Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 591: Nhưng vẫn còn sớm, không có gì phải vội.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Lâm Nhất khẽ giọng lẩm bẩm, nửa tháng nay luôn có bầy Huyết Lan đến đánh úp.Mặc dù đã giết không ít Huyết Lang, nhưng Lang Vương chưa chết thì không có hiệu quả gì lớn.Lâm Nhất biết đồng thời chiến đấu với ba con Lang Vương thì phần thắng không lớn, hơn nữa dễ bị bọn chúng giữ lại.AdvertisementDo đó hắn không miễn cưỡng chiến đấu, mà nhờ vào tốc độ của Huyết Long Mã tránh đi trước, không dây dưa với bầy sói này.“Không chơi cùng chúng mày nữa, Tiểu Hồng!”AdvertisementLâm Nhất mặc áo thiên thanh, một tiếng huýt dài, Huyết Long Mã chạy như bay đến.Trên thân nó tỏa ra khí tức của Huyền Võ tầng bốn, trong yêu sát đáng sợ, uy lực của vương giả vẫn không tan biến.Không còn thoắt ẩn thoắt hiện như trước kia nữa, mà vô cùng mạnh mẽ.Hắn phóng người lên ngựa, nhờ vào tốc độ của Huyết Long Mã thoát được sự truy đuổi của bầy sói trong nháy mắt.Đợi đến khi mặt trời xuống núi, hắn đã rời khỏi dãy núi Ma Vân hoàn toàn.Bên rìa dãy núi, mấy con Huyết Lang Vương nhìn Lâm Nhất rời đi mà hú dài không dứt.Trong mắt bọn chúng chứa đầy sự căm phẫn, nhưng không biết làm gì hơn.…Thành Mạc Vân, thành trì ở sát phía Tây quận Tần Thiên.Trên lầu ba khách điếm Vân Lai.Nơi bàn rượu sát cửa sổ, Lâm Nhất tự rót tự uống, thưởng thức món ngon trên bàn.Lịch luyện ở dãy núi Ma Vân hơn một tháng, không nếm khói lửa nhân gian, khẩu vị của hắn bây giờ rất tốt.Thành Mạc Vân là địa điểm nhiệm vụ cấp A năm sao thứ hai của hắn.Nhưng vẫn còn sớm, không có gì phải vội.Thành Mạc Vân cũng xem như là tòa thành lớn, trong thành có nhiều võ giả qua lại.Lúc này trên lầu ba, ngoài Lâm Nhất ra thì còn nhiều võ giả mang đao kiếm, tu vi thâm sâu.“Các ngươi nghe thấy gì chưa, đạo tặc Mạc La chết rồi!”
Lâm Nhất khẽ giọng lẩm bẩm, nửa tháng nay luôn có bầy Huyết Lan đến đánh úp.
Mặc dù đã giết không ít Huyết Lang, nhưng Lang Vương chưa chết thì không có hiệu quả gì lớn.
Lâm Nhất biết đồng thời chiến đấu với ba con Lang Vương thì phần thắng không lớn, hơn nữa dễ bị bọn chúng giữ lại.
Advertisement
Do đó hắn không miễn cưỡng chiến đấu, mà nhờ vào tốc độ của Huyết Long Mã tránh đi trước, không dây dưa với bầy sói này.
“Không chơi cùng chúng mày nữa, Tiểu Hồng!”
Advertisement
Lâm Nhất mặc áo thiên thanh, một tiếng huýt dài, Huyết Long Mã chạy như bay đến.
Trên thân nó tỏa ra khí tức của Huyền Võ tầng bốn, trong yêu sát đáng sợ, uy lực của vương giả vẫn không tan biến.
Không còn thoắt ẩn thoắt hiện như trước kia nữa, mà vô cùng mạnh mẽ.
Hắn phóng người lên ngựa, nhờ vào tốc độ của Huyết Long Mã thoát được sự truy đuổi của bầy sói trong nháy mắt.
Đợi đến khi mặt trời xuống núi, hắn đã rời khỏi dãy núi Ma Vân hoàn toàn.
Bên rìa dãy núi, mấy con Huyết Lang Vương nhìn Lâm Nhất rời đi mà hú dài không dứt.
Trong mắt bọn chúng chứa đầy sự căm phẫn, nhưng không biết làm gì hơn.
…
Thành Mạc Vân, thành trì ở sát phía Tây quận Tần Thiên.
Trên lầu ba khách điếm Vân Lai.
Nơi bàn rượu sát cửa sổ, Lâm Nhất tự rót tự uống, thưởng thức món ngon trên bàn.
Lịch luyện ở dãy núi Ma Vân hơn một tháng, không nếm khói lửa nhân gian, khẩu vị của hắn bây giờ rất tốt.
Thành Mạc Vân là địa điểm nhiệm vụ cấp A năm sao thứ hai của hắn.
Nhưng vẫn còn sớm, không có gì phải vội.
Thành Mạc Vân cũng xem như là tòa thành lớn, trong thành có nhiều võ giả qua lại.
Lúc này trên lầu ba, ngoài Lâm Nhất ra thì còn nhiều võ giả mang đao kiếm, tu vi thâm sâu.
“Các ngươi nghe thấy gì chưa, đạo tặc Mạc La chết rồi!”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Lâm Nhất khẽ giọng lẩm bẩm, nửa tháng nay luôn có bầy Huyết Lan đến đánh úp.Mặc dù đã giết không ít Huyết Lang, nhưng Lang Vương chưa chết thì không có hiệu quả gì lớn.Lâm Nhất biết đồng thời chiến đấu với ba con Lang Vương thì phần thắng không lớn, hơn nữa dễ bị bọn chúng giữ lại.AdvertisementDo đó hắn không miễn cưỡng chiến đấu, mà nhờ vào tốc độ của Huyết Long Mã tránh đi trước, không dây dưa với bầy sói này.“Không chơi cùng chúng mày nữa, Tiểu Hồng!”AdvertisementLâm Nhất mặc áo thiên thanh, một tiếng huýt dài, Huyết Long Mã chạy như bay đến.Trên thân nó tỏa ra khí tức của Huyền Võ tầng bốn, trong yêu sát đáng sợ, uy lực của vương giả vẫn không tan biến.Không còn thoắt ẩn thoắt hiện như trước kia nữa, mà vô cùng mạnh mẽ.Hắn phóng người lên ngựa, nhờ vào tốc độ của Huyết Long Mã thoát được sự truy đuổi của bầy sói trong nháy mắt.Đợi đến khi mặt trời xuống núi, hắn đã rời khỏi dãy núi Ma Vân hoàn toàn.Bên rìa dãy núi, mấy con Huyết Lang Vương nhìn Lâm Nhất rời đi mà hú dài không dứt.Trong mắt bọn chúng chứa đầy sự căm phẫn, nhưng không biết làm gì hơn.…Thành Mạc Vân, thành trì ở sát phía Tây quận Tần Thiên.Trên lầu ba khách điếm Vân Lai.Nơi bàn rượu sát cửa sổ, Lâm Nhất tự rót tự uống, thưởng thức món ngon trên bàn.Lịch luyện ở dãy núi Ma Vân hơn một tháng, không nếm khói lửa nhân gian, khẩu vị của hắn bây giờ rất tốt.Thành Mạc Vân là địa điểm nhiệm vụ cấp A năm sao thứ hai của hắn.Nhưng vẫn còn sớm, không có gì phải vội.Thành Mạc Vân cũng xem như là tòa thành lớn, trong thành có nhiều võ giả qua lại.Lúc này trên lầu ba, ngoài Lâm Nhất ra thì còn nhiều võ giả mang đao kiếm, tu vi thâm sâu.“Các ngươi nghe thấy gì chưa, đạo tặc Mạc La chết rồi!”