Tác giả:

Một lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười…

Chương 219: C219: Phục kích tiệm trà

Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Thành phố Giang Thiên quận Nam Thiên. Mất mấy tiếng đồng hồ.Diệp Phàm, Đường Sở Sở, thư ký và vệ sĩ, U Ảnh mới đến được quận Nam Thiên.“Cô là chủ tịch của Đường thị?”Bọn họ vừa ra khỏi sân bay đã có một người đàn ông mặc vest đi tới, anh ta cung kính nói với Đường Sở Sở.“Ông là người của công ty Hành Viễn?” Đường Sở Sở nhìn đối phương.Trước đó, Hành Viễn đã liên hệ với Đường thị, muốn Đường thị thu mua công ty của bọn họ.“Đúng vậy, chủ tịch của chúng tôi đã chuẩn bị xong, chỉ đợi cô Đường tới để đàm phán, vậy nên đặc biệt để tôi tới đón cô!”Người đàn ông đáp.“Vậy đi thôi!”Đường Sở Sở gật đầu.“Mấy vị đây là?”Ánh mắt người đàn ông nhìn về phía Diệp Phàm và U Ảnh.“À, đây là bạn trai và vệ sĩ của tôi, bọn họ đi cùng tôi tới đây, các người sẽ không để ý chứ?”Đường Sở Sở nói. “Đương nhiên là không rồi, xin mời!”Ánh mắt người đàn ông thoáng ngạc nhiên, anh ta trầm giọng nói.Ngay sau đó, đám người Diệp Phàm lên xe đi tới thành phố Giang Thiên.Hơn mười phút sau, bọn họ dừng xe bên ngoài một quán trà.“Không phải đến công ty các anh sao? Sao lại tới đây?” Đường Sở Sở xuống xe, nhìn thấy quán trà thì ngạc nhiên.“Chủ tịch của chúng tôi thích uống trà, vậy nên mới cố ý chọn nơi này để nói chuyện, mong cô không để ý!”Người đàn ông nói. “Ôt”Đường Sở Sở không hề nghi ngờ anh ta, bọn họ bước vào trong tiệm trà.“Thiếu chủ, trong quán trà này có sát khítVừa bước vào trong, U Ảnh đã quay sang nói với Diệp Phàm.Thân là một sát thủ hàng đầu trên thế giới, U Ảnh vô cùng nhạy cảm với sát khít”“Quả nhiên có vấn đề!” Diệp Phàm cười lạnh.Nhưng mà hắn vẫn không nhắc nhở Đường Sở Sở, hắn lại muốn xem rốt cuộc ai đang giở trò quỷ!Rất nhanh, bọn họ đi tới một phòng trong quán trà. “Chủ tịch Đường, mời các cô ngồi!”Người đàn ông lên tiếng.“Chủ tịch của các anh đâu?”“Chủ tịch sắp tới rồi, xin chờ một chút!”Nói xong câu này, anh ta lập tức rời đi.“Chủ tịch, tôi cảm thấy có gì đó không ổn!”Tôn Tiểu Tiểu nói.Ánh mắt Đường Sở Sở lóe lên, cô nhìn về phía Diệp Phàm: “Anh Tiểu Phàm...”“Không sao, nếu đã tới đây thì ngồi xuống uống chén trài”Diệp Phàm ngồi xuống, rót cho mình một chén trà, thảnh thơi uống.Đường Sở Sở và Tôn Tiểu Tiểu thấy vậy cũng ngồi xuống. “Ranh con, uống xong chén trà, cậu cũng nên đi đời rồi!”Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh như băng từ bên ngoài truyền đến.Hạng Viễn Sơn xuất hiện cùng quản gia, lão ta nhìn Diệp Phàm với ánh mắt lạnh lẽo.“Các người là ai? Chủ tịch Hành Viễn đâu?”Đường Sở Sở nhìn Hạng Viễn Sơn xuất hiện, cô khẽ nhíu mày.“Ông lừa bà xã tôi tới, thuận tiện cũng dẫn tôi đến đây nhỉ!”Diệp Phàm nhấp một ngụm trà, ánh mắt nhìn về phía Hạng Viễn Sơn.“Đúng thế, cậu giết con trai và cháu trai của tôi, diệt đi Bá Vương Minh, hôm nay tôi phải báo thù cho bọn họi”“Hôm nay cậu đã tới đây, tôi sẽ khiến cho cậu chết không có chỗ chôn, chết cùng con trai và cháu trai của tôi!”Hạng Viễn Sơn tức giận, quát về phía Diệp Phàm.Lúc này vẻ mặt của Đường Sở Sở thay đổi, cô không ngờ mình lại bị lừa, còn liên lụy đến anh Tiểu Phàm.“Thì ra là người nhà họ Hạng, đúng lúc tôi đang chuẩn bị đi tìm, không ngờ các người lại tự mình đưa tới cửa.”Diệp Phàm cười lạnh nói: “Nhưng mà, lúc trước hơn vạn người của Bá Vương Minh cũng không giết được tôi, ông cảm thấy chỉ dựa vào nắm xương già yếu của mình có thể giết được tôi?”“Ranh con, trước kia là ở chỗ của mày, hôm nay, nơi này là địa bàn của nhà họ Hạng, mày chết là cái chắc!”Người quản gia kia nhìn về phía Diệp Phàm rôi võ võ tay. Vụt vụt vụt!!ITrong phút chốc, mấy nghìn người vọt ra từ xung quanh tiệm trà.Hơn một nửa trong số họ cầm súng ống, nửa còn lại thì cầm đao, bọn họ trực tiếp bao vây bốn phía.Toàn bộ họng súng và trường đao đều chĩa về phía đám người Diệp Phàm.Diệp Phàm, U Ảnh, Đường Sở Sở lại khá bình tĩnh.Nhưng một cô gái bình thường như Tôn Tiểu Tiểu nhìn thấy trận chiến lớn như vậy, cô bị dọa tới choáng váng!

Thành phố Giang Thiên quận Nam Thiên. Mất mấy tiếng đồng hồ.

Diệp Phàm, Đường Sở Sở, thư ký và vệ sĩ, U Ảnh mới đến được quận Nam Thiên.

“Cô là chủ tịch của Đường thị?”

Bọn họ vừa ra khỏi sân bay đã có một người đàn ông mặc vest đi tới, anh ta cung kính nói với Đường Sở Sở.

“Ông là người của công ty Hành Viễn?” Đường Sở Sở nhìn đối phương.

Trước đó, Hành Viễn đã liên hệ với Đường thị, muốn Đường thị thu mua công ty của bọn họ.

“Đúng vậy, chủ tịch của chúng tôi đã chuẩn bị xong, chỉ đợi cô Đường tới để đàm phán, vậy nên đặc biệt để tôi tới đón cô!”

Người đàn ông đáp.

“Vậy đi thôi!”

Đường Sở Sở gật đầu.

“Mấy vị đây là?”

Ánh mắt người đàn ông nhìn về phía Diệp Phàm và U Ảnh.

“À, đây là bạn trai và vệ sĩ của tôi, bọn họ đi cùng tôi tới đây, các người sẽ không để ý chứ?”

Đường Sở Sở nói. “Đương nhiên là không rồi, xin mời!”

Ánh mắt người đàn ông thoáng ngạc nhiên, anh ta trầm giọng nói.

Ngay sau đó, đám người Diệp Phàm lên xe đi tới thành phố Giang Thiên.

Hơn mười phút sau, bọn họ dừng xe bên ngoài một quán trà.

“Không phải đến công ty các anh sao? Sao lại tới đây?” Đường Sở Sở xuống xe, nhìn thấy quán trà thì ngạc nhiên.

“Chủ tịch của chúng tôi thích uống trà, vậy nên mới cố ý chọn nơi này để nói chuyện, mong cô không để ý!”

Người đàn ông nói. “Ôt”

Đường Sở Sở không hề nghi ngờ anh ta, bọn họ bước vào trong tiệm trà.

“Thiếu chủ, trong quán trà này có sát khít

Vừa bước vào trong, U Ảnh đã quay sang nói với Diệp Phàm.

Thân là một sát thủ hàng đầu trên thế giới, U Ảnh vô cùng nhạy cảm với sát khít”

“Quả nhiên có vấn đề!” Diệp Phàm cười lạnh.

Nhưng mà hắn vẫn không nhắc nhở Đường Sở Sở, hắn lại muốn xem rốt cuộc ai đang giở trò quỷ!

Rất nhanh, bọn họ đi tới một phòng trong quán trà. “Chủ tịch Đường, mời các cô ngồi!”

Người đàn ông lên tiếng.

“Chủ tịch của các anh đâu?”

“Chủ tịch sắp tới rồi, xin chờ một chút!”

Nói xong câu này, anh ta lập tức rời đi.

“Chủ tịch, tôi cảm thấy có gì đó không ổn!”

Tôn Tiểu Tiểu nói.

Ánh mắt Đường Sở Sở lóe lên, cô nhìn về phía Diệp Phàm: “Anh Tiểu Phàm...”

“Không sao, nếu đã tới đây thì ngồi xuống uống chén trài”

Diệp Phàm ngồi xuống, rót cho mình một chén trà, thảnh thơi uống.

Đường Sở Sở và Tôn Tiểu Tiểu thấy vậy cũng ngồi xuống. “Ranh con, uống xong chén trà, cậu cũng nên đi đời rồi!”

Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh như băng từ bên ngoài truyền đến.

Hạng Viễn Sơn xuất hiện cùng quản gia, lão ta nhìn Diệp Phàm với ánh mắt lạnh lẽo.

“Các người là ai? Chủ tịch Hành Viễn đâu?”

Đường Sở Sở nhìn Hạng Viễn Sơn xuất hiện, cô khẽ nhíu mày.

“Ông lừa bà xã tôi tới, thuận tiện cũng dẫn tôi đến đây nhỉ!”

Diệp Phàm nhấp một ngụm trà, ánh mắt nhìn về phía Hạng Viễn Sơn.

“Đúng thế, cậu giết con trai và cháu trai của tôi, diệt đi Bá Vương Minh, hôm nay tôi phải báo thù cho bọn họi”

“Hôm nay cậu đã tới đây, tôi sẽ khiến cho cậu chết không có chỗ chôn, chết cùng con trai và cháu trai của tôi!”

Hạng Viễn Sơn tức giận, quát về phía Diệp Phàm.

Lúc này vẻ mặt của Đường Sở Sở thay đổi, cô không ngờ mình lại bị lừa, còn liên lụy đến anh Tiểu Phàm.

“Thì ra là người nhà họ Hạng, đúng lúc tôi đang chuẩn bị đi tìm, không ngờ các người lại tự mình đưa tới cửa.”

Diệp Phàm cười lạnh nói: “Nhưng mà, lúc trước hơn vạn người của Bá Vương Minh cũng không giết được tôi, ông cảm thấy chỉ dựa vào nắm xương già yếu của mình có thể giết được tôi?”

“Ranh con, trước kia là ở chỗ của mày, hôm nay, nơi này là địa bàn của nhà họ Hạng, mày chết là cái chắc!”

Người quản gia kia nhìn về phía Diệp Phàm rôi võ võ tay. Vụt vụt vụt!!I

Trong phút chốc, mấy nghìn người vọt ra từ xung quanh tiệm trà.

Hơn một nửa trong số họ cầm súng ống, nửa còn lại thì cầm đao, bọn họ trực tiếp bao vây bốn phía.

Toàn bộ họng súng và trường đao đều chĩa về phía đám người Diệp Phàm.

Diệp Phàm, U Ảnh, Đường Sở Sở lại khá bình tĩnh.

Nhưng một cô gái bình thường như Tôn Tiểu Tiểu nhìn thấy trận chiến lớn như vậy, cô bị dọa tới choáng váng!

Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Thành phố Giang Thiên quận Nam Thiên. Mất mấy tiếng đồng hồ.Diệp Phàm, Đường Sở Sở, thư ký và vệ sĩ, U Ảnh mới đến được quận Nam Thiên.“Cô là chủ tịch của Đường thị?”Bọn họ vừa ra khỏi sân bay đã có một người đàn ông mặc vest đi tới, anh ta cung kính nói với Đường Sở Sở.“Ông là người của công ty Hành Viễn?” Đường Sở Sở nhìn đối phương.Trước đó, Hành Viễn đã liên hệ với Đường thị, muốn Đường thị thu mua công ty của bọn họ.“Đúng vậy, chủ tịch của chúng tôi đã chuẩn bị xong, chỉ đợi cô Đường tới để đàm phán, vậy nên đặc biệt để tôi tới đón cô!”Người đàn ông đáp.“Vậy đi thôi!”Đường Sở Sở gật đầu.“Mấy vị đây là?”Ánh mắt người đàn ông nhìn về phía Diệp Phàm và U Ảnh.“À, đây là bạn trai và vệ sĩ của tôi, bọn họ đi cùng tôi tới đây, các người sẽ không để ý chứ?”Đường Sở Sở nói. “Đương nhiên là không rồi, xin mời!”Ánh mắt người đàn ông thoáng ngạc nhiên, anh ta trầm giọng nói.Ngay sau đó, đám người Diệp Phàm lên xe đi tới thành phố Giang Thiên.Hơn mười phút sau, bọn họ dừng xe bên ngoài một quán trà.“Không phải đến công ty các anh sao? Sao lại tới đây?” Đường Sở Sở xuống xe, nhìn thấy quán trà thì ngạc nhiên.“Chủ tịch của chúng tôi thích uống trà, vậy nên mới cố ý chọn nơi này để nói chuyện, mong cô không để ý!”Người đàn ông nói. “Ôt”Đường Sở Sở không hề nghi ngờ anh ta, bọn họ bước vào trong tiệm trà.“Thiếu chủ, trong quán trà này có sát khítVừa bước vào trong, U Ảnh đã quay sang nói với Diệp Phàm.Thân là một sát thủ hàng đầu trên thế giới, U Ảnh vô cùng nhạy cảm với sát khít”“Quả nhiên có vấn đề!” Diệp Phàm cười lạnh.Nhưng mà hắn vẫn không nhắc nhở Đường Sở Sở, hắn lại muốn xem rốt cuộc ai đang giở trò quỷ!Rất nhanh, bọn họ đi tới một phòng trong quán trà. “Chủ tịch Đường, mời các cô ngồi!”Người đàn ông lên tiếng.“Chủ tịch của các anh đâu?”“Chủ tịch sắp tới rồi, xin chờ một chút!”Nói xong câu này, anh ta lập tức rời đi.“Chủ tịch, tôi cảm thấy có gì đó không ổn!”Tôn Tiểu Tiểu nói.Ánh mắt Đường Sở Sở lóe lên, cô nhìn về phía Diệp Phàm: “Anh Tiểu Phàm...”“Không sao, nếu đã tới đây thì ngồi xuống uống chén trài”Diệp Phàm ngồi xuống, rót cho mình một chén trà, thảnh thơi uống.Đường Sở Sở và Tôn Tiểu Tiểu thấy vậy cũng ngồi xuống. “Ranh con, uống xong chén trà, cậu cũng nên đi đời rồi!”Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh như băng từ bên ngoài truyền đến.Hạng Viễn Sơn xuất hiện cùng quản gia, lão ta nhìn Diệp Phàm với ánh mắt lạnh lẽo.“Các người là ai? Chủ tịch Hành Viễn đâu?”Đường Sở Sở nhìn Hạng Viễn Sơn xuất hiện, cô khẽ nhíu mày.“Ông lừa bà xã tôi tới, thuận tiện cũng dẫn tôi đến đây nhỉ!”Diệp Phàm nhấp một ngụm trà, ánh mắt nhìn về phía Hạng Viễn Sơn.“Đúng thế, cậu giết con trai và cháu trai của tôi, diệt đi Bá Vương Minh, hôm nay tôi phải báo thù cho bọn họi”“Hôm nay cậu đã tới đây, tôi sẽ khiến cho cậu chết không có chỗ chôn, chết cùng con trai và cháu trai của tôi!”Hạng Viễn Sơn tức giận, quát về phía Diệp Phàm.Lúc này vẻ mặt của Đường Sở Sở thay đổi, cô không ngờ mình lại bị lừa, còn liên lụy đến anh Tiểu Phàm.“Thì ra là người nhà họ Hạng, đúng lúc tôi đang chuẩn bị đi tìm, không ngờ các người lại tự mình đưa tới cửa.”Diệp Phàm cười lạnh nói: “Nhưng mà, lúc trước hơn vạn người của Bá Vương Minh cũng không giết được tôi, ông cảm thấy chỉ dựa vào nắm xương già yếu của mình có thể giết được tôi?”“Ranh con, trước kia là ở chỗ của mày, hôm nay, nơi này là địa bàn của nhà họ Hạng, mày chết là cái chắc!”Người quản gia kia nhìn về phía Diệp Phàm rôi võ võ tay. Vụt vụt vụt!!ITrong phút chốc, mấy nghìn người vọt ra từ xung quanh tiệm trà.Hơn một nửa trong số họ cầm súng ống, nửa còn lại thì cầm đao, bọn họ trực tiếp bao vây bốn phía.Toàn bộ họng súng và trường đao đều chĩa về phía đám người Diệp Phàm.Diệp Phàm, U Ảnh, Đường Sở Sở lại khá bình tĩnh.Nhưng một cô gái bình thường như Tôn Tiểu Tiểu nhìn thấy trận chiến lớn như vậy, cô bị dọa tới choáng váng!

Chương 219: C219: Phục kích tiệm trà