“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2476: “Bát linh tinh thần quyết!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà hôm nay, cảnh tượng giống như năm ấy đã xuất hiện.Tần Ninh cũng hăng hái giống như Linh Tử Hiên.Mà kết quả hôm nay nhất định sẽ hoàn toàn khác.Thực lực của Giang Bạch mạnh nhất. Những người phòng thủ đều rút về phía sau.Lúc này, Đạo Thiên Hành cười ha ha, cũng sử dụng các loại pháp bảo để đùa giỡn mọi người.Hôm nay, đây chính là võ đài của nhà họ Tần.Là biểu hiện vinh quang của việc U vương trở về!Ông vua khiến vô số người sợ hãi, khiến một đời lại một đời vương giả run rẩy đã trở lại rồi!“Giết!”Bát linh tinh thần quyết tự vận chuyển, từng mũi tên bắn ra.Những người dưới cảnh giới Sinh Tử, tiếp xúc với nó sẽ phải chết.Tần Ninh cầm kiếm, nhanh chóng giết ra.“Lão đầu, để ta xem xem trầm tịch cửu vạn tải sẽ như thế nào!”“Chín vạn năm qua, đã qua tay mấy người, nhưng không có ai có thể phát huy danh tiếng của ngươi”.“U thiên hạ chi vãng!”“Khô vạn vật chi suy!”“Hôm nay, hãy tỏa ra ánh sáng vạn trượng đi”.Tần Ninh cầm kiếm, một kiếm quét ra.Vù…Kiếm khí bừng bừng, hình vòm màu đen.Đoàng đoàng đoàng…Trong nháy mắt, mấy chiến sĩ Ma tộc ở cảnh giới Sinh Tử chạm phải kiếm mang, cơ thể nổ tung.Trong chớp mắt, ánh sáng phát ra chói mắt.Tần Ninh, giết rồi!Kiếm U Khô lại hưng phấn.Người nó chờ đợi, cuối cùng cũng xuất hiện rồi!Cuộc đời này bị người nắm giữ, suốt đời không hối hận!Người có lúc vô tình, kiếm có ngày hữu ý.Ở trong lòng Tần Ninh, ngày xưa đã qua, rất nhiều người, còn không so được với U Khô ở trong tay mình.“Vạn pháp quy nhất kiếm!”Một kiếm bắn chết.Tiếng nổ tung vang lên ầm ầm.“Đáng chết!”Lúc này Chước Diễm tế tự cũng giận dữ.Đến giờ mới qua bao lâu chứ?Tần Ninh của lúc này đã mạnh hơn trước kia mấy chục lần.Người này phải chết.Nếu không, tương lai nhất định sẽ thành tai họa lớn của Ma tộc…Bùm…Từng tiếng nổi vang lên ầm ầm.Áo khoác trên người Chước Diễm tế tự nổ tung, lộ ra bản thể của lão ta.Toàn thân trên dưới, da màu nâu đen.Một thân khôi giáp lóe lên tia sáng màu nâu.Đầu đội kim quan, chân đi ủng vàng.Lão ta là ai?Cửu tế tự của tộc Luyện Ngục Ma!Chỉ đứng sau tộc trưởng Luyện Ngục Ma.Mạnh mẽ đến độ không thể địch nổi!Lão ta đang ở cảnh giới Sinh Tử thất kiếp, không tới phiên một tên nhãi ranh ở cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp khiêu khích.Nhìn thấy Chước Diễm bùng nổ, Tần Ninh cười ha ha.“Hôm nay, Tần Ninh ta giết ma!”“Bất kể các người đến từ nơi nào, đại lục này, để ta bảo vệ!”Tiếng cười
Mà hôm nay, cảnh tượng giống như năm ấy đã xuất hiện.
Tần Ninh cũng hăng hái giống như Linh Tử Hiên.
Mà kết quả hôm nay nhất định sẽ hoàn toàn khác.
Thực lực của Giang Bạch mạnh nhất. Những người phòng thủ đều rút về phía sau.
Lúc này, Đạo Thiên Hành cười ha ha, cũng sử dụng các loại pháp bảo để đùa giỡn mọi người.
Hôm nay, đây chính là võ đài của nhà họ Tần.
Là biểu hiện vinh quang của việc U vương trở về!
Ông vua khiến vô số người sợ hãi, khiến một đời lại một đời vương giả run rẩy đã trở lại rồi!
“Giết!”
Bát linh tinh thần quyết tự vận chuyển, từng mũi tên bắn ra.
Những người dưới cảnh giới Sinh Tử, tiếp xúc với nó sẽ phải chết.
Tần Ninh cầm kiếm, nhanh chóng giết ra.
“Lão đầu, để ta xem xem trầm tịch cửu vạn tải sẽ như thế nào!”
“Chín vạn năm qua, đã qua tay mấy người, nhưng không có ai có thể phát huy danh tiếng của ngươi”.
“U thiên hạ chi vãng!”
“Khô vạn vật chi suy!”
“Hôm nay, hãy tỏa ra ánh sáng vạn trượng đi”.
Tần Ninh cầm kiếm, một kiếm quét ra.
Vù…
Kiếm khí bừng bừng, hình vòm màu đen.
Đoàng đoàng đoàng…
Trong nháy mắt, mấy chiến sĩ Ma tộc ở cảnh giới Sinh Tử chạm phải kiếm mang, cơ thể nổ tung.
Trong chớp mắt, ánh sáng phát ra chói mắt.
Tần Ninh, giết rồi!
Kiếm U Khô lại hưng phấn.
Người nó chờ đợi, cuối cùng cũng xuất hiện rồi!
Cuộc đời này bị người nắm giữ, suốt đời không hối hận!
Người có lúc vô tình, kiếm có ngày hữu ý.
Ở trong lòng Tần Ninh, ngày xưa đã qua, rất nhiều người, còn không so được với U Khô ở trong tay mình.
“Vạn pháp quy nhất kiếm!”
Một kiếm bắn chết.
Tiếng nổ tung vang lên ầm ầm.
“Đáng chết!”
Lúc này Chước Diễm tế tự cũng giận dữ.
Đến giờ mới qua bao lâu chứ?
Tần Ninh của lúc này đã mạnh hơn trước kia mấy chục lần.
Người này phải chết.
Nếu không, tương lai nhất định sẽ thành tai họa lớn của Ma tộc…
Bùm…
Từng tiếng nổi vang lên ầm ầm.
Áo khoác trên người Chước Diễm tế tự nổ tung, lộ ra bản thể của lão ta.
Toàn thân trên dưới, da màu nâu đen.
Một thân khôi giáp lóe lên tia sáng màu nâu.
Đầu đội kim quan, chân đi ủng vàng.
Lão ta là ai?
Cửu tế tự của tộc Luyện Ngục Ma!
Chỉ đứng sau tộc trưởng Luyện Ngục Ma.
Mạnh mẽ đến độ không thể địch nổi!
Lão ta đang ở cảnh giới Sinh Tử thất kiếp, không tới phiên một tên nhãi ranh ở cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp khiêu khích.
Nhìn thấy Chước Diễm bùng nổ, Tần Ninh cười ha ha.
“Hôm nay, Tần Ninh ta giết ma!”
“Bất kể các người đến từ nơi nào, đại lục này, để ta bảo vệ!”
Tiếng cười
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà hôm nay, cảnh tượng giống như năm ấy đã xuất hiện.Tần Ninh cũng hăng hái giống như Linh Tử Hiên.Mà kết quả hôm nay nhất định sẽ hoàn toàn khác.Thực lực của Giang Bạch mạnh nhất. Những người phòng thủ đều rút về phía sau.Lúc này, Đạo Thiên Hành cười ha ha, cũng sử dụng các loại pháp bảo để đùa giỡn mọi người.Hôm nay, đây chính là võ đài của nhà họ Tần.Là biểu hiện vinh quang của việc U vương trở về!Ông vua khiến vô số người sợ hãi, khiến một đời lại một đời vương giả run rẩy đã trở lại rồi!“Giết!”Bát linh tinh thần quyết tự vận chuyển, từng mũi tên bắn ra.Những người dưới cảnh giới Sinh Tử, tiếp xúc với nó sẽ phải chết.Tần Ninh cầm kiếm, nhanh chóng giết ra.“Lão đầu, để ta xem xem trầm tịch cửu vạn tải sẽ như thế nào!”“Chín vạn năm qua, đã qua tay mấy người, nhưng không có ai có thể phát huy danh tiếng của ngươi”.“U thiên hạ chi vãng!”“Khô vạn vật chi suy!”“Hôm nay, hãy tỏa ra ánh sáng vạn trượng đi”.Tần Ninh cầm kiếm, một kiếm quét ra.Vù…Kiếm khí bừng bừng, hình vòm màu đen.Đoàng đoàng đoàng…Trong nháy mắt, mấy chiến sĩ Ma tộc ở cảnh giới Sinh Tử chạm phải kiếm mang, cơ thể nổ tung.Trong chớp mắt, ánh sáng phát ra chói mắt.Tần Ninh, giết rồi!Kiếm U Khô lại hưng phấn.Người nó chờ đợi, cuối cùng cũng xuất hiện rồi!Cuộc đời này bị người nắm giữ, suốt đời không hối hận!Người có lúc vô tình, kiếm có ngày hữu ý.Ở trong lòng Tần Ninh, ngày xưa đã qua, rất nhiều người, còn không so được với U Khô ở trong tay mình.“Vạn pháp quy nhất kiếm!”Một kiếm bắn chết.Tiếng nổ tung vang lên ầm ầm.“Đáng chết!”Lúc này Chước Diễm tế tự cũng giận dữ.Đến giờ mới qua bao lâu chứ?Tần Ninh của lúc này đã mạnh hơn trước kia mấy chục lần.Người này phải chết.Nếu không, tương lai nhất định sẽ thành tai họa lớn của Ma tộc…Bùm…Từng tiếng nổi vang lên ầm ầm.Áo khoác trên người Chước Diễm tế tự nổ tung, lộ ra bản thể của lão ta.Toàn thân trên dưới, da màu nâu đen.Một thân khôi giáp lóe lên tia sáng màu nâu.Đầu đội kim quan, chân đi ủng vàng.Lão ta là ai?Cửu tế tự của tộc Luyện Ngục Ma!Chỉ đứng sau tộc trưởng Luyện Ngục Ma.Mạnh mẽ đến độ không thể địch nổi!Lão ta đang ở cảnh giới Sinh Tử thất kiếp, không tới phiên một tên nhãi ranh ở cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp khiêu khích.Nhìn thấy Chước Diễm bùng nổ, Tần Ninh cười ha ha.“Hôm nay, Tần Ninh ta giết ma!”“Bất kể các người đến từ nơi nào, đại lục này, để ta bảo vệ!”Tiếng cười