Tiếng thang máy "Đinh" một tiếng, tôi cũng theo đó tỉnh lại. Tôi kinh ngạc nhìn về phía cửa thang máy đang mở ra, rõ ràng một giây trước tôi còn bị zombie cắn, sao giờ phút này lại lành lặn đứng trong thang máy, như thể quay về thời điểm trước tận thế. Ba phút sau, tôi xác nhận mình đã trùng sinh, trùng sinh về ngay ngày xảy ra tận thế. Bây giờ là chín giờ sáng, sáu tiếng sau, tận thế sẽ ập tới. Tôi lại mất thêm năm phút để bình tĩnh lại, việc đầu tiên tôi làm là gọi điện đến trường mẫu giáo của con gái Đóa Đóa, nói với cô giáo là tôi sẽ đến đón bé. Trên đường đến trường mẫu giáo, tôi liên lạc với mẹ chồng: "Mẹ, mẹ nhanh chóng đến siêu thị mua gạo, mì, dầu ăn về đi, mua bao nhiêu cũng được." Mẹ chồng ở đầu dây bên kia hỏi: "Lại sắp phong tỏa thành phố sao?" "Gần như vậy, mẹ đi nhanh đi, càng nhanh càng tốt nhưng đừng nói với người khác, con cũng chỉ nghe ngóng được chút tin tức thôi." Tôi không cách nào giải thích được. "Biết rồi, mẹ không truyền tin đồn cũng không tạo tin đồn đâu."…

Chương 23

Trùng Sinh Thời Tận Thế_ Tôi Dẫn Theo Cả Nhà Đi Tìm Đường SốngTác giả: Bố Ngẫu Tiểu ThưTruyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám HiểmTiếng thang máy "Đinh" một tiếng, tôi cũng theo đó tỉnh lại. Tôi kinh ngạc nhìn về phía cửa thang máy đang mở ra, rõ ràng một giây trước tôi còn bị zombie cắn, sao giờ phút này lại lành lặn đứng trong thang máy, như thể quay về thời điểm trước tận thế. Ba phút sau, tôi xác nhận mình đã trùng sinh, trùng sinh về ngay ngày xảy ra tận thế. Bây giờ là chín giờ sáng, sáu tiếng sau, tận thế sẽ ập tới. Tôi lại mất thêm năm phút để bình tĩnh lại, việc đầu tiên tôi làm là gọi điện đến trường mẫu giáo của con gái Đóa Đóa, nói với cô giáo là tôi sẽ đến đón bé. Trên đường đến trường mẫu giáo, tôi liên lạc với mẹ chồng: "Mẹ, mẹ nhanh chóng đến siêu thị mua gạo, mì, dầu ăn về đi, mua bao nhiêu cũng được." Mẹ chồng ở đầu dây bên kia hỏi: "Lại sắp phong tỏa thành phố sao?" "Gần như vậy, mẹ đi nhanh đi, càng nhanh càng tốt nhưng đừng nói với người khác, con cũng chỉ nghe ngóng được chút tin tức thôi." Tôi không cách nào giải thích được. "Biết rồi, mẹ không truyền tin đồn cũng không tạo tin đồn đâu."… Mặc dù khu an toàn hiện tại cái gì cũng phân phát nhưng tôi vẫn giữ thói quen tích trữ vật tư, thậm chí còn đào hầm và phòng trong nhà.Lục Trinh về cũng không nói gì, mấy ngày sau tôi nghe nói khu an toàn sẽ bắt đầu xây dựng hầm ngầm và nơi trú ẩn, hơn nữa là do Lục Trinh đề xuất.Tính cách của anh ấy vẫn như vậy, ít nói, chỉ làm.Tôi biết, hạt giống mà tôi gieo lúc đó đã bén rễ trong lòng anh ấy.Sau đó tôi cũng gặp lại Trương Việt và đội trưởng, Trương Việt đi nhà máy lọc dầu, còn đội trưởng thì gia nhập vào doanh trại phòng thủ thành phố, nghe nói họ đã g i ế t rất nhiều zombie nên được trọng dụng."Em gái, lúc đó tôi thực sự không còn cách nào khác, vẫn hy vọng cô có thể tha thứ." Đội trưởng áy náy nói."Không sao, mọi chuyện đã qua rồi." Tôi không so đo tính toán, vì tôi muốn lợi dụng họ để thực hiện bước thứ hai của kế hoạch.Tôi đề xuất với họ nạo vét và mở rộng hào thành để chứa nước, nếu số lượng zombie quá nhiều, như vậy có thể làm chậm tốc độ tấn công thành của zombie ở một mức độ nhất định, có lẽ đội trưởng áy náy với tôi, hoặc cảm thấy ý kiến này không tệ, rất nhanh đã dẫn doanh trại phòng thủ thành phố bắt đầu hành động.Vì tôi đã thể hiện rất tốt, tôi được đề cử làm chủ nhiệm bộ phận hậu cần của khu an toàn, phụ trách dẫn dắt phụ nữ và trẻ em sản xuất.Tôi lợi dụng sự tiện lợi này thường xuyên tổ chức mọi người dọn cỏ và dây leo bên tường thành để củng cố tường thành, không để lại bất kỳ mối nguy hiểm nào.Khi tôi đứng trên tường thành nhìn ra thế giới bên ngoài, tôi thấy một mảnh đất c h ế t chóc và tiêu điều.Mong rằng ngày này năm sau, vạn vật sẽ sinh sôi.

Trùng Sinh Thời Tận Thế_ Tôi Dẫn Theo Cả Nhà Đi Tìm Đường SốngTác giả: Bố Ngẫu Tiểu ThưTruyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám HiểmTiếng thang máy "Đinh" một tiếng, tôi cũng theo đó tỉnh lại. Tôi kinh ngạc nhìn về phía cửa thang máy đang mở ra, rõ ràng một giây trước tôi còn bị zombie cắn, sao giờ phút này lại lành lặn đứng trong thang máy, như thể quay về thời điểm trước tận thế. Ba phút sau, tôi xác nhận mình đã trùng sinh, trùng sinh về ngay ngày xảy ra tận thế. Bây giờ là chín giờ sáng, sáu tiếng sau, tận thế sẽ ập tới. Tôi lại mất thêm năm phút để bình tĩnh lại, việc đầu tiên tôi làm là gọi điện đến trường mẫu giáo của con gái Đóa Đóa, nói với cô giáo là tôi sẽ đến đón bé. Trên đường đến trường mẫu giáo, tôi liên lạc với mẹ chồng: "Mẹ, mẹ nhanh chóng đến siêu thị mua gạo, mì, dầu ăn về đi, mua bao nhiêu cũng được." Mẹ chồng ở đầu dây bên kia hỏi: "Lại sắp phong tỏa thành phố sao?" "Gần như vậy, mẹ đi nhanh đi, càng nhanh càng tốt nhưng đừng nói với người khác, con cũng chỉ nghe ngóng được chút tin tức thôi." Tôi không cách nào giải thích được. "Biết rồi, mẹ không truyền tin đồn cũng không tạo tin đồn đâu."… Mặc dù khu an toàn hiện tại cái gì cũng phân phát nhưng tôi vẫn giữ thói quen tích trữ vật tư, thậm chí còn đào hầm và phòng trong nhà.Lục Trinh về cũng không nói gì, mấy ngày sau tôi nghe nói khu an toàn sẽ bắt đầu xây dựng hầm ngầm và nơi trú ẩn, hơn nữa là do Lục Trinh đề xuất.Tính cách của anh ấy vẫn như vậy, ít nói, chỉ làm.Tôi biết, hạt giống mà tôi gieo lúc đó đã bén rễ trong lòng anh ấy.Sau đó tôi cũng gặp lại Trương Việt và đội trưởng, Trương Việt đi nhà máy lọc dầu, còn đội trưởng thì gia nhập vào doanh trại phòng thủ thành phố, nghe nói họ đã g i ế t rất nhiều zombie nên được trọng dụng."Em gái, lúc đó tôi thực sự không còn cách nào khác, vẫn hy vọng cô có thể tha thứ." Đội trưởng áy náy nói."Không sao, mọi chuyện đã qua rồi." Tôi không so đo tính toán, vì tôi muốn lợi dụng họ để thực hiện bước thứ hai của kế hoạch.Tôi đề xuất với họ nạo vét và mở rộng hào thành để chứa nước, nếu số lượng zombie quá nhiều, như vậy có thể làm chậm tốc độ tấn công thành của zombie ở một mức độ nhất định, có lẽ đội trưởng áy náy với tôi, hoặc cảm thấy ý kiến này không tệ, rất nhanh đã dẫn doanh trại phòng thủ thành phố bắt đầu hành động.Vì tôi đã thể hiện rất tốt, tôi được đề cử làm chủ nhiệm bộ phận hậu cần của khu an toàn, phụ trách dẫn dắt phụ nữ và trẻ em sản xuất.Tôi lợi dụng sự tiện lợi này thường xuyên tổ chức mọi người dọn cỏ và dây leo bên tường thành để củng cố tường thành, không để lại bất kỳ mối nguy hiểm nào.Khi tôi đứng trên tường thành nhìn ra thế giới bên ngoài, tôi thấy một mảnh đất c h ế t chóc và tiêu điều.Mong rằng ngày này năm sau, vạn vật sẽ sinh sôi.

Trùng Sinh Thời Tận Thế_ Tôi Dẫn Theo Cả Nhà Đi Tìm Đường SốngTác giả: Bố Ngẫu Tiểu ThưTruyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám HiểmTiếng thang máy "Đinh" một tiếng, tôi cũng theo đó tỉnh lại. Tôi kinh ngạc nhìn về phía cửa thang máy đang mở ra, rõ ràng một giây trước tôi còn bị zombie cắn, sao giờ phút này lại lành lặn đứng trong thang máy, như thể quay về thời điểm trước tận thế. Ba phút sau, tôi xác nhận mình đã trùng sinh, trùng sinh về ngay ngày xảy ra tận thế. Bây giờ là chín giờ sáng, sáu tiếng sau, tận thế sẽ ập tới. Tôi lại mất thêm năm phút để bình tĩnh lại, việc đầu tiên tôi làm là gọi điện đến trường mẫu giáo của con gái Đóa Đóa, nói với cô giáo là tôi sẽ đến đón bé. Trên đường đến trường mẫu giáo, tôi liên lạc với mẹ chồng: "Mẹ, mẹ nhanh chóng đến siêu thị mua gạo, mì, dầu ăn về đi, mua bao nhiêu cũng được." Mẹ chồng ở đầu dây bên kia hỏi: "Lại sắp phong tỏa thành phố sao?" "Gần như vậy, mẹ đi nhanh đi, càng nhanh càng tốt nhưng đừng nói với người khác, con cũng chỉ nghe ngóng được chút tin tức thôi." Tôi không cách nào giải thích được. "Biết rồi, mẹ không truyền tin đồn cũng không tạo tin đồn đâu."… Mặc dù khu an toàn hiện tại cái gì cũng phân phát nhưng tôi vẫn giữ thói quen tích trữ vật tư, thậm chí còn đào hầm và phòng trong nhà.Lục Trinh về cũng không nói gì, mấy ngày sau tôi nghe nói khu an toàn sẽ bắt đầu xây dựng hầm ngầm và nơi trú ẩn, hơn nữa là do Lục Trinh đề xuất.Tính cách của anh ấy vẫn như vậy, ít nói, chỉ làm.Tôi biết, hạt giống mà tôi gieo lúc đó đã bén rễ trong lòng anh ấy.Sau đó tôi cũng gặp lại Trương Việt và đội trưởng, Trương Việt đi nhà máy lọc dầu, còn đội trưởng thì gia nhập vào doanh trại phòng thủ thành phố, nghe nói họ đã g i ế t rất nhiều zombie nên được trọng dụng."Em gái, lúc đó tôi thực sự không còn cách nào khác, vẫn hy vọng cô có thể tha thứ." Đội trưởng áy náy nói."Không sao, mọi chuyện đã qua rồi." Tôi không so đo tính toán, vì tôi muốn lợi dụng họ để thực hiện bước thứ hai của kế hoạch.Tôi đề xuất với họ nạo vét và mở rộng hào thành để chứa nước, nếu số lượng zombie quá nhiều, như vậy có thể làm chậm tốc độ tấn công thành của zombie ở một mức độ nhất định, có lẽ đội trưởng áy náy với tôi, hoặc cảm thấy ý kiến này không tệ, rất nhanh đã dẫn doanh trại phòng thủ thành phố bắt đầu hành động.Vì tôi đã thể hiện rất tốt, tôi được đề cử làm chủ nhiệm bộ phận hậu cần của khu an toàn, phụ trách dẫn dắt phụ nữ và trẻ em sản xuất.Tôi lợi dụng sự tiện lợi này thường xuyên tổ chức mọi người dọn cỏ và dây leo bên tường thành để củng cố tường thành, không để lại bất kỳ mối nguy hiểm nào.Khi tôi đứng trên tường thành nhìn ra thế giới bên ngoài, tôi thấy một mảnh đất c h ế t chóc và tiêu điều.Mong rằng ngày này năm sau, vạn vật sẽ sinh sôi.

Chương 23