"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1182: Huyết Vũ tiên tử

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên bầu trời.Từng ánh lưu quang bay tới.Những ánh hào quang đó đình trệ giữa không trung, sau đó hiện ra từng ngườitu hành.Liễu Bình đi ra phía trước, che chắn nữ tử ở phía sau, thả ra linh lực tu hành củamình.- - Hắn chỉ thả ra dao động linh lực chừng cảnh giới Hóa Thần.Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần.Đối đầu với một môn phái mà cả Kim Đan cũng có thể làm trưởng lão thì loạicảnh giới này đã xem như không tồi.Quả nhiên.Trên bầu trời, chúng tu sĩ vừa cảm ứng được dao động linh lực trên người hắnthì lập tức đưa ra lựa chọn."Nơi này có tà đạo Cửu U cấp bậc Hóa Thần, mau phát tín hiệu, xin các đạimôn phái tiến đến chủ trì công đạo!"Nam nhân cầm đầu nhìn có vẻ là chưởng môn quát lên.Một tín hiệu hóa phù bay lên trời cao.Nữ tử ngơ ngẩn, lẩm bẩm nói: “Thật sự giống như người nói, bọn họ lại tìmngười.""Đúng vậy, người tu hành chúng ta không biết xấu hổ như vậy đó."Liễu Bình ôm hai tay và nói.Các tu sĩ phủ kín không trung, lại không dám bay xuống.Bọn họ chỉ đứng xa xa nhìn Liễu Bình và nữ tử quỳ trên mặt đất."Kế tiếp làm sao bây giờ?"Nữ tử hỏi."Chờ bọn họ tìm được người có thể tìm đến đi,"Liễu Bình quay đầu nhìn nàng và nói: “Tên của ngươi là?""Diệt Thế."Nữ tử nói."Tự đặt à?""Đúng vậy.""Không thể gọi là tên này, không kết bạn được, đổi cái tên mới đi.""Tể Chúng Sinh."ề"... Thôi, ta ban cho ngươi một đạo hào, về sau cứ gọi người theo cái tên đó đi.""Đa tạ sư phụ ban tên."Nữ tử ngẩng đầu nhìn hắn, có chút chờ mong cái tên mới của mình."Ngươi và ta là đạo hữu, không cần gọi sư phụ, còn về đạo hào của ngươi ––Hừm -- Cứ gọi là “Tiểu tiện tử từ giờ khắc này bắt đầu thay đổi triệt để làm lạicuộc đời mỗi ngày đều đáng yêu muốn chết.""Vì sao ta phải thay đổi triệt để...""Bí mật.""... Cái này còn không bằng tên vừa rồi ta đặt nữa."Lúc này có một trận gió thổi tới.Liễu Bình vỗ đầu một cái, chỉ vào nữ tử và nói: “Được rồi, đạo hào của ngươicứ gọi là “Huyết Vũ đi.""Huyết Vũ? Không tồi, không bàn mà hợp với Cửu U chi pháp của chúng ta,yêu cầu sát sinh vô số."Nữ tử gật đầu và nói.Lúc này trên bầu trời bay tới càng nhiều người tu hành.Các đại nhân vật của liên minh tu hành đã trình diện.Bọn họ nhanh chóng bố trí đại trận giam cầm, thét to tràn đầy sát ý, chuẩn bịsẵn sàng trước lúc chiến đấu."Ngươi còn nhớ vừa rồi ta nói gì không?"Liễu Bình hỏi."Ngài nói -- Đừng hận Thái Thượng, cũng đừng truy phủng Cửu U?""Đúng vậy."Liễu Bình nói xong thì trên người lại dâng trào linh lực lần nữa, thả ra tu vichân chính của hắn.Nghiêm túc tính toán thì -- Tu vi cảnh giới của hắn đã tới Minh Thần Cảnh.Chẳng qua sau đó chuyển hóa thành Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể, thực lựccủa hắn đã hoàn toàn siêu việt hệ thống Tu Hành Trắc, chúng sinh không cáchnào sánh bằng, cho nên hắn không tiếp tục dùng chiêu số của Tu Hành Trắcnữa.Nhưng tu vi Minh Thần Cảnh, sau Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan Nguyên Anh,Hóa Thần, Phong Thánh Thần Chiểu, Thiên Kiếp, Quá Hư, Huyền Linh, LoạnTinh, Quy Nguyên Đã là tu vi cảnh giới cực kỳ ghê gớm! Dao động linh lực củaLiễu Bình như cuồng phong phóng lên cao, thổi quét tứ phương, cả tầng mâyđầy trời cũng bị thổi tan.Vạn dặm không mây, trời xanh trong sáng.ềNhững người tu hành đều cùng lại ở giữa không trung, không dám động đậymột cái.Trên mảnh đại lục này.Thật sự không có người tu hành nào đạt được cảnh giới này."Đạo huynh muốn ra tay sao?"Nữ tử hỏi."Nhìn là được."Liễu Bình chấp đôi tay sau lưng, động tại chỗ bất động.Chưa đợi được bao lâu, những đại nhân vật trên bầu trời thoáng thương nghịmột chút rồi sôi nổi bay xuống."Đạo hữu, hạnh ngộ, hạnh ngộ!"Tu sĩ cầm đầu chấp tay lại, eo sắp cong xuống một nửa, đầy mặt tươi cười."Các ngươi tề tụ nơi này, là muốn bao vây chúng ta?"Liễu Bình hỏi."Đâu có đâu có, vừa thấy là biết hiểu lầm, chúng ta là tới mở rộng chính nghĩacho ái đồ của các hạ."Tu sĩ cầm đầu nói."Đúng rồi, nghe nói người của Vạn Tùng Môn dám đánh nhau với nàng -- Mặckệ vì nguyên nhân gì, tóm lại mấy nam nhân bọn họ dám ra tay với ái đồ củangài là không đúng."Một chưởng môn khác nói."Hả? Phải không? Hình như pháp môn chúng ta tu luyện không quá đúng đắnthì phải."Liễu Bình nhìn về phía bọn họ.Bọn họ im ắng đi, sau đó cùng cười ha hả.Bọn họ cướp nói: “Ha ha ha, các hạ thật thích nói giỡn, linh lực trên người ngàitinh thuần như thế...""Lại cuồn cuộn đến mức nào --”."Còn hùng hậu như vậy --”."Tràn ngập đạo vận và chính khí ––”."Quả thật là pháp môn Thái Thượng mà chúng ta chưa từng nghe thấy!"Liễu Bình gật gật đầu, cười tủm tỉm mà nói với nữ tử: “Đứng lên đi, nhớ kỹ,chúng ta cũng tu luyện Thái Thượng chi pháp."Lúc này nữ tử có chút hồ đồ."Trong trí nhớ của ta, cái này xác thật là pháp môn Cửu U mà."Á ểÁ khó hiểu mà nói.Bọn người kia lại lập tức yên tĩnh.Liễu Bình cười nói: “Ngươi nhớ lầm, là pháp môn Thái Thượng."Mọi người lập tức cười rộ theo, phụ họa: “Đúng vậy, đây tuyệt đối là TháiThượng chi pháp.""Không sai không sai.""Tuyệt đối là Thái Thượng chi pháp, lão phu sẽ không nhìn lầm."Nữ tử nhìn những người này.Một khắc trước nọn họ còn muốn bày ra đại trận tru sát ả, hiện tại lại trực tiếpnhận Cửu U thành Thái Thượng."Ta hiểu rồi...."Nữ tử gật đầu và nói."Hiểu cái gì?"Liễu Bình hỏi."Chỉ cần đủ mạnh, ngươi nói là cái gì thì chính là cái đó."Nữ tử nói."Hừm, tiến bộ rất nhanh, đi, cùng ta đi tìm một nơi phong thuỷ tốt để khai tônglập phái đi."Liễu Bình nói."Vâng."nữ tử nói."Các vị, sau này còn gặp lại."Liễu Bình ôm quyền với chúng tu sĩ, sau đó dẫn theo nữ tử chậm rãi đi xa.Bọn họ rời khỏi tòa tiểu thành này

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên bầu trời.Từng ánh lưu quang bay tới.Những ánh hào quang đó đình trệ giữa không trung, sau đó hiện ra từng ngườitu hành.Liễu Bình đi ra phía trước, che chắn nữ tử ở phía sau, thả ra linh lực tu hành củamình.- - Hắn chỉ thả ra dao động linh lực chừng cảnh giới Hóa Thần.Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần.Đối đầu với một môn phái mà cả Kim Đan cũng có thể làm trưởng lão thì loạicảnh giới này đã xem như không tồi.Quả nhiên.Trên bầu trời, chúng tu sĩ vừa cảm ứng được dao động linh lực trên người hắnthì lập tức đưa ra lựa chọn."Nơi này có tà đạo Cửu U cấp bậc Hóa Thần, mau phát tín hiệu, xin các đạimôn phái tiến đến chủ trì công đạo!"Nam nhân cầm đầu nhìn có vẻ là chưởng môn quát lên.Một tín hiệu hóa phù bay lên trời cao.Nữ tử ngơ ngẩn, lẩm bẩm nói: “Thật sự giống như người nói, bọn họ lại tìmngười.""Đúng vậy, người tu hành chúng ta không biết xấu hổ như vậy đó."Liễu Bình ôm hai tay và nói.Các tu sĩ phủ kín không trung, lại không dám bay xuống.Bọn họ chỉ đứng xa xa nhìn Liễu Bình và nữ tử quỳ trên mặt đất."Kế tiếp làm sao bây giờ?"Nữ tử hỏi."Chờ bọn họ tìm được người có thể tìm đến đi,"Liễu Bình quay đầu nhìn nàng và nói: “Tên của ngươi là?""Diệt Thế."Nữ tử nói."Tự đặt à?""Đúng vậy.""Không thể gọi là tên này, không kết bạn được, đổi cái tên mới đi.""Tể Chúng Sinh."ề"... Thôi, ta ban cho ngươi một đạo hào, về sau cứ gọi người theo cái tên đó đi.""Đa tạ sư phụ ban tên."Nữ tử ngẩng đầu nhìn hắn, có chút chờ mong cái tên mới của mình."Ngươi và ta là đạo hữu, không cần gọi sư phụ, còn về đạo hào của ngươi ––Hừm -- Cứ gọi là “Tiểu tiện tử từ giờ khắc này bắt đầu thay đổi triệt để làm lạicuộc đời mỗi ngày đều đáng yêu muốn chết.""Vì sao ta phải thay đổi triệt để...""Bí mật.""... Cái này còn không bằng tên vừa rồi ta đặt nữa."Lúc này có một trận gió thổi tới.Liễu Bình vỗ đầu một cái, chỉ vào nữ tử và nói: “Được rồi, đạo hào của ngươicứ gọi là “Huyết Vũ đi.""Huyết Vũ? Không tồi, không bàn mà hợp với Cửu U chi pháp của chúng ta,yêu cầu sát sinh vô số."Nữ tử gật đầu và nói.Lúc này trên bầu trời bay tới càng nhiều người tu hành.Các đại nhân vật của liên minh tu hành đã trình diện.Bọn họ nhanh chóng bố trí đại trận giam cầm, thét to tràn đầy sát ý, chuẩn bịsẵn sàng trước lúc chiến đấu."Ngươi còn nhớ vừa rồi ta nói gì không?"Liễu Bình hỏi."Ngài nói -- Đừng hận Thái Thượng, cũng đừng truy phủng Cửu U?""Đúng vậy."Liễu Bình nói xong thì trên người lại dâng trào linh lực lần nữa, thả ra tu vichân chính của hắn.Nghiêm túc tính toán thì -- Tu vi cảnh giới của hắn đã tới Minh Thần Cảnh.Chẳng qua sau đó chuyển hóa thành Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể, thực lựccủa hắn đã hoàn toàn siêu việt hệ thống Tu Hành Trắc, chúng sinh không cáchnào sánh bằng, cho nên hắn không tiếp tục dùng chiêu số của Tu Hành Trắcnữa.Nhưng tu vi Minh Thần Cảnh, sau Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan Nguyên Anh,Hóa Thần, Phong Thánh Thần Chiểu, Thiên Kiếp, Quá Hư, Huyền Linh, LoạnTinh, Quy Nguyên Đã là tu vi cảnh giới cực kỳ ghê gớm! Dao động linh lực củaLiễu Bình như cuồng phong phóng lên cao, thổi quét tứ phương, cả tầng mâyđầy trời cũng bị thổi tan.Vạn dặm không mây, trời xanh trong sáng.ềNhững người tu hành đều cùng lại ở giữa không trung, không dám động đậymột cái.Trên mảnh đại lục này.Thật sự không có người tu hành nào đạt được cảnh giới này."Đạo huynh muốn ra tay sao?"Nữ tử hỏi."Nhìn là được."Liễu Bình chấp đôi tay sau lưng, động tại chỗ bất động.Chưa đợi được bao lâu, những đại nhân vật trên bầu trời thoáng thương nghịmột chút rồi sôi nổi bay xuống."Đạo hữu, hạnh ngộ, hạnh ngộ!"Tu sĩ cầm đầu chấp tay lại, eo sắp cong xuống một nửa, đầy mặt tươi cười."Các ngươi tề tụ nơi này, là muốn bao vây chúng ta?"Liễu Bình hỏi."Đâu có đâu có, vừa thấy là biết hiểu lầm, chúng ta là tới mở rộng chính nghĩacho ái đồ của các hạ."Tu sĩ cầm đầu nói."Đúng rồi, nghe nói người của Vạn Tùng Môn dám đánh nhau với nàng -- Mặckệ vì nguyên nhân gì, tóm lại mấy nam nhân bọn họ dám ra tay với ái đồ củangài là không đúng."Một chưởng môn khác nói."Hả? Phải không? Hình như pháp môn chúng ta tu luyện không quá đúng đắnthì phải."Liễu Bình nhìn về phía bọn họ.Bọn họ im ắng đi, sau đó cùng cười ha hả.Bọn họ cướp nói: “Ha ha ha, các hạ thật thích nói giỡn, linh lực trên người ngàitinh thuần như thế...""Lại cuồn cuộn đến mức nào --”."Còn hùng hậu như vậy --”."Tràn ngập đạo vận và chính khí ––”."Quả thật là pháp môn Thái Thượng mà chúng ta chưa từng nghe thấy!"Liễu Bình gật gật đầu, cười tủm tỉm mà nói với nữ tử: “Đứng lên đi, nhớ kỹ,chúng ta cũng tu luyện Thái Thượng chi pháp."Lúc này nữ tử có chút hồ đồ."Trong trí nhớ của ta, cái này xác thật là pháp môn Cửu U mà."Á ểÁ khó hiểu mà nói.Bọn người kia lại lập tức yên tĩnh.Liễu Bình cười nói: “Ngươi nhớ lầm, là pháp môn Thái Thượng."Mọi người lập tức cười rộ theo, phụ họa: “Đúng vậy, đây tuyệt đối là TháiThượng chi pháp.""Không sai không sai.""Tuyệt đối là Thái Thượng chi pháp, lão phu sẽ không nhìn lầm."Nữ tử nhìn những người này.Một khắc trước nọn họ còn muốn bày ra đại trận tru sát ả, hiện tại lại trực tiếpnhận Cửu U thành Thái Thượng."Ta hiểu rồi...."Nữ tử gật đầu và nói."Hiểu cái gì?"Liễu Bình hỏi."Chỉ cần đủ mạnh, ngươi nói là cái gì thì chính là cái đó."Nữ tử nói."Hừm, tiến bộ rất nhanh, đi, cùng ta đi tìm một nơi phong thuỷ tốt để khai tônglập phái đi."Liễu Bình nói."Vâng."nữ tử nói."Các vị, sau này còn gặp lại."Liễu Bình ôm quyền với chúng tu sĩ, sau đó dẫn theo nữ tử chậm rãi đi xa.Bọn họ rời khỏi tòa tiểu thành này

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên bầu trời.Từng ánh lưu quang bay tới.Những ánh hào quang đó đình trệ giữa không trung, sau đó hiện ra từng ngườitu hành.Liễu Bình đi ra phía trước, che chắn nữ tử ở phía sau, thả ra linh lực tu hành củamình.- - Hắn chỉ thả ra dao động linh lực chừng cảnh giới Hóa Thần.Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần.Đối đầu với một môn phái mà cả Kim Đan cũng có thể làm trưởng lão thì loạicảnh giới này đã xem như không tồi.Quả nhiên.Trên bầu trời, chúng tu sĩ vừa cảm ứng được dao động linh lực trên người hắnthì lập tức đưa ra lựa chọn."Nơi này có tà đạo Cửu U cấp bậc Hóa Thần, mau phát tín hiệu, xin các đạimôn phái tiến đến chủ trì công đạo!"Nam nhân cầm đầu nhìn có vẻ là chưởng môn quát lên.Một tín hiệu hóa phù bay lên trời cao.Nữ tử ngơ ngẩn, lẩm bẩm nói: “Thật sự giống như người nói, bọn họ lại tìmngười.""Đúng vậy, người tu hành chúng ta không biết xấu hổ như vậy đó."Liễu Bình ôm hai tay và nói.Các tu sĩ phủ kín không trung, lại không dám bay xuống.Bọn họ chỉ đứng xa xa nhìn Liễu Bình và nữ tử quỳ trên mặt đất."Kế tiếp làm sao bây giờ?"Nữ tử hỏi."Chờ bọn họ tìm được người có thể tìm đến đi,"Liễu Bình quay đầu nhìn nàng và nói: “Tên của ngươi là?""Diệt Thế."Nữ tử nói."Tự đặt à?""Đúng vậy.""Không thể gọi là tên này, không kết bạn được, đổi cái tên mới đi.""Tể Chúng Sinh."ề"... Thôi, ta ban cho ngươi một đạo hào, về sau cứ gọi người theo cái tên đó đi.""Đa tạ sư phụ ban tên."Nữ tử ngẩng đầu nhìn hắn, có chút chờ mong cái tên mới của mình."Ngươi và ta là đạo hữu, không cần gọi sư phụ, còn về đạo hào của ngươi ––Hừm -- Cứ gọi là “Tiểu tiện tử từ giờ khắc này bắt đầu thay đổi triệt để làm lạicuộc đời mỗi ngày đều đáng yêu muốn chết.""Vì sao ta phải thay đổi triệt để...""Bí mật.""... Cái này còn không bằng tên vừa rồi ta đặt nữa."Lúc này có một trận gió thổi tới.Liễu Bình vỗ đầu một cái, chỉ vào nữ tử và nói: “Được rồi, đạo hào của ngươicứ gọi là “Huyết Vũ đi.""Huyết Vũ? Không tồi, không bàn mà hợp với Cửu U chi pháp của chúng ta,yêu cầu sát sinh vô số."Nữ tử gật đầu và nói.Lúc này trên bầu trời bay tới càng nhiều người tu hành.Các đại nhân vật của liên minh tu hành đã trình diện.Bọn họ nhanh chóng bố trí đại trận giam cầm, thét to tràn đầy sát ý, chuẩn bịsẵn sàng trước lúc chiến đấu."Ngươi còn nhớ vừa rồi ta nói gì không?"Liễu Bình hỏi."Ngài nói -- Đừng hận Thái Thượng, cũng đừng truy phủng Cửu U?""Đúng vậy."Liễu Bình nói xong thì trên người lại dâng trào linh lực lần nữa, thả ra tu vichân chính của hắn.Nghiêm túc tính toán thì -- Tu vi cảnh giới của hắn đã tới Minh Thần Cảnh.Chẳng qua sau đó chuyển hóa thành Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể, thực lựccủa hắn đã hoàn toàn siêu việt hệ thống Tu Hành Trắc, chúng sinh không cáchnào sánh bằng, cho nên hắn không tiếp tục dùng chiêu số của Tu Hành Trắcnữa.Nhưng tu vi Minh Thần Cảnh, sau Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan Nguyên Anh,Hóa Thần, Phong Thánh Thần Chiểu, Thiên Kiếp, Quá Hư, Huyền Linh, LoạnTinh, Quy Nguyên Đã là tu vi cảnh giới cực kỳ ghê gớm! Dao động linh lực củaLiễu Bình như cuồng phong phóng lên cao, thổi quét tứ phương, cả tầng mâyđầy trời cũng bị thổi tan.Vạn dặm không mây, trời xanh trong sáng.ềNhững người tu hành đều cùng lại ở giữa không trung, không dám động đậymột cái.Trên mảnh đại lục này.Thật sự không có người tu hành nào đạt được cảnh giới này."Đạo huynh muốn ra tay sao?"Nữ tử hỏi."Nhìn là được."Liễu Bình chấp đôi tay sau lưng, động tại chỗ bất động.Chưa đợi được bao lâu, những đại nhân vật trên bầu trời thoáng thương nghịmột chút rồi sôi nổi bay xuống."Đạo hữu, hạnh ngộ, hạnh ngộ!"Tu sĩ cầm đầu chấp tay lại, eo sắp cong xuống một nửa, đầy mặt tươi cười."Các ngươi tề tụ nơi này, là muốn bao vây chúng ta?"Liễu Bình hỏi."Đâu có đâu có, vừa thấy là biết hiểu lầm, chúng ta là tới mở rộng chính nghĩacho ái đồ của các hạ."Tu sĩ cầm đầu nói."Đúng rồi, nghe nói người của Vạn Tùng Môn dám đánh nhau với nàng -- Mặckệ vì nguyên nhân gì, tóm lại mấy nam nhân bọn họ dám ra tay với ái đồ củangài là không đúng."Một chưởng môn khác nói."Hả? Phải không? Hình như pháp môn chúng ta tu luyện không quá đúng đắnthì phải."Liễu Bình nhìn về phía bọn họ.Bọn họ im ắng đi, sau đó cùng cười ha hả.Bọn họ cướp nói: “Ha ha ha, các hạ thật thích nói giỡn, linh lực trên người ngàitinh thuần như thế...""Lại cuồn cuộn đến mức nào --”."Còn hùng hậu như vậy --”."Tràn ngập đạo vận và chính khí ––”."Quả thật là pháp môn Thái Thượng mà chúng ta chưa từng nghe thấy!"Liễu Bình gật gật đầu, cười tủm tỉm mà nói với nữ tử: “Đứng lên đi, nhớ kỹ,chúng ta cũng tu luyện Thái Thượng chi pháp."Lúc này nữ tử có chút hồ đồ."Trong trí nhớ của ta, cái này xác thật là pháp môn Cửu U mà."Á ểÁ khó hiểu mà nói.Bọn người kia lại lập tức yên tĩnh.Liễu Bình cười nói: “Ngươi nhớ lầm, là pháp môn Thái Thượng."Mọi người lập tức cười rộ theo, phụ họa: “Đúng vậy, đây tuyệt đối là TháiThượng chi pháp.""Không sai không sai.""Tuyệt đối là Thái Thượng chi pháp, lão phu sẽ không nhìn lầm."Nữ tử nhìn những người này.Một khắc trước nọn họ còn muốn bày ra đại trận tru sát ả, hiện tại lại trực tiếpnhận Cửu U thành Thái Thượng."Ta hiểu rồi...."Nữ tử gật đầu và nói."Hiểu cái gì?"Liễu Bình hỏi."Chỉ cần đủ mạnh, ngươi nói là cái gì thì chính là cái đó."Nữ tử nói."Hừm, tiến bộ rất nhanh, đi, cùng ta đi tìm một nơi phong thuỷ tốt để khai tônglập phái đi."Liễu Bình nói."Vâng."nữ tử nói."Các vị, sau này còn gặp lại."Liễu Bình ôm quyền với chúng tu sĩ, sau đó dẫn theo nữ tử chậm rãi đi xa.Bọn họ rời khỏi tòa tiểu thành này

Chương 1182: Huyết Vũ tiên tử