Năm ấy, em 16 tuổi. Khoác trên người bộ đồng phục xanh trắng, mang theo khuôn mặt non nớt ngồi bên dưới. Năm nay, em 23 tuổi. Khoác trên người bộ giáo phục xanh lam, nho nhã lễ độ đứng trên bục giảng. Chỉ một thoáng, tôi có chút hoảng thần. Thời gian thấm thoát, năm tháng vội vàng. Đột nhiên ngẩng đầu- Thần thái sáng ngời, giữa hai đầu chân mày vẫn là vết ấn ký tự thuở nào. Giơ tay nhấc chân, lại có chút sức hút của vẻ thành thục chín chắn. Thật là một cảm giác kì diệu, giống như đứa bé tóc ngắn quật cường năm nào nay bỗng nhiên trưởng thành, lại vẫn giữ nguyên dáng vẻ khi còn bé. Lối nhỏ vườn trường, hai ta sánh vai cùng bước, em cười nói với tôi: "Em đã không còn là học sinh của cô nữa." Đi qua bao năm tháng cuồng vọng, trải qua bao thử thách của đời người. Cùng vượt qua sương mù, khói sóng, cùng bước qua cầu vồng, hai ta cả đời gắn bó... Sinh như hạ hoa, dù chỉ có một mùa rực…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...