Khương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng…
Chương 482: Chương 482
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ TuệTác giả: Lâm A LuậtTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhKhương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng… Bây giờ Khương Tuệ Tuệ cũng đã tu luyện đến cảnh giới có thể xem thể loại phim này mà không ngủ gà ngủ gật, hơn nữa còn biết được nội dung bên trong bộ phim muốn nói gì. Giống như bọn họ không biết đã xem bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần xem đều giống như lần đầu tiên được xem bộ phim này vậy, bọn họ luôn tràn ngập phấn khởi, thậm chí còn có thể đọc làu làu lời kịch là chuyện hoàn toàn có khả năng.Cho nên cô rất phục những người này, bọn họ là người có lý tưởng, có khát vọng cuộc sống, bọn họ nhớ và học thuộc lòng rất nhiều tư tưởng của thời đại chứ không chỉ mỗi kịch bản phim đơn giản như vậy thôi đâu.Khương Tuệ Tuệ quay đầu nhìn Tống Thời Thanh, thì thầm vào tai anh: “Anh có thể nói về bản thảo diễn thuyết của Lenin không?”Tống Thời Thanh nghiêng đầu nhìn cô, khuôn mặt anh sắc như dao, nhưng ở dưới ánh trăng cũng trở nên ôn nhu hơn rất nhiều. Anh xoa đầu Tuệ Tuệ, nam đồng chí phía trước tiếp tục nói: “Tôi nhận được một tờ giấy, mọi người tới đây nghe tôi đọc đi: ‘dù sao chính quyền của các người cũng không thể tiếp tục duy trì được nữa, các người sắp sửa bị lột da...’, im lặng một chút đi, các đồng chí im lặng một chút, tôi nhận ra chữ này không phải của công nhân viết, chỉ sợ người viết tờ giấy này chưa chắc đã có can đảm chạy ra đứng ở chỗ này……”“Anh còn biết tiếng Nga.” Nói xong, Tống Thời Thanh tiến đến gần Khương Tuệ Tuệ, dùng tiếng Nga nói một đoạn kịch bản phim Lenin vào tai cô.Phim mà bọn họ xem đều được lồng tiếng bằng tiếng quốc ngữ, nhưng trước kia Tống Thời Thanh đã xem qua bản tiếng Nga.Ánh mắt Khương Tuệ Tuệ trở nên sáng ngời, cô nhìn Tống Thời Thanh như thể đang tham quan bảo tàng. Đúng là con người nhìn thấy thứ mình thích thì mắt sẽ tự động sáng lên, giống như lúc trước khi cô hát trên sân khấu, lúc cô nhảy múa, Tống Thời Thanh cũng nhìn cô như vậy.“Anh thật là lợi hại.” Khương Tuệ Tuệ khen.Tống Thời Thanh vuốt nhẹ mũi cô: “Em cũng vậy.” Cố Diệp PhiVì Tạ Phương Hoa có tâm sự, thế nên cô ấy không chú ý tới hành động của hai người này. Ngược lại Thẩm Kiêu Dương lại quan sát hết từ đầu đến cuối, không nhịn được mà run lập cập, toàn thân nổi da gà.“Anh Thời Thanh, chị dâu, hai người như vậy là đủ rồi đó, có thể thông cảm một chút cho những người không có người yêu không?” Thẩm Kiêu Dương nói: “Chị dâu à, chị có biết không? Trước khi anh Thời Thanh quen biết chị, tuyệt đối không bao giờ bày ra bộ dáng như bây giờ, trước kia suốt ngày anh ấy chỉ có một khuôn mặt, thoạt nhìn đặc biệt nghiêm túc, cũng rất ít nói, có khi còn chê em lắm lời, nếu em cứ luôn nói chuyện bên tai anh ấy, nhất định anh ấy sẽ không nhịn được mà đánh em một trận.”“Lúc ấy bọn nhỏ ở trong đại viện khi nhìn thấy mấy bạn nữ xinh đẹp đều len lén trộm nhìn, hoặc là khen vài câu. Nhưng chỉ có anh Thời Thanh là không thèm nhìn lấy một cái, chứ đừng nói đến chuyện bàn luận khen chê. Nếu không phải em tận mắt chứng kiến, quả thật là em cũng không dám tin đây là anh Thời Thanh của em đâu.”Nói đến những chuyện trước kia, Thẩm Kiêu Dương vô cùng cảm thán. Nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ với ánh mắt tràn ngập vẻ bội phục, có thể khiến một người như Tống Thời Thanh thay đổi long trời lở đất như vậy, sao có thể không khiến anh ấy bội phục cho được?Xem ra tình yêu thật sự rất thần kỳ.Khương Tuệ Tuệ nghe xong những lời này của Thẩm Kiêu Dương, thật sự cũng rất cảm khái. Nói thật, lúc đầu có đánh c.h.ế.t cô cũng sẽ không dám tin, một người không gần nữ sắc như Tống Thời Thanh lại có thể trở thành bạn trai của cô, hơn nữa lúc hai người ở bên nhau, Khương Tuệ Tuệ có thể cảm nhận được anh cũng không hoàn toàn chỉ cảm thấy hứng thú đối với sự nghiệp, làm việc gì cũng như sấm rền gió cuốn.Ở phương diện tình cảm, lúc Khương Tuệ Tuệ và anh ở bên nhau, cảm giác rất là thoải mái.Ngay từ đầu mặc dù anh không cho phép người khác tới gần, nhưng mà từ sau khi cô có vị trí trong lòng anh, thì trong lòng anh tuyệt nhiên cũng chỉ có mỗi mình cô.Anh không giống như những gì người khác nói: m.á.u lạnh, không có tình người, mà ngược lại anh rất nồng nhiệt và nóng bỏng.
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ TuệTác giả: Lâm A LuậtTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhKhương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng… Bây giờ Khương Tuệ Tuệ cũng đã tu luyện đến cảnh giới có thể xem thể loại phim này mà không ngủ gà ngủ gật, hơn nữa còn biết được nội dung bên trong bộ phim muốn nói gì. Giống như bọn họ không biết đã xem bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần xem đều giống như lần đầu tiên được xem bộ phim này vậy, bọn họ luôn tràn ngập phấn khởi, thậm chí còn có thể đọc làu làu lời kịch là chuyện hoàn toàn có khả năng.Cho nên cô rất phục những người này, bọn họ là người có lý tưởng, có khát vọng cuộc sống, bọn họ nhớ và học thuộc lòng rất nhiều tư tưởng của thời đại chứ không chỉ mỗi kịch bản phim đơn giản như vậy thôi đâu.Khương Tuệ Tuệ quay đầu nhìn Tống Thời Thanh, thì thầm vào tai anh: “Anh có thể nói về bản thảo diễn thuyết của Lenin không?”Tống Thời Thanh nghiêng đầu nhìn cô, khuôn mặt anh sắc như dao, nhưng ở dưới ánh trăng cũng trở nên ôn nhu hơn rất nhiều. Anh xoa đầu Tuệ Tuệ, nam đồng chí phía trước tiếp tục nói: “Tôi nhận được một tờ giấy, mọi người tới đây nghe tôi đọc đi: ‘dù sao chính quyền của các người cũng không thể tiếp tục duy trì được nữa, các người sắp sửa bị lột da...’, im lặng một chút đi, các đồng chí im lặng một chút, tôi nhận ra chữ này không phải của công nhân viết, chỉ sợ người viết tờ giấy này chưa chắc đã có can đảm chạy ra đứng ở chỗ này……”“Anh còn biết tiếng Nga.” Nói xong, Tống Thời Thanh tiến đến gần Khương Tuệ Tuệ, dùng tiếng Nga nói một đoạn kịch bản phim Lenin vào tai cô.Phim mà bọn họ xem đều được lồng tiếng bằng tiếng quốc ngữ, nhưng trước kia Tống Thời Thanh đã xem qua bản tiếng Nga.Ánh mắt Khương Tuệ Tuệ trở nên sáng ngời, cô nhìn Tống Thời Thanh như thể đang tham quan bảo tàng. Đúng là con người nhìn thấy thứ mình thích thì mắt sẽ tự động sáng lên, giống như lúc trước khi cô hát trên sân khấu, lúc cô nhảy múa, Tống Thời Thanh cũng nhìn cô như vậy.“Anh thật là lợi hại.” Khương Tuệ Tuệ khen.Tống Thời Thanh vuốt nhẹ mũi cô: “Em cũng vậy.” Cố Diệp PhiVì Tạ Phương Hoa có tâm sự, thế nên cô ấy không chú ý tới hành động của hai người này. Ngược lại Thẩm Kiêu Dương lại quan sát hết từ đầu đến cuối, không nhịn được mà run lập cập, toàn thân nổi da gà.“Anh Thời Thanh, chị dâu, hai người như vậy là đủ rồi đó, có thể thông cảm một chút cho những người không có người yêu không?” Thẩm Kiêu Dương nói: “Chị dâu à, chị có biết không? Trước khi anh Thời Thanh quen biết chị, tuyệt đối không bao giờ bày ra bộ dáng như bây giờ, trước kia suốt ngày anh ấy chỉ có một khuôn mặt, thoạt nhìn đặc biệt nghiêm túc, cũng rất ít nói, có khi còn chê em lắm lời, nếu em cứ luôn nói chuyện bên tai anh ấy, nhất định anh ấy sẽ không nhịn được mà đánh em một trận.”“Lúc ấy bọn nhỏ ở trong đại viện khi nhìn thấy mấy bạn nữ xinh đẹp đều len lén trộm nhìn, hoặc là khen vài câu. Nhưng chỉ có anh Thời Thanh là không thèm nhìn lấy một cái, chứ đừng nói đến chuyện bàn luận khen chê. Nếu không phải em tận mắt chứng kiến, quả thật là em cũng không dám tin đây là anh Thời Thanh của em đâu.”Nói đến những chuyện trước kia, Thẩm Kiêu Dương vô cùng cảm thán. Nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ với ánh mắt tràn ngập vẻ bội phục, có thể khiến một người như Tống Thời Thanh thay đổi long trời lở đất như vậy, sao có thể không khiến anh ấy bội phục cho được?Xem ra tình yêu thật sự rất thần kỳ.Khương Tuệ Tuệ nghe xong những lời này của Thẩm Kiêu Dương, thật sự cũng rất cảm khái. Nói thật, lúc đầu có đánh c.h.ế.t cô cũng sẽ không dám tin, một người không gần nữ sắc như Tống Thời Thanh lại có thể trở thành bạn trai của cô, hơn nữa lúc hai người ở bên nhau, Khương Tuệ Tuệ có thể cảm nhận được anh cũng không hoàn toàn chỉ cảm thấy hứng thú đối với sự nghiệp, làm việc gì cũng như sấm rền gió cuốn.Ở phương diện tình cảm, lúc Khương Tuệ Tuệ và anh ở bên nhau, cảm giác rất là thoải mái.Ngay từ đầu mặc dù anh không cho phép người khác tới gần, nhưng mà từ sau khi cô có vị trí trong lòng anh, thì trong lòng anh tuyệt nhiên cũng chỉ có mỗi mình cô.Anh không giống như những gì người khác nói: m.á.u lạnh, không có tình người, mà ngược lại anh rất nồng nhiệt và nóng bỏng.
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ TuệTác giả: Lâm A LuậtTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhKhương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng… Bây giờ Khương Tuệ Tuệ cũng đã tu luyện đến cảnh giới có thể xem thể loại phim này mà không ngủ gà ngủ gật, hơn nữa còn biết được nội dung bên trong bộ phim muốn nói gì. Giống như bọn họ không biết đã xem bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần xem đều giống như lần đầu tiên được xem bộ phim này vậy, bọn họ luôn tràn ngập phấn khởi, thậm chí còn có thể đọc làu làu lời kịch là chuyện hoàn toàn có khả năng.Cho nên cô rất phục những người này, bọn họ là người có lý tưởng, có khát vọng cuộc sống, bọn họ nhớ và học thuộc lòng rất nhiều tư tưởng của thời đại chứ không chỉ mỗi kịch bản phim đơn giản như vậy thôi đâu.Khương Tuệ Tuệ quay đầu nhìn Tống Thời Thanh, thì thầm vào tai anh: “Anh có thể nói về bản thảo diễn thuyết của Lenin không?”Tống Thời Thanh nghiêng đầu nhìn cô, khuôn mặt anh sắc như dao, nhưng ở dưới ánh trăng cũng trở nên ôn nhu hơn rất nhiều. Anh xoa đầu Tuệ Tuệ, nam đồng chí phía trước tiếp tục nói: “Tôi nhận được một tờ giấy, mọi người tới đây nghe tôi đọc đi: ‘dù sao chính quyền của các người cũng không thể tiếp tục duy trì được nữa, các người sắp sửa bị lột da...’, im lặng một chút đi, các đồng chí im lặng một chút, tôi nhận ra chữ này không phải của công nhân viết, chỉ sợ người viết tờ giấy này chưa chắc đã có can đảm chạy ra đứng ở chỗ này……”“Anh còn biết tiếng Nga.” Nói xong, Tống Thời Thanh tiến đến gần Khương Tuệ Tuệ, dùng tiếng Nga nói một đoạn kịch bản phim Lenin vào tai cô.Phim mà bọn họ xem đều được lồng tiếng bằng tiếng quốc ngữ, nhưng trước kia Tống Thời Thanh đã xem qua bản tiếng Nga.Ánh mắt Khương Tuệ Tuệ trở nên sáng ngời, cô nhìn Tống Thời Thanh như thể đang tham quan bảo tàng. Đúng là con người nhìn thấy thứ mình thích thì mắt sẽ tự động sáng lên, giống như lúc trước khi cô hát trên sân khấu, lúc cô nhảy múa, Tống Thời Thanh cũng nhìn cô như vậy.“Anh thật là lợi hại.” Khương Tuệ Tuệ khen.Tống Thời Thanh vuốt nhẹ mũi cô: “Em cũng vậy.” Cố Diệp PhiVì Tạ Phương Hoa có tâm sự, thế nên cô ấy không chú ý tới hành động của hai người này. Ngược lại Thẩm Kiêu Dương lại quan sát hết từ đầu đến cuối, không nhịn được mà run lập cập, toàn thân nổi da gà.“Anh Thời Thanh, chị dâu, hai người như vậy là đủ rồi đó, có thể thông cảm một chút cho những người không có người yêu không?” Thẩm Kiêu Dương nói: “Chị dâu à, chị có biết không? Trước khi anh Thời Thanh quen biết chị, tuyệt đối không bao giờ bày ra bộ dáng như bây giờ, trước kia suốt ngày anh ấy chỉ có một khuôn mặt, thoạt nhìn đặc biệt nghiêm túc, cũng rất ít nói, có khi còn chê em lắm lời, nếu em cứ luôn nói chuyện bên tai anh ấy, nhất định anh ấy sẽ không nhịn được mà đánh em một trận.”“Lúc ấy bọn nhỏ ở trong đại viện khi nhìn thấy mấy bạn nữ xinh đẹp đều len lén trộm nhìn, hoặc là khen vài câu. Nhưng chỉ có anh Thời Thanh là không thèm nhìn lấy một cái, chứ đừng nói đến chuyện bàn luận khen chê. Nếu không phải em tận mắt chứng kiến, quả thật là em cũng không dám tin đây là anh Thời Thanh của em đâu.”Nói đến những chuyện trước kia, Thẩm Kiêu Dương vô cùng cảm thán. Nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ với ánh mắt tràn ngập vẻ bội phục, có thể khiến một người như Tống Thời Thanh thay đổi long trời lở đất như vậy, sao có thể không khiến anh ấy bội phục cho được?Xem ra tình yêu thật sự rất thần kỳ.Khương Tuệ Tuệ nghe xong những lời này của Thẩm Kiêu Dương, thật sự cũng rất cảm khái. Nói thật, lúc đầu có đánh c.h.ế.t cô cũng sẽ không dám tin, một người không gần nữ sắc như Tống Thời Thanh lại có thể trở thành bạn trai của cô, hơn nữa lúc hai người ở bên nhau, Khương Tuệ Tuệ có thể cảm nhận được anh cũng không hoàn toàn chỉ cảm thấy hứng thú đối với sự nghiệp, làm việc gì cũng như sấm rền gió cuốn.Ở phương diện tình cảm, lúc Khương Tuệ Tuệ và anh ở bên nhau, cảm giác rất là thoải mái.Ngay từ đầu mặc dù anh không cho phép người khác tới gần, nhưng mà từ sau khi cô có vị trí trong lòng anh, thì trong lòng anh tuyệt nhiên cũng chỉ có mỗi mình cô.Anh không giống như những gì người khác nói: m.á.u lạnh, không có tình người, mà ngược lại anh rất nồng nhiệt và nóng bỏng.