Ngoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có…
Chương 611: Nóng bỏng
Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… Trần Đạo Huyền cũng không mạnh như Trần Phúc Sinh nhìn thấy, hắn có thểthắng Khương Tổ Nhất, nhiều hơn là lấy khéo, mà không phải dùng thực lựccứng rắn vượt qua đối phương.Nhưng tất cả những điều này, Trần Phúc Sinh cũng không rõ ràng lắm, hắnchỉ nhìn thấy Trần Đạo Huyền đem Khương Tổ Nhất đánh cho bại trận mà chạytrốn.Thậm chí ngay cả chi tiết giao thủ của hai người, hắn cũng nhìn không rõlắm.Dù sao, bất luận là Trần Đạo Huyền hay Khương Tổ Nhất, tốc độ giao thủcủa hai người đều rất nhanh.Ba canh giờ sau.Linh hạm cỡ lớn neo đậu tại cảng Quan Hải Tiên Thành.Đám người Trần gia từ trên linh hạm nhảy ra ngoài, bay về phía tộc địa SongHồ Đảo của Trần gia.- Hả?Từ trên cao lướt qua Quan Hải Tiên Thành, Trần Đạo Huyền hơi đảo thầnthức qua Tiên thành, không khỏi khẽ ồ một tiếng.- Có chuyện gì vậy?Lạc Li nhìn về phía Trần Đạo Huyền.Trần Đạo Huyền lắc đầu, cười nói:- Không có gì, phát hiện ra một chút chuyện thú vị.......Niếp Trọng thuộc nhóm tán tu sớm nhất sống ở Quan Hải Tiên Thành.Lúc trước khi liên quân phía Tây phủ Quảng An còn chưa giải tán, hắn chínhlà một thành viên trong quân đội tu sĩ.Sau đó, theo thi triều bị diệt, các đại gia tộc Thương Châu đương nhiên sẽkhông duy trì số lượng liên quân khổng lồ. Dù sao nếu liên quân còn tồn tại mộtngày thì lượng tiêu hao quân lương là một con số thiên văn.Thời gian dài, không ai có thể chịu được.Vì thế, liên quân Thương Châu bắt đầu giải tán, liên quân phía Tây phủQuảng An cũng là một chi trong liên quân Thương Châu, đương nhiên cũng bịTrần gia giải tán.Niếp Trọng là một thành viên của liên quân phía Tây, sau khi xuất ngũ thì lạilần nữa trở thành một tán tu.ấ ế ể ấNói thật, khi mới xuất ngũ, Niếp Trọng cũng không có nửa điểm mất hứng,ngược lại vô cùng vui mừng.Bởi vì so với tán tu khác, Niếp Trọng là một linh thực phu có kinh nghiệmtrồng trọt.Tuy nói với trình độ linh thực phu của hắn còn không cách nào trồng linhdược quý trọng, nhưng trồng linh mễ nhất giai Ngọc Tinh mễ, với Niếp Trọng làkhông có bất kỳ khó khăn gì.Hơn nữa linh đảo phụ cận Quan Hải Tiên thành đang trắng trợn chiêu nạplinh thực phu, Niếp Trọng cũng chỉ thuận nước đẩy thuyền, ở lại Quan Hải TiênThành.Chưa đầy một năm.Niếp Trọng dựa vào kỹ thuật gieo trồng linh thực của mình, đã kiếm đượckhông ít linh thạch tệ.Một năm trôi qua, Niếp Trọng thu được lợi nhuận từ trong trăm mẫu linhđiền mà hắn phụ trách, cao tới 297 viên linh thạch.Mức thu nhập này, đã khá cao.Phải biết rằng, thành viên bình thường trong đội tuần tra của Chu gia, mộtnăm cũng chỉ có năm trăm linh thạch mà thôi.Mà thu nhập của thành viên đội tuần tra của Chu gia trong tu sĩ cùng cấp tạiChu gia, tuyệt đối xem như là có thu nhập cao, bởi vậy có thể thấy được, thunhập của Niếp Trọng khoa trương đến cỡ nào.Sau khi mấy năm cày cấy linh điền, Niếp Trọng dưới sự trợ giúp của lượnglớn linh thạch, tu vi tiến bộ nhanh chóng, rất nhanh liền đạt tới luyện khí tầngchín.Tu vi đến luyện khí tầng chín, kế tiếp cần phải suy nghĩ, đương nhiên chínhlà chuyện Trúc Cơ.Một khi trở thành tu sĩ Trúc Cơ, ngoại trừ địa vị ở tu tiên giới có thể tiếnthêm một bước ra, mấu chốt hơn chính là tu sĩ Trúc Cơ có được hai trăm nămthọ nguyên.Trường sinh cửu thị, đây mới là động lực tu hành lớn nhất của tu sĩ.Trúc Cơ đương nhiên là một chuyện đáng mừng, nhưng đối với tán tu, TrúcCơ cũng không đơn giản như vậy, vấn đề nan giải đầu tiên đặt trước mặt tán tu,chính là Trúc Cơ Đan.Loại vật như Trúc Cơ Đan, từ linh dược luyện chế, đến thủ pháp luyện chế,rồi đến luyện đan sư đủ tư cách, một tầng lại một tầng ngưỡng cửa hạn chế đãchú định tán tu chỉ có thể thông qua phương thức mua để đạt được loại linh đannày.Muốn tự mình luyện chế, đối với tán tu, thật sự quá khó khăn.Đương nhiên, loại vật như Trúc Cơ Đan, loại đại gia tộc tân tấn như Trần giađương nhiên là có năng lực luyện chế.ế ầ ể ế ấTrên thực tế, bây giờ Trần gia không chỉ có thể luyện chế loại linh đan cấphai như Trúc Cơ Đan, mà thậm chí có thể luyện chế với quy mô lớn.Ở Thương Châu, thị trường Trúc Cơ đan, hơn tám phần trăm đều bị Trần giaăn vào bụng, gần như độc quyền thị trường Trúc Cơ đan.Trần gia độc quyền thị trường đan dược Thương Châu, không chỉ thể hiện ởmột loại đan dược của Trúc Cơ Đan, tuyệt đại bộ phận linh đan cấp một cùngcấp hai, hiện giờ đều bị Trần gia độc quyền.Chỉ có linh đan cấp ba trở lên, Trần gia mới không đặt chân vào.Nhưng tuy rằng giá cả linh đan cấp ba cao ngất ngưởng, nhưng luận quy môthị trường, thật chưa chắc có thể so sánh với linh đan cấp một, cấp hai.Bởi vì người sử dụng linh đan cấp một và cấp hai, chính là tu sĩ Luyện Khíkỳ và Trúc Cơ kỳ, mà hai loại tu sĩ tu vi này lại chiếm tỷ lệ lớn nhất trong quầnthể tu sĩ, trên chín thành.Như vậy, quy mô thị trường linh đan cấp một và linh đan cấp hai, đươngnhiên không thua kém linh đan cao giai.Tuy nói sau khi Trần gia đặt chân vào thị trường Trúc Cơ Đan, làm cho giácả Trúc Cơ Đan của Thương Châu bạo giảm hơn phân nửa, từ năm vạn linhthạch trong quá khứ, hiện tại giảm xuống còn hai vạn linh thạch là có thể muađược.Nhưng đối với loại tán tu như Niếp Trọng, hai vạn linh thạch vẫn là giá trêntrời không thể lường trước được.Dựa theo Niếp Trọng tính toán mỗi năm kiếm được 300 linh thạch, cho dùhắn cất giữ tất cả linh thạch, một phần không tiêu, cũng phải tốn hết 66,6 nămmới có thể tiết kiệm đủ số tiền khổng lồ này.Nhưng từ khi Niếp Trọng tu hành đến nay, đã gần bốn mươi năm rồi, trongvòng hai mươi năm, hắn nếu không thể có được Trúc Cơ đan, có nghĩa là hắnkiếp này vô duyên với Trúc Cơ.Hơn sáu mươi năm, Niếp Trọng căn bản không chờ được.
Trần Đạo Huyền cũng không mạnh như Trần Phúc Sinh nhìn thấy, hắn có thể
thắng Khương Tổ Nhất, nhiều hơn là lấy khéo, mà không phải dùng thực lực
cứng rắn vượt qua đối phương.
Nhưng tất cả những điều này, Trần Phúc Sinh cũng không rõ ràng lắm, hắn
chỉ nhìn thấy Trần Đạo Huyền đem Khương Tổ Nhất đánh cho bại trận mà chạy
trốn.
Thậm chí ngay cả chi tiết giao thủ của hai người, hắn cũng nhìn không rõ
lắm.
Dù sao, bất luận là Trần Đạo Huyền hay Khương Tổ Nhất, tốc độ giao thủ
của hai người đều rất nhanh.
Ba canh giờ sau.
Linh hạm cỡ lớn neo đậu tại cảng Quan Hải Tiên Thành.
Đám người Trần gia từ trên linh hạm nhảy ra ngoài, bay về phía tộc địa Song
Hồ Đảo của Trần gia.
- Hả?
Từ trên cao lướt qua Quan Hải Tiên Thành, Trần Đạo Huyền hơi đảo thần
thức qua Tiên thành, không khỏi khẽ ồ một tiếng.
- Có chuyện gì vậy?
Lạc Li nhìn về phía Trần Đạo Huyền.
Trần Đạo Huyền lắc đầu, cười nói:
- Không có gì, phát hiện ra một chút chuyện thú vị.
......
Niếp Trọng thuộc nhóm tán tu sớm nhất sống ở Quan Hải Tiên Thành.
Lúc trước khi liên quân phía Tây phủ Quảng An còn chưa giải tán, hắn chính
là một thành viên trong quân đội tu sĩ.
Sau đó, theo thi triều bị diệt, các đại gia tộc Thương Châu đương nhiên sẽ
không duy trì số lượng liên quân khổng lồ. Dù sao nếu liên quân còn tồn tại một
ngày thì lượng tiêu hao quân lương là một con số thiên văn.
Thời gian dài, không ai có thể chịu được.
Vì thế, liên quân Thương Châu bắt đầu giải tán, liên quân phía Tây phủ
Quảng An cũng là một chi trong liên quân Thương Châu, đương nhiên cũng bị
Trần gia giải tán.
Niếp Trọng là một thành viên của liên quân phía Tây, sau khi xuất ngũ thì lại
lần nữa trở thành một tán tu.
ấ ế ể ấ
Nói thật, khi mới xuất ngũ, Niếp Trọng cũng không có nửa điểm mất hứng,
ngược lại vô cùng vui mừng.
Bởi vì so với tán tu khác, Niếp Trọng là một linh thực phu có kinh nghiệm
trồng trọt.
Tuy nói với trình độ linh thực phu của hắn còn không cách nào trồng linh
dược quý trọng, nhưng trồng linh mễ nhất giai Ngọc Tinh mễ, với Niếp Trọng là
không có bất kỳ khó khăn gì.
Hơn nữa linh đảo phụ cận Quan Hải Tiên thành đang trắng trợn chiêu nạp
linh thực phu, Niếp Trọng cũng chỉ thuận nước đẩy thuyền, ở lại Quan Hải Tiên
Thành.
Chưa đầy một năm.
Niếp Trọng dựa vào kỹ thuật gieo trồng linh thực của mình, đã kiếm được
không ít linh thạch tệ.
Một năm trôi qua, Niếp Trọng thu được lợi nhuận từ trong trăm mẫu linh
điền mà hắn phụ trách, cao tới 297 viên linh thạch.
Mức thu nhập này, đã khá cao.
Phải biết rằng, thành viên bình thường trong đội tuần tra của Chu gia, một
năm cũng chỉ có năm trăm linh thạch mà thôi.
Mà thu nhập của thành viên đội tuần tra của Chu gia trong tu sĩ cùng cấp tại
Chu gia, tuyệt đối xem như là có thu nhập cao, bởi vậy có thể thấy được, thu
nhập của Niếp Trọng khoa trương đến cỡ nào.
Sau khi mấy năm cày cấy linh điền, Niếp Trọng dưới sự trợ giúp của lượng
lớn linh thạch, tu vi tiến bộ nhanh chóng, rất nhanh liền đạt tới luyện khí tầng
chín.
Tu vi đến luyện khí tầng chín, kế tiếp cần phải suy nghĩ, đương nhiên chính
là chuyện Trúc Cơ.
Một khi trở thành tu sĩ Trúc Cơ, ngoại trừ địa vị ở tu tiên giới có thể tiến
thêm một bước ra, mấu chốt hơn chính là tu sĩ Trúc Cơ có được hai trăm năm
thọ nguyên.
Trường sinh cửu thị, đây mới là động lực tu hành lớn nhất của tu sĩ.
Trúc Cơ đương nhiên là một chuyện đáng mừng, nhưng đối với tán tu, Trúc
Cơ cũng không đơn giản như vậy, vấn đề nan giải đầu tiên đặt trước mặt tán tu,
chính là Trúc Cơ Đan.
Loại vật như Trúc Cơ Đan, từ linh dược luyện chế, đến thủ pháp luyện chế,
rồi đến luyện đan sư đủ tư cách, một tầng lại một tầng ngưỡng cửa hạn chế đã
chú định tán tu chỉ có thể thông qua phương thức mua để đạt được loại linh đan
này.
Muốn tự mình luyện chế, đối với tán tu, thật sự quá khó khăn.
Đương nhiên, loại vật như Trúc Cơ Đan, loại đại gia tộc tân tấn như Trần gia
đương nhiên là có năng lực luyện chế.
ế ầ ể ế ấ
Trên thực tế, bây giờ Trần gia không chỉ có thể luyện chế loại linh đan cấp
hai như Trúc Cơ Đan, mà thậm chí có thể luyện chế với quy mô lớn.
Ở Thương Châu, thị trường Trúc Cơ đan, hơn tám phần trăm đều bị Trần gia
ăn vào bụng, gần như độc quyền thị trường Trúc Cơ đan.
Trần gia độc quyền thị trường đan dược Thương Châu, không chỉ thể hiện ở
một loại đan dược của Trúc Cơ Đan, tuyệt đại bộ phận linh đan cấp một cùng
cấp hai, hiện giờ đều bị Trần gia độc quyền.
Chỉ có linh đan cấp ba trở lên, Trần gia mới không đặt chân vào.
Nhưng tuy rằng giá cả linh đan cấp ba cao ngất ngưởng, nhưng luận quy mô
thị trường, thật chưa chắc có thể so sánh với linh đan cấp một, cấp hai.
Bởi vì người sử dụng linh đan cấp một và cấp hai, chính là tu sĩ Luyện Khí
kỳ và Trúc Cơ kỳ, mà hai loại tu sĩ tu vi này lại chiếm tỷ lệ lớn nhất trong quần
thể tu sĩ, trên chín thành.
Như vậy, quy mô thị trường linh đan cấp một và linh đan cấp hai, đương
nhiên không thua kém linh đan cao giai.
Tuy nói sau khi Trần gia đặt chân vào thị trường Trúc Cơ Đan, làm cho giá
cả Trúc Cơ Đan của Thương Châu bạo giảm hơn phân nửa, từ năm vạn linh
thạch trong quá khứ, hiện tại giảm xuống còn hai vạn linh thạch là có thể mua
được.
Nhưng đối với loại tán tu như Niếp Trọng, hai vạn linh thạch vẫn là giá trên
trời không thể lường trước được.
Dựa theo Niếp Trọng tính toán mỗi năm kiếm được 300 linh thạch, cho dù
hắn cất giữ tất cả linh thạch, một phần không tiêu, cũng phải tốn hết 66,6 năm
mới có thể tiết kiệm đủ số tiền khổng lồ này.
Nhưng từ khi Niếp Trọng tu hành đến nay, đã gần bốn mươi năm rồi, trong
vòng hai mươi năm, hắn nếu không thể có được Trúc Cơ đan, có nghĩa là hắn
kiếp này vô duyên với Trúc Cơ.
Hơn sáu mươi năm, Niếp Trọng căn bản không chờ được.
Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… Trần Đạo Huyền cũng không mạnh như Trần Phúc Sinh nhìn thấy, hắn có thểthắng Khương Tổ Nhất, nhiều hơn là lấy khéo, mà không phải dùng thực lựccứng rắn vượt qua đối phương.Nhưng tất cả những điều này, Trần Phúc Sinh cũng không rõ ràng lắm, hắnchỉ nhìn thấy Trần Đạo Huyền đem Khương Tổ Nhất đánh cho bại trận mà chạytrốn.Thậm chí ngay cả chi tiết giao thủ của hai người, hắn cũng nhìn không rõlắm.Dù sao, bất luận là Trần Đạo Huyền hay Khương Tổ Nhất, tốc độ giao thủcủa hai người đều rất nhanh.Ba canh giờ sau.Linh hạm cỡ lớn neo đậu tại cảng Quan Hải Tiên Thành.Đám người Trần gia từ trên linh hạm nhảy ra ngoài, bay về phía tộc địa SongHồ Đảo của Trần gia.- Hả?Từ trên cao lướt qua Quan Hải Tiên Thành, Trần Đạo Huyền hơi đảo thầnthức qua Tiên thành, không khỏi khẽ ồ một tiếng.- Có chuyện gì vậy?Lạc Li nhìn về phía Trần Đạo Huyền.Trần Đạo Huyền lắc đầu, cười nói:- Không có gì, phát hiện ra một chút chuyện thú vị.......Niếp Trọng thuộc nhóm tán tu sớm nhất sống ở Quan Hải Tiên Thành.Lúc trước khi liên quân phía Tây phủ Quảng An còn chưa giải tán, hắn chínhlà một thành viên trong quân đội tu sĩ.Sau đó, theo thi triều bị diệt, các đại gia tộc Thương Châu đương nhiên sẽkhông duy trì số lượng liên quân khổng lồ. Dù sao nếu liên quân còn tồn tại mộtngày thì lượng tiêu hao quân lương là một con số thiên văn.Thời gian dài, không ai có thể chịu được.Vì thế, liên quân Thương Châu bắt đầu giải tán, liên quân phía Tây phủQuảng An cũng là một chi trong liên quân Thương Châu, đương nhiên cũng bịTrần gia giải tán.Niếp Trọng là một thành viên của liên quân phía Tây, sau khi xuất ngũ thì lạilần nữa trở thành một tán tu.ấ ế ể ấNói thật, khi mới xuất ngũ, Niếp Trọng cũng không có nửa điểm mất hứng,ngược lại vô cùng vui mừng.Bởi vì so với tán tu khác, Niếp Trọng là một linh thực phu có kinh nghiệmtrồng trọt.Tuy nói với trình độ linh thực phu của hắn còn không cách nào trồng linhdược quý trọng, nhưng trồng linh mễ nhất giai Ngọc Tinh mễ, với Niếp Trọng làkhông có bất kỳ khó khăn gì.Hơn nữa linh đảo phụ cận Quan Hải Tiên thành đang trắng trợn chiêu nạplinh thực phu, Niếp Trọng cũng chỉ thuận nước đẩy thuyền, ở lại Quan Hải TiênThành.Chưa đầy một năm.Niếp Trọng dựa vào kỹ thuật gieo trồng linh thực của mình, đã kiếm đượckhông ít linh thạch tệ.Một năm trôi qua, Niếp Trọng thu được lợi nhuận từ trong trăm mẫu linhđiền mà hắn phụ trách, cao tới 297 viên linh thạch.Mức thu nhập này, đã khá cao.Phải biết rằng, thành viên bình thường trong đội tuần tra của Chu gia, mộtnăm cũng chỉ có năm trăm linh thạch mà thôi.Mà thu nhập của thành viên đội tuần tra của Chu gia trong tu sĩ cùng cấp tạiChu gia, tuyệt đối xem như là có thu nhập cao, bởi vậy có thể thấy được, thunhập của Niếp Trọng khoa trương đến cỡ nào.Sau khi mấy năm cày cấy linh điền, Niếp Trọng dưới sự trợ giúp của lượnglớn linh thạch, tu vi tiến bộ nhanh chóng, rất nhanh liền đạt tới luyện khí tầngchín.Tu vi đến luyện khí tầng chín, kế tiếp cần phải suy nghĩ, đương nhiên chínhlà chuyện Trúc Cơ.Một khi trở thành tu sĩ Trúc Cơ, ngoại trừ địa vị ở tu tiên giới có thể tiếnthêm một bước ra, mấu chốt hơn chính là tu sĩ Trúc Cơ có được hai trăm nămthọ nguyên.Trường sinh cửu thị, đây mới là động lực tu hành lớn nhất của tu sĩ.Trúc Cơ đương nhiên là một chuyện đáng mừng, nhưng đối với tán tu, TrúcCơ cũng không đơn giản như vậy, vấn đề nan giải đầu tiên đặt trước mặt tán tu,chính là Trúc Cơ Đan.Loại vật như Trúc Cơ Đan, từ linh dược luyện chế, đến thủ pháp luyện chế,rồi đến luyện đan sư đủ tư cách, một tầng lại một tầng ngưỡng cửa hạn chế đãchú định tán tu chỉ có thể thông qua phương thức mua để đạt được loại linh đannày.Muốn tự mình luyện chế, đối với tán tu, thật sự quá khó khăn.Đương nhiên, loại vật như Trúc Cơ Đan, loại đại gia tộc tân tấn như Trần giađương nhiên là có năng lực luyện chế.ế ầ ể ế ấTrên thực tế, bây giờ Trần gia không chỉ có thể luyện chế loại linh đan cấphai như Trúc Cơ Đan, mà thậm chí có thể luyện chế với quy mô lớn.Ở Thương Châu, thị trường Trúc Cơ đan, hơn tám phần trăm đều bị Trần giaăn vào bụng, gần như độc quyền thị trường Trúc Cơ đan.Trần gia độc quyền thị trường đan dược Thương Châu, không chỉ thể hiện ởmột loại đan dược của Trúc Cơ Đan, tuyệt đại bộ phận linh đan cấp một cùngcấp hai, hiện giờ đều bị Trần gia độc quyền.Chỉ có linh đan cấp ba trở lên, Trần gia mới không đặt chân vào.Nhưng tuy rằng giá cả linh đan cấp ba cao ngất ngưởng, nhưng luận quy môthị trường, thật chưa chắc có thể so sánh với linh đan cấp một, cấp hai.Bởi vì người sử dụng linh đan cấp một và cấp hai, chính là tu sĩ Luyện Khíkỳ và Trúc Cơ kỳ, mà hai loại tu sĩ tu vi này lại chiếm tỷ lệ lớn nhất trong quầnthể tu sĩ, trên chín thành.Như vậy, quy mô thị trường linh đan cấp một và linh đan cấp hai, đươngnhiên không thua kém linh đan cao giai.Tuy nói sau khi Trần gia đặt chân vào thị trường Trúc Cơ Đan, làm cho giácả Trúc Cơ Đan của Thương Châu bạo giảm hơn phân nửa, từ năm vạn linhthạch trong quá khứ, hiện tại giảm xuống còn hai vạn linh thạch là có thể muađược.Nhưng đối với loại tán tu như Niếp Trọng, hai vạn linh thạch vẫn là giá trêntrời không thể lường trước được.Dựa theo Niếp Trọng tính toán mỗi năm kiếm được 300 linh thạch, cho dùhắn cất giữ tất cả linh thạch, một phần không tiêu, cũng phải tốn hết 66,6 nămmới có thể tiết kiệm đủ số tiền khổng lồ này.Nhưng từ khi Niếp Trọng tu hành đến nay, đã gần bốn mươi năm rồi, trongvòng hai mươi năm, hắn nếu không thể có được Trúc Cơ đan, có nghĩa là hắnkiếp này vô duyên với Trúc Cơ.Hơn sáu mươi năm, Niếp Trọng căn bản không chờ được.