Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 3391: Quả thật không biết có ý gì.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Đồng thời người điểu khiển Hỏa Diệu Chi Linh nhìn Lâm Nhất cười nói: “Lâm Nhất, ngươi thấy thế nào? Ân oán giữa ngươi và giới vực Huyết Cốt hoàn toàn không cần phải gấp gáp, trước mắt cấm giới còn chưa hiện thế, đấu đến mức sống chết cũng chỉ làm lợi cho người khác thôi”.Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên, mấy người này đột nhiên ra tay hòa giải, quả thật không biết có ý gì.AdvertisementHắn không có thiện cảm gì đối với giới vực cao cấp, nếu mấy người này thật lòng có ý tốt, muốn hòa giải thì đã hòa giải từ lâu rồi. Lúc đầu tiến vào quảng trường Thánh Đàn, vẻ mặt mấy người nhìn hắn không khác gì con kiến hôi.Hắn đoán, chắc là sợ Thánh Đàn bị đánh hỏng.AdvertisementDù sao một quyền vừa rồi đánh Liễu Mộ đập vào Thánh Đàn kia, khiến cột của Thánh Đàn xuất hiện các vết nứt.Ngoài cái này ra, có lẽ còn có chút ý tứ muốn thân thiết với mình, các giới vực khác chủ ý muốn liên thủ đánh Lâm Nhất chắc chắn đã không còn tồn tại.Chỉ là kiểu qua lại thân thiết này có phần hơi muộn.Sắc mặt Lâm Nhất không đổi, nhàn nhạt cười: “Ta không có ý kiến gì, nhưng nếu ai muốn âm mưu đánh Lâm mỗ, Lâm mỗ ta cũng không sợ, cứ ra tay thử xem”.Không vận dụng kiếm ý Thông Thiên, muốn chém chết Liễu Mộ và Mặc Diễm, nói chung có chút phiền toái.Dù sao đối phương đã mất hết mặt mũi, trước mắt đã dừng tay, người mất mặt cũng không phải mình. E rằng Liễu Mộ còn khó chịu hơn mình nhiều.Đối mặt với lời nói có chút ngông cuồng, xung quanh yên tĩnh, một vài người không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn. Một đám tài năng xuất chúng giới vực cao cấp dưới sự sắc sảo của hắn đều bị ép đến mức không còn chút nóng nảy nào.Còn Liễu Mộ và Mặc Diễm sắc mặt đã tức đến xanh mét từ lâu, hận không thể ăn sống Lâm Nhất.“Được rồi. Cứ vậy đi”.Cũng không chờ câu trả lời của Liễu Mộ, sau khi Lâm Nhất mở miệng, người điều khiển Hỏa Diệu Chi Linh liền thản nhiên nói.Dáng vẻ hoàn toàn không coi Liễu Mộ ra gì, chọc giận đối phương tức đến mức hộc máu, hắn ta vẫn còn lá bài tẩy chưa thi triển.Nhưng con đường thông thiên này vạn giới tranh phong, chung quy lại thực lực mới làm vua.Thực lực Lâm Nhất biểu hiện ra nhận được kính trọng của mọi người, bên đó mặc kệ hắn ta nghĩ gì. Cho dù bây giờ hắn ta mất bao nhiêu mặt mũi, trong lòng giận dữ thế nào cũng phải nín nhịn.Sóng gió lần này trên quảng trường Thánh Đàn mặc dù kết cục có chút đột ngột qua loa, nhưng giống như gió bão phạm vi lớn quét qua toàn bộ thành trì.Võ giả các giới vực lớn lén lút chạy vào thần điện, tất cả hình ảnh mà bọn họ nhìn thấy đều được phát đi vô cùng chân thật.Lúc tin tức truyền ra, trong nháy mắt dẫn đến náo động cực lớn, không ai không kinh hãi. Nếu không phải người lén lút xông vào quá nhiều, tất cả đều muôn miệng một lời, e rằng sẽ còn rất nhiều người sẽ cảm thấy đây là tin giả.Giới vực Huyết Cốt cộng thêm giới vực Liệt Dương, hai đại giới vực cao cấp hàng đầu lại không thể trừng trị được Lâm Nhất.
Đồng thời người điểu khiển Hỏa Diệu Chi Linh nhìn Lâm Nhất cười nói: “Lâm Nhất, ngươi thấy thế nào? Ân oán giữa ngươi và giới vực Huyết Cốt hoàn toàn không cần phải gấp gáp, trước mắt cấm giới còn chưa hiện thế, đấu đến mức sống chết cũng chỉ làm lợi cho người khác thôi”.
Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên, mấy người này đột nhiên ra tay hòa giải, quả thật không biết có ý gì.
Advertisement
Hắn không có thiện cảm gì đối với giới vực cao cấp, nếu mấy người này thật lòng có ý tốt, muốn hòa giải thì đã hòa giải từ lâu rồi. Lúc đầu tiến vào quảng trường Thánh Đàn, vẻ mặt mấy người nhìn hắn không khác gì con kiến hôi.
Hắn đoán, chắc là sợ Thánh Đàn bị đánh hỏng.
Advertisement
Dù sao một quyền vừa rồi đánh Liễu Mộ đập vào Thánh Đàn kia, khiến cột của Thánh Đàn xuất hiện các vết nứt.
Ngoài cái này ra, có lẽ còn có chút ý tứ muốn thân thiết với mình, các giới vực khác chủ ý muốn liên thủ đánh Lâm Nhất chắc chắn đã không còn tồn tại.
Chỉ là kiểu qua lại thân thiết này có phần hơi muộn.
Sắc mặt Lâm Nhất không đổi, nhàn nhạt cười: “Ta không có ý kiến gì, nhưng nếu ai muốn âm mưu đánh Lâm mỗ, Lâm mỗ ta cũng không sợ, cứ ra tay thử xem”.
Không vận dụng kiếm ý Thông Thiên, muốn chém chết Liễu Mộ và Mặc Diễm, nói chung có chút phiền toái.
Dù sao đối phương đã mất hết mặt mũi, trước mắt đã dừng tay, người mất mặt cũng không phải mình. E rằng Liễu Mộ còn khó chịu hơn mình nhiều.
Đối mặt với lời nói có chút ngông cuồng, xung quanh yên tĩnh, một vài người không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn. Một đám tài năng xuất chúng giới vực cao cấp dưới sự sắc sảo của hắn đều bị ép đến mức không còn chút nóng nảy nào.
Còn Liễu Mộ và Mặc Diễm sắc mặt đã tức đến xanh mét từ lâu, hận không thể ăn sống Lâm Nhất.
“Được rồi. Cứ vậy đi”.
Cũng không chờ câu trả lời của Liễu Mộ, sau khi Lâm Nhất mở miệng, người điều khiển Hỏa Diệu Chi Linh liền thản nhiên nói.
Dáng vẻ hoàn toàn không coi Liễu Mộ ra gì, chọc giận đối phương tức đến mức hộc máu, hắn ta vẫn còn lá bài tẩy chưa thi triển.
Nhưng con đường thông thiên này vạn giới tranh phong, chung quy lại thực lực mới làm vua.
Thực lực Lâm Nhất biểu hiện ra nhận được kính trọng của mọi người, bên đó mặc kệ hắn ta nghĩ gì. Cho dù bây giờ hắn ta mất bao nhiêu mặt mũi, trong lòng giận dữ thế nào cũng phải nín nhịn.
Sóng gió lần này trên quảng trường Thánh Đàn mặc dù kết cục có chút đột ngột qua loa, nhưng giống như gió bão phạm vi lớn quét qua toàn bộ thành trì.
Võ giả các giới vực lớn lén lút chạy vào thần điện, tất cả hình ảnh mà bọn họ nhìn thấy đều được phát đi vô cùng chân thật.
Lúc tin tức truyền ra, trong nháy mắt dẫn đến náo động cực lớn, không ai không kinh hãi. Nếu không phải người lén lút xông vào quá nhiều, tất cả đều muôn miệng một lời, e rằng sẽ còn rất nhiều người sẽ cảm thấy đây là tin giả.
Giới vực Huyết Cốt cộng thêm giới vực Liệt Dương, hai đại giới vực cao cấp hàng đầu lại không thể trừng trị được Lâm Nhất.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Đồng thời người điểu khiển Hỏa Diệu Chi Linh nhìn Lâm Nhất cười nói: “Lâm Nhất, ngươi thấy thế nào? Ân oán giữa ngươi và giới vực Huyết Cốt hoàn toàn không cần phải gấp gáp, trước mắt cấm giới còn chưa hiện thế, đấu đến mức sống chết cũng chỉ làm lợi cho người khác thôi”.Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên, mấy người này đột nhiên ra tay hòa giải, quả thật không biết có ý gì.AdvertisementHắn không có thiện cảm gì đối với giới vực cao cấp, nếu mấy người này thật lòng có ý tốt, muốn hòa giải thì đã hòa giải từ lâu rồi. Lúc đầu tiến vào quảng trường Thánh Đàn, vẻ mặt mấy người nhìn hắn không khác gì con kiến hôi.Hắn đoán, chắc là sợ Thánh Đàn bị đánh hỏng.AdvertisementDù sao một quyền vừa rồi đánh Liễu Mộ đập vào Thánh Đàn kia, khiến cột của Thánh Đàn xuất hiện các vết nứt.Ngoài cái này ra, có lẽ còn có chút ý tứ muốn thân thiết với mình, các giới vực khác chủ ý muốn liên thủ đánh Lâm Nhất chắc chắn đã không còn tồn tại.Chỉ là kiểu qua lại thân thiết này có phần hơi muộn.Sắc mặt Lâm Nhất không đổi, nhàn nhạt cười: “Ta không có ý kiến gì, nhưng nếu ai muốn âm mưu đánh Lâm mỗ, Lâm mỗ ta cũng không sợ, cứ ra tay thử xem”.Không vận dụng kiếm ý Thông Thiên, muốn chém chết Liễu Mộ và Mặc Diễm, nói chung có chút phiền toái.Dù sao đối phương đã mất hết mặt mũi, trước mắt đã dừng tay, người mất mặt cũng không phải mình. E rằng Liễu Mộ còn khó chịu hơn mình nhiều.Đối mặt với lời nói có chút ngông cuồng, xung quanh yên tĩnh, một vài người không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn. Một đám tài năng xuất chúng giới vực cao cấp dưới sự sắc sảo của hắn đều bị ép đến mức không còn chút nóng nảy nào.Còn Liễu Mộ và Mặc Diễm sắc mặt đã tức đến xanh mét từ lâu, hận không thể ăn sống Lâm Nhất.“Được rồi. Cứ vậy đi”.Cũng không chờ câu trả lời của Liễu Mộ, sau khi Lâm Nhất mở miệng, người điều khiển Hỏa Diệu Chi Linh liền thản nhiên nói.Dáng vẻ hoàn toàn không coi Liễu Mộ ra gì, chọc giận đối phương tức đến mức hộc máu, hắn ta vẫn còn lá bài tẩy chưa thi triển.Nhưng con đường thông thiên này vạn giới tranh phong, chung quy lại thực lực mới làm vua.Thực lực Lâm Nhất biểu hiện ra nhận được kính trọng của mọi người, bên đó mặc kệ hắn ta nghĩ gì. Cho dù bây giờ hắn ta mất bao nhiêu mặt mũi, trong lòng giận dữ thế nào cũng phải nín nhịn.Sóng gió lần này trên quảng trường Thánh Đàn mặc dù kết cục có chút đột ngột qua loa, nhưng giống như gió bão phạm vi lớn quét qua toàn bộ thành trì.Võ giả các giới vực lớn lén lút chạy vào thần điện, tất cả hình ảnh mà bọn họ nhìn thấy đều được phát đi vô cùng chân thật.Lúc tin tức truyền ra, trong nháy mắt dẫn đến náo động cực lớn, không ai không kinh hãi. Nếu không phải người lén lút xông vào quá nhiều, tất cả đều muôn miệng một lời, e rằng sẽ còn rất nhiều người sẽ cảm thấy đây là tin giả.Giới vực Huyết Cốt cộng thêm giới vực Liệt Dương, hai đại giới vực cao cấp hàng đầu lại không thể trừng trị được Lâm Nhất.