Tác giả:

    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản…

Chương 984: Ngày tháng tốt đẹp còn ở phía sau (3)

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Cô trực tiếp làm một nồi lẩu uyên ương, một bên cay một bên không cay, có thể tự chọn.Lục Cẩn Dương ăn bên không cay, nhưng mắt cứ nhìn chằm chằm nồi cay.Màu đỏ au, mùi thơm bốc lên không ngừng, vừa nhìn là biết rất ngon."Thímút, cháu có thể ăn cái này không ạ?" Lục Cẩn Dương thèm thuồng.Thẩm Nghiên cũng không ngăn cản, gắp cho cậu bé một miếng thịt.Kết quả cay quá, cậu bé bị cay đến mức nhảy tưng tưng trong phòng, uống liền mấy cốc nước mới đỡ.Diệu Diệu Thần Kỳ"Thế nào? Còn muốn ăn nữa không?"Ban đầu còn tưởng như vậy cậu bé sẽ sợ, không ngờ, ăn một lần rồi, Lục Cẩn Dương lại thích.Còn nghiêm túc gật đầu: "Thímút, cháu còn muốn ăn ạ."Mấy người trên bàn đều cười phá lên.Không ngờ cậu bé bị cay đến vậy, mà cũng không sợ, còn muốn ăn tiếp."Thôi được rồi, không được ăn nhiều, ăn nhiều đồ cay, bụng cháu sẽ không chịu nổi đâu, ăn một miếng thôi."Thẩm Nghiên cũng sợ cậu bé ăn nhiều đồ cay, sẽ bị đau dạ dày, nên không cho cậu ăn nữa.Lục Cẩn Dương còn ra vẻ chưa thỏa mãn.Vịt quay Thẩm Nghiên thái lớp da ra ăn, kết quả mấy người này thấy chưa đã ghiền, cuối cùng trực tiếp nhúng hết vào nồi lẩu.Không ngờ vịt quay chặt miếng, cho vào nồi lẩu ăn lại có hương vị đặc biệt như vậy.Cuối cùng mọi người đều ăn no căng bụng, từng người dựa vào ghế, thoải mái thở dài."Cuộc sống này trước kia thật sự không dám nghĩ đến!" Thẩm Trường An cảm thán.Thẩm Trường Chinh vỗ vai anh ba: "Anh ba, chúng ta mới đến đâu chứ? Anh không nghe em gái nói sao, ngày tháng tốt đẹp còn ở phía sau.""Phải phải phải, ngày tháng tốt đẹp còn ở phía sau, nhưng chẳng phải có chút không chân thật sao? Nếu lúc trước không thi đại học, bây giờ chắc anh vẫn còn đang ở trong phân xưởng."Thẩm Trường An cảm khái.Lúc trước Thẩm Nghiên bảo anh học tập, anh cũng từng nghĩ đến chuyện từ bỏ, dù sao làm công nhân ở nhà máy thực phẩm đã là công việc rất tốt rồi.Thật sự không cần thiết phải học đại học.Lúc trước anh chính là có suy nghĩ như vậy, nên vẫn luôn không nói với người trong nhà máy, không ngờ, "vô tình cắm liễu xanh liễu xanh lại mọc", vậy mà lại thi đỗ.Cuộc sống sau này cũng có thay đổi long trời lở đất.

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Cô trực tiếp làm một nồi lẩu uyên ương, một bên cay một bên không cay, có thể tự chọn.Lục Cẩn Dương ăn bên không cay, nhưng mắt cứ nhìn chằm chằm nồi cay.Màu đỏ au, mùi thơm bốc lên không ngừng, vừa nhìn là biết rất ngon."Thímút, cháu có thể ăn cái này không ạ?" Lục Cẩn Dương thèm thuồng.Thẩm Nghiên cũng không ngăn cản, gắp cho cậu bé một miếng thịt.Kết quả cay quá, cậu bé bị cay đến mức nhảy tưng tưng trong phòng, uống liền mấy cốc nước mới đỡ.Diệu Diệu Thần Kỳ"Thế nào? Còn muốn ăn nữa không?"Ban đầu còn tưởng như vậy cậu bé sẽ sợ, không ngờ, ăn một lần rồi, Lục Cẩn Dương lại thích.Còn nghiêm túc gật đầu: "Thímút, cháu còn muốn ăn ạ."Mấy người trên bàn đều cười phá lên.Không ngờ cậu bé bị cay đến vậy, mà cũng không sợ, còn muốn ăn tiếp."Thôi được rồi, không được ăn nhiều, ăn nhiều đồ cay, bụng cháu sẽ không chịu nổi đâu, ăn một miếng thôi."Thẩm Nghiên cũng sợ cậu bé ăn nhiều đồ cay, sẽ bị đau dạ dày, nên không cho cậu ăn nữa.Lục Cẩn Dương còn ra vẻ chưa thỏa mãn.Vịt quay Thẩm Nghiên thái lớp da ra ăn, kết quả mấy người này thấy chưa đã ghiền, cuối cùng trực tiếp nhúng hết vào nồi lẩu.Không ngờ vịt quay chặt miếng, cho vào nồi lẩu ăn lại có hương vị đặc biệt như vậy.Cuối cùng mọi người đều ăn no căng bụng, từng người dựa vào ghế, thoải mái thở dài."Cuộc sống này trước kia thật sự không dám nghĩ đến!" Thẩm Trường An cảm thán.Thẩm Trường Chinh vỗ vai anh ba: "Anh ba, chúng ta mới đến đâu chứ? Anh không nghe em gái nói sao, ngày tháng tốt đẹp còn ở phía sau.""Phải phải phải, ngày tháng tốt đẹp còn ở phía sau, nhưng chẳng phải có chút không chân thật sao? Nếu lúc trước không thi đại học, bây giờ chắc anh vẫn còn đang ở trong phân xưởng."Thẩm Trường An cảm khái.Lúc trước Thẩm Nghiên bảo anh học tập, anh cũng từng nghĩ đến chuyện từ bỏ, dù sao làm công nhân ở nhà máy thực phẩm đã là công việc rất tốt rồi.Thật sự không cần thiết phải học đại học.Lúc trước anh chính là có suy nghĩ như vậy, nên vẫn luôn không nói với người trong nhà máy, không ngờ, "vô tình cắm liễu xanh liễu xanh lại mọc", vậy mà lại thi đỗ.Cuộc sống sau này cũng có thay đổi long trời lở đất.

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Cô trực tiếp làm một nồi lẩu uyên ương, một bên cay một bên không cay, có thể tự chọn.Lục Cẩn Dương ăn bên không cay, nhưng mắt cứ nhìn chằm chằm nồi cay.Màu đỏ au, mùi thơm bốc lên không ngừng, vừa nhìn là biết rất ngon."Thímút, cháu có thể ăn cái này không ạ?" Lục Cẩn Dương thèm thuồng.Thẩm Nghiên cũng không ngăn cản, gắp cho cậu bé một miếng thịt.Kết quả cay quá, cậu bé bị cay đến mức nhảy tưng tưng trong phòng, uống liền mấy cốc nước mới đỡ.Diệu Diệu Thần Kỳ"Thế nào? Còn muốn ăn nữa không?"Ban đầu còn tưởng như vậy cậu bé sẽ sợ, không ngờ, ăn một lần rồi, Lục Cẩn Dương lại thích.Còn nghiêm túc gật đầu: "Thímút, cháu còn muốn ăn ạ."Mấy người trên bàn đều cười phá lên.Không ngờ cậu bé bị cay đến vậy, mà cũng không sợ, còn muốn ăn tiếp."Thôi được rồi, không được ăn nhiều, ăn nhiều đồ cay, bụng cháu sẽ không chịu nổi đâu, ăn một miếng thôi."Thẩm Nghiên cũng sợ cậu bé ăn nhiều đồ cay, sẽ bị đau dạ dày, nên không cho cậu ăn nữa.Lục Cẩn Dương còn ra vẻ chưa thỏa mãn.Vịt quay Thẩm Nghiên thái lớp da ra ăn, kết quả mấy người này thấy chưa đã ghiền, cuối cùng trực tiếp nhúng hết vào nồi lẩu.Không ngờ vịt quay chặt miếng, cho vào nồi lẩu ăn lại có hương vị đặc biệt như vậy.Cuối cùng mọi người đều ăn no căng bụng, từng người dựa vào ghế, thoải mái thở dài."Cuộc sống này trước kia thật sự không dám nghĩ đến!" Thẩm Trường An cảm thán.Thẩm Trường Chinh vỗ vai anh ba: "Anh ba, chúng ta mới đến đâu chứ? Anh không nghe em gái nói sao, ngày tháng tốt đẹp còn ở phía sau.""Phải phải phải, ngày tháng tốt đẹp còn ở phía sau, nhưng chẳng phải có chút không chân thật sao? Nếu lúc trước không thi đại học, bây giờ chắc anh vẫn còn đang ở trong phân xưởng."Thẩm Trường An cảm khái.Lúc trước Thẩm Nghiên bảo anh học tập, anh cũng từng nghĩ đến chuyện từ bỏ, dù sao làm công nhân ở nhà máy thực phẩm đã là công việc rất tốt rồi.Thật sự không cần thiết phải học đại học.Lúc trước anh chính là có suy nghĩ như vậy, nên vẫn luôn không nói với người trong nhà máy, không ngờ, "vô tình cắm liễu xanh liễu xanh lại mọc", vậy mà lại thi đỗ.Cuộc sống sau này cũng có thay đổi long trời lở đất.

Chương 984: Ngày tháng tốt đẹp còn ở phía sau (3)