Tác giả:

Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để…

Chương 523

Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Tân Dã không hề lùi bước, lạnh lùng đáp:"Tôi không cần biết hết. Nhưng tôi biết một điều: Anh không phải người đáng để phó thác.""Anh ở đâu khi Khương Ngư sinh con?""Anh ở đâu khi cô ấy bị người ta bêu riếu?""Nếu không phải anh quen cô ấy trước tôi, anh nghĩ mình còn cơ hội à?""Ngay cả A Ly, anh cũng không nhận ra ngay từ đầu. Thế mà còn nói quan tâm đến cô ấy?""Tệ hơn nữa, gia đình anh rõ ràng không xem trọng cô ấy. Nếu sau này họ gây khó dễ, anh có bảo vệ được cô ấy không?"Mỗi câu nói của Tân Dã như một nhát d.a.o sắc bén đ.â.m thẳng vào tim Hoắc Diên Xuyên.Anh ngẩn người, từng lời của cậu ta như bóc trần hết tất cả những sai lầm anh đã gây ra.Anh thật sự chỉ mang lại phiền phức cho cô sao?Hoắc Diên Xuyên đột nhiên cảm thấy bối rối, thậm chí không biết phải đối mặt với Khương Ngư và A Ly như thế nào.Khi Khương Ngư từ trong bếp bước ra, chỉ thấy một mình Tân Dã ngồi đó, liền nhíu mày hỏi:"Hoắc Diên Xuyên đâu? Sao chỉ có em ở đây?"Tân Dã nhún vai, thản nhiên đáp:"Không biết, chắc thấy mất mặt quá nên chạy rồi."Hoắc Diên Xuyên đã rời đi, Khương Ngư cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào. Tân Dã có công việc riêng, nhưng vẫn hứa chắc chắn sẽ có mặt trong buổi tiệc nhận thân để hỗ trợ cô.Nghe vậy, Khương Ngư mỉm cười, cảm thấy may mắn khi có một người em trai như Tân Dã."Được, vậy ngày đó chị sẽ đợi em.""Dạ."Tân Dã gật đầu, sau đó quay về nhà họ Chu. Vừa bước vào, cậu đã thấy người cha nuôi – Chu Hoa Thiên – đang ôm Mạnh Lệ ngồi trên ghế sô pha, vẻ mặt vô cùng thảnh thơi."Ồ, con trai về rồi à?""Ừm."Tân Dã không hề hài lòng với cách sống của Chu Hoa Thiên. Ông ta thay phụ nữ còn nhanh hơn thay áo. Hơn nữa, những ký ức thời thơ ấu đã khiến cậu không mấy mặn mà với thứ gọi là "tình cảm gia đình".Có lẽ Chu Hoa Thiên cũng nghĩ vậy. Ông ta nhặt được Tân Dã giữa đường, nhưng chẳng phải vì yêu thương gì, mà chỉ xem cậu như một công cụ có thể lợi dụng."Nghĩ không ra thằng con ngu ngốc của cha lại may mắn đến thế."Mạnh Lệ nghe vậy thì im lặng, không rõ Chu Hoa Thiên đang ám chỉ điều gì.Tân Dã cau mày. "Ông có ý gì?"Chu Hoa Thiên nhếch môi, bắt chéo chân, tựa người vào ghế sô pha."Con gái ruột của nhà họ Tống vừa mới được tìm về lại chính là người đã cứu con. Con cũng biết thế lực nhà họ Tống ra sao rồi đấy. Dù mấy năm nay làm ăn có chút sa sút, nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa. Nếu có thể xây dựng mối quan hệ tốt với con gái nhà họ Tống, con sẽ có thêm chỗ dựa không nhỏ đâu."Nghe vậy, sắc mặt Tân Dã trầm xuống."Ông đừng có đem cái tư tưởng đó ra dạy tôi! Khương Ngư có phải con gái nhà họ Tống hay không chẳng quan trọng! Ông cũng đừng có mưu tính gì, nếu không muốn hàng hóa của mình gặp trục trặc thì đừng có chọc giận tôi!"

Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Tân Dã không hề lùi bước, lạnh lùng đáp:"Tôi không cần biết hết. Nhưng tôi biết một điều: Anh không phải người đáng để phó thác.""Anh ở đâu khi Khương Ngư sinh con?""Anh ở đâu khi cô ấy bị người ta bêu riếu?""Nếu không phải anh quen cô ấy trước tôi, anh nghĩ mình còn cơ hội à?""Ngay cả A Ly, anh cũng không nhận ra ngay từ đầu. Thế mà còn nói quan tâm đến cô ấy?""Tệ hơn nữa, gia đình anh rõ ràng không xem trọng cô ấy. Nếu sau này họ gây khó dễ, anh có bảo vệ được cô ấy không?"Mỗi câu nói của Tân Dã như một nhát d.a.o sắc bén đ.â.m thẳng vào tim Hoắc Diên Xuyên.Anh ngẩn người, từng lời của cậu ta như bóc trần hết tất cả những sai lầm anh đã gây ra.Anh thật sự chỉ mang lại phiền phức cho cô sao?Hoắc Diên Xuyên đột nhiên cảm thấy bối rối, thậm chí không biết phải đối mặt với Khương Ngư và A Ly như thế nào.Khi Khương Ngư từ trong bếp bước ra, chỉ thấy một mình Tân Dã ngồi đó, liền nhíu mày hỏi:"Hoắc Diên Xuyên đâu? Sao chỉ có em ở đây?"Tân Dã nhún vai, thản nhiên đáp:"Không biết, chắc thấy mất mặt quá nên chạy rồi."Hoắc Diên Xuyên đã rời đi, Khương Ngư cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào. Tân Dã có công việc riêng, nhưng vẫn hứa chắc chắn sẽ có mặt trong buổi tiệc nhận thân để hỗ trợ cô.Nghe vậy, Khương Ngư mỉm cười, cảm thấy may mắn khi có một người em trai như Tân Dã."Được, vậy ngày đó chị sẽ đợi em.""Dạ."Tân Dã gật đầu, sau đó quay về nhà họ Chu. Vừa bước vào, cậu đã thấy người cha nuôi – Chu Hoa Thiên – đang ôm Mạnh Lệ ngồi trên ghế sô pha, vẻ mặt vô cùng thảnh thơi."Ồ, con trai về rồi à?""Ừm."Tân Dã không hề hài lòng với cách sống của Chu Hoa Thiên. Ông ta thay phụ nữ còn nhanh hơn thay áo. Hơn nữa, những ký ức thời thơ ấu đã khiến cậu không mấy mặn mà với thứ gọi là "tình cảm gia đình".Có lẽ Chu Hoa Thiên cũng nghĩ vậy. Ông ta nhặt được Tân Dã giữa đường, nhưng chẳng phải vì yêu thương gì, mà chỉ xem cậu như một công cụ có thể lợi dụng."Nghĩ không ra thằng con ngu ngốc của cha lại may mắn đến thế."Mạnh Lệ nghe vậy thì im lặng, không rõ Chu Hoa Thiên đang ám chỉ điều gì.Tân Dã cau mày. "Ông có ý gì?"Chu Hoa Thiên nhếch môi, bắt chéo chân, tựa người vào ghế sô pha."Con gái ruột của nhà họ Tống vừa mới được tìm về lại chính là người đã cứu con. Con cũng biết thế lực nhà họ Tống ra sao rồi đấy. Dù mấy năm nay làm ăn có chút sa sút, nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa. Nếu có thể xây dựng mối quan hệ tốt với con gái nhà họ Tống, con sẽ có thêm chỗ dựa không nhỏ đâu."Nghe vậy, sắc mặt Tân Dã trầm xuống."Ông đừng có đem cái tư tưởng đó ra dạy tôi! Khương Ngư có phải con gái nhà họ Tống hay không chẳng quan trọng! Ông cũng đừng có mưu tính gì, nếu không muốn hàng hóa của mình gặp trục trặc thì đừng có chọc giận tôi!"

Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Tân Dã không hề lùi bước, lạnh lùng đáp:"Tôi không cần biết hết. Nhưng tôi biết một điều: Anh không phải người đáng để phó thác.""Anh ở đâu khi Khương Ngư sinh con?""Anh ở đâu khi cô ấy bị người ta bêu riếu?""Nếu không phải anh quen cô ấy trước tôi, anh nghĩ mình còn cơ hội à?""Ngay cả A Ly, anh cũng không nhận ra ngay từ đầu. Thế mà còn nói quan tâm đến cô ấy?""Tệ hơn nữa, gia đình anh rõ ràng không xem trọng cô ấy. Nếu sau này họ gây khó dễ, anh có bảo vệ được cô ấy không?"Mỗi câu nói của Tân Dã như một nhát d.a.o sắc bén đ.â.m thẳng vào tim Hoắc Diên Xuyên.Anh ngẩn người, từng lời của cậu ta như bóc trần hết tất cả những sai lầm anh đã gây ra.Anh thật sự chỉ mang lại phiền phức cho cô sao?Hoắc Diên Xuyên đột nhiên cảm thấy bối rối, thậm chí không biết phải đối mặt với Khương Ngư và A Ly như thế nào.Khi Khương Ngư từ trong bếp bước ra, chỉ thấy một mình Tân Dã ngồi đó, liền nhíu mày hỏi:"Hoắc Diên Xuyên đâu? Sao chỉ có em ở đây?"Tân Dã nhún vai, thản nhiên đáp:"Không biết, chắc thấy mất mặt quá nên chạy rồi."Hoắc Diên Xuyên đã rời đi, Khương Ngư cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào. Tân Dã có công việc riêng, nhưng vẫn hứa chắc chắn sẽ có mặt trong buổi tiệc nhận thân để hỗ trợ cô.Nghe vậy, Khương Ngư mỉm cười, cảm thấy may mắn khi có một người em trai như Tân Dã."Được, vậy ngày đó chị sẽ đợi em.""Dạ."Tân Dã gật đầu, sau đó quay về nhà họ Chu. Vừa bước vào, cậu đã thấy người cha nuôi – Chu Hoa Thiên – đang ôm Mạnh Lệ ngồi trên ghế sô pha, vẻ mặt vô cùng thảnh thơi."Ồ, con trai về rồi à?""Ừm."Tân Dã không hề hài lòng với cách sống của Chu Hoa Thiên. Ông ta thay phụ nữ còn nhanh hơn thay áo. Hơn nữa, những ký ức thời thơ ấu đã khiến cậu không mấy mặn mà với thứ gọi là "tình cảm gia đình".Có lẽ Chu Hoa Thiên cũng nghĩ vậy. Ông ta nhặt được Tân Dã giữa đường, nhưng chẳng phải vì yêu thương gì, mà chỉ xem cậu như một công cụ có thể lợi dụng."Nghĩ không ra thằng con ngu ngốc của cha lại may mắn đến thế."Mạnh Lệ nghe vậy thì im lặng, không rõ Chu Hoa Thiên đang ám chỉ điều gì.Tân Dã cau mày. "Ông có ý gì?"Chu Hoa Thiên nhếch môi, bắt chéo chân, tựa người vào ghế sô pha."Con gái ruột của nhà họ Tống vừa mới được tìm về lại chính là người đã cứu con. Con cũng biết thế lực nhà họ Tống ra sao rồi đấy. Dù mấy năm nay làm ăn có chút sa sút, nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa. Nếu có thể xây dựng mối quan hệ tốt với con gái nhà họ Tống, con sẽ có thêm chỗ dựa không nhỏ đâu."Nghe vậy, sắc mặt Tân Dã trầm xuống."Ông đừng có đem cái tư tưởng đó ra dạy tôi! Khương Ngư có phải con gái nhà họ Tống hay không chẳng quan trọng! Ông cũng đừng có mưu tính gì, nếu không muốn hàng hóa của mình gặp trục trặc thì đừng có chọc giận tôi!"

Chương 523