Tác giả:

Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để…

Chương 307

Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Sau khi nghỉ ngơi một lát, cô lại tiếp tục lên đường tìm kiếm.Ở nhà khách mãi cũng không phải cách hay.Dù biết rằng mua nhà rất tốn kém, nhưng một khi mua được, ít nhất cô cũng có nơi để ở lâu dài.Không thể không nói, vận may của cô hôm nay không tệ. Sau bao ngày tìm kiếm vô vọng, cuối cùng cô cũng nghe được một tin tức có ích.Bên đường, một nhóm phụ nữ đang tụ tập nhặt rau, rì rầm bàn tán:"Tôi nói chứ, chỉ có kẻ ngốc mới mua cái nhà của bà Lý! Nhà hai tầng nhưng nhỏ xíu, tầng trên chỉ có hai phòng, mà tầng dưới lại phải dành để buôn bán. Thế thì còn chỗ nào để ở nữa?""Đúng vậy! Bà già đó chắc điên rồi! Cứ nghĩ nhà mình đẹp lắm, mở miệng ra là đòi tận một nghìn năm trăm đồng! Ai mà mua nổi chứ?""Phải đó, dạo này nhiều nhà trước kia bị lấy đi giờ đã trả lại rồi. Tôi cá là nhà của bà ta chắc chắn không ai thèm mua đâu!"Khương Ngư nghe thấy cuộc trò chuyện liền bước tới, nở nụ cười thân thiện:"Thím ơi, ở đây có ai đang rao bán nhà sao?"Người phụ nữ đang nói chuyện quay sang nhìn cô, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc. Chu Hồng – tên bà ta – vỗ nhẹ lên ngực, xuýt xoa:"Trời ơi, cô gái này xinh đẹp quá! Chưa từng thấy ai xinh thế này đâu!"Khương Ngư cười tủm tỉm, lặp lại câu hỏi:"Thím à, có nhà nào đang bán không ạ?"Chu Hồng gật đầu, nhưng vẫn không quên nhắc nhở:"Có thì có đấy, nhưng cô gái trẻ, tôi nói thật, mua căn nhà đó không đáng đâu. Nó cũ lắm, thế mà bà Lý lại đòi tận một nghìn năm trăm đồng! Thật là tham tiền quá mức!""Thím ơi, thím có thể dẫn cháu đi xem thử được không?" Cô khẽ nghiêng đầu, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy kiên quyết. "Nếu mọi chuyện thuận lợi, cháu sẽ hậu tạ thím."Những người xung quanh nghe thấy chuyện cũng hào hứng hóng chuyện."Chu Hồng, bà còn không mau dẫn cô gái trẻ này đi xem thử?""Biết đâu lại gặp được quý nhân đấy!""Đúng thế, cô gái này xinh đẹp quá, cứ như minh tinh trên ảnh vậy.""Chu Hồng, bà mà không đi, tôi tự dẫn cô bé này đi luôn đấy!"Chu Hồng bật cười, lườm mấy người bạn của mình: "Được rồi, được rồi, tôi còn lạ gì mấy bà nữa!"Bà vừa vặn nhặt rau xong, cũng có thời gian rảnh. Hơn nữa, nhà bà Lý lại ở ngay trên cùng con đường với nhà bà, cũng chẳng mất công gì nhiều. Chủ yếu là vì Khương Ngư quá xinh đẹp, khiến Chu Hồng có chút yêu thích mà không nỡ từ chối."Đi thôi, tôi dẫn cô đi xem, nhưng đừng ôm hy vọng quá nhiều."Khương Ngư gật đầu, trong lòng không khỏi mong chờ. Theo như lời miêu tả vừa rồi, căn nhà này dường như rất phù hợp với nhu cầu của cô.Đến trước cửa nhà bà Lý, Chu Hồng cất tiếng gọi: "Bà Lý ơi, bà có ở nhà không? Tôi dẫn người đến xem nhà đây."

Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Sau khi nghỉ ngơi một lát, cô lại tiếp tục lên đường tìm kiếm.Ở nhà khách mãi cũng không phải cách hay.Dù biết rằng mua nhà rất tốn kém, nhưng một khi mua được, ít nhất cô cũng có nơi để ở lâu dài.Không thể không nói, vận may của cô hôm nay không tệ. Sau bao ngày tìm kiếm vô vọng, cuối cùng cô cũng nghe được một tin tức có ích.Bên đường, một nhóm phụ nữ đang tụ tập nhặt rau, rì rầm bàn tán:"Tôi nói chứ, chỉ có kẻ ngốc mới mua cái nhà của bà Lý! Nhà hai tầng nhưng nhỏ xíu, tầng trên chỉ có hai phòng, mà tầng dưới lại phải dành để buôn bán. Thế thì còn chỗ nào để ở nữa?""Đúng vậy! Bà già đó chắc điên rồi! Cứ nghĩ nhà mình đẹp lắm, mở miệng ra là đòi tận một nghìn năm trăm đồng! Ai mà mua nổi chứ?""Phải đó, dạo này nhiều nhà trước kia bị lấy đi giờ đã trả lại rồi. Tôi cá là nhà của bà ta chắc chắn không ai thèm mua đâu!"Khương Ngư nghe thấy cuộc trò chuyện liền bước tới, nở nụ cười thân thiện:"Thím ơi, ở đây có ai đang rao bán nhà sao?"Người phụ nữ đang nói chuyện quay sang nhìn cô, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc. Chu Hồng – tên bà ta – vỗ nhẹ lên ngực, xuýt xoa:"Trời ơi, cô gái này xinh đẹp quá! Chưa từng thấy ai xinh thế này đâu!"Khương Ngư cười tủm tỉm, lặp lại câu hỏi:"Thím à, có nhà nào đang bán không ạ?"Chu Hồng gật đầu, nhưng vẫn không quên nhắc nhở:"Có thì có đấy, nhưng cô gái trẻ, tôi nói thật, mua căn nhà đó không đáng đâu. Nó cũ lắm, thế mà bà Lý lại đòi tận một nghìn năm trăm đồng! Thật là tham tiền quá mức!""Thím ơi, thím có thể dẫn cháu đi xem thử được không?" Cô khẽ nghiêng đầu, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy kiên quyết. "Nếu mọi chuyện thuận lợi, cháu sẽ hậu tạ thím."Những người xung quanh nghe thấy chuyện cũng hào hứng hóng chuyện."Chu Hồng, bà còn không mau dẫn cô gái trẻ này đi xem thử?""Biết đâu lại gặp được quý nhân đấy!""Đúng thế, cô gái này xinh đẹp quá, cứ như minh tinh trên ảnh vậy.""Chu Hồng, bà mà không đi, tôi tự dẫn cô bé này đi luôn đấy!"Chu Hồng bật cười, lườm mấy người bạn của mình: "Được rồi, được rồi, tôi còn lạ gì mấy bà nữa!"Bà vừa vặn nhặt rau xong, cũng có thời gian rảnh. Hơn nữa, nhà bà Lý lại ở ngay trên cùng con đường với nhà bà, cũng chẳng mất công gì nhiều. Chủ yếu là vì Khương Ngư quá xinh đẹp, khiến Chu Hồng có chút yêu thích mà không nỡ từ chối."Đi thôi, tôi dẫn cô đi xem, nhưng đừng ôm hy vọng quá nhiều."Khương Ngư gật đầu, trong lòng không khỏi mong chờ. Theo như lời miêu tả vừa rồi, căn nhà này dường như rất phù hợp với nhu cầu của cô.Đến trước cửa nhà bà Lý, Chu Hồng cất tiếng gọi: "Bà Lý ơi, bà có ở nhà không? Tôi dẫn người đến xem nhà đây."

Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Sau khi nghỉ ngơi một lát, cô lại tiếp tục lên đường tìm kiếm.Ở nhà khách mãi cũng không phải cách hay.Dù biết rằng mua nhà rất tốn kém, nhưng một khi mua được, ít nhất cô cũng có nơi để ở lâu dài.Không thể không nói, vận may của cô hôm nay không tệ. Sau bao ngày tìm kiếm vô vọng, cuối cùng cô cũng nghe được một tin tức có ích.Bên đường, một nhóm phụ nữ đang tụ tập nhặt rau, rì rầm bàn tán:"Tôi nói chứ, chỉ có kẻ ngốc mới mua cái nhà của bà Lý! Nhà hai tầng nhưng nhỏ xíu, tầng trên chỉ có hai phòng, mà tầng dưới lại phải dành để buôn bán. Thế thì còn chỗ nào để ở nữa?""Đúng vậy! Bà già đó chắc điên rồi! Cứ nghĩ nhà mình đẹp lắm, mở miệng ra là đòi tận một nghìn năm trăm đồng! Ai mà mua nổi chứ?""Phải đó, dạo này nhiều nhà trước kia bị lấy đi giờ đã trả lại rồi. Tôi cá là nhà của bà ta chắc chắn không ai thèm mua đâu!"Khương Ngư nghe thấy cuộc trò chuyện liền bước tới, nở nụ cười thân thiện:"Thím ơi, ở đây có ai đang rao bán nhà sao?"Người phụ nữ đang nói chuyện quay sang nhìn cô, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc. Chu Hồng – tên bà ta – vỗ nhẹ lên ngực, xuýt xoa:"Trời ơi, cô gái này xinh đẹp quá! Chưa từng thấy ai xinh thế này đâu!"Khương Ngư cười tủm tỉm, lặp lại câu hỏi:"Thím à, có nhà nào đang bán không ạ?"Chu Hồng gật đầu, nhưng vẫn không quên nhắc nhở:"Có thì có đấy, nhưng cô gái trẻ, tôi nói thật, mua căn nhà đó không đáng đâu. Nó cũ lắm, thế mà bà Lý lại đòi tận một nghìn năm trăm đồng! Thật là tham tiền quá mức!""Thím ơi, thím có thể dẫn cháu đi xem thử được không?" Cô khẽ nghiêng đầu, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy kiên quyết. "Nếu mọi chuyện thuận lợi, cháu sẽ hậu tạ thím."Những người xung quanh nghe thấy chuyện cũng hào hứng hóng chuyện."Chu Hồng, bà còn không mau dẫn cô gái trẻ này đi xem thử?""Biết đâu lại gặp được quý nhân đấy!""Đúng thế, cô gái này xinh đẹp quá, cứ như minh tinh trên ảnh vậy.""Chu Hồng, bà mà không đi, tôi tự dẫn cô bé này đi luôn đấy!"Chu Hồng bật cười, lườm mấy người bạn của mình: "Được rồi, được rồi, tôi còn lạ gì mấy bà nữa!"Bà vừa vặn nhặt rau xong, cũng có thời gian rảnh. Hơn nữa, nhà bà Lý lại ở ngay trên cùng con đường với nhà bà, cũng chẳng mất công gì nhiều. Chủ yếu là vì Khương Ngư quá xinh đẹp, khiến Chu Hồng có chút yêu thích mà không nỡ từ chối."Đi thôi, tôi dẫn cô đi xem, nhưng đừng ôm hy vọng quá nhiều."Khương Ngư gật đầu, trong lòng không khỏi mong chờ. Theo như lời miêu tả vừa rồi, căn nhà này dường như rất phù hợp với nhu cầu của cô.Đến trước cửa nhà bà Lý, Chu Hồng cất tiếng gọi: "Bà Lý ơi, bà có ở nhà không? Tôi dẫn người đến xem nhà đây."

Chương 307