Tác giả:

Trên không trung mây đen cuồn cuộn xông về,cuồng phong gào rú, cát bay đá chạy, nhìn từ xa, nơi đâu cũng một phiến mông lung. Trong tiếng thét gào của của gió, lờ mờ truyền lại tiếng ngâm vang vang: -Thiên sơn hữu tuyết thường bất khai, Thiên phong vạn lĩnh tuyết thôi ngôi. Bắc phong dạ quyển xích đình khải. Nhất dạ thiên sơn tuyết canh hậu. Âm thanh lúc vang lên lúc ngừng, như có như không. Một tia chớp đột nhiên lóe lên, chiếu vách cốc u thâm sáng lên. Hai bên là vách núi cao vút,rừng mai nhấp nhô,trên con đường lên núi chật hẹp ngoằn nghèo,bên vệ lá cỏ đung đưa,phủ đầy bụi đất có một thiếu niên thư sinh. Hắn tay cầm quyển sách, một tay cưỡi con lừa đen gầy,vừa ngâm thơ vừa đi. Dung mạo hắn tuấn tú,mày dài mắt sang,khăn đội đầu phất phơ,y phục vải bố màu xanh phần phật cuộn bay, thần sắc tiêu sái,dáng vẻ tự đắc, không hề bị ảnh hưởng bởi cơn dông hãn hữu của tháng mười hai này Đùng đoàng Tiếng sấm vang lên, con lừa giật mình,nó không hề có cái hào tình nhã hứng của chủ nhân, kêu…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...