Bên trong mũi thuyền thấp bé, một bàn tay trắng nôn mềm mại như sữa bò đang cuốn lấy cổ người đàn ông, coi anh như điểm tựa, dựa vào thật sát. Người đàn ông hơi híp mắt lại, động tác trên tay càng thêm mạnh mẽ. Cảm giác xa lạ kíc.h thích đôi môi đỏ mọng của Ôn Từ khẽ run rẩy, âm thanh uyển chuyển như vỡ vụn giữa hai bờ môi: "Thịnh Kinh Lan…" Người đàn ông ngồi dựa bên thuyền dần dần mở mắt, nhìn thấy cảnh xuân tươi đẹp trong đôi mắt xinh đẹp ngậm nước ấy. Mái tóc dài suôn như tơ lụa của Ôn Từ rơi tán loạn sau lưng, theo hô hấp nóng bỏng, trên trán cô cũng toát mồ hôi mịn. Anh mỉm cười thu tay về, gạt một sợi tóc đen nhánh đang phập phồng trước người Ôn Từ ra. Ngón tay đi xuống theo cúc sườn xám, tìm thấy một nốt ruồi son bên xương quai xanh trắng nôn của cô gái, vô cùng diễm lệ. "Đẹp thật." Anh không tiếc lời khen, lòng bàn tay ấm áp cũng dán lên. Mưa xuân tí tách.
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...