“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2359: Một loại tình cảm?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lời nói vừa dứt, Lý Nhàn Ngư đã chuẩn bị xong, Tần Ninh bắt đầu động thủ.Dần dần, Bồ Đề Linh Tử rơi trên đầu Lý Nhàn Ngư, thả ra ánh sáng màu xanh lá cây nhàn nhạt…Tần Ninh nhìn Lý Nhàn Ngư ngồi ở đó, trong lòng dâng lên hồi ức vô hạn.Từng có nhiều lúc, Lý Nhất Phong năm đó cũng như vậy.Ở bên cạnh hắn ta từ đứa trẻ non nớt lớn lên thành Phong Vương một đời.Phong Vương đã không còn nữa.Nhưng tương lai sẽ xuất hiện một Nhàn Vương.Thời gian trôi qua từng chút một.Dần dần, cơ thể Lý Nhàn Ngư run rẩy, mồ hôi chảy ròng ròng, mắt bắt đầu chảy nước mắt.Không phải nước mắt.Mà là huyết lệ.Mắt vãng sinh mở một lần có thể đạt được đề thăng sức mạnh một lần cực lớn, có thể đây cũng không phải bỗng dưng vô cớ.Nỗi thống khổ cũng là thứ người thường không cách nào chịu đựng được.Thế gian này từ trước đến giờ không có đạo lý ngồi mát ăn bát vàng.Ầm…Đột nhiên, bên trong sơn cốc rộng lớn, một tiếng nổ tung trầm thấp lúc này vang lên.Ở lối vào sơn cốc, từng bóng người đứng dậy.Chuyện gì thế này?Lúc này, Giang Bạch khoanh tay đứng nhìn, gương mặt hắn ta trông gian ác nhưng lại tạo cho người ta cảm giác rất quyến rũ."Sức mạnh của mắt Vãng Sinh..."Vẻ mặt hắn ta kinh ngạc."Một khi mở mắt Vãng Sinh, đó chính là chín tầng, trong một ngày, cho dù ở cảnh giới Cửu Môn, cũng có thể trở thành Thiên Nhân, trở thành Vương Giả...""Tên Lý Nhàn Ngư kia thế mà lại mở ra từng tầng từng tầng một..."Giang Bạch chính là giang linh của sông Thiên Thượng hóa thành người.Sông Thiên Thượng chảy ở Bắc Lan suốt mấy vạn năm.Vậy nên, Giang Bạch biết hết tất cả mọi việc xảy ra xung quanh sông Thiên Thượng.Hắn ta chính là sông Thiên Thượng, sông Thiên Thượng chính là hắn ta.Hắn ta cũng hiểu biết sơ lược về mắt Vãng Sinh.Thế nhưng hắn lại chưa từng nghe nói đến việc mắt Vãng Sinh có thể mở từng tầng từng tầng một....Đúng lúc này, có hai bóng người đi ra khỏi sơn cốc.Đó chính là Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư.Bây giờ, Lý Nhàn Ngư vô cùng kích động, cả người từ trên xuống dưới tràn đầy lực lượng, khi bước đi, dường như không khống chế được sức mạnh nên mỗi bước đều xiêu xiêu vẹo vẹo."Niết Bàn tầng bảy!"Lúc này, trong mắt Lý Nhàn Ngư xuất hiện hai vệt Ngọc Câu rất rõ ràng.
Lời nói vừa dứt, Lý Nhàn Ngư đã chuẩn bị xong, Tần Ninh bắt đầu động thủ.
Dần dần, Bồ Đề Linh Tử rơi trên đầu Lý Nhàn Ngư, thả ra ánh sáng màu xanh lá cây nhàn nhạt…
Tần Ninh nhìn Lý Nhàn Ngư ngồi ở đó, trong lòng dâng lên hồi ức vô hạn.
Từng có nhiều lúc, Lý Nhất Phong năm đó cũng như vậy.
Ở bên cạnh hắn ta từ đứa trẻ non nớt lớn lên thành Phong Vương một đời.
Phong Vương đã không còn nữa.
Nhưng tương lai sẽ xuất hiện một Nhàn Vương.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Dần dần, cơ thể Lý Nhàn Ngư run rẩy, mồ hôi chảy ròng ròng, mắt bắt đầu chảy nước mắt.
Không phải nước mắt.
Mà là huyết lệ.
Mắt vãng sinh mở một lần có thể đạt được đề thăng sức mạnh một lần cực lớn, có thể đây cũng không phải bỗng dưng vô cớ.
Nỗi thống khổ cũng là thứ người thường không cách nào chịu đựng được.
Thế gian này từ trước đến giờ không có đạo lý ngồi mát ăn bát vàng.
Ầm…
Đột nhiên, bên trong sơn cốc rộng lớn, một tiếng nổ tung trầm thấp lúc này vang lên.
Ở lối vào sơn cốc, từng bóng người đứng dậy.
Chuyện gì thế này?
Lúc này, Giang Bạch khoanh tay đứng nhìn, gương mặt hắn ta trông gian ác nhưng lại tạo cho người ta cảm giác rất quyến rũ.
"Sức mạnh của mắt Vãng Sinh..."
Vẻ mặt hắn ta kinh ngạc.
"Một khi mở mắt Vãng Sinh, đó chính là chín tầng, trong một ngày, cho dù ở cảnh giới Cửu Môn, cũng có thể trở thành Thiên Nhân, trở thành Vương Giả..."
"Tên Lý Nhàn Ngư kia thế mà lại mở ra từng tầng từng tầng một..."
Giang Bạch chính là giang linh của sông Thiên Thượng hóa thành người.
Sông Thiên Thượng chảy ở Bắc Lan suốt mấy vạn năm.
Vậy nên, Giang Bạch biết hết tất cả mọi việc xảy ra xung quanh sông Thiên Thượng.
Hắn ta chính là sông Thiên Thượng, sông Thiên Thượng chính là hắn ta.
Hắn ta cũng hiểu biết sơ lược về mắt Vãng Sinh.
Thế nhưng hắn lại chưa từng nghe nói đến việc mắt Vãng Sinh có thể mở từng tầng từng tầng một....
Đúng lúc này, có hai bóng người đi ra khỏi sơn cốc.
Đó chính là Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư.
Bây giờ, Lý Nhàn Ngư vô cùng kích động, cả người từ trên xuống dưới tràn đầy lực lượng, khi bước đi, dường như không khống chế được sức mạnh nên mỗi bước đều xiêu xiêu vẹo vẹo.
"Niết Bàn tầng bảy!"
Lúc này, trong mắt Lý Nhàn Ngư xuất hiện hai vệt Ngọc Câu rất rõ ràng.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lời nói vừa dứt, Lý Nhàn Ngư đã chuẩn bị xong, Tần Ninh bắt đầu động thủ.Dần dần, Bồ Đề Linh Tử rơi trên đầu Lý Nhàn Ngư, thả ra ánh sáng màu xanh lá cây nhàn nhạt…Tần Ninh nhìn Lý Nhàn Ngư ngồi ở đó, trong lòng dâng lên hồi ức vô hạn.Từng có nhiều lúc, Lý Nhất Phong năm đó cũng như vậy.Ở bên cạnh hắn ta từ đứa trẻ non nớt lớn lên thành Phong Vương một đời.Phong Vương đã không còn nữa.Nhưng tương lai sẽ xuất hiện một Nhàn Vương.Thời gian trôi qua từng chút một.Dần dần, cơ thể Lý Nhàn Ngư run rẩy, mồ hôi chảy ròng ròng, mắt bắt đầu chảy nước mắt.Không phải nước mắt.Mà là huyết lệ.Mắt vãng sinh mở một lần có thể đạt được đề thăng sức mạnh một lần cực lớn, có thể đây cũng không phải bỗng dưng vô cớ.Nỗi thống khổ cũng là thứ người thường không cách nào chịu đựng được.Thế gian này từ trước đến giờ không có đạo lý ngồi mát ăn bát vàng.Ầm…Đột nhiên, bên trong sơn cốc rộng lớn, một tiếng nổ tung trầm thấp lúc này vang lên.Ở lối vào sơn cốc, từng bóng người đứng dậy.Chuyện gì thế này?Lúc này, Giang Bạch khoanh tay đứng nhìn, gương mặt hắn ta trông gian ác nhưng lại tạo cho người ta cảm giác rất quyến rũ."Sức mạnh của mắt Vãng Sinh..."Vẻ mặt hắn ta kinh ngạc."Một khi mở mắt Vãng Sinh, đó chính là chín tầng, trong một ngày, cho dù ở cảnh giới Cửu Môn, cũng có thể trở thành Thiên Nhân, trở thành Vương Giả...""Tên Lý Nhàn Ngư kia thế mà lại mở ra từng tầng từng tầng một..."Giang Bạch chính là giang linh của sông Thiên Thượng hóa thành người.Sông Thiên Thượng chảy ở Bắc Lan suốt mấy vạn năm.Vậy nên, Giang Bạch biết hết tất cả mọi việc xảy ra xung quanh sông Thiên Thượng.Hắn ta chính là sông Thiên Thượng, sông Thiên Thượng chính là hắn ta.Hắn ta cũng hiểu biết sơ lược về mắt Vãng Sinh.Thế nhưng hắn lại chưa từng nghe nói đến việc mắt Vãng Sinh có thể mở từng tầng từng tầng một....Đúng lúc này, có hai bóng người đi ra khỏi sơn cốc.Đó chính là Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư.Bây giờ, Lý Nhàn Ngư vô cùng kích động, cả người từ trên xuống dưới tràn đầy lực lượng, khi bước đi, dường như không khống chế được sức mạnh nên mỗi bước đều xiêu xiêu vẹo vẹo."Niết Bàn tầng bảy!"Lúc này, trong mắt Lý Nhàn Ngư xuất hiện hai vệt Ngọc Câu rất rõ ràng.