Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 143

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Đây hẳn là thiếu môn chủ Cuồng Đao Môn – La Tinh.  Lần bái phỏng này mục đích chính là để người cùng thế hệ luận bàn, thế nên sau khi dẫn người vào, trưởng lão đã lập tức rời đi.   Thiếu môn chủ Bạch Vũ Phàm bước lên tiếp đón: “La huynh đã đi một quãng đường dài để đến đây, vất vả rồi!”  Advertisement“Không vấn đề!”  AdvertisementLa Tinh cười khẽ, đồng thời hờ hững nhìn lướt qua một lượt các đệ tử nội môn đang đứng sau lưng Bạch Vũ Phàm.  “Mời ngồi!”  Sau khi La Tinh ngồi xuống, lập tức có người hầu bưng trà đến.  Hắn khẽ nhấp một ngụm, sau đó đặt chung trà xuống bàn rồi nói: “Bạch Vũ Phàm, chắc hắn ngươi cũng biết lần này ta đến có mục đích gì”.  Sắc mặt Bạch Vũ Phàm không hề thay đổi: “Đã biết!”  La Tinh trầm giọng nói: “Vậy thì ta cũng không nhiều lời, còn nửa tháng nữa, Tứ tông tranh tài sẽ được tổ chức tại thành Bạch Thủy. Không biết năm nay Thanh Vân Môn có còn giữ được danh hào đệ nhất tông Thiên Thủy quốc hay không?”  Bạch Vũ Phàm cười nói: “Ngươi có thể thử!”  Nghe vậy, Lâm Nhất thầm hiểu ra mọi chuyện, hóa ra thiếu môn chủ Cuồng Đao Môn đến là để dò xét thực lực của Thanh Vân Môn trước khi Tứ tông tranh tài diễn ra.  Bạch Vũ Phàm vừa dứt lời, lập tức có một người bước ra từ phía sau Lai Tinh, chắp tay nói: “Cuồng Đao Môn Chương Diệp, nghe danh thiên tài Hồ Tử Phong của quý môn đã lâu, hôm nay đặc biệt đến để thỉnh giáo một phen”.  Chương Diệp?  Tên nghe rất quen, Lâm Nhất ngẫm nghĩ, chẳng mấy chốc đã nhớ ra.  Ngày đó, khi hắn chấp hành nhiệm vụ linh thạch trong khách sạn thành Bạch Thủy, đã được nghe rất nhiều võ giả giang hồ đề cập đến người này.  Chương Diệp chính là nhân tài mới nổi của Cuồng Đao Môn, hắn ta phát triển cực nhanh, có rất nhiều tên hải tặc đã bỏ mạng dưới đao của hắn.  Khó trách tên này lại dám chỉ mặt gọi tên, muốn khiêu chiến với Hồ Tử Phong.  Hồ Tử Phong và hắn có thể xem như nhân tài mới xuất hiện trong nước Thiên Thủy, hai người đều có thực lực tiến vào Tứ đại cao thủ thế hệ trẻ của nước Thiên Thủy.  Bạch Vũ Phàm lộ vẻ khó xử, trầm giọng nói: “Thật ngại quá, mấy ngày nay Hồ sư đệ đã bế quan, e là không thể đến được”.  Chương Diệp lơ đễnh nhìn về phía Bạch Vũ Phàm: “Vậy cũng không sao, hay là thỉnh thiếu môn chủ đích thân ra tay, có được không? Nghe nói hai tháng trước, thiếu môn chủ đã thua trong tay Liễu Vân Phi chỉ với 10 chiêu, theo ta thấy, danh xưng Tứ đại cao thủ thế hệ trẻ của Thiên Thủy quốc có hơi… hữu danh vô thực!”  Soạt!  Lời này lập tức khiến toàn trường xôn xao, đệ tử nội môn Thanh Vân Môn đều lộ vẻ tức giận. 

Đây hẳn là thiếu môn chủ Cuồng Đao Môn – La Tinh.  

Lần bái phỏng này mục đích chính là để người cùng thế hệ luận bàn, thế nên sau khi dẫn người vào, trưởng lão đã lập tức rời đi.   

Thiếu môn chủ Bạch Vũ Phàm bước lên tiếp đón: “La huynh đã đi một quãng đường dài để đến đây, vất vả rồi!”  

Advertisement

“Không vấn đề!”  

Advertisement

La Tinh cười khẽ, đồng thời hờ hững nhìn lướt qua một lượt các đệ tử nội môn đang đứng sau lưng Bạch Vũ Phàm.  

“Mời ngồi!”  

Sau khi La Tinh ngồi xuống, lập tức có người hầu bưng trà đến.  

Hắn khẽ nhấp một ngụm, sau đó đặt chung trà xuống bàn rồi nói: “Bạch Vũ Phàm, chắc hắn ngươi cũng biết lần này ta đến có mục đích gì”.  

Sắc mặt Bạch Vũ Phàm không hề thay đổi: “Đã biết!”  

La Tinh trầm giọng nói: “Vậy thì ta cũng không nhiều lời, còn nửa tháng nữa, Tứ tông tranh tài sẽ được tổ chức tại thành Bạch Thủy. Không biết năm nay Thanh Vân Môn có còn giữ được danh hào đệ nhất tông Thiên Thủy quốc hay không?”  

Bạch Vũ Phàm cười nói: “Ngươi có thể thử!”  

Nghe vậy, Lâm Nhất thầm hiểu ra mọi chuyện, hóa ra thiếu môn chủ Cuồng Đao Môn đến là để dò xét thực lực của Thanh Vân Môn trước khi Tứ tông tranh tài diễn ra.  

Bạch Vũ Phàm vừa dứt lời, lập tức có một người bước ra từ phía sau Lai Tinh, chắp tay nói: “Cuồng Đao Môn Chương Diệp, nghe danh thiên tài Hồ Tử Phong của quý môn đã lâu, hôm nay đặc biệt đến để thỉnh giáo một phen”.  

Chương Diệp?  

Tên nghe rất quen, Lâm Nhất ngẫm nghĩ, chẳng mấy chốc đã nhớ ra.  

Ngày đó, khi hắn chấp hành nhiệm vụ linh thạch trong khách sạn thành Bạch Thủy, đã được nghe rất nhiều võ giả giang hồ đề cập đến người này.  

Chương Diệp chính là nhân tài mới nổi của Cuồng Đao Môn, hắn ta phát triển cực nhanh, có rất nhiều tên hải tặc đã bỏ mạng dưới đao của hắn.  

Khó trách tên này lại dám chỉ mặt gọi tên, muốn khiêu chiến với Hồ Tử Phong.  

Hồ Tử Phong và hắn có thể xem như nhân tài mới xuất hiện trong nước Thiên Thủy, hai người đều có thực lực tiến vào Tứ đại cao thủ thế hệ trẻ của nước Thiên Thủy.  

Bạch Vũ Phàm lộ vẻ khó xử, trầm giọng nói: “Thật ngại quá, mấy ngày nay Hồ sư đệ đã bế quan, e là không thể đến được”.  

Chương Diệp lơ đễnh nhìn về phía Bạch Vũ Phàm: “Vậy cũng không sao, hay là thỉnh thiếu môn chủ đích thân ra tay, có được không? Nghe nói hai tháng trước, thiếu môn chủ đã thua trong tay Liễu Vân Phi chỉ với 10 chiêu, theo ta thấy, danh xưng Tứ đại cao thủ thế hệ trẻ của Thiên Thủy quốc có hơi… hữu danh vô thực!”  

Soạt!  

Lời này lập tức khiến toàn trường xôn xao, đệ tử nội môn Thanh Vân Môn đều lộ vẻ tức giận. 

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Đây hẳn là thiếu môn chủ Cuồng Đao Môn – La Tinh.  Lần bái phỏng này mục đích chính là để người cùng thế hệ luận bàn, thế nên sau khi dẫn người vào, trưởng lão đã lập tức rời đi.   Thiếu môn chủ Bạch Vũ Phàm bước lên tiếp đón: “La huynh đã đi một quãng đường dài để đến đây, vất vả rồi!”  Advertisement“Không vấn đề!”  AdvertisementLa Tinh cười khẽ, đồng thời hờ hững nhìn lướt qua một lượt các đệ tử nội môn đang đứng sau lưng Bạch Vũ Phàm.  “Mời ngồi!”  Sau khi La Tinh ngồi xuống, lập tức có người hầu bưng trà đến.  Hắn khẽ nhấp một ngụm, sau đó đặt chung trà xuống bàn rồi nói: “Bạch Vũ Phàm, chắc hắn ngươi cũng biết lần này ta đến có mục đích gì”.  Sắc mặt Bạch Vũ Phàm không hề thay đổi: “Đã biết!”  La Tinh trầm giọng nói: “Vậy thì ta cũng không nhiều lời, còn nửa tháng nữa, Tứ tông tranh tài sẽ được tổ chức tại thành Bạch Thủy. Không biết năm nay Thanh Vân Môn có còn giữ được danh hào đệ nhất tông Thiên Thủy quốc hay không?”  Bạch Vũ Phàm cười nói: “Ngươi có thể thử!”  Nghe vậy, Lâm Nhất thầm hiểu ra mọi chuyện, hóa ra thiếu môn chủ Cuồng Đao Môn đến là để dò xét thực lực của Thanh Vân Môn trước khi Tứ tông tranh tài diễn ra.  Bạch Vũ Phàm vừa dứt lời, lập tức có một người bước ra từ phía sau Lai Tinh, chắp tay nói: “Cuồng Đao Môn Chương Diệp, nghe danh thiên tài Hồ Tử Phong của quý môn đã lâu, hôm nay đặc biệt đến để thỉnh giáo một phen”.  Chương Diệp?  Tên nghe rất quen, Lâm Nhất ngẫm nghĩ, chẳng mấy chốc đã nhớ ra.  Ngày đó, khi hắn chấp hành nhiệm vụ linh thạch trong khách sạn thành Bạch Thủy, đã được nghe rất nhiều võ giả giang hồ đề cập đến người này.  Chương Diệp chính là nhân tài mới nổi của Cuồng Đao Môn, hắn ta phát triển cực nhanh, có rất nhiều tên hải tặc đã bỏ mạng dưới đao của hắn.  Khó trách tên này lại dám chỉ mặt gọi tên, muốn khiêu chiến với Hồ Tử Phong.  Hồ Tử Phong và hắn có thể xem như nhân tài mới xuất hiện trong nước Thiên Thủy, hai người đều có thực lực tiến vào Tứ đại cao thủ thế hệ trẻ của nước Thiên Thủy.  Bạch Vũ Phàm lộ vẻ khó xử, trầm giọng nói: “Thật ngại quá, mấy ngày nay Hồ sư đệ đã bế quan, e là không thể đến được”.  Chương Diệp lơ đễnh nhìn về phía Bạch Vũ Phàm: “Vậy cũng không sao, hay là thỉnh thiếu môn chủ đích thân ra tay, có được không? Nghe nói hai tháng trước, thiếu môn chủ đã thua trong tay Liễu Vân Phi chỉ với 10 chiêu, theo ta thấy, danh xưng Tứ đại cao thủ thế hệ trẻ của Thiên Thủy quốc có hơi… hữu danh vô thực!”  Soạt!  Lời này lập tức khiến toàn trường xôn xao, đệ tử nội môn Thanh Vân Môn đều lộ vẻ tức giận. 

Chương 143