Tiếng thang máy "Đinh" một tiếng, tôi cũng theo đó tỉnh lại. Tôi kinh ngạc nhìn về phía cửa thang máy đang mở ra, rõ ràng một giây trước tôi còn bị zombie cắn, sao giờ phút này lại lành lặn đứng trong thang máy, như thể quay về thời điểm trước tận thế. Ba phút sau, tôi xác nhận mình đã trùng sinh, trùng sinh về ngay ngày xảy ra tận thế. Bây giờ là chín giờ sáng, sáu tiếng sau, tận thế sẽ ập tới. Tôi lại mất thêm năm phút để bình tĩnh lại, việc đầu tiên tôi làm là gọi điện đến trường mẫu giáo của con gái Đóa Đóa, nói với cô giáo là tôi sẽ đến đón bé. Trên đường đến trường mẫu giáo, tôi liên lạc với mẹ chồng: "Mẹ, mẹ nhanh chóng đến siêu thị mua gạo, mì, dầu ăn về đi, mua bao nhiêu cũng được." Mẹ chồng ở đầu dây bên kia hỏi: "Lại sắp phong tỏa thành phố sao?" "Gần như vậy, mẹ đi nhanh đi, càng nhanh càng tốt nhưng đừng nói với người khác, con cũng chỉ nghe ngóng được chút tin tức thôi." Tôi không cách nào giải thích được. "Biết rồi, mẹ không truyền tin đồn cũng không tạo tin đồn đâu."…
Chương 3
Trùng Sinh Thời Tận Thế_ Tôi Dẫn Theo Cả Nhà Đi Tìm Đường SốngTác giả: Bố Ngẫu Tiểu ThưTruyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám HiểmTiếng thang máy "Đinh" một tiếng, tôi cũng theo đó tỉnh lại. Tôi kinh ngạc nhìn về phía cửa thang máy đang mở ra, rõ ràng một giây trước tôi còn bị zombie cắn, sao giờ phút này lại lành lặn đứng trong thang máy, như thể quay về thời điểm trước tận thế. Ba phút sau, tôi xác nhận mình đã trùng sinh, trùng sinh về ngay ngày xảy ra tận thế. Bây giờ là chín giờ sáng, sáu tiếng sau, tận thế sẽ ập tới. Tôi lại mất thêm năm phút để bình tĩnh lại, việc đầu tiên tôi làm là gọi điện đến trường mẫu giáo của con gái Đóa Đóa, nói với cô giáo là tôi sẽ đến đón bé. Trên đường đến trường mẫu giáo, tôi liên lạc với mẹ chồng: "Mẹ, mẹ nhanh chóng đến siêu thị mua gạo, mì, dầu ăn về đi, mua bao nhiêu cũng được." Mẹ chồng ở đầu dây bên kia hỏi: "Lại sắp phong tỏa thành phố sao?" "Gần như vậy, mẹ đi nhanh đi, càng nhanh càng tốt nhưng đừng nói với người khác, con cũng chỉ nghe ngóng được chút tin tức thôi." Tôi không cách nào giải thích được. "Biết rồi, mẹ không truyền tin đồn cũng không tạo tin đồn đâu."… Cổng khu dân cư có một siêu thị, tôi bê từng thùng nước chất lên xe.Đối với những thành phố đông đúc, mất điện đồng nghĩa với mất nước, đặc biệt là những người sống ở tầng cao, nếu không c h ế t đói thì cũng c h ế t khát trước, cuối cùng dù có thức ăn cũng không thể ra ngoài tìm nước, kết quả là nhiều người c h ế t dưới miệng lũ zombie.Tôi chạy đi chạy lại siêu thị mấy lần mới chuyển hết nước về nhà, về đến nhà thì Tống Nguyên đã đến, xẻng, búa đều mua loại tốt, hạt giống rau cũng mua không ít, cuối cùng tôi cũng thấy yên tâm hơn một chút."Chị, sao chị lại mua nhiều đồ thế này, chị biết là sắp có tận thế sao?""Đừng nói nhảm, đi chuyển đồ ở cổng khu dân cư về nhà đi."Tôi vẫn không giải thích, dù cậu ta là em trai ruột của tôi nhưng lúc này nói gì cũng chỉ là lãng phí thời gian, cứ áp chế bằng huyết thống là được.12:00, chỉ còn ba tiếng nữa là đến tận thế.Khi tôi đẩy xe đi qua cổng khu dân cư, anh bảo vệ trẻ tuổi cười chào tôi: "Chị này, chị định dọn hết siêu thị về nhà trong buổi trưa à?"Có hai ba người xung quanh cũng nhìn tôi, tôi biết mình đã bị chú ý.
Trùng Sinh Thời Tận Thế_ Tôi Dẫn Theo Cả Nhà Đi Tìm Đường SốngTác giả: Bố Ngẫu Tiểu ThưTruyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám HiểmTiếng thang máy "Đinh" một tiếng, tôi cũng theo đó tỉnh lại. Tôi kinh ngạc nhìn về phía cửa thang máy đang mở ra, rõ ràng một giây trước tôi còn bị zombie cắn, sao giờ phút này lại lành lặn đứng trong thang máy, như thể quay về thời điểm trước tận thế. Ba phút sau, tôi xác nhận mình đã trùng sinh, trùng sinh về ngay ngày xảy ra tận thế. Bây giờ là chín giờ sáng, sáu tiếng sau, tận thế sẽ ập tới. Tôi lại mất thêm năm phút để bình tĩnh lại, việc đầu tiên tôi làm là gọi điện đến trường mẫu giáo của con gái Đóa Đóa, nói với cô giáo là tôi sẽ đến đón bé. Trên đường đến trường mẫu giáo, tôi liên lạc với mẹ chồng: "Mẹ, mẹ nhanh chóng đến siêu thị mua gạo, mì, dầu ăn về đi, mua bao nhiêu cũng được." Mẹ chồng ở đầu dây bên kia hỏi: "Lại sắp phong tỏa thành phố sao?" "Gần như vậy, mẹ đi nhanh đi, càng nhanh càng tốt nhưng đừng nói với người khác, con cũng chỉ nghe ngóng được chút tin tức thôi." Tôi không cách nào giải thích được. "Biết rồi, mẹ không truyền tin đồn cũng không tạo tin đồn đâu."… Cổng khu dân cư có một siêu thị, tôi bê từng thùng nước chất lên xe.Đối với những thành phố đông đúc, mất điện đồng nghĩa với mất nước, đặc biệt là những người sống ở tầng cao, nếu không c h ế t đói thì cũng c h ế t khát trước, cuối cùng dù có thức ăn cũng không thể ra ngoài tìm nước, kết quả là nhiều người c h ế t dưới miệng lũ zombie.Tôi chạy đi chạy lại siêu thị mấy lần mới chuyển hết nước về nhà, về đến nhà thì Tống Nguyên đã đến, xẻng, búa đều mua loại tốt, hạt giống rau cũng mua không ít, cuối cùng tôi cũng thấy yên tâm hơn một chút."Chị, sao chị lại mua nhiều đồ thế này, chị biết là sắp có tận thế sao?""Đừng nói nhảm, đi chuyển đồ ở cổng khu dân cư về nhà đi."Tôi vẫn không giải thích, dù cậu ta là em trai ruột của tôi nhưng lúc này nói gì cũng chỉ là lãng phí thời gian, cứ áp chế bằng huyết thống là được.12:00, chỉ còn ba tiếng nữa là đến tận thế.Khi tôi đẩy xe đi qua cổng khu dân cư, anh bảo vệ trẻ tuổi cười chào tôi: "Chị này, chị định dọn hết siêu thị về nhà trong buổi trưa à?"Có hai ba người xung quanh cũng nhìn tôi, tôi biết mình đã bị chú ý.
Trùng Sinh Thời Tận Thế_ Tôi Dẫn Theo Cả Nhà Đi Tìm Đường SốngTác giả: Bố Ngẫu Tiểu ThưTruyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám HiểmTiếng thang máy "Đinh" một tiếng, tôi cũng theo đó tỉnh lại. Tôi kinh ngạc nhìn về phía cửa thang máy đang mở ra, rõ ràng một giây trước tôi còn bị zombie cắn, sao giờ phút này lại lành lặn đứng trong thang máy, như thể quay về thời điểm trước tận thế. Ba phút sau, tôi xác nhận mình đã trùng sinh, trùng sinh về ngay ngày xảy ra tận thế. Bây giờ là chín giờ sáng, sáu tiếng sau, tận thế sẽ ập tới. Tôi lại mất thêm năm phút để bình tĩnh lại, việc đầu tiên tôi làm là gọi điện đến trường mẫu giáo của con gái Đóa Đóa, nói với cô giáo là tôi sẽ đến đón bé. Trên đường đến trường mẫu giáo, tôi liên lạc với mẹ chồng: "Mẹ, mẹ nhanh chóng đến siêu thị mua gạo, mì, dầu ăn về đi, mua bao nhiêu cũng được." Mẹ chồng ở đầu dây bên kia hỏi: "Lại sắp phong tỏa thành phố sao?" "Gần như vậy, mẹ đi nhanh đi, càng nhanh càng tốt nhưng đừng nói với người khác, con cũng chỉ nghe ngóng được chút tin tức thôi." Tôi không cách nào giải thích được. "Biết rồi, mẹ không truyền tin đồn cũng không tạo tin đồn đâu."… Cổng khu dân cư có một siêu thị, tôi bê từng thùng nước chất lên xe.Đối với những thành phố đông đúc, mất điện đồng nghĩa với mất nước, đặc biệt là những người sống ở tầng cao, nếu không c h ế t đói thì cũng c h ế t khát trước, cuối cùng dù có thức ăn cũng không thể ra ngoài tìm nước, kết quả là nhiều người c h ế t dưới miệng lũ zombie.Tôi chạy đi chạy lại siêu thị mấy lần mới chuyển hết nước về nhà, về đến nhà thì Tống Nguyên đã đến, xẻng, búa đều mua loại tốt, hạt giống rau cũng mua không ít, cuối cùng tôi cũng thấy yên tâm hơn một chút."Chị, sao chị lại mua nhiều đồ thế này, chị biết là sắp có tận thế sao?""Đừng nói nhảm, đi chuyển đồ ở cổng khu dân cư về nhà đi."Tôi vẫn không giải thích, dù cậu ta là em trai ruột của tôi nhưng lúc này nói gì cũng chỉ là lãng phí thời gian, cứ áp chế bằng huyết thống là được.12:00, chỉ còn ba tiếng nữa là đến tận thế.Khi tôi đẩy xe đi qua cổng khu dân cư, anh bảo vệ trẻ tuổi cười chào tôi: "Chị này, chị định dọn hết siêu thị về nhà trong buổi trưa à?"Có hai ba người xung quanh cũng nhìn tôi, tôi biết mình đã bị chú ý.