Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 999: Mở thông đạo phi thăng 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Người bên trái, là một nửa thần quang căn nguyên của Sở Duyên biến thành.Người ở giữa, thì là căn nguyên của Thiên Đạo biến thành.Mà người bên phải, đó là một nửa thần quang của Nguyên Sơ biến thành, nhưngbị Sở Duyên cưỡng chế nhét vào. Chỉ có điều quy tắc của Thiên Đạo cũ vẫn tồntại, có thể cưỡng ép biến thành hóa thân, nhưng không có cách nào vận dụng lựclượng nguyên bản của thần quang.Nhất khí hóa tam thanh!Sở Duyên thành công làm được tới bước này.Hóa bản thể của mình thành ba hóa thân.Ba hóa thân này, mỗi cái chịu tải lực lượng khác nhau.Sau khi Sở Duyên thành công, thì biết rõ mục tiêu kế tiếp của mình.Hắn có ba hóa thân.Hóa thân thuộc một nửa thần quang biến thành, hắn dự định ở lại Vô Đạo Tôngtrấn thủ.Hóa thân do căn nguyên của Thiên Đạo biến thành, thì đi tới không gian ThiênĐạo, trấn thủ vùng Thiên Đạo này.Một nửa thần quang Nguyên Sơ kia, tìm cơ hội đưa tới thượng giới, dạy phế đệtử.Tùy tiện tìm một số đệ tử dạy phế, sau đó làm phai mờ quy tắc của Thiên Đạocũ, rồi đưa trở về, ba kết hợp làm một với bản thể của hắn, đến lúc đó hắn tuyệtđối có thể đột phá toàn bộ cảnh giới mới.Đây là toàn bộ kế hoạch của Sở Duyên.Sở Duyên cảm thấy chuyện này rất khả thi.Một nửa thần quang của Nguyên Sơ, tạm thời hắn không thể nắm trong tay,giống như tiểu hiệu.Đưa tiểu hiệu tới thượng giới, nếu tiểu hiệu không làm được, đến lúc đó để đạihào làm là được.Sở Duyên nghĩ tới đây, hắn để hóa thân của thần quang ở lại trong đại điện tôngchủ, hóa thân của Thiên Đạo thì đi tới vùng không gian của Thiên Đạo.Rất nhanh, trên quảng trường đại điện, chỉ còn một nửa thần quang tồn tại.Phần lớn thần thức của Sở Duyên để lại ở một phần thần quang, hắn hơi cúiđầu, cảm nhận cơ thể mình, không khỏi lắc đầu.Một nửa thần quang này đúng là rất yếu…Hay là nói, không phải thần quang yếu, mà là quy tắc của Thiên Đạo để lại bêntrong, hắn không thể vận dụng lực lượng của thần quang, mới khiến hắn có vẻyếu.“Hiện giờ, ta gần như giống với phàm nhân ư?”Sở Duyên cảm thấy buồn cười.Hắn thực sự là, đã lâu rồi không có loại cảm nhận này.Loại cảm giác phàm nhân.Ngay khi Sở Duyên muốn cẩn thận kiểm tra cơ thể mình, bên ngoài có giọngnói truyền tới.“Đệ tử Diệp Lạc, cầu kiến sư tôn!”Giọng nói này truyền từ bên ngoài tới.Sở Duyên hơi nhíu mày, không rõ lúc này Diệp Lạc tới làm gì.Nhưng hắn vẫn bảo hóa thân của thần quang ở trong đại điện tông chủ mởmiệng.“Vào đi.”Giọng nói của hóa thân từ thần quang truyền tới ngoài quảng trường.Diệp Lạc nghe thấy thế, bóng dáng vừa động, nhanh chóng đi đến.Khi hắn ta đi vào quảng trường đại điện, thì liếc thấy Sở Duyên.Hắn ta nhìn thấy Sở Duyên xong, đồng tử không khỏi đột nhiên co rụt lại.Cảnh giới của sư tôn…Phàm nhân?Chậc chậc, sư tôn đúng là biết chơi.Rõ ràng lúc trước còn giảng đạo cho bọn họ, lúc này đã biến thành phàm nhân.Sẽ không thực sự có người cảm thấy sư tôn là phàm nhân đấy chứ?Diệp Lạc cảm thấy buồn cười.Nhưng hắn ta không nói gì thêm, sư tôn muốn chơi như thế nào, còn không phảido hắn ta quyết định.“Đệ tử Diệp Lạc, bái kiến sư tôn!”Diệp Lạc quay mặt về phía Sở Duyên, quỳ trên đất hành đại lễ, vô cùng thànhkhẩn.Cho dù hắn ta có cảnh giới gì, đối mặt với sư tôn nhà mình, đều không có bất cứbất kính nào.“Đứng dậy đi, lần này ngươi tới là có chuyện gì?”Sở Duyên cúi đầu nhìn về phía đệ tử của hắn.Đối với đệ tử này của hắn, hắn vẫn vô cùng hài lòng.Các đệ tử của mình đều có khả năng coi là Thiên Kiêu chân chính, nhưng nănglực của Diệp Lạc áp rất nhiều đệ tử, có thể thấy được bản lĩnh.Cho dù là tư chất, ngộ tính, tâm tính, phẩm hạnh… Diệp Lạc đều đứng đầu.Đối với loại đệ tử này, có người nào không thích?“Khởi bẩm sư tôn, đệ tử đã cảm nhận tu vi đạt tới cảnh giới cực hạn trong nhângian, không thể tăng lên, mong sư tôn chỉ điểm cho con đường lầm lạc của đệtử!”Diệp Lạc đứng dậy, nhưng vẫn chắp tay, vô cùng tôn kính nói với sư tôn nhàmình.“Tu vi của ngươi…”Sở Duyên hơi nhìn thoáng qua Diệp Lạc.Tuy hắn không có cách nào vận dụng lực lượng của thần quang này, nhưng thầnquang này từng hóa thành hệ thống, một số năng lực cơ sở của hệ thống, hắn cóthể sử dụng.Trong đó bao gồm năng lực kiểm tra cảnh giới của người khác.Hắn liếc mắt nhìn một cái, một kiểu mẫu xuất hiện trước mặt hắn.[Tên tuổi: Diệp Lạc.][Tu vi: Cảnh giới Địa Tiên (đạo quả Kim Tiên).][Sơ hở: Có thể từ nhân quả nhất đạo, tiến hành đánh tan.]Cảnh giới Địa Tiên, đạo quả Kim Tiên.Chẳng trách, chẳng trách có thể nói là cảnh giới cực hạn của ngươi.Sở Duyên giật mình.Đối với sơ hở gì đó, hắn không nhìn một cái.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Người bên trái, là một nửa thần quang căn nguyên của Sở Duyên biến thành.Người ở giữa, thì là căn nguyên của Thiên Đạo biến thành.Mà người bên phải, đó là một nửa thần quang của Nguyên Sơ biến thành, nhưngbị Sở Duyên cưỡng chế nhét vào. Chỉ có điều quy tắc của Thiên Đạo cũ vẫn tồntại, có thể cưỡng ép biến thành hóa thân, nhưng không có cách nào vận dụng lựclượng nguyên bản của thần quang.Nhất khí hóa tam thanh!Sở Duyên thành công làm được tới bước này.Hóa bản thể của mình thành ba hóa thân.Ba hóa thân này, mỗi cái chịu tải lực lượng khác nhau.Sau khi Sở Duyên thành công, thì biết rõ mục tiêu kế tiếp của mình.Hắn có ba hóa thân.Hóa thân thuộc một nửa thần quang biến thành, hắn dự định ở lại Vô Đạo Tôngtrấn thủ.Hóa thân do căn nguyên của Thiên Đạo biến thành, thì đi tới không gian ThiênĐạo, trấn thủ vùng Thiên Đạo này.Một nửa thần quang Nguyên Sơ kia, tìm cơ hội đưa tới thượng giới, dạy phế đệtử.Tùy tiện tìm một số đệ tử dạy phế, sau đó làm phai mờ quy tắc của Thiên Đạocũ, rồi đưa trở về, ba kết hợp làm một với bản thể của hắn, đến lúc đó hắn tuyệtđối có thể đột phá toàn bộ cảnh giới mới.Đây là toàn bộ kế hoạch của Sở Duyên.Sở Duyên cảm thấy chuyện này rất khả thi.Một nửa thần quang của Nguyên Sơ, tạm thời hắn không thể nắm trong tay,giống như tiểu hiệu.Đưa tiểu hiệu tới thượng giới, nếu tiểu hiệu không làm được, đến lúc đó để đạihào làm là được.Sở Duyên nghĩ tới đây, hắn để hóa thân của thần quang ở lại trong đại điện tôngchủ, hóa thân của Thiên Đạo thì đi tới vùng không gian của Thiên Đạo.Rất nhanh, trên quảng trường đại điện, chỉ còn một nửa thần quang tồn tại.Phần lớn thần thức của Sở Duyên để lại ở một phần thần quang, hắn hơi cúiđầu, cảm nhận cơ thể mình, không khỏi lắc đầu.Một nửa thần quang này đúng là rất yếu…Hay là nói, không phải thần quang yếu, mà là quy tắc của Thiên Đạo để lại bêntrong, hắn không thể vận dụng lực lượng của thần quang, mới khiến hắn có vẻyếu.“Hiện giờ, ta gần như giống với phàm nhân ư?”Sở Duyên cảm thấy buồn cười.Hắn thực sự là, đã lâu rồi không có loại cảm nhận này.Loại cảm giác phàm nhân.Ngay khi Sở Duyên muốn cẩn thận kiểm tra cơ thể mình, bên ngoài có giọngnói truyền tới.“Đệ tử Diệp Lạc, cầu kiến sư tôn!”Giọng nói này truyền từ bên ngoài tới.Sở Duyên hơi nhíu mày, không rõ lúc này Diệp Lạc tới làm gì.Nhưng hắn vẫn bảo hóa thân của thần quang ở trong đại điện tông chủ mởmiệng.“Vào đi.”Giọng nói của hóa thân từ thần quang truyền tới ngoài quảng trường.Diệp Lạc nghe thấy thế, bóng dáng vừa động, nhanh chóng đi đến.Khi hắn ta đi vào quảng trường đại điện, thì liếc thấy Sở Duyên.Hắn ta nhìn thấy Sở Duyên xong, đồng tử không khỏi đột nhiên co rụt lại.Cảnh giới của sư tôn…Phàm nhân?Chậc chậc, sư tôn đúng là biết chơi.Rõ ràng lúc trước còn giảng đạo cho bọn họ, lúc này đã biến thành phàm nhân.Sẽ không thực sự có người cảm thấy sư tôn là phàm nhân đấy chứ?Diệp Lạc cảm thấy buồn cười.Nhưng hắn ta không nói gì thêm, sư tôn muốn chơi như thế nào, còn không phảido hắn ta quyết định.“Đệ tử Diệp Lạc, bái kiến sư tôn!”Diệp Lạc quay mặt về phía Sở Duyên, quỳ trên đất hành đại lễ, vô cùng thànhkhẩn.Cho dù hắn ta có cảnh giới gì, đối mặt với sư tôn nhà mình, đều không có bất cứbất kính nào.“Đứng dậy đi, lần này ngươi tới là có chuyện gì?”Sở Duyên cúi đầu nhìn về phía đệ tử của hắn.Đối với đệ tử này của hắn, hắn vẫn vô cùng hài lòng.Các đệ tử của mình đều có khả năng coi là Thiên Kiêu chân chính, nhưng nănglực của Diệp Lạc áp rất nhiều đệ tử, có thể thấy được bản lĩnh.Cho dù là tư chất, ngộ tính, tâm tính, phẩm hạnh… Diệp Lạc đều đứng đầu.Đối với loại đệ tử này, có người nào không thích?“Khởi bẩm sư tôn, đệ tử đã cảm nhận tu vi đạt tới cảnh giới cực hạn trong nhângian, không thể tăng lên, mong sư tôn chỉ điểm cho con đường lầm lạc của đệtử!”Diệp Lạc đứng dậy, nhưng vẫn chắp tay, vô cùng tôn kính nói với sư tôn nhàmình.“Tu vi của ngươi…”Sở Duyên hơi nhìn thoáng qua Diệp Lạc.Tuy hắn không có cách nào vận dụng lực lượng của thần quang này, nhưng thầnquang này từng hóa thành hệ thống, một số năng lực cơ sở của hệ thống, hắn cóthể sử dụng.Trong đó bao gồm năng lực kiểm tra cảnh giới của người khác.Hắn liếc mắt nhìn một cái, một kiểu mẫu xuất hiện trước mặt hắn.[Tên tuổi: Diệp Lạc.][Tu vi: Cảnh giới Địa Tiên (đạo quả Kim Tiên).][Sơ hở: Có thể từ nhân quả nhất đạo, tiến hành đánh tan.]Cảnh giới Địa Tiên, đạo quả Kim Tiên.Chẳng trách, chẳng trách có thể nói là cảnh giới cực hạn của ngươi.Sở Duyên giật mình.Đối với sơ hở gì đó, hắn không nhìn một cái.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Người bên trái, là một nửa thần quang căn nguyên của Sở Duyên biến thành.Người ở giữa, thì là căn nguyên của Thiên Đạo biến thành.Mà người bên phải, đó là một nửa thần quang của Nguyên Sơ biến thành, nhưngbị Sở Duyên cưỡng chế nhét vào. Chỉ có điều quy tắc của Thiên Đạo cũ vẫn tồntại, có thể cưỡng ép biến thành hóa thân, nhưng không có cách nào vận dụng lựclượng nguyên bản của thần quang.Nhất khí hóa tam thanh!Sở Duyên thành công làm được tới bước này.Hóa bản thể của mình thành ba hóa thân.Ba hóa thân này, mỗi cái chịu tải lực lượng khác nhau.Sau khi Sở Duyên thành công, thì biết rõ mục tiêu kế tiếp của mình.Hắn có ba hóa thân.Hóa thân thuộc một nửa thần quang biến thành, hắn dự định ở lại Vô Đạo Tôngtrấn thủ.Hóa thân do căn nguyên của Thiên Đạo biến thành, thì đi tới không gian ThiênĐạo, trấn thủ vùng Thiên Đạo này.Một nửa thần quang Nguyên Sơ kia, tìm cơ hội đưa tới thượng giới, dạy phế đệtử.Tùy tiện tìm một số đệ tử dạy phế, sau đó làm phai mờ quy tắc của Thiên Đạocũ, rồi đưa trở về, ba kết hợp làm một với bản thể của hắn, đến lúc đó hắn tuyệtđối có thể đột phá toàn bộ cảnh giới mới.Đây là toàn bộ kế hoạch của Sở Duyên.Sở Duyên cảm thấy chuyện này rất khả thi.Một nửa thần quang của Nguyên Sơ, tạm thời hắn không thể nắm trong tay,giống như tiểu hiệu.Đưa tiểu hiệu tới thượng giới, nếu tiểu hiệu không làm được, đến lúc đó để đạihào làm là được.Sở Duyên nghĩ tới đây, hắn để hóa thân của thần quang ở lại trong đại điện tôngchủ, hóa thân của Thiên Đạo thì đi tới vùng không gian của Thiên Đạo.Rất nhanh, trên quảng trường đại điện, chỉ còn một nửa thần quang tồn tại.Phần lớn thần thức của Sở Duyên để lại ở một phần thần quang, hắn hơi cúiđầu, cảm nhận cơ thể mình, không khỏi lắc đầu.Một nửa thần quang này đúng là rất yếu…Hay là nói, không phải thần quang yếu, mà là quy tắc của Thiên Đạo để lại bêntrong, hắn không thể vận dụng lực lượng của thần quang, mới khiến hắn có vẻyếu.“Hiện giờ, ta gần như giống với phàm nhân ư?”Sở Duyên cảm thấy buồn cười.Hắn thực sự là, đã lâu rồi không có loại cảm nhận này.Loại cảm giác phàm nhân.Ngay khi Sở Duyên muốn cẩn thận kiểm tra cơ thể mình, bên ngoài có giọngnói truyền tới.“Đệ tử Diệp Lạc, cầu kiến sư tôn!”Giọng nói này truyền từ bên ngoài tới.Sở Duyên hơi nhíu mày, không rõ lúc này Diệp Lạc tới làm gì.Nhưng hắn vẫn bảo hóa thân của thần quang ở trong đại điện tông chủ mởmiệng.“Vào đi.”Giọng nói của hóa thân từ thần quang truyền tới ngoài quảng trường.Diệp Lạc nghe thấy thế, bóng dáng vừa động, nhanh chóng đi đến.Khi hắn ta đi vào quảng trường đại điện, thì liếc thấy Sở Duyên.Hắn ta nhìn thấy Sở Duyên xong, đồng tử không khỏi đột nhiên co rụt lại.Cảnh giới của sư tôn…Phàm nhân?Chậc chậc, sư tôn đúng là biết chơi.Rõ ràng lúc trước còn giảng đạo cho bọn họ, lúc này đã biến thành phàm nhân.Sẽ không thực sự có người cảm thấy sư tôn là phàm nhân đấy chứ?Diệp Lạc cảm thấy buồn cười.Nhưng hắn ta không nói gì thêm, sư tôn muốn chơi như thế nào, còn không phảido hắn ta quyết định.“Đệ tử Diệp Lạc, bái kiến sư tôn!”Diệp Lạc quay mặt về phía Sở Duyên, quỳ trên đất hành đại lễ, vô cùng thànhkhẩn.Cho dù hắn ta có cảnh giới gì, đối mặt với sư tôn nhà mình, đều không có bất cứbất kính nào.“Đứng dậy đi, lần này ngươi tới là có chuyện gì?”Sở Duyên cúi đầu nhìn về phía đệ tử của hắn.Đối với đệ tử này của hắn, hắn vẫn vô cùng hài lòng.Các đệ tử của mình đều có khả năng coi là Thiên Kiêu chân chính, nhưng nănglực của Diệp Lạc áp rất nhiều đệ tử, có thể thấy được bản lĩnh.Cho dù là tư chất, ngộ tính, tâm tính, phẩm hạnh… Diệp Lạc đều đứng đầu.Đối với loại đệ tử này, có người nào không thích?“Khởi bẩm sư tôn, đệ tử đã cảm nhận tu vi đạt tới cảnh giới cực hạn trong nhângian, không thể tăng lên, mong sư tôn chỉ điểm cho con đường lầm lạc của đệtử!”Diệp Lạc đứng dậy, nhưng vẫn chắp tay, vô cùng tôn kính nói với sư tôn nhàmình.“Tu vi của ngươi…”Sở Duyên hơi nhìn thoáng qua Diệp Lạc.Tuy hắn không có cách nào vận dụng lực lượng của thần quang này, nhưng thầnquang này từng hóa thành hệ thống, một số năng lực cơ sở của hệ thống, hắn cóthể sử dụng.Trong đó bao gồm năng lực kiểm tra cảnh giới của người khác.Hắn liếc mắt nhìn một cái, một kiểu mẫu xuất hiện trước mặt hắn.[Tên tuổi: Diệp Lạc.][Tu vi: Cảnh giới Địa Tiên (đạo quả Kim Tiên).][Sơ hở: Có thể từ nhân quả nhất đạo, tiến hành đánh tan.]Cảnh giới Địa Tiên, đạo quả Kim Tiên.Chẳng trách, chẳng trách có thể nói là cảnh giới cực hạn của ngươi.Sở Duyên giật mình.Đối với sơ hở gì đó, hắn không nhìn một cái.