Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…
Chương 582: Dù sao các cô đều vô cùng ưu tú!
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 583: Sinh nhật Tần Băng Lạc “Gần đây công ty có thuận lợi không?” “Rất thuận lợi, phiền phức đã bị anh giải quyết, mọi người đều rất nghe lời.” Khổng Hi trả lời một câu, chợt có chút cảm thán: “Anh đúng là phúc tinh của em, từ khi gặp anh hình như chuyện gì cũng trở nên thuận lợi…” Triệu Dật mỉm cười: “Đó là vì anh là người đàn ông định mệnh của em!” Khổng Hi cắn môi, cô còn chưa nói gì thì Triệu Dật đã bổ sung một câu khiến cho lòng cô trở nên ấm áp. “Cũng là người đàn ông có thể bảo vệ em cả đời, để cho em dựa dẫm cả đời!” Khổng Hi nhẹ nhàng dựa nào trong lòng Triệu Dật: “Lại nói chúng ta quen biết không lâu, gặp mặt cũng chỉ mới vài ba lần, không nghĩ tới lại có thể tiến tới cùng nhau…” Triệu Dật cười nói: “Có lẽ là duyên phận!” Khổng Hi ngẩng mặt lên: “ Thật ra lần đầu tiên gặp anh, tâm trạng của em không tốt. Vốn không muốn tham gia bữa tiệc kia, chỉ là bỗng muốn uống chút rượu cho nên mới tới, kết quả lại gặp phải kẻ giật túi xách. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không nhờ hai tên cướp kia thì em và anh cũng không quen biết, công ty vẫn là một mớ hỗn độn như trước, ông nội có lẽ cũng không cứu được…” Lời nói Khổng Hi có thêm vài phần thùy mị: “Em cũng tin đây là duyên phận, anh là thiên sứ mà ông trời phái đến bảo vệ em!” Khổng Hi nhẹ nhàng hôn hắn. Một lúc lâu sau, hai người đều có chút động tình, Khổng Hi mới rụt đầu lại giấu vào trong ngực Triệu Dật đồng thời đè lại bàn tay bắt đầu làm bậy của Triệu Dật. “Anh trai, khi nào anh lại về Thiên Phủ?” Triệu Dật cười nói: “Không phải xe của anh còn ở Thiên Phủ sao, anh bay đến Thượng Hải, xong việc sẽ trở về Thiên Phủ.” Đôi mắt Khổng Hi ánh lên vài phần vui mừng. Triệu Dật cũng không làm nhiều chuyện, rốt cuộc thì bầu không khí này hết thảy đều thuận lý thành chương, nếu bầu không khí không hợp lý thì sẽ cảm thấy rất xấu hổ. Hai người đang trong thời kỳ mặn nồng giống như học sinh trung học yêu đương. Triệu Dật nhanh chóng đứng dậy ra về, dù sao nếu ở lại thì sẽ có chuyện. Khổng Hi tiễn Triệu Dật ra cửa, ánh mắt và biểu tình của cô có vài phần lưu luyến. Tuy rằng Khổng Hi lớn tuổi hơn Triệu Dật, nhưng mà nam nhân có bản lĩnh tự nhiên có thể chinh phục lòng của nữ nhân, huống chi hắn còn đẹp trai như vậy, có mị lực như thế. Từ nhỏ đến lớn, tuy rằng Khổng Hi luôn được ông nội chăm sóc và bảo vệ, nhưng thực ra trong lòng cô vẫn luôn hi vọng có một người để cô dựa dẫm vào. Và bây giờ cô đã gặp được người đó. Đây không phải là phụ thuộc về kinh tế hay phương diện sinh hoạt, mà là một loại phụ thuộc về tinh thần, là một loại an tâm. Bởi vì cô rất rõ ràng, cho dù lại gặp phải chuyện gì to lớn thì cũng không cần phải một mình gánh chịu nữa. Có Triệu Dật ở bên, cô có chỗ dựa, có sức mạnh! ……. Triệu Dật vừa lái xe về nhà, vừa cân nhắc về tương lai. Tương lai mình và Khổng Hi ở chung thì sẽ như thế nào đây? Giống như một người chồng đi công tác quanh năm, dăm bữa nửa tháng, một tháng hay thậm chí vài tháng mới về nhà một lần sao?
Chương 583: Sinh nhật Tần Băng Lạc
“Gần đây công ty có thuận lợi không?”
“Rất thuận lợi, phiền phức đã bị anh giải quyết, mọi người đều rất nghe lời.”
Khổng Hi trả lời một câu, chợt có chút cảm thán: “Anh đúng là phúc tinh của em, từ khi gặp anh hình như chuyện gì cũng trở nên thuận lợi…”
Triệu Dật mỉm cười: “Đó là vì anh là người đàn ông định mệnh của em!”
Khổng Hi cắn môi, cô còn chưa nói gì thì Triệu Dật đã bổ sung một câu khiến cho lòng cô trở nên ấm áp.
“Cũng là người đàn ông có thể bảo vệ em cả đời, để cho em dựa dẫm cả đời!”
Khổng Hi nhẹ nhàng dựa nào trong lòng Triệu Dật: “Lại nói chúng ta quen biết không lâu, gặp mặt cũng chỉ mới vài ba lần, không nghĩ tới lại có thể tiến tới cùng nhau…”
Triệu Dật cười nói: “Có lẽ là duyên phận!”
Khổng Hi ngẩng mặt lên: “ Thật ra lần đầu tiên gặp anh, tâm trạng của em không tốt. Vốn không muốn tham gia bữa tiệc kia, chỉ là bỗng muốn uống chút rượu cho nên mới tới, kết quả lại gặp phải kẻ giật túi xách. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không nhờ hai tên cướp kia thì em và anh cũng không quen biết, công ty vẫn là một mớ hỗn độn như trước, ông nội có lẽ cũng không cứu được…”
Lời nói Khổng Hi có thêm vài phần thùy mị: “Em cũng tin đây là duyên phận, anh là thiên sứ mà ông trời phái đến bảo vệ em!”
Khổng Hi nhẹ nhàng hôn hắn.
Một lúc lâu sau, hai người đều có chút động tình, Khổng Hi mới rụt đầu lại giấu vào trong ngực Triệu Dật đồng thời đè lại bàn tay bắt đầu làm bậy của Triệu Dật.
“Anh trai, khi nào anh lại về Thiên Phủ?”
Triệu Dật cười nói: “Không phải xe của anh còn ở Thiên Phủ sao, anh bay đến Thượng Hải, xong việc sẽ trở về Thiên Phủ.”
Đôi mắt Khổng Hi ánh lên vài phần vui mừng.
Triệu Dật cũng không làm nhiều chuyện, rốt cuộc thì bầu không khí này hết thảy đều thuận lý thành chương, nếu bầu không khí không hợp lý thì sẽ cảm thấy rất xấu hổ.
Hai người đang trong thời kỳ mặn nồng giống như học sinh trung học yêu đương. Triệu Dật nhanh chóng đứng dậy ra về, dù sao nếu ở lại thì sẽ có chuyện.
Khổng Hi tiễn Triệu Dật ra cửa, ánh mắt và biểu tình của cô có vài phần lưu luyến.
Tuy rằng Khổng Hi lớn tuổi hơn Triệu Dật, nhưng mà nam nhân có bản lĩnh tự nhiên có thể chinh phục lòng của nữ nhân, huống chi hắn còn đẹp trai như vậy, có mị lực như thế.
Từ nhỏ đến lớn, tuy rằng Khổng Hi luôn được ông nội chăm sóc và bảo vệ, nhưng thực ra trong lòng cô vẫn luôn hi vọng có một người để cô dựa dẫm vào.
Và bây giờ cô đã gặp được người đó.
Đây không phải là phụ thuộc về kinh tế hay phương diện sinh hoạt, mà là một loại phụ thuộc về tinh thần, là một loại an tâm.
Bởi vì cô rất rõ ràng, cho dù lại gặp phải chuyện gì to lớn thì cũng không cần phải một mình gánh chịu nữa.
Có Triệu Dật ở bên, cô có chỗ dựa, có sức mạnh!
…….
Triệu Dật vừa lái xe về nhà, vừa cân nhắc về tương lai.
Tương lai mình và Khổng Hi ở chung thì sẽ như thế nào đây?
Giống như một người chồng đi công tác quanh năm, dăm bữa nửa tháng, một tháng hay thậm chí vài tháng mới về nhà một lần sao?
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 583: Sinh nhật Tần Băng Lạc “Gần đây công ty có thuận lợi không?” “Rất thuận lợi, phiền phức đã bị anh giải quyết, mọi người đều rất nghe lời.” Khổng Hi trả lời một câu, chợt có chút cảm thán: “Anh đúng là phúc tinh của em, từ khi gặp anh hình như chuyện gì cũng trở nên thuận lợi…” Triệu Dật mỉm cười: “Đó là vì anh là người đàn ông định mệnh của em!” Khổng Hi cắn môi, cô còn chưa nói gì thì Triệu Dật đã bổ sung một câu khiến cho lòng cô trở nên ấm áp. “Cũng là người đàn ông có thể bảo vệ em cả đời, để cho em dựa dẫm cả đời!” Khổng Hi nhẹ nhàng dựa nào trong lòng Triệu Dật: “Lại nói chúng ta quen biết không lâu, gặp mặt cũng chỉ mới vài ba lần, không nghĩ tới lại có thể tiến tới cùng nhau…” Triệu Dật cười nói: “Có lẽ là duyên phận!” Khổng Hi ngẩng mặt lên: “ Thật ra lần đầu tiên gặp anh, tâm trạng của em không tốt. Vốn không muốn tham gia bữa tiệc kia, chỉ là bỗng muốn uống chút rượu cho nên mới tới, kết quả lại gặp phải kẻ giật túi xách. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không nhờ hai tên cướp kia thì em và anh cũng không quen biết, công ty vẫn là một mớ hỗn độn như trước, ông nội có lẽ cũng không cứu được…” Lời nói Khổng Hi có thêm vài phần thùy mị: “Em cũng tin đây là duyên phận, anh là thiên sứ mà ông trời phái đến bảo vệ em!” Khổng Hi nhẹ nhàng hôn hắn. Một lúc lâu sau, hai người đều có chút động tình, Khổng Hi mới rụt đầu lại giấu vào trong ngực Triệu Dật đồng thời đè lại bàn tay bắt đầu làm bậy của Triệu Dật. “Anh trai, khi nào anh lại về Thiên Phủ?” Triệu Dật cười nói: “Không phải xe của anh còn ở Thiên Phủ sao, anh bay đến Thượng Hải, xong việc sẽ trở về Thiên Phủ.” Đôi mắt Khổng Hi ánh lên vài phần vui mừng. Triệu Dật cũng không làm nhiều chuyện, rốt cuộc thì bầu không khí này hết thảy đều thuận lý thành chương, nếu bầu không khí không hợp lý thì sẽ cảm thấy rất xấu hổ. Hai người đang trong thời kỳ mặn nồng giống như học sinh trung học yêu đương. Triệu Dật nhanh chóng đứng dậy ra về, dù sao nếu ở lại thì sẽ có chuyện. Khổng Hi tiễn Triệu Dật ra cửa, ánh mắt và biểu tình của cô có vài phần lưu luyến. Tuy rằng Khổng Hi lớn tuổi hơn Triệu Dật, nhưng mà nam nhân có bản lĩnh tự nhiên có thể chinh phục lòng của nữ nhân, huống chi hắn còn đẹp trai như vậy, có mị lực như thế. Từ nhỏ đến lớn, tuy rằng Khổng Hi luôn được ông nội chăm sóc và bảo vệ, nhưng thực ra trong lòng cô vẫn luôn hi vọng có một người để cô dựa dẫm vào. Và bây giờ cô đã gặp được người đó. Đây không phải là phụ thuộc về kinh tế hay phương diện sinh hoạt, mà là một loại phụ thuộc về tinh thần, là một loại an tâm. Bởi vì cô rất rõ ràng, cho dù lại gặp phải chuyện gì to lớn thì cũng không cần phải một mình gánh chịu nữa. Có Triệu Dật ở bên, cô có chỗ dựa, có sức mạnh! ……. Triệu Dật vừa lái xe về nhà, vừa cân nhắc về tương lai. Tương lai mình và Khổng Hi ở chung thì sẽ như thế nào đây? Giống như một người chồng đi công tác quanh năm, dăm bữa nửa tháng, một tháng hay thậm chí vài tháng mới về nhà một lần sao?