“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9275: "Vô liêm sỉ!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Đều tới cả!""Quá tốt!"Tần Ninh hơi có vẻ kích động.Hả?Gì?Quá tốt?Khi Tần Ninh vừa dứt lời, không ít nhân vật nòng cốt của ba tộc ở xung quanh đều nhìn hắn chằm chằm.Vị thần tử này đang lấy tính mạng của ba tộc bọn họ ra để đùa sao?Cái gì gọi là quá tốt?Bây giờ kẻ địch đang ở trước mặt, đã bị buộc vào đường cùng! Tần Ninh tùy tiện nói: "Được rồi, tiếp theo, các ngươi cứ chuẩn bị tinh thần chờ ta ra lệnh là được”.Vừa nói, Tần Ninh vừa bước ra một bước, đi tới trước mặt biển, nhìn ba chiếc chiến hạm cao lớn cách mấy dặm.Đủ khí thế! Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Bộ tộc Vân thị, người nào làm chủ?"Lúc này Vân Trọng Thành ngẩn người.Làm sao không phải là ba người Ô Đông, mà lại là một thanh niên?"Ngươi là ai?"Vân Trọng Thành hờ hững nói."Tần Ninh!"Tần Ninh cười nhạt nói: "Bộ tộc Vân thị của ngươi ức hϊế͙p͙ người quá đáng, là ta bảo đám người Ô Đông giết Vân Cửu Vân Tương”."Xem ra, bộ tộc Vân thị các ngươi không những không biết hối cải, ngược lại còn dẫn người đến cửa, đó chính là tự tìm đường chết”."Ta cho các ngươi thêm một cơ hội, bây giờ rút lui đi, trọn đời không xâm phạm đảo Tam Nguyên, Tần Ninh ta sẽ tha cho các ngươi không chết, nếu không... ta sẽ khiến bộ tộc Vân thị của ngươi bị xóa tên khỏi vùng biển Thái Ất!"Khi giọng nói hùng hồn của Tần Ninh vang khắp trời đất.Tất cả mọi người đều bối rối.Trong lòng đám người Vân Trọng Thành vô cùng kinh ngạc.Chẳng lẽ thanh niên này là nhân vật lớn nào đó?Nhưng mà... Nhìn không giống lắm! Mà các tộc nhân của bộ tộc Ô thị, bộ tộc Lang thị, bộ tộc Bàng thị thì đều trợn tròn mắt.Vốn dĩ đã bị bao vây, bây giờ còn nổi khùng như vậy?Bộ tộc Vân thị tấn công đảo Tam Nguyên, không phải là tàn sát ba tộc bọn họ, không có chút đường sống nào sao?"Vô liêm sỉ!"Vân Trọng Thành nổi giận mắng: "Ngươi là cái thứ gì mà ở chỗ này nói bậy bạ!""Xem ra, các ngươi không định rút lui?"Tần Ninh nghe vậy thì lắc đầu một cái."Khốn kiếp, tự tìm cái chết!"
"Đều tới cả!"
"Quá tốt!"
Tần Ninh hơi có vẻ kích động.
Hả?
Gì?
Quá tốt?
Khi Tần Ninh vừa dứt lời, không ít nhân vật nòng cốt của ba tộc ở xung quanh đều nhìn hắn chằm chằm.
Vị thần tử này đang lấy tính mạng của ba tộc bọn họ ra để đùa sao?
Cái gì gọi là quá tốt?
Bây giờ kẻ địch đang ở trước mặt, đã bị buộc vào đường cùng! Tần Ninh tùy tiện nói: "Được rồi, tiếp theo, các ngươi cứ chuẩn bị tinh thần chờ ta ra lệnh là được”.
Vừa nói, Tần Ninh vừa bước ra một bước, đi tới trước mặt biển, nhìn ba chiếc chiến hạm cao lớn cách mấy dặm.
Đủ khí thế! Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Bộ tộc Vân thị, người nào làm chủ?"
Lúc này Vân Trọng Thành ngẩn người.
Làm sao không phải là ba người Ô Đông, mà lại là một thanh niên?
"Ngươi là ai?"
Vân Trọng Thành hờ hững nói.
"Tần Ninh!"
Tần Ninh cười nhạt nói: "Bộ tộc Vân thị của ngươi ức hϊế͙p͙ người quá đáng, là ta bảo đám người Ô Đông giết Vân Cửu Vân Tương”.
"Xem ra, bộ tộc Vân thị các ngươi không những không biết hối cải, ngược lại còn dẫn người đến cửa, đó chính là tự tìm đường chết”.
"Ta cho các ngươi thêm một cơ hội, bây giờ rút lui đi, trọn đời không xâm phạm đảo Tam Nguyên, Tần Ninh ta sẽ tha cho các ngươi không chết, nếu không... ta sẽ khiến bộ tộc Vân thị của ngươi bị xóa tên khỏi vùng biển Thái Ất!"
Khi giọng nói hùng hồn của Tần Ninh vang khắp trời đất.
Tất cả mọi người đều bối rối.
Trong lòng đám người Vân Trọng Thành vô cùng kinh ngạc.
Chẳng lẽ thanh niên này là nhân vật lớn nào đó?
Nhưng mà... Nhìn không giống lắm! Mà các tộc nhân của bộ tộc Ô thị, bộ tộc Lang thị, bộ tộc Bàng thị thì đều trợn tròn mắt.
Vốn dĩ đã bị bao vây, bây giờ còn nổi khùng như vậy?
Bộ tộc Vân thị tấn công đảo Tam Nguyên, không phải là tàn sát ba tộc bọn họ, không có chút đường sống nào sao?
"Vô liêm sỉ!"
Vân Trọng Thành nổi giận mắng: "Ngươi là cái thứ gì mà ở chỗ này nói bậy bạ!"
"Xem ra, các ngươi không định rút lui?"
Tần Ninh nghe vậy thì lắc đầu một cái.
"Khốn kiếp, tự tìm cái chết!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Đều tới cả!""Quá tốt!"Tần Ninh hơi có vẻ kích động.Hả?Gì?Quá tốt?Khi Tần Ninh vừa dứt lời, không ít nhân vật nòng cốt của ba tộc ở xung quanh đều nhìn hắn chằm chằm.Vị thần tử này đang lấy tính mạng của ba tộc bọn họ ra để đùa sao?Cái gì gọi là quá tốt?Bây giờ kẻ địch đang ở trước mặt, đã bị buộc vào đường cùng! Tần Ninh tùy tiện nói: "Được rồi, tiếp theo, các ngươi cứ chuẩn bị tinh thần chờ ta ra lệnh là được”.Vừa nói, Tần Ninh vừa bước ra một bước, đi tới trước mặt biển, nhìn ba chiếc chiến hạm cao lớn cách mấy dặm.Đủ khí thế! Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Bộ tộc Vân thị, người nào làm chủ?"Lúc này Vân Trọng Thành ngẩn người.Làm sao không phải là ba người Ô Đông, mà lại là một thanh niên?"Ngươi là ai?"Vân Trọng Thành hờ hững nói."Tần Ninh!"Tần Ninh cười nhạt nói: "Bộ tộc Vân thị của ngươi ức hϊế͙p͙ người quá đáng, là ta bảo đám người Ô Đông giết Vân Cửu Vân Tương”."Xem ra, bộ tộc Vân thị các ngươi không những không biết hối cải, ngược lại còn dẫn người đến cửa, đó chính là tự tìm đường chết”."Ta cho các ngươi thêm một cơ hội, bây giờ rút lui đi, trọn đời không xâm phạm đảo Tam Nguyên, Tần Ninh ta sẽ tha cho các ngươi không chết, nếu không... ta sẽ khiến bộ tộc Vân thị của ngươi bị xóa tên khỏi vùng biển Thái Ất!"Khi giọng nói hùng hồn của Tần Ninh vang khắp trời đất.Tất cả mọi người đều bối rối.Trong lòng đám người Vân Trọng Thành vô cùng kinh ngạc.Chẳng lẽ thanh niên này là nhân vật lớn nào đó?Nhưng mà... Nhìn không giống lắm! Mà các tộc nhân của bộ tộc Ô thị, bộ tộc Lang thị, bộ tộc Bàng thị thì đều trợn tròn mắt.Vốn dĩ đã bị bao vây, bây giờ còn nổi khùng như vậy?Bộ tộc Vân thị tấn công đảo Tam Nguyên, không phải là tàn sát ba tộc bọn họ, không có chút đường sống nào sao?"Vô liêm sỉ!"Vân Trọng Thành nổi giận mắng: "Ngươi là cái thứ gì mà ở chỗ này nói bậy bạ!""Xem ra, các ngươi không định rút lui?"Tần Ninh nghe vậy thì lắc đầu một cái."Khốn kiếp, tự tìm cái chết!"