Ta trọng sinh vào ngày vừa hạ sinh. Ngoài song cửa, mưa thu tí tách nhỏ giọt. Trong phòng sinh, mùi m.á.u tanh ngập tràn, ẩm ướt, mãi chẳng tan đi. Đại nha hoàn Thu Ngâm cẩn thận vén góc chăn cho ta, rồi nhẹ nhàng ôm lấy đệm bẩn ra ngoài. Bên cạnh, trên giường nhỏ, là nhi nữ của ta, Liên Tri Tình. Con bé nhỏ xíu, được quấn trong tã lót, đôi mắt còn chưa mở. Khuôn mặt đỏ au, tóc lưa thưa, ngũ quan co rúm lại. Nói thực, thật chẳng dễ nhìn chút nào. Nhưng kiếp trước, ta chỉ cảm thấy nàng ngoan ngoãn, khiến lòng ta mềm mại vô ngần, hận không thể lúc nào cũng nâng niu nàng trong lòng bàn tay. Ngay cả ánh trăng trên trời cao, ta cũng muốn hái xuống cho nàng. Sau này, nàng dần lớn lên. Ta lo sợ mình sẽ trở thành một mẫu thân không tốt, thường hỏi han các phu nhân khác cách dạy dỗ nhi nữ. Ta dạy nàng biết đại nghĩa, phân biệt thiện ác, rõ ràng phải trái. Ta dạy nàng cầm kỳ thi họa, thơ văn ca phú, khiến khí chất rạng ngời. Cũng dạy nàng tính toán việc nhà, quản lý nội vụ, đoan trang, độc lập…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...