Không khí trong lành tại núi Phạn Ô, nơi dòng suối trong vắt đến độ nhìn thấu đáy. Khung cảnh thanh bình đến nỗi dường như không một hạt bụi dám đậu xuống. Với khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp và di tích Phật giáo cổ kính, đây hẳn là điểm đến lý tưởng để du lịch và xua tan mọi ưu phiền. Nhưng thật trớ trêu thay, nơi thanh tịnh này lại đang chứa chấp một nhóm tội phạm táng tận lương tâm. Phù Tang không ngờ rằng, chuyến du lịch này lại có thể đe dọa đến tính mạng của cô. “Mình là họa sĩ truyện tranh nổi tiếng Quất Lí, vừa mới ra được hai tập truyện, còn chưa kịp để lại danh tiếng muôn đời, làm sao có thể chết được chứ!” – Cô thầm nghĩ. Trong căn phòng tối tăm chật hẹp, ánh đèn mờ ảo. Một gã đàn ông cao gầy tay cầm dao đang khập khiễng tiến về phía cô. Gương mặt hắn gồ ghề xấu xí, lưỡi dao sắc lẹm lấp lánh dưới ánh đèn, phản chiếu thẳng vào đôi mắt đen láy của Phù Tang. Cô khẽ nhíu mắt khi lưỡi dao áp sát má. Cảm giác lạnh lẽo chạy thẳng vào tim, Phù Tang cắn chặt môi, tự nhủ phải bình…
Tác giả: