Editor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung…

Chương 425: Nhân Vương Phượng gia !

Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!Tác giả: Bán Đạo Thanh PhongTruyện Hài Hước, Truyện Huyền HuyễnEditor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung… Editor: KingofbattleHạng Tinh cười lạnh nói: “Giết hại đồng tộc? hiện tại ta còn chưa muốn giếtcác ngươi! ““Nhưng mà nếu giết rồi, vậy thì thế nào? “Hạng Tinh cuồng ngạo nhìn đám thiên kiêu Hạng gia đang nằm la liệt dướiđất, lộ ra một tia sát ý: “Chớ chọc ta, nếu không sẽ giết sạch các ngươi! “Tất cả mọi người đều im lặng, một đám nằm trên đất cũng im thin thít.Tựa hồ Hạng Tinh thực sự muốn giết người!Bọn hắn cũng không dám chọc giận Hạng Tinh, lỡ như hắn xúc động, giếtmình thì làm sao?Cho dù sau đó Hạng Tinh bị gia quy xử phạt, thì bọn hắn cũng đã chết, vậycòn có ý nghĩa gì?Mạng nhỏ mới quan trọng….Hạng Tinh liếc nhìn một đám thiên kiêu câm như hến, thất vọng lắc đầu nói:“Mấy kẻ lúc trước nhục mạ ta đâu rồi? Tại sao bây giờ lại cúi đầu? ““Vẫn còn chưa ngốc đến mức ấm đầu. “Hạng Tinh cười nhẹ một tiếng, đột nhiên hắn nhận ra, mình và đám ngườinày đã không còn cùng cấp bậc.Giết bọn hắn cũng không có chút ý nghĩa nào.Lần này trút giận, xem như đã báo được thù năm xưa.Lắc đầu, quay người rời đi.Hắn quay về tiểu viện của mình, giờ đây nó đã hoang tàn, đổ nátTrong sân, đã mọc một ít cỏ dại, có lẽ đã lâu không có người tới.Hắn khẽ phất ống tay áo, xuất hiện một ngọn hoả diễm, chớp mắt đã thiêuđốt sạch cỏ dại.Thoáng sửa sang lại một chút, Hạng Tinh ngồi xuống ghế đá trong sân.Hỏa Nguyên Thể!Đây là huyết mạch của gia tộc nào, mới có được Hỏa Nguyên Thể?Tất nhiên không phải là những gia tộc nhỏ. Hạng Tinh lấy ra Vạn Vực phù,hắn muốn liên hệ với Hắc Nguyệt, tra xét một chút về tin tức gia tộc có HỏaNguyên Thể.Vị sư muội Hắc Nguyệt này, kiến thức uyên bác, dù sao cũng là ngườikhống chế phía sau Hắc Nguyệt Lâu.Hơn nữa, xuất thân của nàng cũng bất phàm, những chuyện mà nàng biếtvượt xa đám huynh đệ bọn hắn.Cho nên, đầu tiên là Hạng Tinh muốn liên hệ Hắc Nguyệt.Nhưng mà lúc này, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía bên ngoài.Mở miệng nói: “Chuyện của ta, không phiền hắn quan tâm, cách xa mộtchút! “Bên ngoài tiểu viện tử, xuất hiện một bóng người, ngạc nhiên liếc nhìn HạngTinh hồi lâu, tiếp đó lại biến mất.Đợi đến lúc người nọ rời đi, Hạng Tinh mới lấy ra một viên đan dược, némxuống đất, một tòa trận pháp hiện ra, bao phủ cả toà tiểu viện.Sau đó hắn dùng Vạn Vực phù liên hệ với Hắc Nguyệt, hỏi thăm về sự tìnhHỏa Nguyên Thể.“Hỏa Nguyên Thể? “Hắc Nguyệt sững sờ, nói tiếp: “Nhân Vương Phượng gia ở Nam Vực, chínhlà gia tộc có Hỏa Nguyên Thể, dòng chính Phượng gia, người có huyết mạchthuần khiết, hoặc là người có thiên phú trác tuyệt, đều sở hữu Hỏa Nguyên Thể!“Phượng gia!Sắc mặt Hạng Tinh lộ vẻ ngưng trọng.Nhân Vương thế gia…!Dùng thực lực trước mắt của hắn, còn chưa đủ đối đầu với Nhân Vương thếgia, hắn cũng không muốn nhờ sư tôn giúp đỡ.Hạng Tinh liền cất Vạn Vực phù.Nhớ lại ký ức lúc nhỏ, tên của mẫu thân là Như Bình, nếu thật sự đến từPhượng gia, có lẽ tên đầy đủ là Phượng Như Bình!Đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?Sư tôn từng nói qua, mẫu thân từng ăn được hỏa chi đạo quả, cho nên mìnhmới có thể chất Thiên Sinh Hỏa Cốt.Đạo quả đến từ Phượng gia?Trong chuyện này, rốt cuộc là cất giấu bí mật gì?Hạng Tinh lại nhớ tới một người, Phượng Thiếu Thanh!Có lẽ nên bắt đầu từ người này, thám thính bí mật trong đó.Nghĩ như thế, Hạng Tinh không thể ngồi yên.Trực tiếp rời khỏi tiểu viện tử.Bên trong thư phòng.Hạng Bang giật mình thốt ra: “Hắn phát hiện ra sự tồn tại của ngươi? ““Đúng vậy, gia chủ. “Sắc mặt Hạng Bang thay đổi liên tục, vội nói: “Mau ngăn cản hắn rời khỏiHạng gia! “Vừa dứt lời, bóng người kia đã biến mất tại chỗ.Nhưng mà, lúc hắn tới tiểu viện tử, Hạng Tinh đã rời đi.Cũng không có dừng lại, mà đuổi theo Hạng Tinh.Hạng Tinh vừa rời khỏi Hạng gia, liền phát hiện ra có một đạo khí cơ đangkhoá chặt hắn, đối phương đang đuổi theo.Hắn không có tâm tư dây dưa với người này, trên người loé lên ánh lửa, lậptức hoá thành một đạo ánh sáng, trực tiếp biến mất ở cuối chân trời.Tốc độ cực nhanh, ngay cả cường giả Thiên Cảnh cũng không bằng.Đây là Cực Quang Thuật!Bóng người kia nhìn thấy Hạng Tinh biến mất ở phía xa, liền cực kỳ khiếpsợ, hắn bao nhiêu tuổi chứ.., làm sao có thực lực khủng bố như thế?Lúc Hạng Tinh trấn áp đám thiên kiêu, đánh bay một vị tuỳ tùng Đế Cảnh,hắn đã cảm thấy khiếp sợ.Hiện giờ, thậm chí ngay cả hắn là Thiên Cảnh cũng đuổi không kịp, đủ thấykhủng bố cỡ nào.Quá yêu nghiệt!Sau khi Hạng Bang nhận được tin tức, liền im lặng thật lâu, không nói câunào.Chẳng qua chỉ phất tay, cho bóng đen kia lui ra ngoài.Ngồi ở trên ghế, im lặng thật lâu, lúc này Hạng Bang mới đứng dậy, ấn vàomột cơ quan bí mật, bước vào một thông đạo.Sau khi lượn quanh mấy vòng, cuối cùng đi vào một gian thạch thất. (thạchthất: gian phòng làm bằng đá)Đầu ngón tay của hắn trích ra một giọt máu, vẽ ra một ký hiệu trên cửathạch thất, cấm chế bên trên liền biến mất, sau đó mở cửa đá ra.

Editor: Kingofbattle

Hạng Tinh cười lạnh nói: “Giết hại đồng tộc? hiện tại ta còn chưa muốn giết

các ngươi! “

“Nhưng mà nếu giết rồi, vậy thì thế nào? “

Hạng Tinh cuồng ngạo nhìn đám thiên kiêu Hạng gia đang nằm la liệt dưới

đất, lộ ra một tia sát ý: “Chớ chọc ta, nếu không sẽ giết sạch các ngươi! “

Tất cả mọi người đều im lặng, một đám nằm trên đất cũng im thin thít.

Tựa hồ Hạng Tinh thực sự muốn giết người!

Bọn hắn cũng không dám chọc giận Hạng Tinh, lỡ như hắn xúc động, giết

mình thì làm sao?

Cho dù sau đó Hạng Tinh bị gia quy xử phạt, thì bọn hắn cũng đã chết, vậy

còn có ý nghĩa gì?

Mạng nhỏ mới quan trọng….

Hạng Tinh liếc nhìn một đám thiên kiêu câm như hến, thất vọng lắc đầu nói:

“Mấy kẻ lúc trước nhục mạ ta đâu rồi? Tại sao bây giờ lại cúi đầu? “

“Vẫn còn chưa ngốc đến mức ấm đầu. “

Hạng Tinh cười nhẹ một tiếng, đột nhiên hắn nhận ra, mình và đám người

này đã không còn cùng cấp bậc.

Giết bọn hắn cũng không có chút ý nghĩa nào.

Lần này trút giận, xem như đã báo được thù năm xưa.

Lắc đầu, quay người rời đi.

Hắn quay về tiểu viện của mình, giờ đây nó đã hoang tàn, đổ nát

Trong sân, đã mọc một ít cỏ dại, có lẽ đã lâu không có người tới.

Hắn khẽ phất ống tay áo, xuất hiện một ngọn hoả diễm, chớp mắt đã thiêu

đốt sạch cỏ dại.

Thoáng sửa sang lại một chút, Hạng Tinh ngồi xuống ghế đá trong sân.

Hỏa Nguyên Thể!

Đây là huyết mạch của gia tộc nào, mới có được Hỏa Nguyên Thể?

Tất nhiên không phải là những gia tộc nhỏ. Hạng Tinh lấy ra Vạn Vực phù,

hắn muốn liên hệ với Hắc Nguyệt, tra xét một chút về tin tức gia tộc có Hỏa

Nguyên Thể.

Vị sư muội Hắc Nguyệt này, kiến thức uyên bác, dù sao cũng là người

khống chế phía sau Hắc Nguyệt Lâu.

Hơn nữa, xuất thân của nàng cũng bất phàm, những chuyện mà nàng biết

vượt xa đám huynh đệ bọn hắn.

Cho nên, đầu tiên là Hạng Tinh muốn liên hệ Hắc Nguyệt.

Nhưng mà lúc này, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía bên ngoài.

Mở miệng nói: “Chuyện của ta, không phiền hắn quan tâm, cách xa một

chút! “

Bên ngoài tiểu viện tử, xuất hiện một bóng người, ngạc nhiên liếc nhìn Hạng

Tinh hồi lâu, tiếp đó lại biến mất.

Đợi đến lúc người nọ rời đi, Hạng Tinh mới lấy ra một viên đan dược, ném

xuống đất, một tòa trận pháp hiện ra, bao phủ cả toà tiểu viện.

Sau đó hắn dùng Vạn Vực phù liên hệ với Hắc Nguyệt, hỏi thăm về sự tình

Hỏa Nguyên Thể.

“Hỏa Nguyên Thể? “

Hắc Nguyệt sững sờ, nói tiếp: “Nhân Vương Phượng gia ở Nam Vực, chính

là gia tộc có Hỏa Nguyên Thể, dòng chính Phượng gia, người có huyết mạch

thuần khiết, hoặc là người có thiên phú trác tuyệt, đều sở hữu Hỏa Nguyên Thể!

Phượng gia!

Sắc mặt Hạng Tinh lộ vẻ ngưng trọng.

Nhân Vương thế gia…!

Dùng thực lực trước mắt của hắn, còn chưa đủ đối đầu với Nhân Vương thế

gia, hắn cũng không muốn nhờ sư tôn giúp đỡ.

Hạng Tinh liền cất Vạn Vực phù.

Nhớ lại ký ức lúc nhỏ, tên của mẫu thân là Như Bình, nếu thật sự đến từ

Phượng gia, có lẽ tên đầy đủ là Phượng Như Bình!

Đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?

Sư tôn từng nói qua, mẫu thân từng ăn được hỏa chi đạo quả, cho nên mình

mới có thể chất Thiên Sinh Hỏa Cốt.

Đạo quả đến từ Phượng gia?

Trong chuyện này, rốt cuộc là cất giấu bí mật gì?

Hạng Tinh lại nhớ tới một người, Phượng Thiếu Thanh!

Có lẽ nên bắt đầu từ người này, thám thính bí mật trong đó.

Nghĩ như thế, Hạng Tinh không thể ngồi yên.

Trực tiếp rời khỏi tiểu viện tử.

Bên trong thư phòng.

Hạng Bang giật mình thốt ra: “Hắn phát hiện ra sự tồn tại của ngươi? “

“Đúng vậy, gia chủ. “

Sắc mặt Hạng Bang thay đổi liên tục, vội nói: “Mau ngăn cản hắn rời khỏi

Hạng gia! “

Vừa dứt lời, bóng người kia đã biến mất tại chỗ.

Nhưng mà, lúc hắn tới tiểu viện tử, Hạng Tinh đã rời đi.

Cũng không có dừng lại, mà đuổi theo Hạng Tinh.

Hạng Tinh vừa rời khỏi Hạng gia, liền phát hiện ra có một đạo khí cơ đang

khoá chặt hắn, đối phương đang đuổi theo.

Hắn không có tâm tư dây dưa với người này, trên người loé lên ánh lửa, lập

tức hoá thành một đạo ánh sáng, trực tiếp biến mất ở cuối chân trời.

Tốc độ cực nhanh, ngay cả cường giả Thiên Cảnh cũng không bằng.

Đây là Cực Quang Thuật!

Bóng người kia nhìn thấy Hạng Tinh biến mất ở phía xa, liền cực kỳ khiếp

sợ, hắn bao nhiêu tuổi chứ.., làm sao có thực lực khủng bố như thế?

Lúc Hạng Tinh trấn áp đám thiên kiêu, đánh bay một vị tuỳ tùng Đế Cảnh,

hắn đã cảm thấy khiếp sợ.

Hiện giờ, thậm chí ngay cả hắn là Thiên Cảnh cũng đuổi không kịp, đủ thấy

khủng bố cỡ nào.

Quá yêu nghiệt!

Sau khi Hạng Bang nhận được tin tức, liền im lặng thật lâu, không nói câu

nào.

Chẳng qua chỉ phất tay, cho bóng đen kia lui ra ngoài.

Ngồi ở trên ghế, im lặng thật lâu, lúc này Hạng Bang mới đứng dậy, ấn vào

một cơ quan bí mật, bước vào một thông đạo.

Sau khi lượn quanh mấy vòng, cuối cùng đi vào một gian thạch thất. (thạch

thất: gian phòng làm bằng đá)

Đầu ngón tay của hắn trích ra một giọt máu, vẽ ra một ký hiệu trên cửa

thạch thất, cấm chế bên trên liền biến mất, sau đó mở cửa đá ra.

Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!Tác giả: Bán Đạo Thanh PhongTruyện Hài Hước, Truyện Huyền HuyễnEditor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung… Editor: KingofbattleHạng Tinh cười lạnh nói: “Giết hại đồng tộc? hiện tại ta còn chưa muốn giếtcác ngươi! ““Nhưng mà nếu giết rồi, vậy thì thế nào? “Hạng Tinh cuồng ngạo nhìn đám thiên kiêu Hạng gia đang nằm la liệt dướiđất, lộ ra một tia sát ý: “Chớ chọc ta, nếu không sẽ giết sạch các ngươi! “Tất cả mọi người đều im lặng, một đám nằm trên đất cũng im thin thít.Tựa hồ Hạng Tinh thực sự muốn giết người!Bọn hắn cũng không dám chọc giận Hạng Tinh, lỡ như hắn xúc động, giếtmình thì làm sao?Cho dù sau đó Hạng Tinh bị gia quy xử phạt, thì bọn hắn cũng đã chết, vậycòn có ý nghĩa gì?Mạng nhỏ mới quan trọng….Hạng Tinh liếc nhìn một đám thiên kiêu câm như hến, thất vọng lắc đầu nói:“Mấy kẻ lúc trước nhục mạ ta đâu rồi? Tại sao bây giờ lại cúi đầu? ““Vẫn còn chưa ngốc đến mức ấm đầu. “Hạng Tinh cười nhẹ một tiếng, đột nhiên hắn nhận ra, mình và đám ngườinày đã không còn cùng cấp bậc.Giết bọn hắn cũng không có chút ý nghĩa nào.Lần này trút giận, xem như đã báo được thù năm xưa.Lắc đầu, quay người rời đi.Hắn quay về tiểu viện của mình, giờ đây nó đã hoang tàn, đổ nátTrong sân, đã mọc một ít cỏ dại, có lẽ đã lâu không có người tới.Hắn khẽ phất ống tay áo, xuất hiện một ngọn hoả diễm, chớp mắt đã thiêuđốt sạch cỏ dại.Thoáng sửa sang lại một chút, Hạng Tinh ngồi xuống ghế đá trong sân.Hỏa Nguyên Thể!Đây là huyết mạch của gia tộc nào, mới có được Hỏa Nguyên Thể?Tất nhiên không phải là những gia tộc nhỏ. Hạng Tinh lấy ra Vạn Vực phù,hắn muốn liên hệ với Hắc Nguyệt, tra xét một chút về tin tức gia tộc có HỏaNguyên Thể.Vị sư muội Hắc Nguyệt này, kiến thức uyên bác, dù sao cũng là ngườikhống chế phía sau Hắc Nguyệt Lâu.Hơn nữa, xuất thân của nàng cũng bất phàm, những chuyện mà nàng biếtvượt xa đám huynh đệ bọn hắn.Cho nên, đầu tiên là Hạng Tinh muốn liên hệ Hắc Nguyệt.Nhưng mà lúc này, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía bên ngoài.Mở miệng nói: “Chuyện của ta, không phiền hắn quan tâm, cách xa mộtchút! “Bên ngoài tiểu viện tử, xuất hiện một bóng người, ngạc nhiên liếc nhìn HạngTinh hồi lâu, tiếp đó lại biến mất.Đợi đến lúc người nọ rời đi, Hạng Tinh mới lấy ra một viên đan dược, némxuống đất, một tòa trận pháp hiện ra, bao phủ cả toà tiểu viện.Sau đó hắn dùng Vạn Vực phù liên hệ với Hắc Nguyệt, hỏi thăm về sự tìnhHỏa Nguyên Thể.“Hỏa Nguyên Thể? “Hắc Nguyệt sững sờ, nói tiếp: “Nhân Vương Phượng gia ở Nam Vực, chínhlà gia tộc có Hỏa Nguyên Thể, dòng chính Phượng gia, người có huyết mạchthuần khiết, hoặc là người có thiên phú trác tuyệt, đều sở hữu Hỏa Nguyên Thể!“Phượng gia!Sắc mặt Hạng Tinh lộ vẻ ngưng trọng.Nhân Vương thế gia…!Dùng thực lực trước mắt của hắn, còn chưa đủ đối đầu với Nhân Vương thếgia, hắn cũng không muốn nhờ sư tôn giúp đỡ.Hạng Tinh liền cất Vạn Vực phù.Nhớ lại ký ức lúc nhỏ, tên của mẫu thân là Như Bình, nếu thật sự đến từPhượng gia, có lẽ tên đầy đủ là Phượng Như Bình!Đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?Sư tôn từng nói qua, mẫu thân từng ăn được hỏa chi đạo quả, cho nên mìnhmới có thể chất Thiên Sinh Hỏa Cốt.Đạo quả đến từ Phượng gia?Trong chuyện này, rốt cuộc là cất giấu bí mật gì?Hạng Tinh lại nhớ tới một người, Phượng Thiếu Thanh!Có lẽ nên bắt đầu từ người này, thám thính bí mật trong đó.Nghĩ như thế, Hạng Tinh không thể ngồi yên.Trực tiếp rời khỏi tiểu viện tử.Bên trong thư phòng.Hạng Bang giật mình thốt ra: “Hắn phát hiện ra sự tồn tại của ngươi? ““Đúng vậy, gia chủ. “Sắc mặt Hạng Bang thay đổi liên tục, vội nói: “Mau ngăn cản hắn rời khỏiHạng gia! “Vừa dứt lời, bóng người kia đã biến mất tại chỗ.Nhưng mà, lúc hắn tới tiểu viện tử, Hạng Tinh đã rời đi.Cũng không có dừng lại, mà đuổi theo Hạng Tinh.Hạng Tinh vừa rời khỏi Hạng gia, liền phát hiện ra có một đạo khí cơ đangkhoá chặt hắn, đối phương đang đuổi theo.Hắn không có tâm tư dây dưa với người này, trên người loé lên ánh lửa, lậptức hoá thành một đạo ánh sáng, trực tiếp biến mất ở cuối chân trời.Tốc độ cực nhanh, ngay cả cường giả Thiên Cảnh cũng không bằng.Đây là Cực Quang Thuật!Bóng người kia nhìn thấy Hạng Tinh biến mất ở phía xa, liền cực kỳ khiếpsợ, hắn bao nhiêu tuổi chứ.., làm sao có thực lực khủng bố như thế?Lúc Hạng Tinh trấn áp đám thiên kiêu, đánh bay một vị tuỳ tùng Đế Cảnh,hắn đã cảm thấy khiếp sợ.Hiện giờ, thậm chí ngay cả hắn là Thiên Cảnh cũng đuổi không kịp, đủ thấykhủng bố cỡ nào.Quá yêu nghiệt!Sau khi Hạng Bang nhận được tin tức, liền im lặng thật lâu, không nói câunào.Chẳng qua chỉ phất tay, cho bóng đen kia lui ra ngoài.Ngồi ở trên ghế, im lặng thật lâu, lúc này Hạng Bang mới đứng dậy, ấn vàomột cơ quan bí mật, bước vào một thông đạo.Sau khi lượn quanh mấy vòng, cuối cùng đi vào một gian thạch thất. (thạchthất: gian phòng làm bằng đá)Đầu ngón tay của hắn trích ra một giọt máu, vẽ ra một ký hiệu trên cửathạch thất, cấm chế bên trên liền biến mất, sau đó mở cửa đá ra.

Chương 425: Nhân Vương Phượng gia !