“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2430: “Đương nhiên không sợ!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Đê tiện!”“Ha ha...”Lục Sơn Triết không thèm để ý nói: “Đê tiện thì sao?”“Người thành công không câu nệ tiểu tiết!”“Khương gia các cô đời sau càng ít con trai hơn đời trước, làm gì còn đủ tư cách tiếp tục làm viện trưởng?”“Thư viện Thái Hư nên đổi người đứng đầu thôi”.Lục Sơn Triết nhìn về phía hai, ba mươi đệ tử đứng đầu còn lại, lạnh lùng nói: “Nghe kỹ cho ta, ai dám lỗ mãng, nói lung tung, không chỉ chính các ngươi mà cả người nhà các ngươi cũng sẽ phải chôn cùng, tự cân nhắc đi!”Hai, ba mươi vị đệ tử câm như hến.Lục Sơn Triết dám nói những câu này thì chính là không lo bị ai nhìn thấu.Điều này nói rõ Lục gia đã sớm có chuẩn bị.Bây giờ đối địch với Lục Sơn Triết thì chính là muốn chết.Lục Sơn Triết đắc ý trong lòng, dẫn nhóm người Khương Như Yên rời khỏi nơi đây.Còn di chỉ của Tử Hiên Các so với thư viện Thái Hư thì cũng chẳng là cái gì.Cứ để mấy lão hồ ly kia đi tranh đoạt thôi.Hắn ta ở lại cũng không chiếm được chỗ tốt nào.Mà đồng thời, ở nơi khác.Bên trên hố lớn.Vương Khiếu Không liên tục tấn công.Bốn đầu sỏ Thiên Thương Kình, Kim Hoa Đô, Thiên Vĩ Đình, La Bá Nguyên liên thủ xuất kích.Bốn phía, bốn đại tông chủ gồm Thiên Vấn Hành, Tả Cương Thanh, Thiên Dục và La Côn Lâm vây thành hình tứ giác.Hơn mười cường giả cảnh giới Sinh Tử còn lại cũng vờn quanh bốn phía, ngăn chặn tất cả đường lui của Vương Khiếu Không.“Vương Khiếu Không, ngươi chắc chắn phải chết, việc gì phải giãy dụa?”Thiên Thương Kình cười nhạt nói.“Hừ, có chết thì ta cũng phải kéo theo một người trong các ngươi theo!”Vương Khiếu Không mỉa mai một tiếng, ánh mắt lạnh lùng đáng sợ!Oanh...Trong nháy mắt, từng tiếng nổ tung vang lên.Vương Khiếu Không bộc phát một luồng tử khí.Tử khí ngưng tụ, quấn quanh bốn người.Trong nháy mắt, bốn người đều né tránh.Vương Khiếu Không chắc chắn phải chết, không cần phải liều mạng với ông ta bây giờ.Dây dưa ông ta đến chết là được!

“Đê tiện!”

“Ha ha...”

Lục Sơn Triết không thèm để ý nói: “Đê tiện thì sao?”

“Người thành công không câu nệ tiểu tiết!”

“Khương gia các cô đời sau càng ít con trai hơn đời trước, làm gì còn đủ tư cách tiếp tục làm viện trưởng?”

“Thư viện Thái Hư nên đổi người đứng đầu thôi”.

Lục Sơn Triết nhìn về phía hai, ba mươi đệ tử đứng đầu còn lại, lạnh lùng nói: “Nghe kỹ cho ta, ai dám lỗ mãng, nói lung tung, không chỉ chính các ngươi mà cả người nhà các ngươi cũng sẽ phải chôn cùng, tự cân nhắc đi!”

Hai, ba mươi vị đệ tử câm như hến.

Lục Sơn Triết dám nói những câu này thì chính là không lo bị ai nhìn thấu.

Điều này nói rõ Lục gia đã sớm có chuẩn bị.

Bây giờ đối địch với Lục Sơn Triết thì chính là muốn chết.

Lục Sơn Triết đắc ý trong lòng, dẫn nhóm người Khương Như Yên rời khỏi nơi đây.

Còn di chỉ của Tử Hiên Các so với thư viện Thái Hư thì cũng chẳng là cái gì.

Cứ để mấy lão hồ ly kia đi tranh đoạt thôi.

Hắn ta ở lại cũng không chiếm được chỗ tốt nào.

Mà đồng thời, ở nơi khác.

Bên trên hố lớn.

Vương Khiếu Không liên tục tấn công.

Bốn đầu sỏ Thiên Thương Kình, Kim Hoa Đô, Thiên Vĩ Đình, La Bá Nguyên liên thủ xuất kích.

Bốn phía, bốn đại tông chủ gồm Thiên Vấn Hành, Tả Cương Thanh, Thiên Dục và La Côn Lâm vây thành hình tứ giác.

Hơn mười cường giả cảnh giới Sinh Tử còn lại cũng vờn quanh bốn phía, ngăn chặn tất cả đường lui của Vương Khiếu Không.

“Vương Khiếu Không, ngươi chắc chắn phải chết, việc gì phải giãy dụa?”

Thiên Thương Kình cười nhạt nói.

“Hừ, có chết thì ta cũng phải kéo theo một người trong các ngươi theo!”

Vương Khiếu Không mỉa mai một tiếng, ánh mắt lạnh lùng đáng sợ!

Oanh...

Trong nháy mắt, từng tiếng nổ tung vang lên.

Vương Khiếu Không bộc phát một luồng tử khí.

Tử khí ngưng tụ, quấn quanh bốn người.

Trong nháy mắt, bốn người đều né tránh.

Vương Khiếu Không chắc chắn phải chết, không cần phải liều mạng với ông ta bây giờ.

Dây dưa ông ta đến chết là được!

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Đê tiện!”“Ha ha...”Lục Sơn Triết không thèm để ý nói: “Đê tiện thì sao?”“Người thành công không câu nệ tiểu tiết!”“Khương gia các cô đời sau càng ít con trai hơn đời trước, làm gì còn đủ tư cách tiếp tục làm viện trưởng?”“Thư viện Thái Hư nên đổi người đứng đầu thôi”.Lục Sơn Triết nhìn về phía hai, ba mươi đệ tử đứng đầu còn lại, lạnh lùng nói: “Nghe kỹ cho ta, ai dám lỗ mãng, nói lung tung, không chỉ chính các ngươi mà cả người nhà các ngươi cũng sẽ phải chôn cùng, tự cân nhắc đi!”Hai, ba mươi vị đệ tử câm như hến.Lục Sơn Triết dám nói những câu này thì chính là không lo bị ai nhìn thấu.Điều này nói rõ Lục gia đã sớm có chuẩn bị.Bây giờ đối địch với Lục Sơn Triết thì chính là muốn chết.Lục Sơn Triết đắc ý trong lòng, dẫn nhóm người Khương Như Yên rời khỏi nơi đây.Còn di chỉ của Tử Hiên Các so với thư viện Thái Hư thì cũng chẳng là cái gì.Cứ để mấy lão hồ ly kia đi tranh đoạt thôi.Hắn ta ở lại cũng không chiếm được chỗ tốt nào.Mà đồng thời, ở nơi khác.Bên trên hố lớn.Vương Khiếu Không liên tục tấn công.Bốn đầu sỏ Thiên Thương Kình, Kim Hoa Đô, Thiên Vĩ Đình, La Bá Nguyên liên thủ xuất kích.Bốn phía, bốn đại tông chủ gồm Thiên Vấn Hành, Tả Cương Thanh, Thiên Dục và La Côn Lâm vây thành hình tứ giác.Hơn mười cường giả cảnh giới Sinh Tử còn lại cũng vờn quanh bốn phía, ngăn chặn tất cả đường lui của Vương Khiếu Không.“Vương Khiếu Không, ngươi chắc chắn phải chết, việc gì phải giãy dụa?”Thiên Thương Kình cười nhạt nói.“Hừ, có chết thì ta cũng phải kéo theo một người trong các ngươi theo!”Vương Khiếu Không mỉa mai một tiếng, ánh mắt lạnh lùng đáng sợ!Oanh...Trong nháy mắt, từng tiếng nổ tung vang lên.Vương Khiếu Không bộc phát một luồng tử khí.Tử khí ngưng tụ, quấn quanh bốn người.Trong nháy mắt, bốn người đều né tránh.Vương Khiếu Không chắc chắn phải chết, không cần phải liều mạng với ông ta bây giờ.Dây dưa ông ta đến chết là được!

Chương 2430: “Đương nhiên không sợ!”