Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 18
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 18Trải qua hơn hai mươi mấy nhịp thở, Lâm Tiêu đổ mồ hôi đầy trán, cuối cùng cũng giải quyết được luồng kiếm khí kia.Kiếm khí thứ chín trăm chín mươi chín đã bị hấp thu thành công.Chỉ thiếu một luồng nữa thôi!Trong âm thầm, có một loại trực giác mách bảo với hắn, chỉ thiếu một luồng nữa thôi.Thế này…..Lâm Tiêu chau mày.Không lập tức đi thử luồng kiếm khí cuối cùng.Hắn cảm thấy bản thân thực sự không tiếp tục gắng gượng được nữa rồi.Ngay cả luồng kiếm khí thứ chín trăm chín mươi chín này cũng là hắn miễn cưỡng dung nạp vào trong cơ thể.Thêm một luồng nữa, ngộ nhỡ cơ thể hắn nổ tung thì phải làm sao.Nhưng nếu không hấp thụ luồng cuối cùng, thì hắn lại có chút không cam tâm.Sau khi suy nghĩ nửa ngày trời.Lâm Tiêu cuối cùng quyết định cược một phen.Cầu phú quý trong hiểm nguy, liều thì ăn nhiều.Câu nói này đặt trong tình huống nào cũng đúng.Dựa vào trực giác, Lâm Tiêu lại chọn ngẫu nhiên một ngôi mộ kiếm.Chạm vào trường kiếm, hoàn thành!Nhìn ký ức, hoàn thành!Lĩnh ngộ kiếm pháp, hoàn thành!Hấp thụ kiếm khí…Khi Lâm Tiêu dẫn luồng kiếm khí thứ một nghìn vào trong cơ thể.Trong nháy mắt.Uỳnh uỳnh!!Một ngàn luồng kiếm khí bắt đầu đồng loạt rung lên, tất cả kiếm khí tập trung lại, xoay chuyển với một tốc độ cực nhanh, chồng lên nhau, tan chảy….Bang bang!!Dưỡng Khí quyết bản cải tiến cũng đang dùng một tốc độ cực kỳ cao để vận chuyển.Một luồng sức mạnh cực kỳ thuần khiết từ trên đổ xuống, không ngừng lưu chuyển trong kỳ kinh bát mạch của hắn, không ngừng xông tới đả thông những huyệt đạo bị tắc nghẽn của hắn.Sắc mặt Lâm Tiêu lộ vẻ đau đớn, lại cố gắng nhịn không phát ra một chút âm thanh nào.Sau đó cả cơ thể hắn giật bắn.Hắn cảm thấy đan điền của bản thân dường như hóa thành một mảnh đất trời.Linh khí trời đất ở khắp nơi, cuồn cuộn đổ vào.Không chỉ khung cảnh trong cơ thể Lâm Tiêu kinh hãi, khung cảnh bên cạnh hắn lại càng khiến người ta kinh ngạc hơn.Tất cả các ngôi mộ kiếm trong phạm vi vài dặm lấy Lâm Tiêu làm trung tâm, bắt đầu rung lên nhè nhẹĐặc biệt là những thanh trường kiếm bên trên các ngôi mộ đều phát ra âm thanh ù ù.
Chương 18
Trải qua hơn hai mươi mấy nhịp thở, Lâm Tiêu đổ mồ hôi đầy trán, cuối cùng cũng giải quyết được luồng kiếm khí kia.
Kiếm khí thứ chín trăm chín mươi chín đã bị hấp thu thành công.
Chỉ thiếu một luồng nữa thôi!
Trong âm thầm, có một loại trực giác mách bảo với hắn, chỉ thiếu một luồng nữa thôi.
Thế này…..
Lâm Tiêu chau mày.
Không lập tức đi thử luồng kiếm khí cuối cùng.
Hắn cảm thấy bản thân thực sự không tiếp tục gắng gượng được nữa rồi.
Ngay cả luồng kiếm khí thứ chín trăm chín mươi chín này cũng là hắn miễn cưỡng dung nạp vào trong cơ thể.
Thêm một luồng nữa, ngộ nhỡ cơ thể hắn nổ tung thì phải làm sao.
Nhưng nếu không hấp thụ luồng cuối cùng, thì hắn lại có chút không cam tâm.
Sau khi suy nghĩ nửa ngày trời.
Lâm Tiêu cuối cùng quyết định cược một phen.
Cầu phú quý trong hiểm nguy, liều thì ăn nhiều.
Câu nói này đặt trong tình huống nào cũng đúng.
Dựa vào trực giác, Lâm Tiêu lại chọn ngẫu nhiên một ngôi mộ kiếm.
Chạm vào trường kiếm, hoàn thành!
Nhìn ký ức, hoàn thành!
Lĩnh ngộ kiếm pháp, hoàn thành!
Hấp thụ kiếm khí…
Khi Lâm Tiêu dẫn luồng kiếm khí thứ một nghìn vào trong cơ thể.
Trong nháy mắt.
Uỳnh uỳnh!!
Một ngàn luồng kiếm khí bắt đầu đồng loạt rung lên, tất cả kiếm khí tập trung lại, xoay chuyển với một tốc độ cực nhanh, chồng lên nhau, tan chảy….
Bang bang!!
Dưỡng Khí quyết bản cải tiến cũng đang dùng một tốc độ cực kỳ cao để vận chuyển.
Một luồng sức mạnh cực kỳ thuần khiết từ trên đổ xuống, không ngừng lưu chuyển trong kỳ kinh bát mạch của hắn, không ngừng xông tới đả thông những huyệt đạo bị tắc nghẽn của hắn.
Sắc mặt Lâm Tiêu lộ vẻ đau đớn, lại cố gắng nhịn không phát ra một chút âm thanh nào.
Sau đó cả cơ thể hắn giật bắn.
Hắn cảm thấy đan điền của bản thân dường như hóa thành một mảnh đất trời.
Linh khí trời đất ở khắp nơi, cuồn cuộn đổ vào.
Không chỉ khung cảnh trong cơ thể Lâm Tiêu kinh hãi, khung cảnh bên cạnh hắn lại càng khiến người ta kinh ngạc hơn.
Tất cả các ngôi mộ kiếm trong phạm vi vài dặm lấy Lâm Tiêu làm trung tâm, bắt đầu rung lên nhè nhẹ
Đặc biệt là những thanh trường kiếm bên trên các ngôi mộ đều phát ra âm thanh ù ù.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 18Trải qua hơn hai mươi mấy nhịp thở, Lâm Tiêu đổ mồ hôi đầy trán, cuối cùng cũng giải quyết được luồng kiếm khí kia.Kiếm khí thứ chín trăm chín mươi chín đã bị hấp thu thành công.Chỉ thiếu một luồng nữa thôi!Trong âm thầm, có một loại trực giác mách bảo với hắn, chỉ thiếu một luồng nữa thôi.Thế này…..Lâm Tiêu chau mày.Không lập tức đi thử luồng kiếm khí cuối cùng.Hắn cảm thấy bản thân thực sự không tiếp tục gắng gượng được nữa rồi.Ngay cả luồng kiếm khí thứ chín trăm chín mươi chín này cũng là hắn miễn cưỡng dung nạp vào trong cơ thể.Thêm một luồng nữa, ngộ nhỡ cơ thể hắn nổ tung thì phải làm sao.Nhưng nếu không hấp thụ luồng cuối cùng, thì hắn lại có chút không cam tâm.Sau khi suy nghĩ nửa ngày trời.Lâm Tiêu cuối cùng quyết định cược một phen.Cầu phú quý trong hiểm nguy, liều thì ăn nhiều.Câu nói này đặt trong tình huống nào cũng đúng.Dựa vào trực giác, Lâm Tiêu lại chọn ngẫu nhiên một ngôi mộ kiếm.Chạm vào trường kiếm, hoàn thành!Nhìn ký ức, hoàn thành!Lĩnh ngộ kiếm pháp, hoàn thành!Hấp thụ kiếm khí…Khi Lâm Tiêu dẫn luồng kiếm khí thứ một nghìn vào trong cơ thể.Trong nháy mắt.Uỳnh uỳnh!!Một ngàn luồng kiếm khí bắt đầu đồng loạt rung lên, tất cả kiếm khí tập trung lại, xoay chuyển với một tốc độ cực nhanh, chồng lên nhau, tan chảy….Bang bang!!Dưỡng Khí quyết bản cải tiến cũng đang dùng một tốc độ cực kỳ cao để vận chuyển.Một luồng sức mạnh cực kỳ thuần khiết từ trên đổ xuống, không ngừng lưu chuyển trong kỳ kinh bát mạch của hắn, không ngừng xông tới đả thông những huyệt đạo bị tắc nghẽn của hắn.Sắc mặt Lâm Tiêu lộ vẻ đau đớn, lại cố gắng nhịn không phát ra một chút âm thanh nào.Sau đó cả cơ thể hắn giật bắn.Hắn cảm thấy đan điền của bản thân dường như hóa thành một mảnh đất trời.Linh khí trời đất ở khắp nơi, cuồn cuộn đổ vào.Không chỉ khung cảnh trong cơ thể Lâm Tiêu kinh hãi, khung cảnh bên cạnh hắn lại càng khiến người ta kinh ngạc hơn.Tất cả các ngôi mộ kiếm trong phạm vi vài dặm lấy Lâm Tiêu làm trung tâm, bắt đầu rung lên nhè nhẹĐặc biệt là những thanh trường kiếm bên trên các ngôi mộ đều phát ra âm thanh ù ù.