Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 1168: Thanh Thiên thánh nhân đột kích 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Lão tam, đệ đã làm gì thế, sao đột nhiên… Trở nên mạnh như vậy?”Trương Hàn cười khổ hỏi.“Ta…”Tô Càn Nguyên vốn định trả lời.Nhưng nghĩ lại, nhìn Trương Hàn có mái tóc dài màu đen đẹp, lại sờ cái đầutrọc của hắn ta, bỗng nhiên không vui, không muốn ăn ngay nói thật.“Bởi vì ta biến trọc, cũng biến cường, nhị sư huynh, huynh cạo sạch tóc củahuynh, cũng có thể mạnh như ta.”Tô Càn Nguyên vô cùng nghiêm túc nói một câu như vậy.Trương Hàn: “?”Tuy có cảm giác như lão tam đang lừa gạt, nhưng vì sao lại có chút động lòng?…Đông Thần Châu, Ẩn Thiên Đảo.Trong một thiên điện, Trương Hàn so tài với Tô Càn Nguyên xong quay trở vềnơi này.Trương Hàn thân là đại tông chủ, đương nhiên không thể rời đi thời gian quádài, cho nên sau khi hắn ta trở về lập tức tới nơi này trước tiên, tiếp tục cùngđám Đại La xử lý công việc.Chẳng qua Trương Hàn xử lý công việc có vẻ không yên lòng.Trong đầu hắn ta vẫn luôn vang vọng câu nói kia của Tô Càn Nguyên.Biến trọc, cũng biến cường.Trương Hàn hơi động lòng.Nhưng hắn ta cảm thấy, Tô Càn Nguyên vẫn luôn lừa gạt hắn ta.Nhưng mà biết thì biết, chuyện này không e ngại Trương Hàn động tâm.Nói thật Trương Hàn đúng là động lòng, mới có thể dẫn tới những lời này vẫnluôn vang vọng trong đầu hắn ta.Hắn ta biết đây là giả, nhưng hắn ta vẫn nghĩ tới nó.Có khả năng chuyện này là thật hay không?Mái tóc này không đáng tiền.Có nên thử một chút hay không?Nếu thử thực sự biến cường, vậy thì kiếm lớn.Nếu vô dụng, vậy hắn ta cũng không thiệt, chỉ thiệt chút tóc mà thôi.“Đại tông chủ, ngươi nghĩ chuyện gì thế, sao mất hồn mất vía như vậy.”Một Đại La nhìn ra được trạng thái của Trương Hàn, không khỏi tò mò hỏi.“Ngươi nói xem, trọc có thể biến cường không?”Trương Hàn ngẩng đầu nhìn về phía Đại La kia, không chút nghĩ ngợi thốt lên.Đại La kia: “???”Trọc và biến cường, có mối liên hệ gì sao?Vì sao trọc sẽ biến cường.Đại La kia vẫn luôn không hiểu.Nhưng gã ta nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Trương Hàn, không giống như đangnói đùa.Chỉ trong thời gian ngắn, khiến gã ta không biết nên nói gì.Tóc dù ít dù nhiều, có quan hệ tính trực tiếp gì đó với biến cường sao?“Đại tông chủ, trọc và biến cường không có quan hệ gì đúng không, trừ phi làmột số bí pháp cần hiến tế tóc, vậy trọc có thể biến cường.”Đại La kia cau mày nói.“Nhưng nếu là trọc không, thì biến cường không?”Trương Hàn vô cùng thẳng thắn hỏi.“Điều đó không có khả năng.”Đại La kia quả quyết lắc đầu.“Nhưng mà tam sư đệ chính là biến trọc lại biến cường.”“Vậy có thể là hắn ta tu luyện bí pháp gì đó.”“Không có khả năng, hắn chỉ đơn thuần biến trọc, lại biến cường mà thôi.”“Chuyện này…”“…”Trương Hàn và Đại La kia trực tiếp cãi vã.Đám Đại La ở xung quanh thấy thế đều nhao nhao lắc đầu, không biết nên nóigì mới tốt.Đúng lúc này, bỗng nhiên trong lúc đó, trận pháp của Ẩn Thiên Đảo chấn độngmột cái, giống như có người đang tấn công trận pháp của Ẩn Thiên Đảo.Trương Hàn đang cãi cọ với Đại La kia đều đã ngây ngẩn cả người, cùng nhìnbên ngoài Ẩn Thiên Đảo.…Cùng lúc đó, trong đại điện tông chủ.Sở Duyên đang giảng đạo cho Diệp Lạc cũng lập tức mở mắt ra.Hắn trực tiếp nhìn bên ngoài.Ánh mắt nhanh chóng tập trung ở bên ngoài Ẩn Thiên Đảo.Ở trong tầm mắt của hắn ta, một người khí thế không kém đang đứng bên ngoàiẨn Thiên Đảo, nhìn quanh Ẩn Thiên Đảo.Khí thế không kém đó là thánh nhân.“Đây là tới gây sự sao?”Sở Duyên hơi ngạc nhiên, nhưng hắn nhanh chóng hoàn hồn.Một người như vậy, các đệ tử ở trong Ẩn Thiên Đảo đều khó có khả năng địchnổi, hắn cần tự mình ra tay mới được.Dám chạy tới bên ngoài cửa nhà hắn khiêu khích, hắn không muốn ra tay cũngphải ra tay.Nhưng mà lần trước hắn đã xử lý tên Huyền Pháp thánh nhân kia, sao lần nàycòn có người dám tới khiêu khích hắn?Thực sự coi hắn là giấy thật sao?“Lạc Nhi, tỉnh lại.”Sở Duyên nói khẽ, chuẩn bị đánh thức Diệp Lạc mới ra ngoài.“Ừm… Sư tôn!”Sở Duyên nói một câu xong, Diệp Lạc nhanh chóng thoát khỏi trạng thái ngồithiền, quay mặt về phía Sở Duyên, vội vàng chắp tay nói.Trên mặt hắn ta là vẻ mờ mịt.Không rõ lắm, vì sao sư tôn lại đánh thức hắn ta.Nhưng hắn ta cũng không dám hỏi nhiều.“Lạc Nhi, bên ngoài Ẩn Thiên Đảo có thánh nhân tới gây sự, vi sư cần ra ngoàimột lát, cho nên giảng đạo lần này tạm bỏ dở, ngươi tự tu hành một lát đã.”Sở Duyên nhẹ giọng giải thích.Đối với đệ tử nhà mình, cho dù là giọng điệu hay thái độ của hắn đều là tốt nhất,không có bất cứ một chút không kiên nhẫn nào biểu hiện ra ngoài.“Có thánh nhân gây sự sao? Sư tôn, không bằng để đệ tử ra tay đi, đệ tử nguyệný giúp đỡ sư tôn.”Diệp Lạc sửng sốt một lát, vội vàng mở miệng nói.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Lão tam, đệ đã làm gì thế, sao đột nhiên… Trở nên mạnh như vậy?”Trương Hàn cười khổ hỏi.“Ta…”Tô Càn Nguyên vốn định trả lời.Nhưng nghĩ lại, nhìn Trương Hàn có mái tóc dài màu đen đẹp, lại sờ cái đầutrọc của hắn ta, bỗng nhiên không vui, không muốn ăn ngay nói thật.“Bởi vì ta biến trọc, cũng biến cường, nhị sư huynh, huynh cạo sạch tóc củahuynh, cũng có thể mạnh như ta.”Tô Càn Nguyên vô cùng nghiêm túc nói một câu như vậy.Trương Hàn: “?”Tuy có cảm giác như lão tam đang lừa gạt, nhưng vì sao lại có chút động lòng?…Đông Thần Châu, Ẩn Thiên Đảo.Trong một thiên điện, Trương Hàn so tài với Tô Càn Nguyên xong quay trở vềnơi này.Trương Hàn thân là đại tông chủ, đương nhiên không thể rời đi thời gian quádài, cho nên sau khi hắn ta trở về lập tức tới nơi này trước tiên, tiếp tục cùngđám Đại La xử lý công việc.Chẳng qua Trương Hàn xử lý công việc có vẻ không yên lòng.Trong đầu hắn ta vẫn luôn vang vọng câu nói kia của Tô Càn Nguyên.Biến trọc, cũng biến cường.Trương Hàn hơi động lòng.Nhưng hắn ta cảm thấy, Tô Càn Nguyên vẫn luôn lừa gạt hắn ta.Nhưng mà biết thì biết, chuyện này không e ngại Trương Hàn động tâm.Nói thật Trương Hàn đúng là động lòng, mới có thể dẫn tới những lời này vẫnluôn vang vọng trong đầu hắn ta.Hắn ta biết đây là giả, nhưng hắn ta vẫn nghĩ tới nó.Có khả năng chuyện này là thật hay không?Mái tóc này không đáng tiền.Có nên thử một chút hay không?Nếu thử thực sự biến cường, vậy thì kiếm lớn.Nếu vô dụng, vậy hắn ta cũng không thiệt, chỉ thiệt chút tóc mà thôi.“Đại tông chủ, ngươi nghĩ chuyện gì thế, sao mất hồn mất vía như vậy.”Một Đại La nhìn ra được trạng thái của Trương Hàn, không khỏi tò mò hỏi.“Ngươi nói xem, trọc có thể biến cường không?”Trương Hàn ngẩng đầu nhìn về phía Đại La kia, không chút nghĩ ngợi thốt lên.Đại La kia: “???”Trọc và biến cường, có mối liên hệ gì sao?Vì sao trọc sẽ biến cường.Đại La kia vẫn luôn không hiểu.Nhưng gã ta nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Trương Hàn, không giống như đangnói đùa.Chỉ trong thời gian ngắn, khiến gã ta không biết nên nói gì.Tóc dù ít dù nhiều, có quan hệ tính trực tiếp gì đó với biến cường sao?“Đại tông chủ, trọc và biến cường không có quan hệ gì đúng không, trừ phi làmột số bí pháp cần hiến tế tóc, vậy trọc có thể biến cường.”Đại La kia cau mày nói.“Nhưng nếu là trọc không, thì biến cường không?”Trương Hàn vô cùng thẳng thắn hỏi.“Điều đó không có khả năng.”Đại La kia quả quyết lắc đầu.“Nhưng mà tam sư đệ chính là biến trọc lại biến cường.”“Vậy có thể là hắn ta tu luyện bí pháp gì đó.”“Không có khả năng, hắn chỉ đơn thuần biến trọc, lại biến cường mà thôi.”“Chuyện này…”“…”Trương Hàn và Đại La kia trực tiếp cãi vã.Đám Đại La ở xung quanh thấy thế đều nhao nhao lắc đầu, không biết nên nóigì mới tốt.Đúng lúc này, bỗng nhiên trong lúc đó, trận pháp của Ẩn Thiên Đảo chấn độngmột cái, giống như có người đang tấn công trận pháp của Ẩn Thiên Đảo.Trương Hàn đang cãi cọ với Đại La kia đều đã ngây ngẩn cả người, cùng nhìnbên ngoài Ẩn Thiên Đảo.…Cùng lúc đó, trong đại điện tông chủ.Sở Duyên đang giảng đạo cho Diệp Lạc cũng lập tức mở mắt ra.Hắn trực tiếp nhìn bên ngoài.Ánh mắt nhanh chóng tập trung ở bên ngoài Ẩn Thiên Đảo.Ở trong tầm mắt của hắn ta, một người khí thế không kém đang đứng bên ngoàiẨn Thiên Đảo, nhìn quanh Ẩn Thiên Đảo.Khí thế không kém đó là thánh nhân.“Đây là tới gây sự sao?”Sở Duyên hơi ngạc nhiên, nhưng hắn nhanh chóng hoàn hồn.Một người như vậy, các đệ tử ở trong Ẩn Thiên Đảo đều khó có khả năng địchnổi, hắn cần tự mình ra tay mới được.Dám chạy tới bên ngoài cửa nhà hắn khiêu khích, hắn không muốn ra tay cũngphải ra tay.Nhưng mà lần trước hắn đã xử lý tên Huyền Pháp thánh nhân kia, sao lần nàycòn có người dám tới khiêu khích hắn?Thực sự coi hắn là giấy thật sao?“Lạc Nhi, tỉnh lại.”Sở Duyên nói khẽ, chuẩn bị đánh thức Diệp Lạc mới ra ngoài.“Ừm… Sư tôn!”Sở Duyên nói một câu xong, Diệp Lạc nhanh chóng thoát khỏi trạng thái ngồithiền, quay mặt về phía Sở Duyên, vội vàng chắp tay nói.Trên mặt hắn ta là vẻ mờ mịt.Không rõ lắm, vì sao sư tôn lại đánh thức hắn ta.Nhưng hắn ta cũng không dám hỏi nhiều.“Lạc Nhi, bên ngoài Ẩn Thiên Đảo có thánh nhân tới gây sự, vi sư cần ra ngoàimột lát, cho nên giảng đạo lần này tạm bỏ dở, ngươi tự tu hành một lát đã.”Sở Duyên nhẹ giọng giải thích.Đối với đệ tử nhà mình, cho dù là giọng điệu hay thái độ của hắn đều là tốt nhất,không có bất cứ một chút không kiên nhẫn nào biểu hiện ra ngoài.“Có thánh nhân gây sự sao? Sư tôn, không bằng để đệ tử ra tay đi, đệ tử nguyệný giúp đỡ sư tôn.”Diệp Lạc sửng sốt một lát, vội vàng mở miệng nói.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Lão tam, đệ đã làm gì thế, sao đột nhiên… Trở nên mạnh như vậy?”Trương Hàn cười khổ hỏi.“Ta…”Tô Càn Nguyên vốn định trả lời.Nhưng nghĩ lại, nhìn Trương Hàn có mái tóc dài màu đen đẹp, lại sờ cái đầutrọc của hắn ta, bỗng nhiên không vui, không muốn ăn ngay nói thật.“Bởi vì ta biến trọc, cũng biến cường, nhị sư huynh, huynh cạo sạch tóc củahuynh, cũng có thể mạnh như ta.”Tô Càn Nguyên vô cùng nghiêm túc nói một câu như vậy.Trương Hàn: “?”Tuy có cảm giác như lão tam đang lừa gạt, nhưng vì sao lại có chút động lòng?…Đông Thần Châu, Ẩn Thiên Đảo.Trong một thiên điện, Trương Hàn so tài với Tô Càn Nguyên xong quay trở vềnơi này.Trương Hàn thân là đại tông chủ, đương nhiên không thể rời đi thời gian quádài, cho nên sau khi hắn ta trở về lập tức tới nơi này trước tiên, tiếp tục cùngđám Đại La xử lý công việc.Chẳng qua Trương Hàn xử lý công việc có vẻ không yên lòng.Trong đầu hắn ta vẫn luôn vang vọng câu nói kia của Tô Càn Nguyên.Biến trọc, cũng biến cường.Trương Hàn hơi động lòng.Nhưng hắn ta cảm thấy, Tô Càn Nguyên vẫn luôn lừa gạt hắn ta.Nhưng mà biết thì biết, chuyện này không e ngại Trương Hàn động tâm.Nói thật Trương Hàn đúng là động lòng, mới có thể dẫn tới những lời này vẫnluôn vang vọng trong đầu hắn ta.Hắn ta biết đây là giả, nhưng hắn ta vẫn nghĩ tới nó.Có khả năng chuyện này là thật hay không?Mái tóc này không đáng tiền.Có nên thử một chút hay không?Nếu thử thực sự biến cường, vậy thì kiếm lớn.Nếu vô dụng, vậy hắn ta cũng không thiệt, chỉ thiệt chút tóc mà thôi.“Đại tông chủ, ngươi nghĩ chuyện gì thế, sao mất hồn mất vía như vậy.”Một Đại La nhìn ra được trạng thái của Trương Hàn, không khỏi tò mò hỏi.“Ngươi nói xem, trọc có thể biến cường không?”Trương Hàn ngẩng đầu nhìn về phía Đại La kia, không chút nghĩ ngợi thốt lên.Đại La kia: “???”Trọc và biến cường, có mối liên hệ gì sao?Vì sao trọc sẽ biến cường.Đại La kia vẫn luôn không hiểu.Nhưng gã ta nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Trương Hàn, không giống như đangnói đùa.Chỉ trong thời gian ngắn, khiến gã ta không biết nên nói gì.Tóc dù ít dù nhiều, có quan hệ tính trực tiếp gì đó với biến cường sao?“Đại tông chủ, trọc và biến cường không có quan hệ gì đúng không, trừ phi làmột số bí pháp cần hiến tế tóc, vậy trọc có thể biến cường.”Đại La kia cau mày nói.“Nhưng nếu là trọc không, thì biến cường không?”Trương Hàn vô cùng thẳng thắn hỏi.“Điều đó không có khả năng.”Đại La kia quả quyết lắc đầu.“Nhưng mà tam sư đệ chính là biến trọc lại biến cường.”“Vậy có thể là hắn ta tu luyện bí pháp gì đó.”“Không có khả năng, hắn chỉ đơn thuần biến trọc, lại biến cường mà thôi.”“Chuyện này…”“…”Trương Hàn và Đại La kia trực tiếp cãi vã.Đám Đại La ở xung quanh thấy thế đều nhao nhao lắc đầu, không biết nên nóigì mới tốt.Đúng lúc này, bỗng nhiên trong lúc đó, trận pháp của Ẩn Thiên Đảo chấn độngmột cái, giống như có người đang tấn công trận pháp của Ẩn Thiên Đảo.Trương Hàn đang cãi cọ với Đại La kia đều đã ngây ngẩn cả người, cùng nhìnbên ngoài Ẩn Thiên Đảo.…Cùng lúc đó, trong đại điện tông chủ.Sở Duyên đang giảng đạo cho Diệp Lạc cũng lập tức mở mắt ra.Hắn trực tiếp nhìn bên ngoài.Ánh mắt nhanh chóng tập trung ở bên ngoài Ẩn Thiên Đảo.Ở trong tầm mắt của hắn ta, một người khí thế không kém đang đứng bên ngoàiẨn Thiên Đảo, nhìn quanh Ẩn Thiên Đảo.Khí thế không kém đó là thánh nhân.“Đây là tới gây sự sao?”Sở Duyên hơi ngạc nhiên, nhưng hắn nhanh chóng hoàn hồn.Một người như vậy, các đệ tử ở trong Ẩn Thiên Đảo đều khó có khả năng địchnổi, hắn cần tự mình ra tay mới được.Dám chạy tới bên ngoài cửa nhà hắn khiêu khích, hắn không muốn ra tay cũngphải ra tay.Nhưng mà lần trước hắn đã xử lý tên Huyền Pháp thánh nhân kia, sao lần nàycòn có người dám tới khiêu khích hắn?Thực sự coi hắn là giấy thật sao?“Lạc Nhi, tỉnh lại.”Sở Duyên nói khẽ, chuẩn bị đánh thức Diệp Lạc mới ra ngoài.“Ừm… Sư tôn!”Sở Duyên nói một câu xong, Diệp Lạc nhanh chóng thoát khỏi trạng thái ngồithiền, quay mặt về phía Sở Duyên, vội vàng chắp tay nói.Trên mặt hắn ta là vẻ mờ mịt.Không rõ lắm, vì sao sư tôn lại đánh thức hắn ta.Nhưng hắn ta cũng không dám hỏi nhiều.“Lạc Nhi, bên ngoài Ẩn Thiên Đảo có thánh nhân tới gây sự, vi sư cần ra ngoàimột lát, cho nên giảng đạo lần này tạm bỏ dở, ngươi tự tu hành một lát đã.”Sở Duyên nhẹ giọng giải thích.Đối với đệ tử nhà mình, cho dù là giọng điệu hay thái độ của hắn đều là tốt nhất,không có bất cứ một chút không kiên nhẫn nào biểu hiện ra ngoài.“Có thánh nhân gây sự sao? Sư tôn, không bằng để đệ tử ra tay đi, đệ tử nguyệný giúp đỡ sư tôn.”Diệp Lạc sửng sốt một lát, vội vàng mở miệng nói.