết".Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Đúng vậy, Niết Bàn tầng bốn chém ngươi, đúng là hơi phiền phức, chi bằng tăng cảnh giới lên rồi nói sau!"Nghe thấy những lời này của Tần Ninh, mọi người xung quanh đều khinh thường.Chẳng lẽ người này nghĩ tăng cảnh giới là dựa vào miệng nói sao?Nếu thật sự nói tăng lên sẽ tăng lên, vậy đại lục Vạn Thiên đã sớm có cả tá Thiên Nhân, Vương Giả nhiều như chó.Tần Ninh cũng không nói gì thêm nữa.Đứng giữa bảy cột sáng, khí thế của Tần Ninh bỗng thay đổi.Niết Bàn tầng bốn.Giờ phút này, thân thể Tần Ninh tựa như đang tự động cải tạo.Xương cốt vặn vẹo.Da thịt lóe sáng.Lúc này, mái tóc dài tung bay.Khiến người ta có loại cảm giác kỳ quái.Mà loại cảm giác này truyền ra từ trên người Tần Ninh."Niết Bàn tầng năm!"Tần Ninh vừa dứt lời.Mọi người lại chế nhạo."Tiểu tử này đúng là ngu ngốc, nghĩ tăng cảnh giới cũng giống như gọi một con chó, ngươi kêu nó đến thì nó sẽ tới sao?""Như vậy đi, mỗi ngày ta hô mình là cảnh giới Vương Giả, cảnh giới Vương Giả, ta không thành..."Đột nhiên người

Mặt đất ầm ầm rung động.

Tất cả mọi người đều cảm giác được cơ thể bị sự rung lắc dữ dội này làm cho đứng không vững.

Chỉ thấy bên cạnh sơn cốc xuất hiện bảy ánh hào quang bay thẳng lên trời.

Một bóng dáng từ trong hào quang bay thẳng ra trông như thiên thần hạ phạm, không thể xâm phạm.

Tần Ninh!

Ngay lúc này, hắn đứng tại chỗ cột sáng, thanh thế uy mãnh.

Ánh mắt Lý Nhàn Ngư hơi dại ra.

Sư tôn... Ngầu quá!

Cho dù là hắn ta bây giờ còn nhịn không được trầm luân vào nét đẹp đó.

"Bí quyết bảy Tinh Linh!"

"Ba hoa, cố làm ra vẻ!"

Thấy cảnh tượng này, Tả Ưng Hùng cũng chế nhạo.

"Có phải cố làm ra vẻ hay không, ngươi đợi rồi sẽ biết".

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Đúng vậy, Niết Bàn tầng bốn chém ngươi, đúng là hơi phiền phức, chi bằng tăng cảnh giới lên rồi nói sau!"

Nghe thấy những lời này của Tần Ninh, mọi người xung quanh đều khinh thường.

Chẳng lẽ người này nghĩ tăng cảnh giới là dựa vào miệng nói sao?

Nếu thật sự nói tăng lên sẽ tăng lên, vậy đại lục Vạn Thiên đã sớm có cả tá Thiên Nhân, Vương Giả nhiều như chó.

Tần Ninh cũng không nói gì thêm nữa.

Đứng giữa bảy cột sáng, khí thế của Tần Ninh bỗng thay đổi.

Niết Bàn tầng bốn.

Giờ phút này, thân thể Tần Ninh tựa như đang tự động cải tạo.

Xương cốt vặn vẹo.

Da thịt lóe sáng.

Lúc này, mái tóc dài tung bay.

Khiến người ta có loại cảm giác kỳ quái.

Mà loại cảm giác này truyền ra từ trên người Tần Ninh.

"Niết Bàn tầng năm!"

Tần Ninh vừa dứt lời.

Mọi người lại chế nhạo.

"Tiểu tử này đúng là ngu ngốc, nghĩ tăng cảnh giới cũng giống như gọi một con chó, ngươi kêu nó đến thì nó sẽ tới sao?"

"Như vậy đi, mỗi ngày ta hô mình là cảnh giới Vương Giả, cảnh giới Vương Giả, ta không thành..."

Đột nhiên người

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mặt đất ầm ầm rung động.Tất cả mọi người đều cảm giác được cơ thể bị sự rung lắc dữ dội này làm cho đứng không vững.Chỉ thấy bên cạnh sơn cốc xuất hiện bảy ánh hào quang bay thẳng lên trời.Một bóng dáng từ trong hào quang bay thẳng ra trông như thiên thần hạ phạm, không thể xâm phạm.Tần Ninh!Ngay lúc này, hắn đứng tại chỗ cột sáng, thanh thế uy mãnh.Ánh mắt Lý Nhàn Ngư hơi dại ra.Sư tôn... Ngầu quá!Cho dù là hắn ta bây giờ còn nhịn không được trầm luân vào nét đẹp đó."Bí quyết bảy Tinh Linh!""Ba hoa, cố làm ra vẻ!"Thấy cảnh tượng này, Tả Ưng Hùng cũng chế nhạo."Có phải cố làm ra vẻ hay không, ngươi đợi rồi sẽ biết".Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Đúng vậy, Niết Bàn tầng bốn chém ngươi, đúng là hơi phiền phức, chi bằng tăng cảnh giới lên rồi nói sau!"Nghe thấy những lời này của Tần Ninh, mọi người xung quanh đều khinh thường.Chẳng lẽ người này nghĩ tăng cảnh giới là dựa vào miệng nói sao?Nếu thật sự nói tăng lên sẽ tăng lên, vậy đại lục Vạn Thiên đã sớm có cả tá Thiên Nhân, Vương Giả nhiều như chó.Tần Ninh cũng không nói gì thêm nữa.Đứng giữa bảy cột sáng, khí thế của Tần Ninh bỗng thay đổi.Niết Bàn tầng bốn.Giờ phút này, thân thể Tần Ninh tựa như đang tự động cải tạo.Xương cốt vặn vẹo.Da thịt lóe sáng.Lúc này, mái tóc dài tung bay.Khiến người ta có loại cảm giác kỳ quái.Mà loại cảm giác này truyền ra từ trên người Tần Ninh."Niết Bàn tầng năm!"Tần Ninh vừa dứt lời.Mọi người lại chế nhạo."Tiểu tử này đúng là ngu ngốc, nghĩ tăng cảnh giới cũng giống như gọi một con chó, ngươi kêu nó đến thì nó sẽ tới sao?""Như vậy đi, mỗi ngày ta hô mình là cảnh giới Vương Giả, cảnh giới Vương Giả, ta không thành..."Đột nhiên người

Chương 2338: Giờ còn ai dám đi cướp bồ đề?