Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 105

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Lâm Nhất không hề xa lạ gì chuyện này, sau khi công pháp cấp cao đạt đến giai đoạn viên mãn đều sẽ phát ra những thứ hơi bất thường.  Giống như trong trận quyết đấu giữa thiếu môn chủ và Liễu Tùy Phong vậy.  Liễu Tùy Phong vừa phát động Tử Vân Quyết, cả ngón tay của hắn chẳng khác nào hóa thành màu xanh bích ngọc tựa lưu ly.   AdvertisementTrong Thanh Vân Môn không có quá nhiều người tu luyện Thuần Dương Công, chỉ là vì tài nguyên không đủ, tốc độ thăng tiến chậm chạp.  AdvertisementUy lực của công pháp cũng không thua kém Tử Vân Quyết quá nhiều.  Keng!  Lâm Nhất rút kiếm ra khỏi vỏ, vận chuyển nội lực tràn vào trong thân kiếm, lưỡi kiếm lạnh băng lập tức phát ra ánh kiếm lờ mờ.  Chói mắt đến cùng cực trong màn đêm vô tận.  “Kiếm tốt, vận chuyển nội lực mà chỗ nào cũng đều thông thuận!”  Lâm Nhất cất tiếng khen ngợi.  Nếu là binh khí phẩm chất không cao, trong quá trình dồn nội lực vào thì sẽ tạo thành ngăn trở giữa kiếm và người, tiêu hao không ít nội lực.  Nhưng thanh Táng Hoa kiếm trong tay hắn lúc này lại không hề gặp phải trở ngại, thậm chí còn tăng cường bổ trợ cho nội lực của Lâm Nhất.  Với Thuần Dương Công viên mãn hiện giờ, chắc hẳn có thể không phân cao thấp về mặt nội lực với Chu Vân sở hữu tu vi tầng thứ bảy đỉnh cao.  Đáng tiếc…  Vẫn thiếu một chút nữa mới có thể thăng lên được võ đạo tầng thứ bảy, Thuần Dương Công giai đoạn viên mãn vẫn chưa thể giúp hắn đột phá thêm tu vi.  Cảnh giới hiện giờ của hắn đang dừng lại ở giai đoạn đỉnh cao của tầng võ đạo thứ sáu.  “Thôi vậy, trên đời này làm gì có chuyện nào hoàn mỹ tột cùng đâu!”  Lâm Nhất thu kiếm vào trong vỏ, thầm thở dài.  Hắn quay đầu nhìn lại, song lại không thấy bóng dáng của Huyết Long Mã đâu, bèn tìm kiếm một lượt.  Đến khi nhìn thấy nhóc con kia rồi, không ngờ nó lại đang nhấm nháp một con yêu thú!  Dáng vẻ hung hãn mà sát khí mà nó đang phát ra khiến Lâm Nhất cứ thế sững người nhìn.  Con ngựa này thật sự vô cùng tàn bạo!  Yêu thú vốn dĩ đã tàn bạo hung hãn lắm rồi, thế nhưng khi ở trước Huyết Long Mã, nó lại chỉ là một món ăn mà thôi. 

Lâm Nhất không hề xa lạ gì chuyện này, sau khi công pháp cấp cao đạt đến giai đoạn viên mãn đều sẽ phát ra những thứ hơi bất thường.  

Giống như trong trận quyết đấu giữa thiếu môn chủ và Liễu Tùy Phong vậy.  

Liễu Tùy Phong vừa phát động Tử Vân Quyết, cả ngón tay của hắn chẳng khác nào hóa thành màu xanh bích ngọc tựa lưu ly.   

Advertisement

Trong Thanh Vân Môn không có quá nhiều người tu luyện Thuần Dương Công, chỉ là vì tài nguyên không đủ, tốc độ thăng tiến chậm chạp.  

Advertisement

Uy lực của công pháp cũng không thua kém Tử Vân Quyết quá nhiều.  

Keng!  

Lâm Nhất rút kiếm ra khỏi vỏ, vận chuyển nội lực tràn vào trong thân kiếm, lưỡi kiếm lạnh băng lập tức phát ra ánh kiếm lờ mờ.  

Chói mắt đến cùng cực trong màn đêm vô tận.  

“Kiếm tốt, vận chuyển nội lực mà chỗ nào cũng đều thông thuận!”  

Lâm Nhất cất tiếng khen ngợi.  

Nếu là binh khí phẩm chất không cao, trong quá trình dồn nội lực vào thì sẽ tạo thành ngăn trở giữa kiếm và người, tiêu hao không ít nội lực.  

Nhưng thanh Táng Hoa kiếm trong tay hắn lúc này lại không hề gặp phải trở ngại, thậm chí còn tăng cường bổ trợ cho nội lực của Lâm Nhất.  

Với Thuần Dương Công viên mãn hiện giờ, chắc hẳn có thể không phân cao thấp về mặt nội lực với Chu Vân sở hữu tu vi tầng thứ bảy đỉnh cao.  

Đáng tiếc…  

Vẫn thiếu một chút nữa mới có thể thăng lên được võ đạo tầng thứ bảy, Thuần Dương Công giai đoạn viên mãn vẫn chưa thể giúp hắn đột phá thêm tu vi.  

Cảnh giới hiện giờ của hắn đang dừng lại ở giai đoạn đỉnh cao của tầng võ đạo thứ sáu.  

“Thôi vậy, trên đời này làm gì có chuyện nào hoàn mỹ tột cùng đâu!”  

Lâm Nhất thu kiếm vào trong vỏ, thầm thở dài.  

Hắn quay đầu nhìn lại, song lại không thấy bóng dáng của Huyết Long Mã đâu, bèn tìm kiếm một lượt.  

Đến khi nhìn thấy nhóc con kia rồi, không ngờ nó lại đang nhấm nháp một con yêu thú!  

Dáng vẻ hung hãn mà sát khí mà nó đang phát ra khiến Lâm Nhất cứ thế sững người nhìn.  

Con ngựa này thật sự vô cùng tàn bạo!  

Yêu thú vốn dĩ đã tàn bạo hung hãn lắm rồi, thế nhưng khi ở trước Huyết Long Mã, nó lại chỉ là một món ăn mà thôi. 

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Lâm Nhất không hề xa lạ gì chuyện này, sau khi công pháp cấp cao đạt đến giai đoạn viên mãn đều sẽ phát ra những thứ hơi bất thường.  Giống như trong trận quyết đấu giữa thiếu môn chủ và Liễu Tùy Phong vậy.  Liễu Tùy Phong vừa phát động Tử Vân Quyết, cả ngón tay của hắn chẳng khác nào hóa thành màu xanh bích ngọc tựa lưu ly.   AdvertisementTrong Thanh Vân Môn không có quá nhiều người tu luyện Thuần Dương Công, chỉ là vì tài nguyên không đủ, tốc độ thăng tiến chậm chạp.  AdvertisementUy lực của công pháp cũng không thua kém Tử Vân Quyết quá nhiều.  Keng!  Lâm Nhất rút kiếm ra khỏi vỏ, vận chuyển nội lực tràn vào trong thân kiếm, lưỡi kiếm lạnh băng lập tức phát ra ánh kiếm lờ mờ.  Chói mắt đến cùng cực trong màn đêm vô tận.  “Kiếm tốt, vận chuyển nội lực mà chỗ nào cũng đều thông thuận!”  Lâm Nhất cất tiếng khen ngợi.  Nếu là binh khí phẩm chất không cao, trong quá trình dồn nội lực vào thì sẽ tạo thành ngăn trở giữa kiếm và người, tiêu hao không ít nội lực.  Nhưng thanh Táng Hoa kiếm trong tay hắn lúc này lại không hề gặp phải trở ngại, thậm chí còn tăng cường bổ trợ cho nội lực của Lâm Nhất.  Với Thuần Dương Công viên mãn hiện giờ, chắc hẳn có thể không phân cao thấp về mặt nội lực với Chu Vân sở hữu tu vi tầng thứ bảy đỉnh cao.  Đáng tiếc…  Vẫn thiếu một chút nữa mới có thể thăng lên được võ đạo tầng thứ bảy, Thuần Dương Công giai đoạn viên mãn vẫn chưa thể giúp hắn đột phá thêm tu vi.  Cảnh giới hiện giờ của hắn đang dừng lại ở giai đoạn đỉnh cao của tầng võ đạo thứ sáu.  “Thôi vậy, trên đời này làm gì có chuyện nào hoàn mỹ tột cùng đâu!”  Lâm Nhất thu kiếm vào trong vỏ, thầm thở dài.  Hắn quay đầu nhìn lại, song lại không thấy bóng dáng của Huyết Long Mã đâu, bèn tìm kiếm một lượt.  Đến khi nhìn thấy nhóc con kia rồi, không ngờ nó lại đang nhấm nháp một con yêu thú!  Dáng vẻ hung hãn mà sát khí mà nó đang phát ra khiến Lâm Nhất cứ thế sững người nhìn.  Con ngựa này thật sự vô cùng tàn bạo!  Yêu thú vốn dĩ đã tàn bạo hung hãn lắm rồi, thế nhưng khi ở trước Huyết Long Mã, nó lại chỉ là một món ăn mà thôi. 

Chương 105