Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 717: Chương 717
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Tư Lâm nói, còn bổ sung thêm một câu, “Còn có Phó Duật Từ, hắn ta là một người ch.ế.t…”Mắt Kỷ Dao Quang lóe lên tia lạnh nhìn chằm chằm Tư Lâm .“Dù anh ta có được cô cứu sống đi chăng nữa , cũng không thay đổi được sự thật là anh ta đã là một cái người ch.ế.t ! Còn thứ cô đã dùng để đưa anh ta từ Quỷ Môn quan trở về , anh ta không biết đúng không ? Thứ đó hoàn toàn có thể phá hủy âm mưu của những người đó.”Tư Lâm mạnh mẽ nói, cố gắng thuyết phục Kỷ Dao Quang.Nhưng Kỷ Dao Quang lại cười lạnh một tiếng, “Đồ của đạo quan chúng tôi, tôi muốn cho ai dùng thì cho ai dùng, anh quản được sao?“Hơn nữa, điều tra những người đó, chẳng phải là trách nhiệm của anh sao? Có liên quan gì đến tôi.”Đối mặt với những lời này của Kỷ Dao Quang, Tư Lâm há miệng, cuối cùng chỉ có thể cắn răng thả lời tàn nhẫn : “Nếu cô không muốn, vậy tôi chỉ có thể tự mình tìm Phó Duật Từ.”“Anh đi đi.”Kỷ Dao Quang thản nhiên nói.Tư Lâm không thể tin được, trước đây Kỷ Dao Quang không phải là như thế nào cũng không muốn sao?Sao bây giờ lại đổi thái độ rồi ?Liền ở thời điểm Tư Lâm còn đang hoang mang không biết tại sao, thì có một người từ ngoài đi vào. Người này, lại là chính chủ, Phó Duật Từ.“Anh có gì muốn nói, thì nói với tôi đi.”Phó Duật Từ thản nhiên nói: “Những gì anh vừa nói, tôi đều nghe thấy rồi.”Tư Lâm thật sự không có ý đó , ban nãy nhanh mồm nhanh miệng chỉ đơn thuần là vì muốn kích thích Kỷ Dao Quang. Anh ta cũng không ngờ mình lại có ngày này , tự rơi vào hố do chính mình đào ra , nói sau lưng người khác còn bị chính chủ đương trường nghe thấy .Hôm nay đúng là không phải ngày tốt để đến cửa !Tư Lâm cũng có đáp án cho nghi ngờ của mình khi nãy , chỉ sợ vừa nãy Kỷ Dao Quang đã biết Phó Duật Từ ở bên ngoài nghe thấy rồi, nên thái độ mới tuỳ ý như vậy .“Hai người muốn nói chuyện, ra ngoài nói.”Kỷ Dao Quang bắt đầu đuổi người.NgaÁnh mắt của Phó Duật Từ nhìn lướt qua Nhan Trị.Tư Lâm cảm thấy bầu không khí lúc này vô cùng xấu hổ , nhưng vẫn theo lý cố gắng , lấy hết can đảm nói: “Nếu mọi người đều đã biết, vậy tôi sẽ nói thẳng ở đây.”“Dù sao đám người của Thiên Cửu kia đã biến thành người da trắng giả dạng người da vàng, cho dù các người không muốn can thiệp . Nhưng các người có nghĩ đến những người dân vô tội ngoài kia không , bọn họ không biết chuyện gì đã xảy ra , đang xảy ra, và có thể xảy ra , mà dù có biết , bọn họ cũng không có năng lực phản kháng . Bọn họ thì sao ? Bọn họ phải làm thế nào ?”Tư Lâm một hơi nói hết những gì mình muốn nói.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Tư Lâm nói, còn bổ sung thêm một câu, “Còn có Phó Duật Từ, hắn ta là một người ch.ế.t…”Mắt Kỷ Dao Quang lóe lên tia lạnh nhìn chằm chằm Tư Lâm .“Dù anh ta có được cô cứu sống đi chăng nữa , cũng không thay đổi được sự thật là anh ta đã là một cái người ch.ế.t ! Còn thứ cô đã dùng để đưa anh ta từ Quỷ Môn quan trở về , anh ta không biết đúng không ? Thứ đó hoàn toàn có thể phá hủy âm mưu của những người đó.”Tư Lâm mạnh mẽ nói, cố gắng thuyết phục Kỷ Dao Quang.Nhưng Kỷ Dao Quang lại cười lạnh một tiếng, “Đồ của đạo quan chúng tôi, tôi muốn cho ai dùng thì cho ai dùng, anh quản được sao?“Hơn nữa, điều tra những người đó, chẳng phải là trách nhiệm của anh sao? Có liên quan gì đến tôi.”Đối mặt với những lời này của Kỷ Dao Quang, Tư Lâm há miệng, cuối cùng chỉ có thể cắn răng thả lời tàn nhẫn : “Nếu cô không muốn, vậy tôi chỉ có thể tự mình tìm Phó Duật Từ.”“Anh đi đi.”Kỷ Dao Quang thản nhiên nói.Tư Lâm không thể tin được, trước đây Kỷ Dao Quang không phải là như thế nào cũng không muốn sao?Sao bây giờ lại đổi thái độ rồi ?Liền ở thời điểm Tư Lâm còn đang hoang mang không biết tại sao, thì có một người từ ngoài đi vào. Người này, lại là chính chủ, Phó Duật Từ.“Anh có gì muốn nói, thì nói với tôi đi.”Phó Duật Từ thản nhiên nói: “Những gì anh vừa nói, tôi đều nghe thấy rồi.”Tư Lâm thật sự không có ý đó , ban nãy nhanh mồm nhanh miệng chỉ đơn thuần là vì muốn kích thích Kỷ Dao Quang. Anh ta cũng không ngờ mình lại có ngày này , tự rơi vào hố do chính mình đào ra , nói sau lưng người khác còn bị chính chủ đương trường nghe thấy .Hôm nay đúng là không phải ngày tốt để đến cửa !Tư Lâm cũng có đáp án cho nghi ngờ của mình khi nãy , chỉ sợ vừa nãy Kỷ Dao Quang đã biết Phó Duật Từ ở bên ngoài nghe thấy rồi, nên thái độ mới tuỳ ý như vậy .“Hai người muốn nói chuyện, ra ngoài nói.”Kỷ Dao Quang bắt đầu đuổi người.NgaÁnh mắt của Phó Duật Từ nhìn lướt qua Nhan Trị.Tư Lâm cảm thấy bầu không khí lúc này vô cùng xấu hổ , nhưng vẫn theo lý cố gắng , lấy hết can đảm nói: “Nếu mọi người đều đã biết, vậy tôi sẽ nói thẳng ở đây.”“Dù sao đám người của Thiên Cửu kia đã biến thành người da trắng giả dạng người da vàng, cho dù các người không muốn can thiệp . Nhưng các người có nghĩ đến những người dân vô tội ngoài kia không , bọn họ không biết chuyện gì đã xảy ra , đang xảy ra, và có thể xảy ra , mà dù có biết , bọn họ cũng không có năng lực phản kháng . Bọn họ thì sao ? Bọn họ phải làm thế nào ?”Tư Lâm một hơi nói hết những gì mình muốn nói.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Tư Lâm nói, còn bổ sung thêm một câu, “Còn có Phó Duật Từ, hắn ta là một người ch.ế.t…”Mắt Kỷ Dao Quang lóe lên tia lạnh nhìn chằm chằm Tư Lâm .“Dù anh ta có được cô cứu sống đi chăng nữa , cũng không thay đổi được sự thật là anh ta đã là một cái người ch.ế.t ! Còn thứ cô đã dùng để đưa anh ta từ Quỷ Môn quan trở về , anh ta không biết đúng không ? Thứ đó hoàn toàn có thể phá hủy âm mưu của những người đó.”Tư Lâm mạnh mẽ nói, cố gắng thuyết phục Kỷ Dao Quang.Nhưng Kỷ Dao Quang lại cười lạnh một tiếng, “Đồ của đạo quan chúng tôi, tôi muốn cho ai dùng thì cho ai dùng, anh quản được sao?“Hơn nữa, điều tra những người đó, chẳng phải là trách nhiệm của anh sao? Có liên quan gì đến tôi.”Đối mặt với những lời này của Kỷ Dao Quang, Tư Lâm há miệng, cuối cùng chỉ có thể cắn răng thả lời tàn nhẫn : “Nếu cô không muốn, vậy tôi chỉ có thể tự mình tìm Phó Duật Từ.”“Anh đi đi.”Kỷ Dao Quang thản nhiên nói.Tư Lâm không thể tin được, trước đây Kỷ Dao Quang không phải là như thế nào cũng không muốn sao?Sao bây giờ lại đổi thái độ rồi ?Liền ở thời điểm Tư Lâm còn đang hoang mang không biết tại sao, thì có một người từ ngoài đi vào. Người này, lại là chính chủ, Phó Duật Từ.“Anh có gì muốn nói, thì nói với tôi đi.”Phó Duật Từ thản nhiên nói: “Những gì anh vừa nói, tôi đều nghe thấy rồi.”Tư Lâm thật sự không có ý đó , ban nãy nhanh mồm nhanh miệng chỉ đơn thuần là vì muốn kích thích Kỷ Dao Quang. Anh ta cũng không ngờ mình lại có ngày này , tự rơi vào hố do chính mình đào ra , nói sau lưng người khác còn bị chính chủ đương trường nghe thấy .Hôm nay đúng là không phải ngày tốt để đến cửa !Tư Lâm cũng có đáp án cho nghi ngờ của mình khi nãy , chỉ sợ vừa nãy Kỷ Dao Quang đã biết Phó Duật Từ ở bên ngoài nghe thấy rồi, nên thái độ mới tuỳ ý như vậy .“Hai người muốn nói chuyện, ra ngoài nói.”Kỷ Dao Quang bắt đầu đuổi người.NgaÁnh mắt của Phó Duật Từ nhìn lướt qua Nhan Trị.Tư Lâm cảm thấy bầu không khí lúc này vô cùng xấu hổ , nhưng vẫn theo lý cố gắng , lấy hết can đảm nói: “Nếu mọi người đều đã biết, vậy tôi sẽ nói thẳng ở đây.”“Dù sao đám người của Thiên Cửu kia đã biến thành người da trắng giả dạng người da vàng, cho dù các người không muốn can thiệp . Nhưng các người có nghĩ đến những người dân vô tội ngoài kia không , bọn họ không biết chuyện gì đã xảy ra , đang xảy ra, và có thể xảy ra , mà dù có biết , bọn họ cũng không có năng lực phản kháng . Bọn họ thì sao ? Bọn họ phải làm thế nào ?”Tư Lâm một hơi nói hết những gì mình muốn nói.