“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2387: Người yếu chỉ có thể bị lấn áp.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nếu bọn họ cũng là cảnh giới Sinh Tử, Kim Vân Binh lấy cái gì uy hϊế͙p͙ bọn họ?Nhưng cảnh giới Sinh Tử há gì mà dễ đạt đến như vậy?Trên đại lục Vạn Thiên, cảnh giới Sinh Tử đều tồn tại cực ít.Hơn nữa đạt đến cảnh giới Sinh Tử, trải qua kiếp nạn thất tình lục dục, gặp phải chín lần kiếp nạn, sơ sẩy một cái chính là con đường chết.Xát xát xát…Giữa lúc mấy người than phiền, từng cơn gió mạnh lúc này đột nhiên xuất hiện.Gió mạnh lúc trước đánh đến, trực tiếp bao phủ toàn bộ phương hướng phía trước của mấy người.Tiếng phốc phốc phốc vang lên, mấy thân ảnh ầm ầm ngã xuống đất, tắt thở mất mạng.“Cẩn thận!”Không biết là ai hô lên một tiếng, tất cả mọi người đều vội vàng thi triển thần công, ngăn chặn sự tấn công của gió mạnh.Nhưng cho dù có vậy thì võ giả cấp bậc huyền cảnh Tạo Hoá căn bản chẳng thể ngăn cản nổi, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, từng người bị gió mạnh cắt chém thành từng mảnh vụn, chết không chỗ chôn.Tần Ninh bây giờ đứng ở phía trước, phía trước xuất hiện từng tấm lá chắn.Linh khí hội tụ thành lá chắn vô cùng linh hoạt.Gió mạnh kia căn bản không làm gì được hắn.Thế nhưng một trận gió mạnh này nổi lên, trong nháy mắt đã bảy, tám người tử thương.Lần này, cõi lòng đám người hoàn toàn nguội lạnh.Bọn họ mới đi được một nửa cây cầu dây thừng thừng này mà thôi.Thế nhưng hơn mười mấy người giờ đây chỉ còn lại một nửa.Nếu đi tiếp thì chắc chắn sẽ chết.Nhưng nếu quay lại thì sao?Nếu lùi lại phía sau thì đám võ giả của Kim Ô lâu chắc chắn cũng sẽ trực tiếp giết chết bọn họ.Tiến lên hay lùi lại cũng đều là con đường chết.Vậy phải làm sao bây giờ?Tất cả mọi người đều đã mất chủ ý.Tần Ninh bây giờ cũng lười quan tâm đến đám người đó.Điều kiện của nơi này vô cùng khắc nghiệt, nhưng với hắn mà nói thì cũng chẳng khác gì khu vực trời ban.Gió mạnh ẩn chứa đường gió.Cái này đối với chuyện hắn ngưng tụ linh khí của thuộc tính gió cực kì quan trọng.Sấm chớp phía trên đỉnh đầu đánh xuống, ánh sáng lập loè.Ẩn chứa thuộc tính sét và thuộc tính điện mạnh mẽ.Tần Ninh ngược lại càng thấy tò mò về không gian phía trước.

Nếu bọn họ cũng là cảnh giới Sinh Tử, Kim Vân Binh lấy cái gì uy hϊế͙p͙ bọn họ?

Nhưng cảnh giới Sinh Tử há gì mà dễ đạt đến như vậy?

Trên đại lục Vạn Thiên, cảnh giới Sinh Tử đều tồn tại cực ít.

Hơn nữa đạt đến cảnh giới Sinh Tử, trải qua kiếp nạn thất tình lục dục, gặp phải chín lần kiếp nạn, sơ sẩy một cái chính là con đường chết.

Xát xát xát…

Giữa lúc mấy người than phiền, từng cơn gió mạnh lúc này đột nhiên xuất hiện.

Gió mạnh lúc trước đánh đến, trực tiếp bao phủ toàn bộ phương hướng phía trước của mấy người.

Tiếng phốc phốc phốc vang lên, mấy thân ảnh ầm ầm ngã xuống đất, tắt thở mất mạng.

“Cẩn thận!”

Không biết là ai hô lên một tiếng, tất cả mọi người đều vội vàng thi triển thần công, ngăn chặn sự tấn công của gió mạnh.

Nhưng cho dù có vậy thì võ giả cấp bậc huyền cảnh Tạo Hoá căn bản chẳng thể ngăn cản nổi, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, từng người bị gió mạnh cắt chém thành từng mảnh vụn, chết không chỗ chôn.

Tần Ninh bây giờ đứng ở phía trước, phía trước xuất hiện từng tấm lá chắn.

Linh khí hội tụ thành lá chắn vô cùng linh hoạt.

Gió mạnh kia căn bản không làm gì được hắn.

Thế nhưng một trận gió mạnh này nổi lên, trong nháy mắt đã bảy, tám người tử thương.

Lần này, cõi lòng đám người hoàn toàn nguội lạnh.

Bọn họ mới đi được một nửa cây cầu dây thừng thừng này mà thôi.

Thế nhưng hơn mười mấy người giờ đây chỉ còn lại một nửa.

Nếu đi tiếp thì chắc chắn sẽ chết.

Nhưng nếu quay lại thì sao?

Nếu lùi lại phía sau thì đám võ giả của Kim Ô lâu chắc chắn cũng sẽ trực tiếp giết chết bọn họ.

Tiến lên hay lùi lại cũng đều là con đường chết.

Vậy phải làm sao bây giờ?

Tất cả mọi người đều đã mất chủ ý.

Tần Ninh bây giờ cũng lười quan tâm đến đám người đó.

Điều kiện của nơi này vô cùng khắc nghiệt, nhưng với hắn mà nói thì cũng chẳng khác gì khu vực trời ban.

Gió mạnh ẩn chứa đường gió.

Cái này đối với chuyện hắn ngưng tụ linh khí của thuộc tính gió cực kì quan trọng.

Sấm chớp phía trên đỉnh đầu đánh xuống, ánh sáng lập loè.

Ẩn chứa thuộc tính sét và thuộc tính điện mạnh mẽ.

Tần Ninh ngược lại càng thấy tò mò về không gian phía trước.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nếu bọn họ cũng là cảnh giới Sinh Tử, Kim Vân Binh lấy cái gì uy hϊế͙p͙ bọn họ?Nhưng cảnh giới Sinh Tử há gì mà dễ đạt đến như vậy?Trên đại lục Vạn Thiên, cảnh giới Sinh Tử đều tồn tại cực ít.Hơn nữa đạt đến cảnh giới Sinh Tử, trải qua kiếp nạn thất tình lục dục, gặp phải chín lần kiếp nạn, sơ sẩy một cái chính là con đường chết.Xát xát xát…Giữa lúc mấy người than phiền, từng cơn gió mạnh lúc này đột nhiên xuất hiện.Gió mạnh lúc trước đánh đến, trực tiếp bao phủ toàn bộ phương hướng phía trước của mấy người.Tiếng phốc phốc phốc vang lên, mấy thân ảnh ầm ầm ngã xuống đất, tắt thở mất mạng.“Cẩn thận!”Không biết là ai hô lên một tiếng, tất cả mọi người đều vội vàng thi triển thần công, ngăn chặn sự tấn công của gió mạnh.Nhưng cho dù có vậy thì võ giả cấp bậc huyền cảnh Tạo Hoá căn bản chẳng thể ngăn cản nổi, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, từng người bị gió mạnh cắt chém thành từng mảnh vụn, chết không chỗ chôn.Tần Ninh bây giờ đứng ở phía trước, phía trước xuất hiện từng tấm lá chắn.Linh khí hội tụ thành lá chắn vô cùng linh hoạt.Gió mạnh kia căn bản không làm gì được hắn.Thế nhưng một trận gió mạnh này nổi lên, trong nháy mắt đã bảy, tám người tử thương.Lần này, cõi lòng đám người hoàn toàn nguội lạnh.Bọn họ mới đi được một nửa cây cầu dây thừng thừng này mà thôi.Thế nhưng hơn mười mấy người giờ đây chỉ còn lại một nửa.Nếu đi tiếp thì chắc chắn sẽ chết.Nhưng nếu quay lại thì sao?Nếu lùi lại phía sau thì đám võ giả của Kim Ô lâu chắc chắn cũng sẽ trực tiếp giết chết bọn họ.Tiến lên hay lùi lại cũng đều là con đường chết.Vậy phải làm sao bây giờ?Tất cả mọi người đều đã mất chủ ý.Tần Ninh bây giờ cũng lười quan tâm đến đám người đó.Điều kiện của nơi này vô cùng khắc nghiệt, nhưng với hắn mà nói thì cũng chẳng khác gì khu vực trời ban.Gió mạnh ẩn chứa đường gió.Cái này đối với chuyện hắn ngưng tụ linh khí của thuộc tính gió cực kì quan trọng.Sấm chớp phía trên đỉnh đầu đánh xuống, ánh sáng lập loè.Ẩn chứa thuộc tính sét và thuộc tính điện mạnh mẽ.Tần Ninh ngược lại càng thấy tò mò về không gian phía trước.

Chương 2387: Người yếu chỉ có thể bị lấn áp.