Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 1355
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Thì ra là như thế này... Trong mắt Lạc Hằng hiện lên một tia bừng tỉnh, chợt cười và nói: “Có lẽ là Trần Tấn cảm thấy tò mò với chức năng của Linh Khí, sau đó lấy ra thử vài lần cũng không chừng.” Lâm Lăng trầm mặc mà đáp lại suy nghĩ lạc quan này của Lạc Hằng, chỉ có thể hy vọng như thế. Nhưng để phòng hờ bất trắc, hắn vẫn tính cho Kinh Kha trở về kiểm tra một chút. Nếu thật sự là Ngụy Thần Tộc của Thông Thiên Tháp đánh đến Cuồng Thần Điện, vậy hắn nhất định sẽ không từ bỏ như vậy! Trong lúc suy tư, hai mắt Lâm Lăng tỏa ra một tia sát ý lạnh thấu xương. Một lát sau, Kinh Kha lao vào khu vực Cuồng Thần Điện, nó lấy ra một truyền âm phù từ hệ thống trữ vật không gian của Lâm Lăng rồi đốt cháy, có ý liên hệ với Trần Tấn. Nhưng Trần Tấn lại không hề có tin tức. Hoặc là, đã vượt qua khoảng cách có thể liên hệ bằng truyền âm phù giữa hai bên. “Đi vào chủ điện nhìn xem.” Lâm Lăng cảm thấy không thích hợp, Kinh Kha vỗ mạnh hai cánh, đột nhiên bay vào cánh cửa chủ điện. Dựa vào hình ảnh truyền đến từ thị giác của Kinh Kha, chỉ thấy trong điện phủ là một mảnh hỗn độn. Nhìn cảnh tượng này, hiển nhiên trước đó vừa trải qua một trận ác chiến. “Không xong!” Thấy tình cảnh này, trong lòng Lâm Lăng trầm xuống. Mà khi hắn đang muốn dừng lại thì thị giác của Kinh Kha bỗng chú ý tới một cây cột đá. Trên đó có khắc một hàng chữ. Dấu vết nét bút kia chính là của Trần Tấn. “Ta vừa đánh chết một ngụy thần, hiện đã rời đi, đừng lo lắng.” Thấy thế, trong mắt Lâm Lăng hiện lên một tia kinh ngạc. Ngụy thần của Thông Thiên Tháp thật sự lại tìm tới cửa! “Kinh Kha, lau sạch dấu vết.” Nghe thấy mệnh lệnh của Lâm Lăng, hai mắt Kinh Kha bắ n ra hai tia laser màu đỏ, nhanh chóng dọn sạch hàng chữ trên cây cột đá. Sau đó thân thể nó chợt lóe, trực tiếp bị thu vào không gian sủng vật của hệ thống. “Tên kia không phải trở về Cửu Huyền Tông đó chứ?” Giữa mày Lâm Lăng xuất hiện một tia nghi hoặc. Nhưng nếu xác định Trần Tấn không có nguy hiểm, hắn cũng không nghĩ nhiều, tốc độ phi hành đột nhiên nhanh hơn. Cứ như vậy, dưới sự suất lĩnh đó, mấy vạn cường giả Cuồng tộc tạo thành quân đoàn đứng đầu mà đi về phía trước cực nhanh. Mà động tĩnh to lớn mà bọn họ gây ra cũng khiến các chủng tộc trên đại lục Thương Khung chú ý. Cuồng tộc tiến quân đến tộc Thiên Ma, người dẫn đầu lại là Thánh Tử Lâm Thiên của Cửu Huyền Tông.
Thì ra là như thế này...
Trong mắt Lạc Hằng hiện lên một tia bừng tỉnh, chợt cười và nói: “Có lẽ là Trần Tấn cảm thấy tò mò với chức năng của Linh Khí, sau đó lấy ra thử vài lần cũng không chừng.”
Lâm Lăng trầm mặc mà đáp lại suy nghĩ lạc quan này của Lạc Hằng, chỉ có thể hy vọng như thế.
Nhưng để phòng hờ bất trắc, hắn vẫn tính cho Kinh Kha trở về kiểm tra một chút. Nếu thật sự là Ngụy Thần Tộc của Thông Thiên Tháp đánh đến Cuồng Thần Điện, vậy hắn nhất định sẽ không từ bỏ như vậy!
Trong lúc suy tư, hai mắt Lâm Lăng tỏa ra một tia sát ý lạnh thấu xương.
Một lát sau, Kinh Kha lao vào khu vực Cuồng Thần Điện, nó lấy ra một truyền âm phù từ hệ thống trữ vật không gian của Lâm Lăng rồi đốt cháy, có ý liên hệ với Trần Tấn.
Nhưng Trần Tấn lại không hề có tin tức. Hoặc là, đã vượt qua khoảng cách có thể liên hệ bằng truyền âm phù giữa hai bên.
“Đi vào chủ điện nhìn xem.”
Lâm Lăng cảm thấy không thích hợp, Kinh Kha vỗ mạnh hai cánh, đột nhiên bay vào cánh cửa chủ điện.
Dựa vào hình ảnh truyền đến từ thị giác của Kinh Kha, chỉ thấy trong điện phủ là một mảnh hỗn độn. Nhìn cảnh tượng này, hiển nhiên trước đó vừa trải qua một trận ác chiến.
“Không xong!” Thấy tình cảnh này, trong lòng Lâm Lăng trầm xuống.
Mà khi hắn đang muốn dừng lại thì thị giác của Kinh Kha bỗng chú ý tới một cây cột đá.
Trên đó có khắc một hàng chữ. Dấu vết nét bút kia chính là của Trần Tấn.
“Ta vừa đánh chết một ngụy thần, hiện đã rời đi, đừng lo lắng.”
Thấy thế, trong mắt Lâm Lăng hiện lên một tia kinh ngạc. Ngụy thần của Thông Thiên Tháp thật sự lại tìm tới cửa!
“Kinh Kha, lau sạch dấu vết.”
Nghe thấy mệnh lệnh của Lâm Lăng, hai mắt Kinh Kha bắ n ra hai tia laser màu đỏ, nhanh chóng dọn sạch hàng chữ trên cây cột đá.
Sau đó thân thể nó chợt lóe, trực tiếp bị thu vào không gian sủng vật của hệ thống.
“Tên kia không phải trở về Cửu Huyền Tông đó chứ?”
Giữa mày Lâm Lăng xuất hiện một tia nghi hoặc. Nhưng nếu xác định Trần Tấn không có nguy hiểm, hắn cũng không nghĩ nhiều, tốc độ phi hành đột nhiên nhanh hơn.
Cứ như vậy, dưới sự suất lĩnh đó, mấy vạn cường giả Cuồng tộc tạo thành quân đoàn đứng đầu mà đi về phía trước cực nhanh.
Mà động tĩnh to lớn mà bọn họ gây ra cũng khiến các chủng tộc trên đại lục Thương Khung chú ý.
Cuồng tộc tiến quân đến tộc Thiên Ma, người dẫn đầu lại là Thánh Tử Lâm Thiên của Cửu Huyền Tông.
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Thì ra là như thế này... Trong mắt Lạc Hằng hiện lên một tia bừng tỉnh, chợt cười và nói: “Có lẽ là Trần Tấn cảm thấy tò mò với chức năng của Linh Khí, sau đó lấy ra thử vài lần cũng không chừng.” Lâm Lăng trầm mặc mà đáp lại suy nghĩ lạc quan này của Lạc Hằng, chỉ có thể hy vọng như thế. Nhưng để phòng hờ bất trắc, hắn vẫn tính cho Kinh Kha trở về kiểm tra một chút. Nếu thật sự là Ngụy Thần Tộc của Thông Thiên Tháp đánh đến Cuồng Thần Điện, vậy hắn nhất định sẽ không từ bỏ như vậy! Trong lúc suy tư, hai mắt Lâm Lăng tỏa ra một tia sát ý lạnh thấu xương. Một lát sau, Kinh Kha lao vào khu vực Cuồng Thần Điện, nó lấy ra một truyền âm phù từ hệ thống trữ vật không gian của Lâm Lăng rồi đốt cháy, có ý liên hệ với Trần Tấn. Nhưng Trần Tấn lại không hề có tin tức. Hoặc là, đã vượt qua khoảng cách có thể liên hệ bằng truyền âm phù giữa hai bên. “Đi vào chủ điện nhìn xem.” Lâm Lăng cảm thấy không thích hợp, Kinh Kha vỗ mạnh hai cánh, đột nhiên bay vào cánh cửa chủ điện. Dựa vào hình ảnh truyền đến từ thị giác của Kinh Kha, chỉ thấy trong điện phủ là một mảnh hỗn độn. Nhìn cảnh tượng này, hiển nhiên trước đó vừa trải qua một trận ác chiến. “Không xong!” Thấy tình cảnh này, trong lòng Lâm Lăng trầm xuống. Mà khi hắn đang muốn dừng lại thì thị giác của Kinh Kha bỗng chú ý tới một cây cột đá. Trên đó có khắc một hàng chữ. Dấu vết nét bút kia chính là của Trần Tấn. “Ta vừa đánh chết một ngụy thần, hiện đã rời đi, đừng lo lắng.” Thấy thế, trong mắt Lâm Lăng hiện lên một tia kinh ngạc. Ngụy thần của Thông Thiên Tháp thật sự lại tìm tới cửa! “Kinh Kha, lau sạch dấu vết.” Nghe thấy mệnh lệnh của Lâm Lăng, hai mắt Kinh Kha bắ n ra hai tia laser màu đỏ, nhanh chóng dọn sạch hàng chữ trên cây cột đá. Sau đó thân thể nó chợt lóe, trực tiếp bị thu vào không gian sủng vật của hệ thống. “Tên kia không phải trở về Cửu Huyền Tông đó chứ?” Giữa mày Lâm Lăng xuất hiện một tia nghi hoặc. Nhưng nếu xác định Trần Tấn không có nguy hiểm, hắn cũng không nghĩ nhiều, tốc độ phi hành đột nhiên nhanh hơn. Cứ như vậy, dưới sự suất lĩnh đó, mấy vạn cường giả Cuồng tộc tạo thành quân đoàn đứng đầu mà đi về phía trước cực nhanh. Mà động tĩnh to lớn mà bọn họ gây ra cũng khiến các chủng tộc trên đại lục Thương Khung chú ý. Cuồng tộc tiến quân đến tộc Thiên Ma, người dẫn đầu lại là Thánh Tử Lâm Thiên của Cửu Huyền Tông.