“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2419: Người cầm đầu chính là Vương Khiếu Không.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà ở bên ngoài là hơn trăm người vây lại.Cốc chủ Thiên Dục của Thiên Hỏa cốc.Tông chủ La Côn Lâm của Thiên La tông.Tông chủ Thiên Vấn Hành của Thiên Vấn tông.Cùng với tông chủ Tả Cương Thanh của Bách Luyện tông.Bốn đại tông chủ lúc này đều hội tụ ở đây.“Khí thế lớn thật”.Vương Khiếu Không nhìn bốn phía, cười lớn: “Thiên Dục, La Côn Lâm, các ngươi thật sự định làm như thế này sao?”“Vây giết đệ tử của thư viện Thái Hư, ta nghĩ các ngươi phải biết hậu quả sẽ là thế nào chứ”.Cốc chủ Thiên Dục mặc trường bào màu đỏ, khí tức kiêu ngạo, cười ha ha nói: “Đã dám làm sẽ không sợ bị người phát hiện”.“Vương Khiếu Không, nếu như ngươi chịu đầu hàng, chúng ta có thể suy nghĩ mà tha cho ngươi một mạng”.“Dù sao tu hành đến Sinh Tử tứ kiếp cũng không dễ dàng gì, sao phải vì một đám con nít mà chôn vùi tánh mạng của mình?”“Ta thèm vào!”Vương Khiếu Không khinh thường, nhổ một bãi nước bọt.“Các ngươi xứng để cho ta đầu hàng chắc?”Tiếng chế nhạo vang lên khắp bốn phía.Vương Khiếu Không tuy nói là Sinh Tử tứ kiếp.Nhưng bốn đại tông môn ở đây có gần 30 vị cường giả cảnh giới Sinh Tử, một mình ông ta không chống đỡ được.Hơn nữa cốc chủ Thiên Dục cùng tông chủ La Côn Lâm đều là Sinh Tử tam kiếp.Đám người kia cũng không phải ngẫu nhiên tụ họp lại.Mà là mưu đồ đã lâu.Vương Khiếu Không nhìn sang bên cạnh mình.Tần Hải lúc này khí tức hỗn loạn.Khương Như Yên sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên cũng là tiêu hao rất nhiều sức.“Tần Hải, Khương Như Yên, tìm cơ hội rời khỏi đây mau”.“Sư phụ...”“Thầy Vương...”“Nghe ta”.Vương Khiếu Không thấp giọng quát lên: “Ta vốn tưởng rằng, lúc ở bên trong từ trường vạn ác, chúng ta chỉ là bị bọn chúng lợi dụng”.“Nhưng bây giờ xem ra là bọn chúng cố ý nhằm vào, đối phó chúng ta”.“Chuyện này quá kỳ quái”.“Bốn đại tông môn không có gan này”.Vương Khiếu Không nhìn Khương Như Yên, dặn dò: “Khương Như Yên, trở về nói cho viện trưởng biết, phải cẩn thận thế gia Bách Lý hoặc Vô Cấu Kiếm Phái, phòng ngừa bọn họ có lòng không tốt”.“Tần Hải”.Vương Khiếu Không nói tiếp: “Người em trai kia của ngươi có kia thủ đoạn bất phàm, ngươi không chết, hắn có thể giúp ngươi”.“Sư phụ, con...”“Nhớ kỹ chưa?”

Mà ở bên ngoài là hơn trăm người vây lại.

Cốc chủ Thiên Dục của Thiên Hỏa cốc.

Tông chủ La Côn Lâm của Thiên La tông.

Tông chủ Thiên Vấn Hành của Thiên Vấn tông.

Cùng với tông chủ Tả Cương Thanh của Bách Luyện tông.

Bốn đại tông chủ lúc này đều hội tụ ở đây.

“Khí thế lớn thật”.

Vương Khiếu Không nhìn bốn phía, cười lớn: “Thiên Dục, La Côn Lâm, các ngươi thật sự định làm như thế này sao?”

“Vây giết đệ tử của thư viện Thái Hư, ta nghĩ các ngươi phải biết hậu quả sẽ là thế nào chứ”.

Cốc chủ Thiên Dục mặc trường bào màu đỏ, khí tức kiêu ngạo, cười ha ha nói: “Đã dám làm sẽ không sợ bị người phát hiện”.

“Vương Khiếu Không, nếu như ngươi chịu đầu hàng, chúng ta có thể suy nghĩ mà tha cho ngươi một mạng”.

“Dù sao tu hành đến Sinh Tử tứ kiếp cũng không dễ dàng gì, sao phải vì một đám con nít mà chôn vùi tánh mạng của mình?”

“Ta thèm vào!”

Vương Khiếu Không khinh thường, nhổ một bãi nước bọt.

“Các ngươi xứng để cho ta đầu hàng chắc?”

Tiếng chế nhạo vang lên khắp bốn phía.

Vương Khiếu Không tuy nói là Sinh Tử tứ kiếp.

Nhưng bốn đại tông môn ở đây có gần 30 vị cường giả cảnh giới Sinh Tử, một mình ông ta không chống đỡ được.

Hơn nữa cốc chủ Thiên Dục cùng tông chủ La Côn Lâm đều là Sinh Tử tam kiếp.

Đám người kia cũng không phải ngẫu nhiên tụ họp lại.

Mà là mưu đồ đã lâu.

Vương Khiếu Không nhìn sang bên cạnh mình.

Tần Hải lúc này khí tức hỗn loạn.

Khương Như Yên sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên cũng là tiêu hao rất nhiều sức.

“Tần Hải, Khương Như Yên, tìm cơ hội rời khỏi đây mau”.

“Sư phụ...”

“Thầy Vương...”

“Nghe ta”.

Vương Khiếu Không thấp giọng quát lên: “Ta vốn tưởng rằng, lúc ở bên trong từ trường vạn ác, chúng ta chỉ là bị bọn chúng lợi dụng”.

“Nhưng bây giờ xem ra là bọn chúng cố ý nhằm vào, đối phó chúng ta”.

“Chuyện này quá kỳ quái”.

“Bốn đại tông môn không có gan này”.

Vương Khiếu Không nhìn Khương Như Yên, dặn dò: “Khương Như Yên, trở về nói cho viện trưởng biết, phải cẩn thận thế gia Bách Lý hoặc Vô Cấu Kiếm Phái, phòng ngừa bọn họ có lòng không tốt”.

“Tần Hải”.

Vương Khiếu Không nói tiếp: “Người em trai kia của ngươi có kia thủ đoạn bất phàm, ngươi không chết, hắn có thể giúp ngươi”.

“Sư phụ, con...”

“Nhớ kỹ chưa?”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà ở bên ngoài là hơn trăm người vây lại.Cốc chủ Thiên Dục của Thiên Hỏa cốc.Tông chủ La Côn Lâm của Thiên La tông.Tông chủ Thiên Vấn Hành của Thiên Vấn tông.Cùng với tông chủ Tả Cương Thanh của Bách Luyện tông.Bốn đại tông chủ lúc này đều hội tụ ở đây.“Khí thế lớn thật”.Vương Khiếu Không nhìn bốn phía, cười lớn: “Thiên Dục, La Côn Lâm, các ngươi thật sự định làm như thế này sao?”“Vây giết đệ tử của thư viện Thái Hư, ta nghĩ các ngươi phải biết hậu quả sẽ là thế nào chứ”.Cốc chủ Thiên Dục mặc trường bào màu đỏ, khí tức kiêu ngạo, cười ha ha nói: “Đã dám làm sẽ không sợ bị người phát hiện”.“Vương Khiếu Không, nếu như ngươi chịu đầu hàng, chúng ta có thể suy nghĩ mà tha cho ngươi một mạng”.“Dù sao tu hành đến Sinh Tử tứ kiếp cũng không dễ dàng gì, sao phải vì một đám con nít mà chôn vùi tánh mạng của mình?”“Ta thèm vào!”Vương Khiếu Không khinh thường, nhổ một bãi nước bọt.“Các ngươi xứng để cho ta đầu hàng chắc?”Tiếng chế nhạo vang lên khắp bốn phía.Vương Khiếu Không tuy nói là Sinh Tử tứ kiếp.Nhưng bốn đại tông môn ở đây có gần 30 vị cường giả cảnh giới Sinh Tử, một mình ông ta không chống đỡ được.Hơn nữa cốc chủ Thiên Dục cùng tông chủ La Côn Lâm đều là Sinh Tử tam kiếp.Đám người kia cũng không phải ngẫu nhiên tụ họp lại.Mà là mưu đồ đã lâu.Vương Khiếu Không nhìn sang bên cạnh mình.Tần Hải lúc này khí tức hỗn loạn.Khương Như Yên sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên cũng là tiêu hao rất nhiều sức.“Tần Hải, Khương Như Yên, tìm cơ hội rời khỏi đây mau”.“Sư phụ...”“Thầy Vương...”“Nghe ta”.Vương Khiếu Không thấp giọng quát lên: “Ta vốn tưởng rằng, lúc ở bên trong từ trường vạn ác, chúng ta chỉ là bị bọn chúng lợi dụng”.“Nhưng bây giờ xem ra là bọn chúng cố ý nhằm vào, đối phó chúng ta”.“Chuyện này quá kỳ quái”.“Bốn đại tông môn không có gan này”.Vương Khiếu Không nhìn Khương Như Yên, dặn dò: “Khương Như Yên, trở về nói cho viện trưởng biết, phải cẩn thận thế gia Bách Lý hoặc Vô Cấu Kiếm Phái, phòng ngừa bọn họ có lòng không tốt”.“Tần Hải”.Vương Khiếu Không nói tiếp: “Người em trai kia của ngươi có kia thủ đoạn bất phàm, ngươi không chết, hắn có thể giúp ngươi”.“Sư phụ, con...”“Nhớ kỹ chưa?”

Chương 2419: Người cầm đầu chính là Vương Khiếu Không.