“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2414: “Đây cũng là điểm đáng chú ý”.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Biết còn hỏi?”“Ta không hỏi, không hỏi...”...Mà cùng lúc này, ở bên kia.Ôn Thanh Kỳ nhìn pháp khí trong tay xuất hiện vết rách, sắc mặt tức giận không thôi.“Hay cho một tên Tần Ninh...”Ôn Thanh Kỳ giận dữ hừ một tiếng.“Chuyện hôm nay, người nào nếu như nói ra ngoài, ta sẽ... khiến các ngươi biến mất khỏi Vô Cấu Kiếm Phái!”Nghe được Ôn Thanh Kỳ nói thế, mười mấy người đều không dám nói gì.Ôn Thanh Kỳ có địa vị cực cao trong Vô Cấu Kiếm Phái.“Ôn sư tỷ yên tâm, việc này chúng ta sẽ không nhắc đến”.Một đệ tử lập tức nói: “Tông môn có mệnh lệnh cho chúng ta lần này tìm ra kiếm U Khô, chuyện can hệ trọng đại, Ôn sư tỷ, chúng ta vẫn nên tiếp tục tìm kiếm kiếm U Khô chứ?”“Ừ!”Ôn Thanh Kỳ gật đầu, nói: “Tần Ninh này... Ta nhớ hắn rồi”.Mười mấy vị đệ tử lúc này đều cảm giác được một luồng hơi lạnh.Bị Ôn Thanh Kỳ ghi hận cũng không phải chuyện tốt gì.Vô Cấu Kiếm Phái, tứ đại Kiếm tử, Ôn Thanh Kỳ cũng không phải là người mạnh nhất, nhưng lại là người không thể đắc tội nhất.Đối với chuyện này thì Tần Ninh cũng không quan tâm lắm.Đã chín vạn năm qua đi!Tất cả đều đang thay đổi.Đại lục Vạn Thiên đến cùng còn có bao nhiêu người quen đang sống sót nữa?Cảnh còn người mất, chín vạn năm trôi qua.“Đối với đại lục Vạn Thiên, chín vạn năm rất dài, một vị cảnh giới Vương Giả cũng chỉ có tuổi thọ chín vạn năm mà thôi...”“Nhưng đối với thế giới Cửu Thiên, chín vạn năm...”“Mà toàn bộ trung tâm của Thương Mang Vân Giới – thế giới chư thần, chín vạn năm... cũng chỉ là một cái chớp mắt thoáng qua...”Tần Ninh nỉ non.Đạo Thiên Hành lúc này cũng không nói gì.U Vương năm đó quật khởi từ một nhân vật nho nhỏ đến sự vô địch số một, chỉ mất vạn năm thời gian mà thôi.Vạn năm vừa qua, U Vương biến mất không tăm tích.Có người nói U Vương thành Thánh, phi thăng Cửu Thiên.Cũng có người nói U Vương tu hành bị

“Biết còn hỏi?”

“Ta không hỏi, không hỏi...”

...

Mà cùng lúc này, ở bên kia.

Ôn Thanh Kỳ nhìn pháp khí trong tay xuất hiện vết rách, sắc mặt tức giận không thôi.

“Hay cho một tên Tần Ninh...”

Ôn Thanh Kỳ giận dữ hừ một tiếng.

“Chuyện hôm nay, người nào nếu như nói ra ngoài, ta sẽ... khiến các ngươi biến mất khỏi Vô Cấu Kiếm Phái!”

Nghe được Ôn Thanh Kỳ nói thế, mười mấy người đều không dám nói gì.

Ôn Thanh Kỳ có địa vị cực cao trong Vô Cấu Kiếm Phái.

“Ôn sư tỷ yên tâm, việc này chúng ta sẽ không nhắc đến”.

Một đệ tử lập tức nói: “Tông môn có mệnh lệnh cho chúng ta lần này tìm ra kiếm U Khô, chuyện can hệ trọng đại, Ôn sư tỷ, chúng ta vẫn nên tiếp tục tìm kiếm kiếm U Khô chứ?”

“Ừ!”

Ôn Thanh Kỳ gật đầu, nói: “Tần Ninh này... Ta nhớ hắn rồi”.

Mười mấy vị đệ tử lúc này đều cảm giác được một luồng hơi lạnh.

Bị Ôn Thanh Kỳ ghi hận cũng không phải chuyện tốt gì.

Vô Cấu Kiếm Phái, tứ đại Kiếm tử, Ôn Thanh Kỳ cũng không phải là người mạnh nhất, nhưng lại là người không thể đắc tội nhất.

Đối với chuyện này thì Tần Ninh cũng không quan tâm lắm.

Đã chín vạn năm qua đi!

Tất cả đều đang thay đổi.

Đại lục Vạn Thiên đến cùng còn có bao nhiêu người quen đang sống sót nữa?

Cảnh còn người mất, chín vạn năm trôi qua.

“Đối với đại lục Vạn Thiên, chín vạn năm rất dài, một vị cảnh giới Vương Giả cũng chỉ có tuổi thọ chín vạn năm mà thôi...”

“Nhưng đối với thế giới Cửu Thiên, chín vạn năm...”

“Mà toàn bộ trung tâm của Thương Mang Vân Giới – thế giới chư thần, chín vạn năm... cũng chỉ là một cái chớp mắt thoáng qua...”

Tần Ninh nỉ non.

Đạo Thiên Hành lúc này cũng không nói gì.

U Vương năm đó quật khởi từ một nhân vật nho nhỏ đến sự vô địch số một, chỉ mất vạn năm thời gian mà thôi.

Vạn năm vừa qua, U Vương biến mất không tăm tích.

Có người nói U Vương thành Thánh, phi thăng Cửu Thiên.

Cũng có người nói U Vương tu hành bị

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Biết còn hỏi?”“Ta không hỏi, không hỏi...”...Mà cùng lúc này, ở bên kia.Ôn Thanh Kỳ nhìn pháp khí trong tay xuất hiện vết rách, sắc mặt tức giận không thôi.“Hay cho một tên Tần Ninh...”Ôn Thanh Kỳ giận dữ hừ một tiếng.“Chuyện hôm nay, người nào nếu như nói ra ngoài, ta sẽ... khiến các ngươi biến mất khỏi Vô Cấu Kiếm Phái!”Nghe được Ôn Thanh Kỳ nói thế, mười mấy người đều không dám nói gì.Ôn Thanh Kỳ có địa vị cực cao trong Vô Cấu Kiếm Phái.“Ôn sư tỷ yên tâm, việc này chúng ta sẽ không nhắc đến”.Một đệ tử lập tức nói: “Tông môn có mệnh lệnh cho chúng ta lần này tìm ra kiếm U Khô, chuyện can hệ trọng đại, Ôn sư tỷ, chúng ta vẫn nên tiếp tục tìm kiếm kiếm U Khô chứ?”“Ừ!”Ôn Thanh Kỳ gật đầu, nói: “Tần Ninh này... Ta nhớ hắn rồi”.Mười mấy vị đệ tử lúc này đều cảm giác được một luồng hơi lạnh.Bị Ôn Thanh Kỳ ghi hận cũng không phải chuyện tốt gì.Vô Cấu Kiếm Phái, tứ đại Kiếm tử, Ôn Thanh Kỳ cũng không phải là người mạnh nhất, nhưng lại là người không thể đắc tội nhất.Đối với chuyện này thì Tần Ninh cũng không quan tâm lắm.Đã chín vạn năm qua đi!Tất cả đều đang thay đổi.Đại lục Vạn Thiên đến cùng còn có bao nhiêu người quen đang sống sót nữa?Cảnh còn người mất, chín vạn năm trôi qua.“Đối với đại lục Vạn Thiên, chín vạn năm rất dài, một vị cảnh giới Vương Giả cũng chỉ có tuổi thọ chín vạn năm mà thôi...”“Nhưng đối với thế giới Cửu Thiên, chín vạn năm...”“Mà toàn bộ trung tâm của Thương Mang Vân Giới – thế giới chư thần, chín vạn năm... cũng chỉ là một cái chớp mắt thoáng qua...”Tần Ninh nỉ non.Đạo Thiên Hành lúc này cũng không nói gì.U Vương năm đó quật khởi từ một nhân vật nho nhỏ đến sự vô địch số một, chỉ mất vạn năm thời gian mà thôi.Vạn năm vừa qua, U Vương biến mất không tăm tích.Có người nói U Vương thành Thánh, phi thăng Cửu Thiên.Cũng có người nói U Vương tu hành bị

Chương 2414: “Đây cũng là điểm đáng chú ý”.