Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 122
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Ánh mắt mọi người nhìn sang Lâm Nhất tràn đầy đố kị, cứ như vậy là đã được hời một viên Dưỡng Tâm đan rồi. Quá hời cho tên Kiếm Nô này rồi! Nhưng mà những người này lại hoàn toàn không nghĩ đến, Lâm Nhất là mạo hiểm gánh chịu nguy cơ sẽ bị đệ tử nội môn báo thù để đứng ra thách đấu. Advertisement“Đa tạ môn chủ, ta muốn xem thử trước…” AdvertisementTrong lòng Lâm Nhất không hề lo sợ, suy nghĩ của hắn rất đơn thuần, chính là muốn kiểm chứng thực lực lúc này của mình một chút mà thôi. Hơn nữa, đây là lần đầu hắn thăng cấp lên đệ tử nội môn. Thách đấu thất bại cũng sẽ không ảnh hưởng đến thứ hạng, nếu như thắng thì thứ hạng sẽ trực tiếp nhảy vọt, vậy tại sao không dũng cảm thử một lần? Người tập võ thì cái gì cũng có thể vứt bỏ, nhưng chỉ nhuệ khí là không được mất! Ánh mắt của hắn lướt qua gương mặt từng đệ tử nội môn để tìm kiếm đối thủ phù hợp. Trong chốc lát, tầm mắt xoay chuyển, ánh mắt không hề tránh né dừng lại trên gương mặt Tô Hàm Nguyệt. Hai người trước giờ chưa từng đối mặt ở khoảng cách gần như vậy, chưa từng có một thời khắc nào họ cùng đứng chung trên một vũ đài. Khi ánh mắt dừng lại trên gương mặt đó, trái tim không chút dao động của hắn lại dâng lên chút gợn sóng. Vẻ mặt Tô Hàm Nguyệt không cảm xúc. Trên gương mặt tinh tế của nàng, không một ai có thể đoán được rốt cuộc nàng đang nghĩ gì. Có phải trong lòng nàng có chút kinh ngạc không? Lâm Nhất thầm cười khổ, mình đang nghĩ cái gì thế này! Ánh mắt lại lướt đi, dừng lại ở một người khác. “Vị sư huynh này, Lâm mỗ mong được huynh chỉ giáo!” Sau khi đã xác định đối thủ, chung quanh lập tức vang lên tiếng bàn tán xôn xao. “Là sư huynh Mã Thiên Nhất!” “Thế mà Lâm Nhất lại chọn Mã sư huynh, thực lực Mã sư huynh không hề yếu, tu vi đã đạt đến võ đạo tầng tám từ lâu rồi!” “Nếu ta nhớ không nhầm thì Bạo Phong kiếm pháp của Mã sư huynh cũng là cảnh giới đại thành rồi!” Có thể nhìn thấy ra là sau khi Lâm Nhất lựa chọn xong thì khoé miệng Mã Thiên Nhất cũng khẽ động. Trong lòng hắn ta thực sự vô cùng khó chịu. Nhiều đệ tử nội môn như vậy mà sao lại cứ chọn trúng hắn ta, thế này là xem thường hắn ta sao?
Ánh mắt mọi người nhìn sang Lâm Nhất tràn đầy đố kị, cứ như vậy là đã được hời một viên Dưỡng Tâm đan rồi.
Quá hời cho tên Kiếm Nô này rồi!
Nhưng mà những người này lại hoàn toàn không nghĩ đến, Lâm Nhất là mạo hiểm gánh chịu nguy cơ sẽ bị đệ tử nội môn báo thù để đứng ra thách đấu.
Advertisement
“Đa tạ môn chủ, ta muốn xem thử trước…”
Advertisement
Trong lòng Lâm Nhất không hề lo sợ, suy nghĩ của hắn rất đơn thuần, chính là muốn kiểm chứng thực lực lúc này của mình một chút mà thôi.
Hơn nữa, đây là lần đầu hắn thăng cấp lên đệ tử nội môn.
Thách đấu thất bại cũng sẽ không ảnh hưởng đến thứ hạng, nếu như thắng thì thứ hạng sẽ trực tiếp nhảy vọt, vậy tại sao không dũng cảm thử một lần?
Người tập võ thì cái gì cũng có thể vứt bỏ, nhưng chỉ nhuệ khí là không được mất!
Ánh mắt của hắn lướt qua gương mặt từng đệ tử nội môn để tìm kiếm đối thủ phù hợp.
Trong chốc lát, tầm mắt xoay chuyển, ánh mắt không hề tránh né dừng lại trên gương mặt Tô Hàm Nguyệt.
Hai người trước giờ chưa từng đối mặt ở khoảng cách gần như vậy, chưa từng có một thời khắc nào họ cùng đứng chung trên một vũ đài.
Khi ánh mắt dừng lại trên gương mặt đó, trái tim không chút dao động của hắn lại dâng lên chút gợn sóng.
Vẻ mặt Tô Hàm Nguyệt không cảm xúc. Trên gương mặt tinh tế của nàng, không một ai có thể đoán được rốt cuộc nàng đang nghĩ gì.
Có phải trong lòng nàng có chút kinh ngạc không?
Lâm Nhất thầm cười khổ, mình đang nghĩ cái gì thế này! Ánh mắt lại lướt đi, dừng lại ở một người khác.
“Vị sư huynh này, Lâm mỗ mong được huynh chỉ giáo!”
Sau khi đã xác định đối thủ, chung quanh lập tức vang lên tiếng bàn tán xôn xao.
“Là sư huynh Mã Thiên Nhất!”
“Thế mà Lâm Nhất lại chọn Mã sư huynh, thực lực Mã sư huynh không hề yếu, tu vi đã đạt đến võ đạo tầng tám từ lâu rồi!”
“Nếu ta nhớ không nhầm thì Bạo Phong kiếm pháp của Mã sư huynh cũng là cảnh giới đại thành rồi!”
Có thể nhìn thấy ra là sau khi Lâm Nhất lựa chọn xong thì khoé miệng Mã Thiên Nhất cũng khẽ động.
Trong lòng hắn ta thực sự vô cùng khó chịu.
Nhiều đệ tử nội môn như vậy mà sao lại cứ chọn trúng hắn ta, thế này là xem thường hắn ta sao?
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Ánh mắt mọi người nhìn sang Lâm Nhất tràn đầy đố kị, cứ như vậy là đã được hời một viên Dưỡng Tâm đan rồi. Quá hời cho tên Kiếm Nô này rồi! Nhưng mà những người này lại hoàn toàn không nghĩ đến, Lâm Nhất là mạo hiểm gánh chịu nguy cơ sẽ bị đệ tử nội môn báo thù để đứng ra thách đấu. Advertisement“Đa tạ môn chủ, ta muốn xem thử trước…” AdvertisementTrong lòng Lâm Nhất không hề lo sợ, suy nghĩ của hắn rất đơn thuần, chính là muốn kiểm chứng thực lực lúc này của mình một chút mà thôi. Hơn nữa, đây là lần đầu hắn thăng cấp lên đệ tử nội môn. Thách đấu thất bại cũng sẽ không ảnh hưởng đến thứ hạng, nếu như thắng thì thứ hạng sẽ trực tiếp nhảy vọt, vậy tại sao không dũng cảm thử một lần? Người tập võ thì cái gì cũng có thể vứt bỏ, nhưng chỉ nhuệ khí là không được mất! Ánh mắt của hắn lướt qua gương mặt từng đệ tử nội môn để tìm kiếm đối thủ phù hợp. Trong chốc lát, tầm mắt xoay chuyển, ánh mắt không hề tránh né dừng lại trên gương mặt Tô Hàm Nguyệt. Hai người trước giờ chưa từng đối mặt ở khoảng cách gần như vậy, chưa từng có một thời khắc nào họ cùng đứng chung trên một vũ đài. Khi ánh mắt dừng lại trên gương mặt đó, trái tim không chút dao động của hắn lại dâng lên chút gợn sóng. Vẻ mặt Tô Hàm Nguyệt không cảm xúc. Trên gương mặt tinh tế của nàng, không một ai có thể đoán được rốt cuộc nàng đang nghĩ gì. Có phải trong lòng nàng có chút kinh ngạc không? Lâm Nhất thầm cười khổ, mình đang nghĩ cái gì thế này! Ánh mắt lại lướt đi, dừng lại ở một người khác. “Vị sư huynh này, Lâm mỗ mong được huynh chỉ giáo!” Sau khi đã xác định đối thủ, chung quanh lập tức vang lên tiếng bàn tán xôn xao. “Là sư huynh Mã Thiên Nhất!” “Thế mà Lâm Nhất lại chọn Mã sư huynh, thực lực Mã sư huynh không hề yếu, tu vi đã đạt đến võ đạo tầng tám từ lâu rồi!” “Nếu ta nhớ không nhầm thì Bạo Phong kiếm pháp của Mã sư huynh cũng là cảnh giới đại thành rồi!” Có thể nhìn thấy ra là sau khi Lâm Nhất lựa chọn xong thì khoé miệng Mã Thiên Nhất cũng khẽ động. Trong lòng hắn ta thực sự vô cùng khó chịu. Nhiều đệ tử nội môn như vậy mà sao lại cứ chọn trúng hắn ta, thế này là xem thường hắn ta sao?