Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1769

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lê Hàn Nguyệt trầm giọng nói.“Thế tử, tôi không cố ý làm hỏng tâm trạng của anh, chỉ là việc này rất quan trọng, là tình thế bất đắc dĩ”Giọng nói của Chân Vũ Long rét lạnh như băng tuyết mùa đông, chậm rãi lên tiếng.“Nói đi!”Lê Hàn Nguyệt vội vàng ghé sát vào tai của anh ta, nhanh chóng báo cáo tình hình.Sau mấy câu, vốn dĩ trên gương mặt của Chân Vũ Long là vẻ ung dung, trong nháy mắt đã biến mất, thay vào đó là một sự kinh ngạc không cách nào che giấu được.“Dì Uông, dì cứ yên tâm đi, trước hừng đông cháu sẽ đưa Linh Đan về nhà một cách an toàn”Chân Vũ Long khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh, nhưng lại đứng lên, lạnh nhạt lên tiếng.“Hôm nay chúng ta gặp mặt rất vui vẻ, nhưng cháu còn có chuyện cân phải đi xử lý, ngày mai chúng ta lại cùng nhau ăn một bữa cơm, đến lúc đó để cháu làm chủ mời khách”Cho dù xảy ra chuyện cấp bách gì, Chân Vũ Long vẫn luôn duy trì được phong độ.“Được, cháu làm việc trước đi”Ánh mắt Kim Tuyết Ngọc hơi lóe lên, không cố chấp giữ người ở lại, mà chính là mở miệng nói.“Con bé Linh Đan này không hiểu chuyện, nế mặt con bé còn nhỏ, mong cháu bỏ qua cho”Ở trong mắt Kim Tuyết Ngọc, chắc hẳn người mà Chân Vũ Long phái đi giết Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan đã bị xác nhận là chết, cho nên lúc này đây Chân Vũ Long vô cùng tức giận, muốn quay về nghiên Bùi Nguyên Minh thành tro.Điều này làm cho tâm trạng của cô ta rất vui vẻ.Chỉ cần Chân Vũ Long đồng ý ra tay, như vậy cho dù mười cái Bùi Nguyên Minh cũng chỉ có con đường chết mà thôi.Chờ đến khi Chân Vũ Long rời đi, nụ cười trên mặt Kim Tuyết Ngọc dần dân biến mất, sau cùng biến thành cười to, rất ngông cuồng.Mấy phút sau, một chiếc Toyota Alphard nhanh chóng hướng về phía Bách Lạc Môn.Trên gương mặt của Chân Vũ Long đã sớm không còn dáng vẻ bình tĩnh như vừa rồi nữa, thay vào đó là vẻ mặt khó coi và âm trầm.Lần này anh ta vội vàng từ Yến Kinh trở về, nguyên nhân quan trọng nhất chính là đã mất liên lạc với Đinh Nam Hành.Kết quả Chân Vũ Long vừa trở về thì đã nhận được tin tức từ quản lý của Bách Lạc Môn là Phương Chí Trung truyền đến.Ngay vừa rồi có người đưa trả đầu của Đinh Nam Hành về.Tin tức này khiến cho Chân Vũ Long vô cùng tức giận.Đinh Nam Hành không chỉ là cấp dưới số một của anh ta.Quan trọng nhất chính là, Đinh Nam Hành đóng vai trò then chốt, là cầu nối trong quan hệ giữa anh ta và Đảo Quốc.- -----------------

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lê Hàn Nguyệt trầm giọng nói.

“Thế tử, tôi không cố ý làm hỏng tâm trạng của anh, chỉ là việc này rất quan trọng, là tình thế bất đắc dĩ”

Giọng nói của Chân Vũ Long rét lạnh như băng tuyết mùa đông, chậm rãi lên tiếng.

“Nói đi!”

Lê Hàn Nguyệt vội vàng ghé sát vào tai của anh ta, nhanh chóng báo cáo tình hình.

Sau mấy câu, vốn dĩ trên gương mặt của Chân Vũ Long là vẻ ung dung, trong nháy mắt đã biến mất, thay vào đó là một sự kinh ngạc không cách nào che giấu được.

“Dì Uông, dì cứ yên tâm đi, trước hừng đông cháu sẽ đưa Linh Đan về nhà một cách an toàn”

Chân Vũ Long khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh, nhưng lại đứng lên, lạnh nhạt lên tiếng.

“Hôm nay chúng ta gặp mặt rất vui vẻ, nhưng cháu còn có chuyện cân phải đi xử lý, ngày mai chúng ta lại cùng nhau ăn một bữa cơm, đến lúc đó để cháu làm chủ mời khách”

Cho dù xảy ra chuyện cấp bách gì, Chân Vũ Long vẫn luôn duy trì được phong độ.

“Được, cháu làm việc trước đi”

Ánh mắt Kim Tuyết Ngọc hơi lóe lên, không cố chấp giữ người ở lại, mà chính là mở miệng nói.

“Con bé Linh Đan này không hiểu chuyện, nế mặt con bé còn nhỏ, mong cháu bỏ qua cho”

Ở trong mắt Kim Tuyết Ngọc, chắc hẳn người mà Chân Vũ Long phái đi giết Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan đã bị xác nhận là chết, cho nên lúc này đây Chân Vũ Long vô cùng tức giận, muốn quay về nghiên Bùi Nguyên Minh thành tro.

Điều này làm cho tâm trạng của cô ta rất vui vẻ.

Chỉ cần Chân Vũ Long đồng ý ra tay, như vậy cho dù mười cái Bùi Nguyên Minh cũng chỉ có con đường chết mà thôi.

Chờ đến khi Chân Vũ Long rời đi, nụ cười trên mặt Kim Tuyết Ngọc dần dân biến mất, sau cùng biến thành cười to, rất ngông cuồng.

Mấy phút sau, một chiếc Toyota Alphard nhanh chóng hướng về phía Bách Lạc Môn.

Trên gương mặt của Chân Vũ Long đã sớm không còn dáng vẻ bình tĩnh như vừa rồi nữa, thay vào đó là vẻ mặt khó coi và âm trầm.

Lần này anh ta vội vàng từ Yến Kinh trở về, nguyên nhân quan trọng nhất chính là đã mất liên lạc với Đinh Nam Hành.

Kết quả Chân Vũ Long vừa trở về thì đã nhận được tin tức từ quản lý của Bách Lạc Môn là Phương Chí Trung truyền đến.

Ngay vừa rồi có người đưa trả đầu của Đinh Nam Hành về.

Tin tức này khiến cho Chân Vũ Long vô cùng tức giận.

Đinh Nam Hành không chỉ là cấp dưới số một của anh ta.

Quan trọng nhất chính là, Đinh Nam Hành đóng vai trò then chốt, là cầu nối trong quan hệ giữa anh ta và Đảo Quốc.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

- -----------------

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lê Hàn Nguyệt trầm giọng nói.“Thế tử, tôi không cố ý làm hỏng tâm trạng của anh, chỉ là việc này rất quan trọng, là tình thế bất đắc dĩ”Giọng nói của Chân Vũ Long rét lạnh như băng tuyết mùa đông, chậm rãi lên tiếng.“Nói đi!”Lê Hàn Nguyệt vội vàng ghé sát vào tai của anh ta, nhanh chóng báo cáo tình hình.Sau mấy câu, vốn dĩ trên gương mặt của Chân Vũ Long là vẻ ung dung, trong nháy mắt đã biến mất, thay vào đó là một sự kinh ngạc không cách nào che giấu được.“Dì Uông, dì cứ yên tâm đi, trước hừng đông cháu sẽ đưa Linh Đan về nhà một cách an toàn”Chân Vũ Long khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh, nhưng lại đứng lên, lạnh nhạt lên tiếng.“Hôm nay chúng ta gặp mặt rất vui vẻ, nhưng cháu còn có chuyện cân phải đi xử lý, ngày mai chúng ta lại cùng nhau ăn một bữa cơm, đến lúc đó để cháu làm chủ mời khách”Cho dù xảy ra chuyện cấp bách gì, Chân Vũ Long vẫn luôn duy trì được phong độ.“Được, cháu làm việc trước đi”Ánh mắt Kim Tuyết Ngọc hơi lóe lên, không cố chấp giữ người ở lại, mà chính là mở miệng nói.“Con bé Linh Đan này không hiểu chuyện, nế mặt con bé còn nhỏ, mong cháu bỏ qua cho”Ở trong mắt Kim Tuyết Ngọc, chắc hẳn người mà Chân Vũ Long phái đi giết Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan đã bị xác nhận là chết, cho nên lúc này đây Chân Vũ Long vô cùng tức giận, muốn quay về nghiên Bùi Nguyên Minh thành tro.Điều này làm cho tâm trạng của cô ta rất vui vẻ.Chỉ cần Chân Vũ Long đồng ý ra tay, như vậy cho dù mười cái Bùi Nguyên Minh cũng chỉ có con đường chết mà thôi.Chờ đến khi Chân Vũ Long rời đi, nụ cười trên mặt Kim Tuyết Ngọc dần dân biến mất, sau cùng biến thành cười to, rất ngông cuồng.Mấy phút sau, một chiếc Toyota Alphard nhanh chóng hướng về phía Bách Lạc Môn.Trên gương mặt của Chân Vũ Long đã sớm không còn dáng vẻ bình tĩnh như vừa rồi nữa, thay vào đó là vẻ mặt khó coi và âm trầm.Lần này anh ta vội vàng từ Yến Kinh trở về, nguyên nhân quan trọng nhất chính là đã mất liên lạc với Đinh Nam Hành.Kết quả Chân Vũ Long vừa trở về thì đã nhận được tin tức từ quản lý của Bách Lạc Môn là Phương Chí Trung truyền đến.Ngay vừa rồi có người đưa trả đầu của Đinh Nam Hành về.Tin tức này khiến cho Chân Vũ Long vô cùng tức giận.Đinh Nam Hành không chỉ là cấp dưới số một của anh ta.Quan trọng nhất chính là, Đinh Nam Hành đóng vai trò then chốt, là cầu nối trong quan hệ giữa anh ta và Đảo Quốc.- -----------------

Chương 1769