Đưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng : - Trời! Thân phụ... thân mẫu... Vèo! Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ. Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét : - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi? Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm. Đó đây im bặt đến hãi hùng! Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng. Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối. Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác…
Chương 91: Hồi 091
Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng : - Trời! Thân phụ... thân mẫu... Vèo! Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ. Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét : - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi? Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm. Đó đây im bặt đến hãi hùng! Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng. Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối. Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Dứt lời, chàng phóng vút đi như một mũi tên về chân trời phía trước mà trong lòng cũng chưa định sẽ đi tới đâu. Khi nhìn xuống nhận ra một thị trấn, Hán Sơn mới lao vèo tới một tửu lầu đang nhộn nhịp khách ra vào.Nơi chàng trai tấp vào là tầng lầu thứ nhì của tửu quán Bá Lạc, bên trong đang có một bọn người ngồi ăn uống.Liếc qua mặt mũi và trang phục của đám thực khách đó, Hán Sơn nói thầm một mình :- Bọn này chẳng phải người Trung Thổ. Ta nên theo dõi xem họ là các thương khách hay võ lâm giang hồ.Hán Sơn xăm xăm bước vào trong nhưng một tên tiểu nhị đã nhanh chóng chặn chàng lại :- Ô kìa, quý khách mới từ trên trời rơi xuống đó sao?Chàng cười trong bụng bởi tên hầu bàn đoán quá đúng, song chàng vẫn thản nhiên đáp :- Ngươi lầm rồi, ta mới từ thang lầu đi lên đây mà.Gã tiểu nhị lắc đầu :- Quý khách đừng nói chơi. Nếu thiếu gia vừa lên từ thang lầu thì đã có người trong tửu quán ngăn bước thiếu gia rồi.Hán Sơn trừng mắt :- Tại sao vậy?Tên hầu bàn đáp nhanh :- Chắc thiếu gia cũng thấy những vị khách bên trong. Họ là người của Mãn Châu Thần giáo mới từ quan ngoại về đây. Bởi họ cần bàn chuyện riêng tư trong khi ăn uống nên đã mướn riêng tầng lầu này một buổi, yêu cầu không cho bất cứ ai ra vào giữa lúc họ ăn uống và bàn bạc nơi mâm rượu.
Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng : - Trời! Thân phụ... thân mẫu... Vèo! Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ. Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét : - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi? Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm. Đó đây im bặt đến hãi hùng! Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng. Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối. Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Dứt lời, chàng phóng vút đi như một mũi tên về chân trời phía trước mà trong lòng cũng chưa định sẽ đi tới đâu. Khi nhìn xuống nhận ra một thị trấn, Hán Sơn mới lao vèo tới một tửu lầu đang nhộn nhịp khách ra vào.Nơi chàng trai tấp vào là tầng lầu thứ nhì của tửu quán Bá Lạc, bên trong đang có một bọn người ngồi ăn uống.Liếc qua mặt mũi và trang phục của đám thực khách đó, Hán Sơn nói thầm một mình :- Bọn này chẳng phải người Trung Thổ. Ta nên theo dõi xem họ là các thương khách hay võ lâm giang hồ.Hán Sơn xăm xăm bước vào trong nhưng một tên tiểu nhị đã nhanh chóng chặn chàng lại :- Ô kìa, quý khách mới từ trên trời rơi xuống đó sao?Chàng cười trong bụng bởi tên hầu bàn đoán quá đúng, song chàng vẫn thản nhiên đáp :- Ngươi lầm rồi, ta mới từ thang lầu đi lên đây mà.Gã tiểu nhị lắc đầu :- Quý khách đừng nói chơi. Nếu thiếu gia vừa lên từ thang lầu thì đã có người trong tửu quán ngăn bước thiếu gia rồi.Hán Sơn trừng mắt :- Tại sao vậy?Tên hầu bàn đáp nhanh :- Chắc thiếu gia cũng thấy những vị khách bên trong. Họ là người của Mãn Châu Thần giáo mới từ quan ngoại về đây. Bởi họ cần bàn chuyện riêng tư trong khi ăn uống nên đã mướn riêng tầng lầu này một buổi, yêu cầu không cho bất cứ ai ra vào giữa lúc họ ăn uống và bàn bạc nơi mâm rượu.
Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng : - Trời! Thân phụ... thân mẫu... Vèo! Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ. Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét : - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi? Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm. Đó đây im bặt đến hãi hùng! Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng. Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối. Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Dứt lời, chàng phóng vút đi như một mũi tên về chân trời phía trước mà trong lòng cũng chưa định sẽ đi tới đâu. Khi nhìn xuống nhận ra một thị trấn, Hán Sơn mới lao vèo tới một tửu lầu đang nhộn nhịp khách ra vào.Nơi chàng trai tấp vào là tầng lầu thứ nhì của tửu quán Bá Lạc, bên trong đang có một bọn người ngồi ăn uống.Liếc qua mặt mũi và trang phục của đám thực khách đó, Hán Sơn nói thầm một mình :- Bọn này chẳng phải người Trung Thổ. Ta nên theo dõi xem họ là các thương khách hay võ lâm giang hồ.Hán Sơn xăm xăm bước vào trong nhưng một tên tiểu nhị đã nhanh chóng chặn chàng lại :- Ô kìa, quý khách mới từ trên trời rơi xuống đó sao?Chàng cười trong bụng bởi tên hầu bàn đoán quá đúng, song chàng vẫn thản nhiên đáp :- Ngươi lầm rồi, ta mới từ thang lầu đi lên đây mà.Gã tiểu nhị lắc đầu :- Quý khách đừng nói chơi. Nếu thiếu gia vừa lên từ thang lầu thì đã có người trong tửu quán ngăn bước thiếu gia rồi.Hán Sơn trừng mắt :- Tại sao vậy?Tên hầu bàn đáp nhanh :- Chắc thiếu gia cũng thấy những vị khách bên trong. Họ là người của Mãn Châu Thần giáo mới từ quan ngoại về đây. Bởi họ cần bàn chuyện riêng tư trong khi ăn uống nên đã mướn riêng tầng lầu này một buổi, yêu cầu không cho bất cứ ai ra vào giữa lúc họ ăn uống và bàn bạc nơi mâm rượu.