Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 128
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Không ngờ tất cả vết thương đều hoàn toàn hồi phục cả rồi. Lâm Nhất kiểm tra một lượt, không chỉ có vậy, tu vi võ đạo tầng thứ bảy của hắn cũng đã tăng thêm không ít. “Lạ ghê, bảy ngày trước mình mới vừa bước vào tầng thứ bảy mà, sao vừa ngủ một giấc mà tu vi đã tăng vọt thế này?” AdvertisementĐúng là chuyện quá mức kỳ lạ, vừa mới tiến vào tầng thứ bảy mà thoắt cái đã nhảy thẳng lên tu vi hậu kỳ. AdvertisementCoi bộ trận chiến sinh tử với Mã Thiên Nhất không chỉ giúp hắn hoàn toàn lĩnh ngộ được ý nghĩa thực sự của “Hoa mọc từ chốn nào”, mà còn kèm theo cả tác dụng kỳ diệu khác nữa. “Tạm gác mấy thứ này sang một bên, giờ mình cũng nên đi giải quyết nốt vài chuyện cái đã!” Bây giờ hắn đã là đệ tử nội môn, có được địa vị mà trước nay chưa từng có. Những lời đã từng hứa trước kia, lúc này cũng cần phải thực hiện rồi. Lâm Nhất lấy một chiếc bình sứ từ trong túi trữ vật ra. Trong chiếc bình sứ này chính là thứ đồ mà rất nhiều trưởng lão của tông môn khắp nước Thiên Thủy này đều tha thiết mơ ước – Thiên Nguyên đan. Thiên Nguyên đan! Có thể tăng thêm ba phần cơ hội cho võ giả tầng thứ chín lúc đột phá lên tầng mười, giúp người sử dụng nó ngưng tụ được mầm mống tiên thiên trong người. Giá trị của nó còn quý giá hơn những gì Lâm Nhất tưởng tượng nhiều. Tay phải nắm thật chặt bình sứ, trong đầu Lâm Nhất lúc này dần xuất hiện một gương mặt xinh đẹp tuyệt trần. “Nếu có kiếp sau, mong đừng mê đắm!” Hắn khẽ than một câu trong lòng, sau đó quay người rời đi. Sau khi nghe ngóng khắp tông môn một lượt, Lâm Nhất không chút do dự tiến về phía Cơ Quan đường. Khu trong và khu ngoài của Cơ Quan đường được tách riêng, trước đây Lâm Nhất không được phép đặt chân vào những nơi thuộc khu trong. Còn bây giờ, hắn hoàn toàn có tư cách bước vào trong đó. Lâm Nhất vừa mới bước vào đã có không ít người chú ý tới hắn, trong ánh mắt họ đều mang theo vẻ kính sợ. Cũng có không ít người vừa đi lướt qua bên cạnh đã muốn cung kính cúi chào, khẽ gọi một tiếng “Lâm sư huynh”. Bất kể có bằng lòng hay không thì các đệ tử nội môn trong Thanh Vân Môn đều phải tuân theo quy tắc này. Thoáng liếc mắt một vòng, Lâm Nhất liền nhìn thấy bóng dáng mình muốn tìm trong Cơ Quan đường.
Không ngờ tất cả vết thương đều hoàn toàn hồi phục cả rồi.
Lâm Nhất kiểm tra một lượt, không chỉ có vậy, tu vi võ đạo tầng thứ bảy của hắn cũng đã tăng thêm không ít.
“Lạ ghê, bảy ngày trước mình mới vừa bước vào tầng thứ bảy mà, sao vừa ngủ một giấc mà tu vi đã tăng vọt thế này?”
Advertisement
Đúng là chuyện quá mức kỳ lạ, vừa mới tiến vào tầng thứ bảy mà thoắt cái đã nhảy thẳng lên tu vi hậu kỳ.
Advertisement
Coi bộ trận chiến sinh tử với Mã Thiên Nhất không chỉ giúp hắn hoàn toàn lĩnh ngộ được ý nghĩa thực sự của “Hoa mọc từ chốn nào”, mà còn kèm theo cả tác dụng kỳ diệu khác nữa.
“Tạm gác mấy thứ này sang một bên, giờ mình cũng nên đi giải quyết nốt vài chuyện cái đã!”
Bây giờ hắn đã là đệ tử nội môn, có được địa vị mà trước nay chưa từng có.
Những lời đã từng hứa trước kia, lúc này cũng cần phải thực hiện rồi.
Lâm Nhất lấy một chiếc bình sứ từ trong túi trữ vật ra.
Trong chiếc bình sứ này chính là thứ đồ mà rất nhiều trưởng lão của tông môn khắp nước Thiên Thủy này đều tha thiết mơ ước – Thiên Nguyên đan.
Thiên Nguyên đan!
Có thể tăng thêm ba phần cơ hội cho võ giả tầng thứ chín lúc đột phá lên tầng mười, giúp người sử dụng nó ngưng tụ được mầm mống tiên thiên trong người.
Giá trị của nó còn quý giá hơn những gì Lâm Nhất tưởng tượng nhiều.
Tay phải nắm thật chặt bình sứ, trong đầu Lâm Nhất lúc này dần xuất hiện một gương mặt xinh đẹp tuyệt trần.
“Nếu có kiếp sau, mong đừng mê đắm!”
Hắn khẽ than một câu trong lòng, sau đó quay người rời đi.
Sau khi nghe ngóng khắp tông môn một lượt, Lâm Nhất không chút do dự tiến về phía Cơ Quan đường.
Khu trong và khu ngoài của Cơ Quan đường được tách riêng, trước đây Lâm Nhất không được phép đặt chân vào những nơi thuộc khu trong.
Còn bây giờ, hắn hoàn toàn có tư cách bước vào trong đó.
Lâm Nhất vừa mới bước vào đã có không ít người chú ý tới hắn, trong ánh mắt họ đều mang theo vẻ kính sợ.
Cũng có không ít người vừa đi lướt qua bên cạnh đã muốn cung kính cúi chào, khẽ gọi một tiếng “Lâm sư huynh”.
Bất kể có bằng lòng hay không thì các đệ tử nội môn trong Thanh Vân Môn đều phải tuân theo quy tắc này.
Thoáng liếc mắt một vòng, Lâm Nhất liền nhìn thấy bóng dáng mình muốn tìm trong Cơ Quan đường.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Không ngờ tất cả vết thương đều hoàn toàn hồi phục cả rồi. Lâm Nhất kiểm tra một lượt, không chỉ có vậy, tu vi võ đạo tầng thứ bảy của hắn cũng đã tăng thêm không ít. “Lạ ghê, bảy ngày trước mình mới vừa bước vào tầng thứ bảy mà, sao vừa ngủ một giấc mà tu vi đã tăng vọt thế này?” AdvertisementĐúng là chuyện quá mức kỳ lạ, vừa mới tiến vào tầng thứ bảy mà thoắt cái đã nhảy thẳng lên tu vi hậu kỳ. AdvertisementCoi bộ trận chiến sinh tử với Mã Thiên Nhất không chỉ giúp hắn hoàn toàn lĩnh ngộ được ý nghĩa thực sự của “Hoa mọc từ chốn nào”, mà còn kèm theo cả tác dụng kỳ diệu khác nữa. “Tạm gác mấy thứ này sang một bên, giờ mình cũng nên đi giải quyết nốt vài chuyện cái đã!” Bây giờ hắn đã là đệ tử nội môn, có được địa vị mà trước nay chưa từng có. Những lời đã từng hứa trước kia, lúc này cũng cần phải thực hiện rồi. Lâm Nhất lấy một chiếc bình sứ từ trong túi trữ vật ra. Trong chiếc bình sứ này chính là thứ đồ mà rất nhiều trưởng lão của tông môn khắp nước Thiên Thủy này đều tha thiết mơ ước – Thiên Nguyên đan. Thiên Nguyên đan! Có thể tăng thêm ba phần cơ hội cho võ giả tầng thứ chín lúc đột phá lên tầng mười, giúp người sử dụng nó ngưng tụ được mầm mống tiên thiên trong người. Giá trị của nó còn quý giá hơn những gì Lâm Nhất tưởng tượng nhiều. Tay phải nắm thật chặt bình sứ, trong đầu Lâm Nhất lúc này dần xuất hiện một gương mặt xinh đẹp tuyệt trần. “Nếu có kiếp sau, mong đừng mê đắm!” Hắn khẽ than một câu trong lòng, sau đó quay người rời đi. Sau khi nghe ngóng khắp tông môn một lượt, Lâm Nhất không chút do dự tiến về phía Cơ Quan đường. Khu trong và khu ngoài của Cơ Quan đường được tách riêng, trước đây Lâm Nhất không được phép đặt chân vào những nơi thuộc khu trong. Còn bây giờ, hắn hoàn toàn có tư cách bước vào trong đó. Lâm Nhất vừa mới bước vào đã có không ít người chú ý tới hắn, trong ánh mắt họ đều mang theo vẻ kính sợ. Cũng có không ít người vừa đi lướt qua bên cạnh đã muốn cung kính cúi chào, khẽ gọi một tiếng “Lâm sư huynh”. Bất kể có bằng lòng hay không thì các đệ tử nội môn trong Thanh Vân Môn đều phải tuân theo quy tắc này. Thoáng liếc mắt một vòng, Lâm Nhất liền nhìn thấy bóng dáng mình muốn tìm trong Cơ Quan đường.