Khi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh…
Chương 1483: Nó thích diệp thiều quang vì anh ta đáng để nó dựa dẫm
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh… "Cha em có bệnh, em không nói cho chị biết, cái này liên quan tới tự tôn của em, em không muốn vay tiền chị vì em nghĩ nếu vay tiền chị sẽ làm em kém đi một bậc. Em không muốn cho Quý Miên Miên biết, em cũng không nghĩ là chị sẽ thật sự giúp em, hoặc là nói, ở trong lòng em, chị vẫn không phải là một người đáng để em tin tưởng…”Tiểu Từ liên tục lắc đầu: “Không phải, không phải… Chị Thanh Ti, không phải như thế đâu, thật đấy. Em biết chị vì muốn tốt cho em, em sợ… Em nợ chị sẽ không trả…”Yến Thanh Ti không để ý tới cậu, tiếp tục nói: “Yến Minh Tu bắt cóc ba mẹ em, em muốn cứu họ là đương nhiên, làm con thì phải có hiếu, nhưng em cảm thấy thuốc kia thực sự sẽ không làm thương tổn gì tới chị sao? Thuốc không là thương tổn chị thì sao hắn phải đưa cho em, vì sao phải bỏ ra một cái vốn lớn như thế bắt cóc ba mẹ em? Ân oán của chị với Yến gia em cũng rất rõ ràng, từ lâu đã là không chết không thôi, thế mà em lại còn tự lừa mình dối người, lựa chọn tin tưởng Yến Minh Tu chứ không tin tưởng chị. Em cảm thấy, nếu em nói cho chị biết chuyện Yến Minh Tu bắt cóc ba mẹ em thì chị sẽ không giúp em sao?”“Khi hắn bắt cóc ba mẹ em, em… không nghĩ được…”Yến Thanh Ti cao giọng quát, ngắt lời Tiểu Từ: “Biện pháp đều do con người nghĩ ra, đường là đi mà thành, em không có biện pháp không có nghĩa là chị không có. Cho dù em nói với chị để chị diễn trò cùng em cũng được, sao em không nói? Bởi vì em vẫn sợ, em vẫn không tin chị, em cảm thấy chị sẽ không mạo hiểm vì ba mẹ em đúng không, cảm thấy chị sẽ không giúp em, đúng không?”Lời nói của Yến Thanh Ti như thiêu đốt trong lòng Tiểu Từ, làm cho cậu không dám nhìn thẳng vào cô, không dám nhìn thẳng vào trái tim mình.Tiểu Từ ôm đầu, vẫn nói: “Không phải, không phải như vậy… Cuối cùng em, cuối cùng em đã…”Yến Thanh Ti châm biếm: “Đúng thế, em nên cảm thấy may mắn vì mình đã ghìm được cương trước vực thẳm đi. Em nên cảm tạ sự thiện lương của mình ở một khắc cuối cùng kia đã cứu em, nếu không, chỉ cần chị gặp chuyện không may, em đừng nghĩ tới chuyện rời khỏi nơi này.”Nếu cô gặp chuyện không may, sẽ không ai tha cho Tiểu Từ cả.Người đáng thương tất có chỗ đáng giận, những lời này thật đúng.Lúc ban đầu, Yến Thanh Ti cảm thấy, Tiểu Từ là một người thành thật, phúc hậu, lúc đầu khi Diệp Thiều Quang muốn theo đuổi Quý Miên Miên, cô còn muốn ngăn cản. Cô hy vọng Tiểu Từ có thể theo đuổi được Quý Miên Miên.Nhưng giờ cô không thể không nói, nhiều năm như vậy, Quý Miên Miên không thích cậu đúng thực là có lý do của nó.Không có một cô gái nào thích một chàng trai yếu đuối, nhát gan, không có đảm đương, không trưởng thành.Quý Miên Miên cùng Tiểu Từ làm bạn nhiều năm, Quý Miên Miên lại là người đảm đương vai trò bảo vệ, Tiểu Từ luôn được con bé bảo vệ.Nhưng khi Diệp Thiều Quang và Quý Miên Miên ở chung, bên ngoài nhìn thì lúc nào Diệp Thiều Quang cũng bảo Quý Miên Miên bảo vệ anh, nhưng thực tế Diệp Thiều Quang vẫn luôn dùng bờ vai không quá rộng lớn của mình để bảo vệ Quý Miên Miên.Con gái, dù mạnh mẽ cỡ nào cũng cần có một người có thể đứng cạnh cô ấy, vào lúc cô ấy mệt mỏi có thể che nắng, che mưa cho cô ấy nghỉ ngơi.Cho nên Quý Miên Miên thích Diệp Thiều Quang là đúng rồi.Cái này cũng chẳng có gì kì quái cả.Nhạc phu nhân lắc lắc đầu nhìn Tiểu Từ, cậu thật đáng thương nhưng không đáng đồng tình.“Thực xin lỗi, chị Thanh Ti, em không dám xin chị tha thứ, em sai rồi… Thực xin lỗi chị…”
"Cha em có bệnh, em không nói cho chị biết, cái này liên quan tới tự tôn của em, em không muốn vay tiền chị vì em nghĩ nếu vay tiền chị sẽ làm em kém đi một bậc. Em không muốn cho Quý Miên Miên biết, em cũng không nghĩ là chị sẽ thật sự giúp em, hoặc là nói, ở trong lòng em, chị vẫn không phải là một người đáng để em tin tưởng…”
Tiểu Từ liên tục lắc đầu: “Không phải, không phải… Chị Thanh Ti, không phải như thế đâu, thật đấy. Em biết chị vì muốn tốt cho em, em sợ… Em nợ chị sẽ không trả…”
Yến Thanh Ti không để ý tới cậu, tiếp tục nói: “Yến Minh Tu bắt cóc ba mẹ em, em muốn cứu họ là đương nhiên, làm con thì phải có hiếu, nhưng em cảm thấy thuốc kia thực sự sẽ không làm thương tổn gì tới chị sao? Thuốc không là thương tổn chị thì sao hắn phải đưa cho em, vì sao phải bỏ ra một cái vốn lớn như thế bắt cóc ba mẹ em? Ân oán của chị với Yến gia em cũng rất rõ ràng, từ lâu đã là không chết không thôi, thế mà em lại còn tự lừa mình dối người, lựa chọn tin tưởng Yến Minh Tu chứ không tin tưởng chị. Em cảm thấy, nếu em nói cho chị biết chuyện Yến Minh Tu bắt cóc ba mẹ em thì chị sẽ không giúp em sao?”
“Khi hắn bắt cóc ba mẹ em, em… không nghĩ được…”
Yến Thanh Ti cao giọng quát, ngắt lời Tiểu Từ: “Biện pháp đều do con người nghĩ ra, đường là đi mà thành, em không có biện pháp không có nghĩa là chị không có. Cho dù em nói với chị để chị diễn trò cùng em cũng được, sao em không nói? Bởi vì em vẫn sợ, em vẫn không tin chị, em cảm thấy chị sẽ không mạo hiểm vì ba mẹ em đúng không, cảm thấy chị sẽ không giúp em, đúng không?”
Lời nói của Yến Thanh Ti như thiêu đốt trong lòng Tiểu Từ, làm cho cậu không dám nhìn thẳng vào cô, không dám nhìn thẳng vào trái tim mình.
Tiểu Từ ôm đầu, vẫn nói: “Không phải, không phải như vậy… Cuối cùng em, cuối cùng em đã…”
Yến Thanh Ti châm biếm: “Đúng thế, em nên cảm thấy may mắn vì mình đã ghìm được cương trước vực thẳm đi. Em nên cảm tạ sự thiện lương của mình ở một khắc cuối cùng kia đã cứu em, nếu không, chỉ cần chị gặp chuyện không may, em đừng nghĩ tới chuyện rời khỏi nơi này.”
Nếu cô gặp chuyện không may, sẽ không ai tha cho Tiểu Từ cả.
Người đáng thương tất có chỗ đáng giận, những lời này thật đúng.
Lúc ban đầu, Yến Thanh Ti cảm thấy, Tiểu Từ là một người thành thật, phúc hậu, lúc đầu khi Diệp Thiều Quang muốn theo đuổi Quý Miên Miên, cô còn muốn ngăn cản. Cô hy vọng Tiểu Từ có thể theo đuổi được Quý Miên Miên.
Nhưng giờ cô không thể không nói, nhiều năm như vậy, Quý Miên Miên không thích cậu đúng thực là có lý do của nó.
Không có một cô gái nào thích một chàng trai yếu đuối, nhát gan, không có đảm đương, không trưởng thành.
Quý Miên Miên cùng Tiểu Từ làm bạn nhiều năm, Quý Miên Miên lại là người đảm đương vai trò bảo vệ, Tiểu Từ luôn được con bé bảo vệ.
Nhưng khi Diệp Thiều Quang và Quý Miên Miên ở chung, bên ngoài nhìn thì lúc nào Diệp Thiều Quang cũng bảo Quý Miên Miên bảo vệ anh, nhưng thực tế Diệp Thiều Quang vẫn luôn dùng bờ vai không quá rộng lớn của mình để bảo vệ Quý Miên Miên.
Con gái, dù mạnh mẽ cỡ nào cũng cần có một người có thể đứng cạnh cô ấy, vào lúc cô ấy mệt mỏi có thể che nắng, che mưa cho cô ấy nghỉ ngơi.
Cho nên Quý Miên Miên thích Diệp Thiều Quang là đúng rồi.
Cái này cũng chẳng có gì kì quái cả.
Nhạc phu nhân lắc lắc đầu nhìn Tiểu Từ, cậu thật đáng thương nhưng không đáng đồng tình.
“Thực xin lỗi, chị Thanh Ti, em không dám xin chị tha thứ, em sai rồi… Thực xin lỗi chị…”
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh… "Cha em có bệnh, em không nói cho chị biết, cái này liên quan tới tự tôn của em, em không muốn vay tiền chị vì em nghĩ nếu vay tiền chị sẽ làm em kém đi một bậc. Em không muốn cho Quý Miên Miên biết, em cũng không nghĩ là chị sẽ thật sự giúp em, hoặc là nói, ở trong lòng em, chị vẫn không phải là một người đáng để em tin tưởng…”Tiểu Từ liên tục lắc đầu: “Không phải, không phải… Chị Thanh Ti, không phải như thế đâu, thật đấy. Em biết chị vì muốn tốt cho em, em sợ… Em nợ chị sẽ không trả…”Yến Thanh Ti không để ý tới cậu, tiếp tục nói: “Yến Minh Tu bắt cóc ba mẹ em, em muốn cứu họ là đương nhiên, làm con thì phải có hiếu, nhưng em cảm thấy thuốc kia thực sự sẽ không làm thương tổn gì tới chị sao? Thuốc không là thương tổn chị thì sao hắn phải đưa cho em, vì sao phải bỏ ra một cái vốn lớn như thế bắt cóc ba mẹ em? Ân oán của chị với Yến gia em cũng rất rõ ràng, từ lâu đã là không chết không thôi, thế mà em lại còn tự lừa mình dối người, lựa chọn tin tưởng Yến Minh Tu chứ không tin tưởng chị. Em cảm thấy, nếu em nói cho chị biết chuyện Yến Minh Tu bắt cóc ba mẹ em thì chị sẽ không giúp em sao?”“Khi hắn bắt cóc ba mẹ em, em… không nghĩ được…”Yến Thanh Ti cao giọng quát, ngắt lời Tiểu Từ: “Biện pháp đều do con người nghĩ ra, đường là đi mà thành, em không có biện pháp không có nghĩa là chị không có. Cho dù em nói với chị để chị diễn trò cùng em cũng được, sao em không nói? Bởi vì em vẫn sợ, em vẫn không tin chị, em cảm thấy chị sẽ không mạo hiểm vì ba mẹ em đúng không, cảm thấy chị sẽ không giúp em, đúng không?”Lời nói của Yến Thanh Ti như thiêu đốt trong lòng Tiểu Từ, làm cho cậu không dám nhìn thẳng vào cô, không dám nhìn thẳng vào trái tim mình.Tiểu Từ ôm đầu, vẫn nói: “Không phải, không phải như vậy… Cuối cùng em, cuối cùng em đã…”Yến Thanh Ti châm biếm: “Đúng thế, em nên cảm thấy may mắn vì mình đã ghìm được cương trước vực thẳm đi. Em nên cảm tạ sự thiện lương của mình ở một khắc cuối cùng kia đã cứu em, nếu không, chỉ cần chị gặp chuyện không may, em đừng nghĩ tới chuyện rời khỏi nơi này.”Nếu cô gặp chuyện không may, sẽ không ai tha cho Tiểu Từ cả.Người đáng thương tất có chỗ đáng giận, những lời này thật đúng.Lúc ban đầu, Yến Thanh Ti cảm thấy, Tiểu Từ là một người thành thật, phúc hậu, lúc đầu khi Diệp Thiều Quang muốn theo đuổi Quý Miên Miên, cô còn muốn ngăn cản. Cô hy vọng Tiểu Từ có thể theo đuổi được Quý Miên Miên.Nhưng giờ cô không thể không nói, nhiều năm như vậy, Quý Miên Miên không thích cậu đúng thực là có lý do của nó.Không có một cô gái nào thích một chàng trai yếu đuối, nhát gan, không có đảm đương, không trưởng thành.Quý Miên Miên cùng Tiểu Từ làm bạn nhiều năm, Quý Miên Miên lại là người đảm đương vai trò bảo vệ, Tiểu Từ luôn được con bé bảo vệ.Nhưng khi Diệp Thiều Quang và Quý Miên Miên ở chung, bên ngoài nhìn thì lúc nào Diệp Thiều Quang cũng bảo Quý Miên Miên bảo vệ anh, nhưng thực tế Diệp Thiều Quang vẫn luôn dùng bờ vai không quá rộng lớn của mình để bảo vệ Quý Miên Miên.Con gái, dù mạnh mẽ cỡ nào cũng cần có một người có thể đứng cạnh cô ấy, vào lúc cô ấy mệt mỏi có thể che nắng, che mưa cho cô ấy nghỉ ngơi.Cho nên Quý Miên Miên thích Diệp Thiều Quang là đúng rồi.Cái này cũng chẳng có gì kì quái cả.Nhạc phu nhân lắc lắc đầu nhìn Tiểu Từ, cậu thật đáng thương nhưng không đáng đồng tình.“Thực xin lỗi, chị Thanh Ti, em không dám xin chị tha thứ, em sai rồi… Thực xin lỗi chị…”