“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2401: Điều khiển trời đất!  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhưng cố tình là Tần Ninh lại chống đỡ được.Người này sao có thể khủng bố như thế?Kim Vân Binh tâm như tro tàn.Nham thạch nóng chảy phun trào, chảy xuống mặt đất.Sông lớn cuộn trào, quét bay mọi thứ.Lúc này, Kim Vân Binh đã muốn buông bỏ chống cự.Còn có thể chống cự thế nào?Nham thạch nóng chảy vô tận, nước chảy mênh mông, gần trăm người bị nhấn chìm hoàn toàn.Không có tiếng kêu thảm thiết nào, Kim Ô lâu có rất nhiều cường giả.Chết!Vỗ vỗ tay, Tần Ninh đứng giữa không trung.“Chỉ là đồ ăn khai vị mà thôi!”Tần Ninh nhìn về phía trước, cười tủm tỉm nói: “Hình như còn có…Thiên Hoả cốc và Thiên La tông?”Giờ phút này, nụ cười đó của Tần Ninh nhìn qua có chút khủng bố.Dần dần, nham thạch ở xung quanh lui dần, sóng lớn không còn cuộn trào nữa.Tần Ninh đáp xuống, đi giữa dãy núi âm u mù mịt, trông như u hồn đi giữa đêm khuya.Một thân một mình, nhưng vô cùng đáng sợ.Dần dần, bóng người Tần Ninh biến mất.Bên rìa dãy núi, mấy bóng người dè dặt đi ra.Lúc này, trong một sơn cốc có mấy chục bộ hài cốt.Chỉ còn lại hài cốt thôi!Ngay cả chiếc nhẫn không gian cũng đã vỡ tan tành.“Người này… đến từ đâu vậy?”, một người không nhịn được, hoảng sợ nói.“Ta từng thấy hắn ta…”Một người khác nói. Mấy người còn lại vội vàng nhìn về phía hắn ta.Người đó nói: “Ta nhớ ra rồi, trước khi các thế lực lớn ở Giang Tây, Giang Đông, Giang Nam đến, người này đã giết tông chủ của Yểm Nhật tông và môn chủ của Tứ Tượng môn. Khi đó hắn ta là… Niết Bàn Tứ Trọng!”Niết Bàn Tứ Trọng!Đến nay mới qua bao lâu mà đã đến cảnh giới sinh tử nhất kiếp rồi?Đây là người sao?Là quái vật mới đúng!Lúc này đây, trong mắt sáu bảy người đó đầy kinh hoàng.Nếu không tận mắt nhìn thấy một màn này, ai dám tin chứ?Tần Ninh đã giết hết mấy chục ngàn người.Hơn nữa còn trông ung dung, đơn giản như vậy nữa.Con người

Nhưng cố tình là Tần Ninh lại chống đỡ được.

Người này sao có thể khủng bố như thế?

Kim Vân Binh tâm như tro tàn.

Nham thạch nóng chảy phun trào, chảy xuống mặt đất.

Sông lớn cuộn trào, quét bay mọi thứ.

Lúc này, Kim Vân Binh đã muốn buông bỏ chống cự.

Còn có thể chống cự thế nào?

Nham thạch nóng chảy vô tận, nước chảy mênh mông, gần trăm người bị nhấn chìm hoàn toàn.

Không có tiếng kêu thảm thiết nào, Kim Ô lâu có rất nhiều cường giả.

Chết!

Vỗ vỗ tay, Tần Ninh đứng giữa không trung.

“Chỉ là đồ ăn khai vị mà thôi!”

Tần Ninh nhìn về phía trước, cười tủm tỉm nói: “Hình như còn có…Thiên Hoả cốc và Thiên La tông?”

Giờ phút này, nụ cười đó của Tần Ninh nhìn qua có chút khủng bố.

Dần dần, nham thạch ở xung quanh lui dần, sóng lớn không còn cuộn trào nữa.

Tần Ninh đáp xuống, đi giữa dãy núi âm u mù mịt, trông như u hồn đi giữa đêm khuya.

Một thân một mình, nhưng vô cùng đáng sợ.

Dần dần, bóng người Tần Ninh biến mất.

Bên rìa dãy núi, mấy bóng người dè dặt đi ra.

Lúc này, trong một sơn cốc có mấy chục bộ hài cốt.

Chỉ còn lại hài cốt thôi!

Ngay cả chiếc nhẫn không gian cũng đã vỡ tan tành.

“Người này… đến từ đâu vậy?”, một người không nhịn được, hoảng sợ nói.

“Ta từng thấy hắn ta…”

Một người khác nói. Mấy người còn lại vội vàng nhìn về phía hắn ta.

Người đó nói: “Ta nhớ ra rồi, trước khi các thế lực lớn ở Giang Tây, Giang Đông, Giang Nam đến, người này đã giết tông chủ của Yểm Nhật tông và môn chủ của Tứ Tượng môn. Khi đó hắn ta là… Niết Bàn Tứ Trọng!”

Niết Bàn Tứ Trọng!

Đến nay mới qua bao lâu mà đã đến cảnh giới sinh tử nhất kiếp rồi?

Đây là người sao?

Là quái vật mới đúng!

Lúc này đây, trong mắt sáu bảy người đó đầy kinh hoàng.

Nếu không tận mắt nhìn thấy một màn này, ai dám tin chứ?

Tần Ninh đã giết hết mấy chục ngàn người.

Hơn nữa còn trông ung dung, đơn giản như vậy nữa.

Con người

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhưng cố tình là Tần Ninh lại chống đỡ được.Người này sao có thể khủng bố như thế?Kim Vân Binh tâm như tro tàn.Nham thạch nóng chảy phun trào, chảy xuống mặt đất.Sông lớn cuộn trào, quét bay mọi thứ.Lúc này, Kim Vân Binh đã muốn buông bỏ chống cự.Còn có thể chống cự thế nào?Nham thạch nóng chảy vô tận, nước chảy mênh mông, gần trăm người bị nhấn chìm hoàn toàn.Không có tiếng kêu thảm thiết nào, Kim Ô lâu có rất nhiều cường giả.Chết!Vỗ vỗ tay, Tần Ninh đứng giữa không trung.“Chỉ là đồ ăn khai vị mà thôi!”Tần Ninh nhìn về phía trước, cười tủm tỉm nói: “Hình như còn có…Thiên Hoả cốc và Thiên La tông?”Giờ phút này, nụ cười đó của Tần Ninh nhìn qua có chút khủng bố.Dần dần, nham thạch ở xung quanh lui dần, sóng lớn không còn cuộn trào nữa.Tần Ninh đáp xuống, đi giữa dãy núi âm u mù mịt, trông như u hồn đi giữa đêm khuya.Một thân một mình, nhưng vô cùng đáng sợ.Dần dần, bóng người Tần Ninh biến mất.Bên rìa dãy núi, mấy bóng người dè dặt đi ra.Lúc này, trong một sơn cốc có mấy chục bộ hài cốt.Chỉ còn lại hài cốt thôi!Ngay cả chiếc nhẫn không gian cũng đã vỡ tan tành.“Người này… đến từ đâu vậy?”, một người không nhịn được, hoảng sợ nói.“Ta từng thấy hắn ta…”Một người khác nói. Mấy người còn lại vội vàng nhìn về phía hắn ta.Người đó nói: “Ta nhớ ra rồi, trước khi các thế lực lớn ở Giang Tây, Giang Đông, Giang Nam đến, người này đã giết tông chủ của Yểm Nhật tông và môn chủ của Tứ Tượng môn. Khi đó hắn ta là… Niết Bàn Tứ Trọng!”Niết Bàn Tứ Trọng!Đến nay mới qua bao lâu mà đã đến cảnh giới sinh tử nhất kiếp rồi?Đây là người sao?Là quái vật mới đúng!Lúc này đây, trong mắt sáu bảy người đó đầy kinh hoàng.Nếu không tận mắt nhìn thấy một màn này, ai dám tin chứ?Tần Ninh đã giết hết mấy chục ngàn người.Hơn nữa còn trông ung dung, đơn giản như vậy nữa.Con người

Chương 2401: Điều khiển trời đất!