“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2388: Gió mạnh ẩn chứa đường gió.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ầm. . .Đúng vào lúc này, một tiếng sấm sét đột nhiên vang lên.Một thân ảnh trong đám người theo tiếng sấm sét ngã xuống.“Mọi người nhìn kìa!”, có người hoảng sợ nói: “Hắn bị sét đánh trúng thế mà lại không chết kìa”.Giờ phút này, tất cả mọi người đều nhìn về phía Tần Ninh.Tần Ninh quá đặc biệt.Tất cả mọi người đều kinh ngạc, khủng khiếp, duy chỉ có mình hắn là chẳng hoảng loạn chút nào.Âm thanh đùng đoàng vang lên liên tiếp.Tần Ninh bây giờ dừng bước.Một tia sét chém đến người Tần Ninh.Sét đánh không chết.Điện giật không chết.Sáu bảy người còn sống bây giờ đi sát bên cạnh Tần Ninh.Có lẽ đi theo Tần Ninh thì bọn họ mới còn có thể có một chút hi vọng sống.Nếu không thì chắc chắn phải chết!Tần Ninh cũng chẳng thèm quan tâm.Hắn cảm thấy càng ngày càng hứng thú với cây cầu dây thừng này rồi.Phía trước, gió mạnh tàn sát bừa bãi, sét điện đan xen, hơn nữa càng đi đến gần thì lại càng mãnh liệt.Có thể bởi vì sự hiện diện của Tần Ninh mà sáu, bảy người còn sống trái lại cảm thấy bình yên vô sự.Giờ phút này, ở một đầu cầu dây.“Lâu chủ, bọn chúng đi vào rồi!”Bây giờ, Kim Vân Binh mỉm cười.“Mười mấy huyền cảnh Tạo Hoá, linh cảnh Niết Bàn thì khoảng mười người đã chết, còn lại mấy người có thể đi qua cầu dây, chứng tỏ nguy hiểm không lớn”.“Chúng ta đuổi theo!”Kim Vân Binh tràn đầy tự tin.Ông ta có thể trở thành cường giả cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp, trở thành lâu chủ của Kim Ô lâu, thành bá vương hùng mạnh khu vực Tây Giang cũng không phải công cốc.Mấy người kia có thể an toàn đi qua thì những tinh nhuệ bên cạnh ông ta chắc chắn cũng có thể.Gần trăm người bây giờ rầm rầm bắt đầu hành động.“A...”Nhưng, khi mọi người vừa đặt chân lên cầu dây thừng thì bỗng có một tiếng kêu thảm thiết vang lên.Gió mạnh càn quét tứ phía, đột nhiên, đầu của một võ giả cảnh giới Niết Bàn tầng thứ nhất bị chém bay.“Mọi người cẩn thận”.Kim Vân Binh bây giờ trong lòng thầm mắng một tiếng.Khinh thường rồi!Vốn tưởng rằng hơn mười mấy người đó tử thương không nghiêm trọng, có ông ta ở đây sẽ không có vấn đề gì cả.
Ầm. . .
Đúng vào lúc này, một tiếng sấm sét đột nhiên vang lên.
Một thân ảnh trong đám người theo tiếng sấm sét ngã xuống.
“Mọi người nhìn kìa!”, có người hoảng sợ nói: “Hắn bị sét đánh trúng thế mà lại không chết kìa”.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều nhìn về phía Tần Ninh.
Tần Ninh quá đặc biệt.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, khủng khiếp, duy chỉ có mình hắn là chẳng hoảng loạn chút nào.
Âm thanh đùng đoàng vang lên liên tiếp.
Tần Ninh bây giờ dừng bước.
Một tia sét chém đến người Tần Ninh.
Sét đánh không chết.
Điện giật không chết.
Sáu bảy người còn sống bây giờ đi sát bên cạnh Tần Ninh.
Có lẽ đi theo Tần Ninh thì bọn họ mới còn có thể có một chút hi vọng sống.
Nếu không thì chắc chắn phải chết!
Tần Ninh cũng chẳng thèm quan tâm.
Hắn cảm thấy càng ngày càng hứng thú với cây cầu dây thừng này rồi.
Phía trước, gió mạnh tàn sát bừa bãi, sét điện đan xen, hơn nữa càng đi đến gần thì lại càng mãnh liệt.
Có thể bởi vì sự hiện diện của Tần Ninh mà sáu, bảy người còn sống trái lại cảm thấy bình yên vô sự.
Giờ phút này, ở một đầu cầu dây.
“Lâu chủ, bọn chúng đi vào rồi!”
Bây giờ, Kim Vân Binh mỉm cười.
“Mười mấy huyền cảnh Tạo Hoá, linh cảnh Niết Bàn thì khoảng mười người đã chết, còn lại mấy người có thể đi qua cầu dây, chứng tỏ nguy hiểm không lớn”.
“Chúng ta đuổi theo!”
Kim Vân Binh tràn đầy tự tin.
Ông ta có thể trở thành cường giả cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp, trở thành lâu chủ của Kim Ô lâu, thành bá vương hùng mạnh khu vực Tây Giang cũng không phải công cốc.
Mấy người kia có thể an toàn đi qua thì những tinh nhuệ bên cạnh ông ta chắc chắn cũng có thể.
Gần trăm người bây giờ rầm rầm bắt đầu hành động.
“A...”
Nhưng, khi mọi người vừa đặt chân lên cầu dây thừng thì bỗng có một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Gió mạnh càn quét tứ phía, đột nhiên, đầu của một võ giả cảnh giới Niết Bàn tầng thứ nhất bị chém bay.
“Mọi người cẩn thận”.
Kim Vân Binh bây giờ trong lòng thầm mắng một tiếng.
Khinh thường rồi!
Vốn tưởng rằng hơn mười mấy người đó tử thương không nghiêm trọng, có ông ta ở đây sẽ không có vấn đề gì cả.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ầm. . .Đúng vào lúc này, một tiếng sấm sét đột nhiên vang lên.Một thân ảnh trong đám người theo tiếng sấm sét ngã xuống.“Mọi người nhìn kìa!”, có người hoảng sợ nói: “Hắn bị sét đánh trúng thế mà lại không chết kìa”.Giờ phút này, tất cả mọi người đều nhìn về phía Tần Ninh.Tần Ninh quá đặc biệt.Tất cả mọi người đều kinh ngạc, khủng khiếp, duy chỉ có mình hắn là chẳng hoảng loạn chút nào.Âm thanh đùng đoàng vang lên liên tiếp.Tần Ninh bây giờ dừng bước.Một tia sét chém đến người Tần Ninh.Sét đánh không chết.Điện giật không chết.Sáu bảy người còn sống bây giờ đi sát bên cạnh Tần Ninh.Có lẽ đi theo Tần Ninh thì bọn họ mới còn có thể có một chút hi vọng sống.Nếu không thì chắc chắn phải chết!Tần Ninh cũng chẳng thèm quan tâm.Hắn cảm thấy càng ngày càng hứng thú với cây cầu dây thừng này rồi.Phía trước, gió mạnh tàn sát bừa bãi, sét điện đan xen, hơn nữa càng đi đến gần thì lại càng mãnh liệt.Có thể bởi vì sự hiện diện của Tần Ninh mà sáu, bảy người còn sống trái lại cảm thấy bình yên vô sự.Giờ phút này, ở một đầu cầu dây.“Lâu chủ, bọn chúng đi vào rồi!”Bây giờ, Kim Vân Binh mỉm cười.“Mười mấy huyền cảnh Tạo Hoá, linh cảnh Niết Bàn thì khoảng mười người đã chết, còn lại mấy người có thể đi qua cầu dây, chứng tỏ nguy hiểm không lớn”.“Chúng ta đuổi theo!”Kim Vân Binh tràn đầy tự tin.Ông ta có thể trở thành cường giả cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp, trở thành lâu chủ của Kim Ô lâu, thành bá vương hùng mạnh khu vực Tây Giang cũng không phải công cốc.Mấy người kia có thể an toàn đi qua thì những tinh nhuệ bên cạnh ông ta chắc chắn cũng có thể.Gần trăm người bây giờ rầm rầm bắt đầu hành động.“A...”Nhưng, khi mọi người vừa đặt chân lên cầu dây thừng thì bỗng có một tiếng kêu thảm thiết vang lên.Gió mạnh càn quét tứ phía, đột nhiên, đầu của một võ giả cảnh giới Niết Bàn tầng thứ nhất bị chém bay.“Mọi người cẩn thận”.Kim Vân Binh bây giờ trong lòng thầm mắng một tiếng.Khinh thường rồi!Vốn tưởng rằng hơn mười mấy người đó tử thương không nghiêm trọng, có ông ta ở đây sẽ không có vấn đề gì cả.