Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 114
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Sắc mặt Lâm Nhất bất biến, uy lực của Long Hổ bao quanh người, cơ thể xoay xung quanh như nước chảy, kiếm như cuồng phong, tùy ý loạn vũ. Chính là Tụ Kiếm Thành Phong, khi một kiếm đó của Chu Vân sắp sửa hạ xuống. Cả kiếm và người cùng lúc dừng lại, tay phải Lâm Nhất cầm Táng Hoa kiếm chỉ thẳng lên trời! AdvertisementTrong phút chốc! Một cảnh tưởng kinh ngạc đã xuất hiện, Táng Hoa kiếm mang theo Lâm Nhất lăngkhông bay lên, giống như một ngọn nước bắn mạnh lên vậy. AdvertisementKeng! Hai kiếm chạm nhau, kiếm thế kinh thiên của Lôi Xà Cuồng Bạo ầm ầm vỡ vụn. Kiếm thế của Tụ Kiếm Thành Phong càn quét mà tới, đánh bay Chu Vân ra ngoài, sau khi tiếp đất thì phun ra một ngụm máu tươi lớn. Hưu! Lâm Nhất vẫn chưa dừng lại, kiếm kéo theo người, tiếp tục truy sát tới. Đúng lúc sắp đâm thủng ngực đối phương thì dưới sự khống chế tài tình của Lâm Nhất, mũi kiếm ngang ngược dừng ngay tại đúng vị trí tim của đối phương. "Ngươi thua rồi". Lâm Nhất nhìn về phía đối phương, bình tĩnh nói. Cả Diễn Võ trường rơi vào một mảng yên tĩnh, mặc dù sau khi được mở mang tầm mắt với Lưu Phong kiếm pháp, đại khái đã đoán được kết quả trận đấu. Nhưng vẫn không thể ngờ được, Lâm Nhất lại thắng một cách quyết đoán như vậy. "Ha ha, ta thua rồi ư? Ngươi thử đâm kiếm của ngươi vào xem đi", Chu Vân sắc mặt âm trầm, cười khẩy nói. "Cầu được ước thấy!" Lâm Nhất khẽ nhướn mày, không khách khí với hắn ta, cầm kiếm thẳng tắp. Những tiếng kinh hô tại hội trường vang lên, toàn bộ đều không đành lòng nhìn, một kiếm này mà c ắm vào tim thì chính là lấy mạng đó. Keng! Hàn quang nổ ra, một âm thanh lanh lảnh vang lên, chỉ thấy ngực áo của Chu Vân rách ra. Để lộ một chiếc nhuyễn giáp sát người bên trong, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, một kiếm ắt chết này vậy mà lại không chút thương tổn. "Huyền khí!" Mọi người lập tức nhận ra, tên Chu Vân này đang mặc một bộ huyền giáp.
Sắc mặt Lâm Nhất bất biến, uy lực của Long Hổ bao quanh người, cơ thể xoay xung quanh như nước chảy, kiếm như cuồng phong, tùy ý loạn vũ.
Chính là Tụ Kiếm Thành Phong, khi một kiếm đó của Chu Vân sắp sửa hạ xuống.
Cả kiếm và người cùng lúc dừng lại, tay phải Lâm Nhất cầm Táng Hoa kiếm chỉ thẳng lên trời!
Advertisement
Trong phút chốc!
Một cảnh tưởng kinh ngạc đã xuất hiện, Táng Hoa kiếm mang theo Lâm Nhất lăngkhông bay lên, giống như một ngọn nước bắn mạnh lên vậy.
Advertisement
Keng!
Hai kiếm chạm nhau, kiếm thế kinh thiên của Lôi Xà Cuồng Bạo ầm ầm vỡ vụn.
Kiếm thế của Tụ Kiếm Thành Phong càn quét mà tới, đánh bay Chu Vân ra ngoài, sau khi tiếp đất thì phun ra một ngụm máu tươi lớn.
Hưu!
Lâm Nhất vẫn chưa dừng lại, kiếm kéo theo người, tiếp tục truy sát tới.
Đúng lúc sắp đâm thủng ngực đối phương thì dưới sự khống chế tài tình của Lâm Nhất, mũi kiếm ngang ngược dừng ngay tại đúng vị trí tim của đối phương.
"Ngươi thua rồi".
Lâm Nhất nhìn về phía đối phương, bình tĩnh nói.
Cả Diễn Võ trường rơi vào một mảng yên tĩnh, mặc dù sau khi được mở mang tầm mắt với Lưu Phong kiếm pháp, đại khái đã đoán được kết quả trận đấu.
Nhưng vẫn không thể ngờ được, Lâm Nhất lại thắng một cách quyết đoán như vậy.
"Ha ha, ta thua rồi ư? Ngươi thử đâm kiếm của ngươi vào xem đi", Chu Vân sắc mặt âm trầm, cười khẩy nói.
"Cầu được ước thấy!"
Lâm Nhất khẽ nhướn mày, không khách khí với hắn ta, cầm kiếm thẳng tắp.
Những tiếng kinh hô tại hội trường vang lên, toàn bộ đều không đành lòng nhìn, một kiếm này mà c ắm vào tim thì chính là lấy mạng đó.
Keng!
Hàn quang nổ ra, một âm thanh lanh lảnh vang lên, chỉ thấy ngực áo của Chu Vân rách ra.
Để lộ một chiếc nhuyễn giáp sát người bên trong, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, một kiếm ắt chết này vậy mà lại không chút thương tổn.
"Huyền khí!"
Mọi người lập tức nhận ra, tên Chu Vân này đang mặc một bộ huyền giáp.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Sắc mặt Lâm Nhất bất biến, uy lực của Long Hổ bao quanh người, cơ thể xoay xung quanh như nước chảy, kiếm như cuồng phong, tùy ý loạn vũ. Chính là Tụ Kiếm Thành Phong, khi một kiếm đó của Chu Vân sắp sửa hạ xuống. Cả kiếm và người cùng lúc dừng lại, tay phải Lâm Nhất cầm Táng Hoa kiếm chỉ thẳng lên trời! AdvertisementTrong phút chốc! Một cảnh tưởng kinh ngạc đã xuất hiện, Táng Hoa kiếm mang theo Lâm Nhất lăngkhông bay lên, giống như một ngọn nước bắn mạnh lên vậy. AdvertisementKeng! Hai kiếm chạm nhau, kiếm thế kinh thiên của Lôi Xà Cuồng Bạo ầm ầm vỡ vụn. Kiếm thế của Tụ Kiếm Thành Phong càn quét mà tới, đánh bay Chu Vân ra ngoài, sau khi tiếp đất thì phun ra một ngụm máu tươi lớn. Hưu! Lâm Nhất vẫn chưa dừng lại, kiếm kéo theo người, tiếp tục truy sát tới. Đúng lúc sắp đâm thủng ngực đối phương thì dưới sự khống chế tài tình của Lâm Nhất, mũi kiếm ngang ngược dừng ngay tại đúng vị trí tim của đối phương. "Ngươi thua rồi". Lâm Nhất nhìn về phía đối phương, bình tĩnh nói. Cả Diễn Võ trường rơi vào một mảng yên tĩnh, mặc dù sau khi được mở mang tầm mắt với Lưu Phong kiếm pháp, đại khái đã đoán được kết quả trận đấu. Nhưng vẫn không thể ngờ được, Lâm Nhất lại thắng một cách quyết đoán như vậy. "Ha ha, ta thua rồi ư? Ngươi thử đâm kiếm của ngươi vào xem đi", Chu Vân sắc mặt âm trầm, cười khẩy nói. "Cầu được ước thấy!" Lâm Nhất khẽ nhướn mày, không khách khí với hắn ta, cầm kiếm thẳng tắp. Những tiếng kinh hô tại hội trường vang lên, toàn bộ đều không đành lòng nhìn, một kiếm này mà c ắm vào tim thì chính là lấy mạng đó. Keng! Hàn quang nổ ra, một âm thanh lanh lảnh vang lên, chỉ thấy ngực áo của Chu Vân rách ra. Để lộ một chiếc nhuyễn giáp sát người bên trong, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, một kiếm ắt chết này vậy mà lại không chút thương tổn. "Huyền khí!" Mọi người lập tức nhận ra, tên Chu Vân này đang mặc một bộ huyền giáp.