Editor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung…
Chương 427: Ngươi không điên, nhưng tỷ tỷ muốn điên rồi !
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!Tác giả: Bán Đạo Thanh PhongTruyện Hài Hước, Truyện Huyền HuyễnEditor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung… Editor: Kingofbattle“Ta tìm hắn là có chuyện khác, tỷ tỷ có thể nói cho ta biết hành tung của hắnhay không? ““Có thể nha, nhưng ngươi trả ơn ta thế nào đây? “Hoa Tử Anh cười híp mắt nói: “Nếu không, cho ta xương cốt của ngươi đi. “Gương mặt Hạng Tinh đầy hắc tuyến, bèn nói: “Đừng lộn xộn, ta rất nghiêmtúc.”Nghĩ một hồi, hắn lấy ra một bộ con rối, rồi nói: “Đây xem như là thù laocủa tỷ tỷ. ““Ồ? “Hoa Tử Anh hơi ngạc nhiên, tiếp nhận lấy con rối, sau khi xem xét tườngtận, mới tò mò nói: “Vật này người lấy ở đâu? ““Tự mình luyện chế. ““Ồ, tiểu quái vật còn biết bốc phét sao, chuyện này không có gì vui đâu. “Hoa Tử Anh đứng bật dậy, tiến tới sát người hắn, duỗi bàn tay trắng nõn ra,nhéo một bên má Hạng Tinh.Gương mặt Hạng Tinh càng đen.Hắn muốn tránh, nhưng cũng biết không thể tránh thoát.Thực lực hai bên có chút chênh lệch.“Tỷ tỷ mau buông tay! “Hạng Tinh nắm chặt cánh tay Hoa Tử Anh, hai người giằng co một hồi, chođến khi hai tay Hạng Tinh đụng phải những vị trí không nên đụng, mới chịungừng lại.“Ngươi thật hư hỏng! “Hai mắt Hoa Tử Anh trắng dã, thu lấy con rối, “được rồi, tạm thời tin ngươi.“Sau đó nàng nghiêm mặt nói: “Ngươi thành thật nói cho ta biết, tìm PhượngThiếu Thanh làm gì, Nhân Vương Phượng gia, cũng không phải là thế lực tầmthường. ““Chỉ muốn tìm hiểu tin tức từ hắn. ““Nào có dễ dàng như vậy, hắn sẽ không trả lời bất cứ câu hỏi nào của ngươi,Phượng Thiếu Thanh là người rất cao ngạo, nhưng hắn có hùng tâm tráng chí,muốn làm vị Nhân Vương thứ ba của Phượng gia. “Hoa Tử Anh lắc đầu nói.“Phượng gia có hai vị Nhân Vương sao? “Hạng Tinh hơi ngạc nhiên, bèn hỏi thăm.“Vị Nhân Vương đầu tiên của Phượng gia, là vị Nhân Vương từ rất lâu rồi,Trong lúc Phượng gia suy sụp, mới xuất hiện vị Nhân Vương thứ hai, nghe đồncũng là vị Nhân Vương cuối cùng của nhân tộc. “Hoa Tử Anh lắc đầu nói: “Phượng Thiếu Thanh cho rằng, Phượng gia hiệntại rất suy yếu, hắn muốn đưa Phượng gia quật khởi! ““Đối với người kiêu ngạo mà nói, thì rất dễ tuân thủ ước hẹn. “Hạng Tinh trầm giọng nói: “Ta muốn khiêu chiến hắn, nếu hắn thua, giúp tathăm dò một người, hoặc là nói cho ta biết tung tích của người đó. ““Đầu óc ngươi có bệnh hay không? “Đôi mắt xinh đẹp của Hoa Tử Anh trừng to, bộ dáng có vẻ khiếp sợ.“Ngươi muốn khiêu chiến Phượng Thiếu Thanh? Ngươi có thực lực nàysao? ““Tiểu quái vật, nghe tỷ tỷ khuyên một câu, không nên đi tự sát, hơn nữaPhượng Thiếu Thanh cũng sẽ không tiếp nhận lời thách đấu của ngươi, ngươimuốn tìm người nào, nói cho tỷ tỷ, ta sẽ giúp ngươi tìm. “Hạng Tinh trầm giọng nói: “Việc này không thể để tỷ tỷ liên luỵ vào, tỷ tỷchỉ cần giúp ta tìm Phượng Thiếu Thanh là được, hắn sẽ tiếp nhận, cho dù hắnkhông chấp nhận, ta cũng sẽ ép hắn phải nhận. ““Mặt khác, truyền việc này ra ngoài, ta muốn sau khi hắn thua, cũng khôngdám đổi ý, tốt nhất là có thể đánh cược danh dự của Nhân Vương thế gia! ““Ngươi bị điên rồi sao?, tiểu quái vật.”Sắc mặt Hoa Tử Anh lộ vẻ bi thương, “Tiểu quái vật của ta điên rồi! “Cơ mặt Hạng Tinh hơi run rẩy, khí tức trên người liền bùng nổ, trong nháymắt đã lộ ra tu vi Tôn cảnh đỉnh phong.“Ta không có điên! “Hai mắt Hoa Tử Anh trợn trừng, trên mặt lộ ra thần sắc khiếp sợ.Nếu như có người nhìn thấy Thập Nhị Hoa của Thiên Kỳ Lâu, sẽ phát hiện,trên mặt của mười hai người này, vậy mà giờ khắc này cùng lúc lộ ra vẻ khiếpsợ.“Ngươi không điên, nhưng tỷ tỷ sắp điên rồi! “Hoa Tử Anh ôm lấy Hạng Tinh, hai tay sờ khắp người hắn, rồi nói: “Làmsao có thể, tiểu quái vật, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi chứ, vậy mà đã là……”“Mau thả ta ra! ““Không thả, không thể được, tiểu quái vật, mau đến đây, để tỷ tỷ mỏ xẻngươi ra xem, nghiên cứu một chút, tại sao ngươi lại tu luyện nhanh nhưvậy……”Sau khi Phượng Thiếu Thanh đoạt bảo thất bại tại Bắc Vực, đã trở về NamVực khổ tu, không hề áp chế cảnh giới, thực lực tăng lên rất nhanh.Lúc này có một phong thơ gửi cho hắn.Là do Thiên Kỳ Lâu đưa tới.Có người chỉ đích danh muốn khiêu chiến hắn, nếu thua Phượng ThiếuThanh sẽ giúp đối phương thăm dò một người, hoặc nói cho đối phương biếttung tích của người kia.Cùng lúc đó, tin tức con thứ của Hạng gia, quái vật Hạng gia khiêu chiếnhậu duệ Nhân Vương Phượng gia, là Phượng Thiếu Thanh, dùng tốc độ cựcnhanh đã truyền khắp nam vực.Trong lúc truyền bá, Thiên Kỳ Lâu còn đẩy ra Thông Tấn Phù.Tiếng cười nhạo, theo đó cũng truyền khắp nam vực, đều gọi con thứ củaHạng gia không biết lượng sức mình, vì muốn nổi danh, vậy mà cuồng vọngkhiêu chiến hậu duệ Nhân Vương, thiên kiêu Phượng gia Phượng Thiếu Thanh.Hầu như tất cả mọi người, đều cho rằng Phượng Thiếu Thanh sẽ không chấpnhận khiêu chiến.Đường đường là hậu duệ Nhân Vương, làm sao có thể hạ thấp thân phận,tiếp nhận khiêu chiến từ quái vật Hạng gia?Nhưng mà, chuyện tiếp diễn lại vượt ngoài dự đoán của mọi người, vậy màPhượng Thiếu Thanh đã chấp nhận khiêu chiến.Toàn bộ võ giả Nam Vực đều bối rối.Thật sự nghĩ mãi mà không hiểu, tại sao Phượng Thiếu Thanh lại đáp ứnglời khiêu chiến của Hạng Tinh.
Editor: Kingofbattle
“Ta tìm hắn là có chuyện khác, tỷ tỷ có thể nói cho ta biết hành tung của hắn
hay không? “
“Có thể nha, nhưng ngươi trả ơn ta thế nào đây? “
Hoa Tử Anh cười híp mắt nói: “Nếu không, cho ta xương cốt của ngươi đi. “
Gương mặt Hạng Tinh đầy hắc tuyến, bèn nói: “Đừng lộn xộn, ta rất nghiêm
túc.”
Nghĩ một hồi, hắn lấy ra một bộ con rối, rồi nói: “Đây xem như là thù lao
của tỷ tỷ. “
“Ồ? “
Hoa Tử Anh hơi ngạc nhiên, tiếp nhận lấy con rối, sau khi xem xét tường
tận, mới tò mò nói: “Vật này người lấy ở đâu? “
“Tự mình luyện chế. “
“Ồ, tiểu quái vật còn biết bốc phét sao, chuyện này không có gì vui đâu. “
Hoa Tử Anh đứng bật dậy, tiến tới sát người hắn, duỗi bàn tay trắng nõn ra,
nhéo một bên má Hạng Tinh.
Gương mặt Hạng Tinh càng đen.
Hắn muốn tránh, nhưng cũng biết không thể tránh thoát.
Thực lực hai bên có chút chênh lệch.
“Tỷ tỷ mau buông tay! “
Hạng Tinh nắm chặt cánh tay Hoa Tử Anh, hai người giằng co một hồi, cho
đến khi hai tay Hạng Tinh đụng phải những vị trí không nên đụng, mới chịu
ngừng lại.
“Ngươi thật hư hỏng! “
Hai mắt Hoa Tử Anh trắng dã, thu lấy con rối, “được rồi, tạm thời tin ngươi.
“
Sau đó nàng nghiêm mặt nói: “Ngươi thành thật nói cho ta biết, tìm Phượng
Thiếu Thanh làm gì, Nhân Vương Phượng gia, cũng không phải là thế lực tầm
thường. “
“Chỉ muốn tìm hiểu tin tức từ hắn. “
“Nào có dễ dàng như vậy, hắn sẽ không trả lời bất cứ câu hỏi nào của ngươi,
Phượng Thiếu Thanh là người rất cao ngạo, nhưng hắn có hùng tâm tráng chí,
muốn làm vị Nhân Vương thứ ba của Phượng gia. “
Hoa Tử Anh lắc đầu nói.
“Phượng gia có hai vị Nhân Vương sao? “
Hạng Tinh hơi ngạc nhiên, bèn hỏi thăm.
“Vị Nhân Vương đầu tiên của Phượng gia, là vị Nhân Vương từ rất lâu rồi,
Trong lúc Phượng gia suy sụp, mới xuất hiện vị Nhân Vương thứ hai, nghe đồn
cũng là vị Nhân Vương cuối cùng của nhân tộc. “
Hoa Tử Anh lắc đầu nói: “Phượng Thiếu Thanh cho rằng, Phượng gia hiện
tại rất suy yếu, hắn muốn đưa Phượng gia quật khởi! “
“Đối với người kiêu ngạo mà nói, thì rất dễ tuân thủ ước hẹn. “
Hạng Tinh trầm giọng nói: “Ta muốn khiêu chiến hắn, nếu hắn thua, giúp ta
thăm dò một người, hoặc là nói cho ta biết tung tích của người đó. “
“Đầu óc ngươi có bệnh hay không? “
Đôi mắt xinh đẹp của Hoa Tử Anh trừng to, bộ dáng có vẻ khiếp sợ.
“Ngươi muốn khiêu chiến Phượng Thiếu Thanh? Ngươi có thực lực này
sao? “
“Tiểu quái vật, nghe tỷ tỷ khuyên một câu, không nên đi tự sát, hơn nữa
Phượng Thiếu Thanh cũng sẽ không tiếp nhận lời thách đấu của ngươi, ngươi
muốn tìm người nào, nói cho tỷ tỷ, ta sẽ giúp ngươi tìm. “
Hạng Tinh trầm giọng nói: “Việc này không thể để tỷ tỷ liên luỵ vào, tỷ tỷ
chỉ cần giúp ta tìm Phượng Thiếu Thanh là được, hắn sẽ tiếp nhận, cho dù hắn
không chấp nhận, ta cũng sẽ ép hắn phải nhận. “
“Mặt khác, truyền việc này ra ngoài, ta muốn sau khi hắn thua, cũng không
dám đổi ý, tốt nhất là có thể đánh cược danh dự của Nhân Vương thế gia! “
“Ngươi bị điên rồi sao?, tiểu quái vật.”
Sắc mặt Hoa Tử Anh lộ vẻ bi thương, “Tiểu quái vật của ta điên rồi! “
Cơ mặt Hạng Tinh hơi run rẩy, khí tức trên người liền bùng nổ, trong nháy
mắt đã lộ ra tu vi Tôn cảnh đỉnh phong.
“Ta không có điên! “
Hai mắt Hoa Tử Anh trợn trừng, trên mặt lộ ra thần sắc khiếp sợ.
Nếu như có người nhìn thấy Thập Nhị Hoa của Thiên Kỳ Lâu, sẽ phát hiện,
trên mặt của mười hai người này, vậy mà giờ khắc này cùng lúc lộ ra vẻ khiếp
sợ.
“Ngươi không điên, nhưng tỷ tỷ sắp điên rồi! “
Hoa Tử Anh ôm lấy Hạng Tinh, hai tay sờ khắp người hắn, rồi nói: “Làm
sao có thể, tiểu quái vật, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi chứ, vậy mà đã là……”
“Mau thả ta ra! “
“Không thả, không thể được, tiểu quái vật, mau đến đây, để tỷ tỷ mỏ xẻ
ngươi ra xem, nghiên cứu một chút, tại sao ngươi lại tu luyện nhanh như
vậy……”
Sau khi Phượng Thiếu Thanh đoạt bảo thất bại tại Bắc Vực, đã trở về Nam
Vực khổ tu, không hề áp chế cảnh giới, thực lực tăng lên rất nhanh.
Lúc này có một phong thơ gửi cho hắn.
Là do Thiên Kỳ Lâu đưa tới.
Có người chỉ đích danh muốn khiêu chiến hắn, nếu thua Phượng Thiếu
Thanh sẽ giúp đối phương thăm dò một người, hoặc nói cho đối phương biết
tung tích của người kia.
Cùng lúc đó, tin tức con thứ của Hạng gia, quái vật Hạng gia khiêu chiến
hậu duệ Nhân Vương Phượng gia, là Phượng Thiếu Thanh, dùng tốc độ cực
nhanh đã truyền khắp nam vực.
Trong lúc truyền bá, Thiên Kỳ Lâu còn đẩy ra Thông Tấn Phù.
Tiếng cười nhạo, theo đó cũng truyền khắp nam vực, đều gọi con thứ của
Hạng gia không biết lượng sức mình, vì muốn nổi danh, vậy mà cuồng vọng
khiêu chiến hậu duệ Nhân Vương, thiên kiêu Phượng gia Phượng Thiếu Thanh.
Hầu như tất cả mọi người, đều cho rằng Phượng Thiếu Thanh sẽ không chấp
nhận khiêu chiến.
Đường đường là hậu duệ Nhân Vương, làm sao có thể hạ thấp thân phận,
tiếp nhận khiêu chiến từ quái vật Hạng gia?
Nhưng mà, chuyện tiếp diễn lại vượt ngoài dự đoán của mọi người, vậy mà
Phượng Thiếu Thanh đã chấp nhận khiêu chiến.
Toàn bộ võ giả Nam Vực đều bối rối.
Thật sự nghĩ mãi mà không hiểu, tại sao Phượng Thiếu Thanh lại đáp ứng
lời khiêu chiến của Hạng Tinh.
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!Tác giả: Bán Đạo Thanh PhongTruyện Hài Hước, Truyện Huyền HuyễnEditor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung… Editor: Kingofbattle“Ta tìm hắn là có chuyện khác, tỷ tỷ có thể nói cho ta biết hành tung của hắnhay không? ““Có thể nha, nhưng ngươi trả ơn ta thế nào đây? “Hoa Tử Anh cười híp mắt nói: “Nếu không, cho ta xương cốt của ngươi đi. “Gương mặt Hạng Tinh đầy hắc tuyến, bèn nói: “Đừng lộn xộn, ta rất nghiêmtúc.”Nghĩ một hồi, hắn lấy ra một bộ con rối, rồi nói: “Đây xem như là thù laocủa tỷ tỷ. ““Ồ? “Hoa Tử Anh hơi ngạc nhiên, tiếp nhận lấy con rối, sau khi xem xét tườngtận, mới tò mò nói: “Vật này người lấy ở đâu? ““Tự mình luyện chế. ““Ồ, tiểu quái vật còn biết bốc phét sao, chuyện này không có gì vui đâu. “Hoa Tử Anh đứng bật dậy, tiến tới sát người hắn, duỗi bàn tay trắng nõn ra,nhéo một bên má Hạng Tinh.Gương mặt Hạng Tinh càng đen.Hắn muốn tránh, nhưng cũng biết không thể tránh thoát.Thực lực hai bên có chút chênh lệch.“Tỷ tỷ mau buông tay! “Hạng Tinh nắm chặt cánh tay Hoa Tử Anh, hai người giằng co một hồi, chođến khi hai tay Hạng Tinh đụng phải những vị trí không nên đụng, mới chịungừng lại.“Ngươi thật hư hỏng! “Hai mắt Hoa Tử Anh trắng dã, thu lấy con rối, “được rồi, tạm thời tin ngươi.“Sau đó nàng nghiêm mặt nói: “Ngươi thành thật nói cho ta biết, tìm PhượngThiếu Thanh làm gì, Nhân Vương Phượng gia, cũng không phải là thế lực tầmthường. ““Chỉ muốn tìm hiểu tin tức từ hắn. ““Nào có dễ dàng như vậy, hắn sẽ không trả lời bất cứ câu hỏi nào của ngươi,Phượng Thiếu Thanh là người rất cao ngạo, nhưng hắn có hùng tâm tráng chí,muốn làm vị Nhân Vương thứ ba của Phượng gia. “Hoa Tử Anh lắc đầu nói.“Phượng gia có hai vị Nhân Vương sao? “Hạng Tinh hơi ngạc nhiên, bèn hỏi thăm.“Vị Nhân Vương đầu tiên của Phượng gia, là vị Nhân Vương từ rất lâu rồi,Trong lúc Phượng gia suy sụp, mới xuất hiện vị Nhân Vương thứ hai, nghe đồncũng là vị Nhân Vương cuối cùng của nhân tộc. “Hoa Tử Anh lắc đầu nói: “Phượng Thiếu Thanh cho rằng, Phượng gia hiệntại rất suy yếu, hắn muốn đưa Phượng gia quật khởi! ““Đối với người kiêu ngạo mà nói, thì rất dễ tuân thủ ước hẹn. “Hạng Tinh trầm giọng nói: “Ta muốn khiêu chiến hắn, nếu hắn thua, giúp tathăm dò một người, hoặc là nói cho ta biết tung tích của người đó. ““Đầu óc ngươi có bệnh hay không? “Đôi mắt xinh đẹp của Hoa Tử Anh trừng to, bộ dáng có vẻ khiếp sợ.“Ngươi muốn khiêu chiến Phượng Thiếu Thanh? Ngươi có thực lực nàysao? ““Tiểu quái vật, nghe tỷ tỷ khuyên một câu, không nên đi tự sát, hơn nữaPhượng Thiếu Thanh cũng sẽ không tiếp nhận lời thách đấu của ngươi, ngươimuốn tìm người nào, nói cho tỷ tỷ, ta sẽ giúp ngươi tìm. “Hạng Tinh trầm giọng nói: “Việc này không thể để tỷ tỷ liên luỵ vào, tỷ tỷchỉ cần giúp ta tìm Phượng Thiếu Thanh là được, hắn sẽ tiếp nhận, cho dù hắnkhông chấp nhận, ta cũng sẽ ép hắn phải nhận. ““Mặt khác, truyền việc này ra ngoài, ta muốn sau khi hắn thua, cũng khôngdám đổi ý, tốt nhất là có thể đánh cược danh dự của Nhân Vương thế gia! ““Ngươi bị điên rồi sao?, tiểu quái vật.”Sắc mặt Hoa Tử Anh lộ vẻ bi thương, “Tiểu quái vật của ta điên rồi! “Cơ mặt Hạng Tinh hơi run rẩy, khí tức trên người liền bùng nổ, trong nháymắt đã lộ ra tu vi Tôn cảnh đỉnh phong.“Ta không có điên! “Hai mắt Hoa Tử Anh trợn trừng, trên mặt lộ ra thần sắc khiếp sợ.Nếu như có người nhìn thấy Thập Nhị Hoa của Thiên Kỳ Lâu, sẽ phát hiện,trên mặt của mười hai người này, vậy mà giờ khắc này cùng lúc lộ ra vẻ khiếpsợ.“Ngươi không điên, nhưng tỷ tỷ sắp điên rồi! “Hoa Tử Anh ôm lấy Hạng Tinh, hai tay sờ khắp người hắn, rồi nói: “Làmsao có thể, tiểu quái vật, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi chứ, vậy mà đã là……”“Mau thả ta ra! ““Không thả, không thể được, tiểu quái vật, mau đến đây, để tỷ tỷ mỏ xẻngươi ra xem, nghiên cứu một chút, tại sao ngươi lại tu luyện nhanh nhưvậy……”Sau khi Phượng Thiếu Thanh đoạt bảo thất bại tại Bắc Vực, đã trở về NamVực khổ tu, không hề áp chế cảnh giới, thực lực tăng lên rất nhanh.Lúc này có một phong thơ gửi cho hắn.Là do Thiên Kỳ Lâu đưa tới.Có người chỉ đích danh muốn khiêu chiến hắn, nếu thua Phượng ThiếuThanh sẽ giúp đối phương thăm dò một người, hoặc nói cho đối phương biếttung tích của người kia.Cùng lúc đó, tin tức con thứ của Hạng gia, quái vật Hạng gia khiêu chiếnhậu duệ Nhân Vương Phượng gia, là Phượng Thiếu Thanh, dùng tốc độ cựcnhanh đã truyền khắp nam vực.Trong lúc truyền bá, Thiên Kỳ Lâu còn đẩy ra Thông Tấn Phù.Tiếng cười nhạo, theo đó cũng truyền khắp nam vực, đều gọi con thứ củaHạng gia không biết lượng sức mình, vì muốn nổi danh, vậy mà cuồng vọngkhiêu chiến hậu duệ Nhân Vương, thiên kiêu Phượng gia Phượng Thiếu Thanh.Hầu như tất cả mọi người, đều cho rằng Phượng Thiếu Thanh sẽ không chấpnhận khiêu chiến.Đường đường là hậu duệ Nhân Vương, làm sao có thể hạ thấp thân phận,tiếp nhận khiêu chiến từ quái vật Hạng gia?Nhưng mà, chuyện tiếp diễn lại vượt ngoài dự đoán của mọi người, vậy màPhượng Thiếu Thanh đã chấp nhận khiêu chiến.Toàn bộ võ giả Nam Vực đều bối rối.Thật sự nghĩ mãi mà không hiểu, tại sao Phượng Thiếu Thanh lại đáp ứnglời khiêu chiến của Hạng Tinh.